Tham Gia Gameshow Cùng Anh Trai Nổi Tiếng

Chương 22



Đạo diễn yêu cầu mọi người giơ bảng, ai nấy đều từ từ đưa tấm bảng của mình ra, trên bảng người nào cũng viết đầy chữ.

Đạo diễn nói: “Vậy chúng ta sẽ bắt đầu từ Tô Chi ở phía đầu bên trái nha, đáp án của cô ấy là.”

“Lục Úc và Lục Vũ Điểm: Anh họ và em họ.”

“Thi Bách Thủy và Điền An An: Chú và cháu.”

“Miêu Họa Họa và Miêu Văn Quân: Con gái và mẹ.”

“Dịch Kinh Hòa và Dịch Nhiên: Anh trai và em trai.”

“Bạch Lộ và Giang Thế Lâu: Chị và em trai.”

“Mọi người nhìn xem có đúng không nào? Lục Úc, mối quan hệ giữa cậu và Lục Vũ Điểm là gì?”

Ánh mắt mọi người đều liếc nhìn qua, Lục Úc đứng lên gật gật đầu: “Tô Chi trả lời đúng rồi, tôi cũng chính thức giới thiệu luôn, Lục Vũ Điểm là em họ của tôi.”

Lục Vũ Điểm cũng đứng dậy theo, tuổi cậu ta không lớn mà dáng người đã cao đến một mét bảy, lại vừa cao vừa gầy, cậu đưa tay chào hỏi mọi người, cười lộ ra một cặp răng khểnh đáng yêu.

“Xin chào mọi người em là Lục Vũ Điểm, năm nay mười ba tuổi, sau này xin hãy chỉ giáo nhiều hơn.”

Fan hâm mộ trên màn hình trực tiếp bùng nổ.

Thích ngắm Lục Úc: “Ôi ôi ôi! Em trai cười lên trông dễ thương quá đi! Thật là muốn xoa xoa mái tóc xù của cậu!”

Lục Úc là chồng của mị: “Đúng là người một nhà của ông xã mà, tuổi không lớn nhưng giá trị nhan sắc này cao ghê á, thật tuyệt!”

LY đáng yêu: “Xin chào em họ, chị là chị dâu của em, lần đầu gặp mặt, mong được giúp đỡ nhiều hơn!”

...

Ở hiện trường.

Điền An An rất biết cho người ta thể diện, tiếp lời nói: “Chào em trai, vẻ ngoài của em đáng yêu quá, chị nhất định sẽ chăm sóc em nhiều hơn.”

Nụ cười cô ta ôn hòa, giống hệt như chị gái nhà bên, làm cho người ta cảm thấy rất thân thiết.

Lục Vũ Điểm có ấn tượng không tệ với cô chị này lắm, cười đáp lại cô ta: “Cảm ơn chị.”

Tô Quân Bạch đứng lên đi đến bên cạnh cậu: “Chào em trai, sau này anh nhất định sẽ chăm sóc cho em nhiều hơn, chẳng qua là bây giờ em phải chăm sóc cho anh trước rồi.”

Bởi vì Tô Chi đã đoán đúng mối quan hệ giữa Lục Úc và Lục Vũ Điểm cho nên bọn họ có thể lấy đi một thứ từ hành lý của đối phương.

Tô Quân Bạch hỏi: “Đạo diễn, bọn tôi có thể lựa chọn được chưa?”

Anh đã không chờ nổi nữa, chỉ muốn đi lấy đồ của Lục Úc.

Đạo diễn vung tay lên: “Chọn đi.”

Tô Quân Bạch cười ha ha, dạo bước đến bên cạnh hành lý của Lục Úc, sau khi nhìn một lượt, anh hỏi Tô Chi: “Chi Chi, em muốn chọn cái gì?”

Đồ của Lục Úc rất ít, mấy bộ quần áo, hai đôi giày thể thao, một cái mũ lưỡi trai màu đen và các vật dụng dùng để dưỡng da thường ngày.

Tô Chi trả lời anh: “Anh chọn đi.”

Cô biết mối quan hệ của anh hai và Lục Úc, rất kém, tên này chắc là còn đang âm thầm cười trộm, đương nhiên cô sẽ không ngăn cản niềm vui của anh.

Chỉ cần anh hai không làm quá lố trong chương trình thì ở các khía cạnh khác, cô sẽ không quản chế anh.

Lần này, Tô Quân Bạch cảm nhận được em gái đang dùng hành động để đối tốt với mình, anh nhìn qua một vòng rồi lấy cái mũ màu đen đi.

“Ok cái mũ này đi.”

Không có mũ, cho Lục Úc ra ngoài làm nhiệm vụ nóng chết luôn, cho cậu ta đen thui luôn, anh hư hỏng thế đấy.

Lục Úc: “... Ngây thơ.”

Tô Quân Bạch đã chọn xong, đạo diễn lại tiếp tục tuyên bố: “Thi Bách Thủy, mối quan hệ của cậu và Điền An An là gì?”

Thi Bách Thủy gật đầu: “Tô Chi trả lời đúng rồi, tôi là chú của An An, An An là cháu gái tôi.”

Trong lòng anh ta âm thầm nói thêm một câu, không phải ruột thịt.

Điền An An có hơi không quá hài lòng với lời giới thiệu sơ lược của anh ta, sau khi anh ta nói xong cô ta vẫn đứng lên chào hỏi với đám người, còn có dân mạng đang đứng trước ống kính.

“Xin chào mọi người, tôi là Điền An An, năm ngoái đã từng đóng vai Phương Giai Giai trong Thanh xuân có em thật tốt, không biết mọi người còn nhớ tôi không, nhưng tôi thì vẫn luôn nhớ đến nhóm bạn đáng yêu đã ủng hộ tôi, tuổi trẻ có các bạn thật tốt, tương lai mong hãy chỉ giáo nhiều hơn.”

Câu nói của cô ta hoàn mỹ cực kỳ, làm cho đám fan Ngọt đến phát rồ, đó là tên gọi tắt của nhóm fan của cô ta.

Bên trên mưa đạn tất cả đều là: “Nhớ mà, bọn em nhớ mà! Thanh xuân có chị thật tốt, bọn em sẽ chăm sóc cho chị.”

Dịch Kinh Hòa cũng cho cô ta mặt mũi mà nói: “Nhớ chứ, tôi đối với vai diễn Phương Giai Giai của em có ấn tượng rất sâu sắc, kỹ thuật diễn của em rất tốt.”

Mặc dù anh ta chưa từng xem qua nhưng điều này cũng không làm ảnh hưởng đến việc anh ta tán thưởng.

Điền An An cười dịu dàng: “Cảm ơn, anh hát nghe cũng rất êm tai.”

Hai người khen qua khen lại trên sóng, có bao nhiêu phần là thật tình thì chỉ có mình bọn họ biết.

Mặc dù Tô Chi không thích nhìn loại cảnh tượng này lắm nhưng cũng may là anh hai vẫn thành thành thật thật đứng bên cạnh cô, không nói gì nhiều, vậy thì cô cũng chẳng có gì phải để ý, người khác cứ giao lưu với nhau như thường, cô chẳng muốn xen vào làm gì

Lại đoán đúng thêm một đáp án, Tô Chi lại có thể thu hoạch được một vật từ chỗ bọn người Thi Bách Thủy.

Cô chẳng có hứng thú gì với mấy thứ của Điền An An cho nên đã tùy tiện cầm một bao găng tay nhựa của Thi Bách Thủy.

“Tôi lấy cái này.”

Sau này có lẽ sẽ có thể dùng để làm cơm hay đồ ăn gì đó.

Thi Bách Thủy gật gật đầu, làm một tư thế rằng hãy lấy đi.

Tiếp theo, đạo diễn lại nói: “Miêu Họa Họa, cô và Miêu Văn Quân có mối quan hệ gì?”

Miêu Họa Họa gật gật đầu, nói với giọng dịu dàng: “Tô Chi trả lời đúng rồi, mối quan hệ của chúng tôi là mẹ con.”

Cô cũng không giới thiệu nhiều, sau khi nói xong thì liền ngồi xuống.

Miêu Văn Quân kịp thời lên tiếng chào hỏi mọi người: “Chào mọi người, tôi là Miêu Văn Quân, là đạo diễn phim thể loại văn nghệ, chắc là có một vài bạn bè trên mạng đã từng xem qua phim của tôi nhưng lại chưa biết gì nhiều về bản thân tôi.”

Miêu Văn Quân năm nay cũng hơn bốn mươi tuổi nhưng lại trong chẳng có vẻ gì là già đi, cách ăn mặc và quần áo của bà ấy rất sành điệu và thời thượng, trên người còn mang theo khí chất của một người phụ nữ mạnh mẽ.

Vừa nhìn chính là cái kiểu phụ nữ có hơi quá mạnh mẽ kia.

Thi Bách Thủy có quen bà ấy nên tiếp lời: “Đạo diễn Miêu, không cần khiêm tốn, có rất nhiều người nhận ra chị đấy.”

Điền An An cũng gật đầu phụ họa theo: “Đúng vậy đó đạo diễn Miêu, phim mà đạo diễn Miêu quay đều rất hay.”

Mọi người ai cũng thích được nghe người ta khen ngợi, tất nhiên Miêu Văn Quân cũng không ngoại lệ, bà ấy cười hỏi: “Vậy cháu thích nhất là bộ nào?”

Câu hỏi này, đúng là Điền An An chưa từng chú ý bao giờ, sao cô ta biết được chứ.

Thấy cô ta gượng cười, Thi Bách Thủy mở miệng nói: “ ‘Gặp em’, lúc tôi và An An cùng nhau xem, có khi cháu ấy còn khóc nữa, cảm động quá luôn.”

Miêu Văn Quân cười cười: “Thật à? Thật ngại quá, làm cho cô gái nhỏ khóc rồi.”

Có Thi Bách Thủy giúp đỡ giải vây, nụ cười cứng đờ của Điền An An lập tức lại nở rộ trên mặt: “Không hề gì, ai bảo đạo diễn Miêu quay hay như vậy làm chi.”

Cô ta lại nói thêm một câu: “Có rất nhiều người thích đó.”

Vòng tròn khen nhau lại được trình diễn một lần nữa, Tô Chi không có kiên nhẫn nghe, cô nhìn về phía vali hành lý của hai người, đã chọn được thứ mà mình cần lấy.

Sau khi khen ngợi lẫn nhau xong, Tô Chi đã lấy bộ tóc giả của Miêu Họa Họa.

“Tôi chọn xong rồi.”

Cô nói với Miêu Họa Họa, nhưng không biết có phải là do ảo giác của cô hay không mà khi Miêu Họa Họa thấy cô lấy tóc giả đi, trong phút chốc hình như cô ấy thả lỏng hơn rồi.

Đạo diễn lại hỏi tiếp: “Dịch Kinh Hòa, mối quan hệ của cậu và Dịch Nhiên là gì?”

Dịch Kinh Hòa cũng đứng lên, lộ ra một nụ cười siêu ngọt ngào: “Tô Chi đáp đúng được một nửa, tôi là anh họ thứ ba của Dịch Nhiên.”

Khi nói anh ta cố gắng nhỏ giọng lại, giọng nói có cảm giác như hơi khàn khàn, trên khuôn mặt trắng nõn mang theo một nụ cười xán lạn.

Loại nam sinh trong veo trắng như sữa kia là kiểu được đông đảo các cô gái yêu thích.

Đám fan hâm mộ của Dịch Kinh Hòa đã bị nụ cười trong veo của anh ta làm cho mê mẩn.

Cô gái nhỏ của Dịch Kinh Hòa: “Nụ cười này ngọt quá đi thôi, trái tim nhỏ của tôi không chịu nổi nữa rồi.”

Yêu Hòa Hòa nhất: “Hòa Hòa đẹp trai quá đi mất! Yêu anh!”

...

Sau khi những người khác giới thiệu người thân của mình xong thì những người thân đó đều sẽ đứng lên tự mình giới thiệu, Dịch Nhiên là một ngoại lệ, cậu ta vẫn ngồi trên ghế, chỉ nói một câu: “Xin chào mọi người, tôi là Dịch Nhiên.”

Sau đó thì không lên tiếng nữa, lại còn cúi thấp đầu, cảm giác tồn tại cực thấp.

Bởi vì thái độ này mà ấn tượng của cư dân mạng với Dịch Nhiên đều rất kém cỏi.

Hậu Aladin: “Sao tôi lại có cảm giác hình như Dịch Nhiên có hơi không vui, chẳng tốt bằng một nửa anh họ cậu ra.”

Salad tương đông: “Nói thật thì nếu như hôm nay không ai giới thiệu Dịch Nhiên thì tôi còn không biết tướng mạo cậu ta thế nào nữa ha ha ha ha ha.

Màu xanh đợi mưa bụi: “Tôi cũng thấy giống vậy, cậu ta không thích nói chuyện, cảm giác tồn tại quá thấp, dáng dấp cũng không đẹp trai như anh họ cậu ta, cũng không tốt bằng anh họ cậu ta.”

...

Sau lời đáp này, đạo diễn dựa theo đáp án sai mà đánh X, không thưởng gì cả.

Tiếp theo chính là tổ cuối cùng, đạo diễn hỏi: “Bạch Lộ, cô có quan hệ gì với Giang Thế Lâu?”

Bạch Lộ đứng lên: “Tô Chi đã trả lời đúng một nửa, Giang Thế Lâu chính là em họ bà con xa của tôi.”

Giang Thế Lâu gật gật đầu, trả lời lại rất đơn giản: “Chào mọi người, tôi là Giang Thế Lâu, Bạch Lộ là chị họ của tôi.”

Nhưng thật ra thì mối quan hệ giữa hai người họ chỉ có mình bọn họ biết.

Hai nhà là bạn bè, hai người bọn họ đã được định thông gia từ bé, Bạch Lộ là vị hôn thê của Giang Thế Lâu, chẳng qua cho đến bây giờ thái độ của Giang Thế Lâu vẫn rất phản đối đối với chuyện này.

Anh ta không muốn chị gái nhà bên lớn lên cùng anh sau này lại gả cho anh ta, cũng không muốn để cho gia tộc quyết định cuộc sống của anh ta.

Nhưng bây giờ anh ta lại không có năng lực phản kháng, chỉ có thể chịu trận, một ngày nào đó anh ta sẽ thoát khỏi bọn họ.

Câu trả lời của Tô Chi không được xem như là chính xác cho nên đạo diễn lại đánh dấu X một lần nữa, không thưởng thêm gì.

Cô đã đáp đúng được ba đáp án, nhận được ba phần thưởng, chẳng qua những thứ này đối với cô mà nói thì chẳng có tác dụng gì.

Kế tiếp là Tô Quân Bạch đưa bảng, anh nhấc tay để tấm bảng lộ ra.

“Vậy thì tôi chỉ đoán đúng hai cái, là mối quan hệ của Lục Úc và Miêu Họa Họa.”

Còn lại sai hết.

Thi Bách Thủy và Điền An An: Anh trai và em gái.

Dịch Kinh Hòa và Dịch Nhiên: Anh trai và em trai.

Bạch Lộ và Giang Thế Lâu: Chị gái và em trai.

Sau khi đạo diễn xác nhận là không sai xon thì nói: “Nếu như vậy thì cậu có thể chọn một thứ của bọn họ.”

Đối với Tô Quân Bạch mà nói, có đoán sai mối quan hệ của những người khác cũng không sao cả, đoán đúng của Lục Úc là được.

Ha ha ha, anh lại có thể đi lấy đồ của Lục Úc rồi, hôm nay thật là sướng quá đê, anh rất thích đùa cợt Lục Úc.

Lần này anh lại chọn kem chống nắng của Lục Úc, nhất quyết muốn thực hiện suy nghĩ làm cho Lục Úc bị rám nắng đến cùng.

Fan hâm mộ của Lục Úc đoán ra được ý đồ của anh, ào ào mắng: “Ôi trời ơi cái tên Tô Quân Bạch này hại người quá rồi đó! Lỡ chồng tôi bị rám đen thì làm sao đây? Anh có đền được không!”

Fan hâm mộ của Tô Quân Bạch cũng không nhịn, đáp lại các cô ấy: “Coi như da của Lục Úc có không bị cháy nắng đi chăng nữa thì cũng đâu có trắng bằng chồng tôi đâu.”

Fan hâm mộ của Lục Úc: “Đúng vậy, chồng của các người chính là một đóa hoa trắng nhỏ siêu to đấy đúng không?”

Fan của Tô Quân Bạch: “Hoa trắng nhỏ thì như thế nào? Dễ thương quá mà, tốt hơn mặt lạnh như tiền nhiều.”

...

Fan hâm mộ hai nhà cãi vã, dân mạng chuyên ghép đôi loạn xạ lại nói: “Tôi thấy giống như yêu nhau lắm cắn nhau đau vậy, rất có cảm giác cặp đôi.”

“Cô đi chỗ khác chơi! Đừng có ghép loạn! Hai người bọn họ vĩnh viễn không thể nào!”

Fan hâm mộ hai nhà liên hợp lại phản đối những người ghép loạn cặp đôi.

...

Mưa đạn không ngừng ồn ào, hiện trường vẫn còn tiếp tục mở bảng.

Tiếp theo là Miêu Họa Họa, đáp án của cô là:

Tô Quân Bạch và Tô Chi: Anh trai và em trai ruột.

Lục Úc và Lục Vũ Điểm: Anh trai với em trai.

Thi Bách Thủy và Điền An An: Chú và cháu gái.

Dịch Kinh Hòa và Dịch Nhiên: Anh trai và em trai.

Bạch Lộ và Giang Thế Lâu: Chị gái và em trai.

Mối quan hệ của những người khác thì ai cũng giới thiệu qua rồi, chỉ còn lại có Tô Chi và Tô Quân Bạch.

Tất cả mọi người đều cảm thấy là đáp án của mình đúng rồi, bởi vì Tô Chi đúng là rất giống em trai.

Đạo diễn biết rõ mọi chuyện thì cười ha ha, tất cả chẳng ai đoán đúng cả.

Ông ta cao giọng hỏi: “Tô Quân Bạch, Miêu Họa Họa đáp có đúng hay không? Mối quan hệ của cậu và Tô Chi là?”

Tô Quân Bạch không thèm nhìn đáp án của mọi người, cứ ha ha cười trước, dáng vẻ thật sự giống như muốn ăn đòn vậy.

“Chúc mừng cô... Cô đáp sai rồi.”

Trong khi nói anh ta còn ngừng lại mấy giây để mọi người đều cho rằng mình đáp đúng rồi, kết quả lại nói ra ba chữ sau làm cho người ta nhịn không được muốn đánh anh một trận tơi bời.

Dịch Kinh Hòa ngạc nhiên nói: “Không thể nào? Anh Bạch, chẳng lẽ Tô Chi không phải là em trai ruột của anh sao? Chủ đề của chương trình này là mời người thân đến đó nha.”

Ba năm trước đây khi ở đoàn tuyển tú, trong số bọn họ thì mối quan hệ của Tô Quân Bạch và anh ta là tốt nhất, thỉnh thoảng cũng sẽ trò chuyện về người nhà một chút.

Anh ta biết Tô Quân Bạch không phải là con trai một, còn có một em trai sinh đôi, Tô Quân Bạch cũng thường nhắc đến chuyện anh và em trai thường hay cãi nhau đến nửa giờ chỉ vì muốn tranh xem ai là anh trai, ai là em trai.

Còn bên trong cụ thể thì anh ta không biết, bởi vì Tô Quân Bạch không muốn nhắc tới người nhà cho lắm.

Cứ coi là thế thì từ những vật dụng quý giá mà Tô Quân Bạch sử dụng hằng ngày cũng có thể đoán được gia cảnh anh không tệ.

Không tệ đến nỗi cứ mỗi lần thấy anh ta khó khăn là đều muốn tiếp tế, anh ta ghét nhất là ai khoe khoang bản thân tốt hơn mình ở trước mặt mình.

Cho nên anh ta rất ghét Tô Quân Bạch, luôn cảm thấy anh xem thường mình.

Điền An An nói tiếp: “Tô Chi không phải là em trai ruột của anh sao? Chẳng lẽ là em họ bên nội? Hay là em họ bên ngoại? Hay là cháu của anh?”

Suy đoán sau cùng đến cả cô ta cũng cảm thấy không thể nào, tướng mạo của Tô Chi và Tô Quân Bạch có hơi tương tự, đặc biệt là đôi mắt sáng tỏ xinh đẹp kia.

Nếu như đôi mắt xinh đẹp kia chỉ có thể nhìn về phía cô ta thì tốt biết bao.

Miêu Họa Họa cũng dùng giọng điệu đùa cợt nói: “Không đúng cả à? Chắc không phải là em gái anh chứ?”

Cô nhìn về phía Tô Chi, trông cô còn mạnh mẽ khẳng khái hơn cả đàn ông bình thường, dáng vẻ lại còn rất đẹp.

“Ha ha ha.” Tô Quân Bạch cười rộ lên, mặt cũng nổi gân xanh, cuối cùng trong đám người cũng có một người nhắc tới em gái.

Anh vỗ vỗ lên người Tô Chi: “Mọi người yên lặng một chút, xin trân trọng giới thiệu với mọi người, Tô Chi không phải em trai tôi, là em gái tôi.”

Cả đám đều ngẩn ra.

Gì vậy? Thật sự không đùa à?

...

Hiện trường yên lặng mấy giây rồi toàn bộ đều ngẩng đầu lên nhìn về phía Tô Chi, xem trái xem phải nhìn trên nhìn dưới, thật sự là chẳng tìm được chút chứng cứ nào chứng minh cô là nữ.

Vóc dáng Tô Chi rất cao, cô mặc một cái áo thun màu trắng, mặc quần đen ống suông, rõ ràng đây là bộ trang phục rất đơn giản nhưng khi cô mặc vào thì lại có cảm giác rất thời thượng.

Vẻ bề ngoài của cô không thua kém gì Tô Quân Bạch, người có danh xưng là hoa trắng nhỏ thịnh thế mỹ nhan, chỉ xét tướng mạo thôi thì còn manly hơn cả Tô Quân Bạch, lại cộng thêm tất cả chỉ quen biết trong khoảng thời gian ngắn nên không nhận ra cô là nữ cũng là chuyện bình thường.

Tô Quân Bạch nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của mọi người, không tử tế mà cười thành tiếng. Vẻ mặt của bọn họ giống hệt như lần đầu anh gặp Tô Chi vậy.

Ha ha ha, cuối cùng cũng có người cảm nhận được tâm tình của anh khi biết giới tính của Tô Chi lúc ấy.

Khi mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì Tô Chi đã đứng lên giới thiệu nói: “Chào mọi người, tôi là Tô Chi, là em gái của Tô Quân Bạch.”

Cô lại bổ sung thêm một câu: “Không phải em trai.”

Cuối cùng cũng có thể để lộ ra sự thật mình là con gái, mỗi lần bị người khác gọi là em trai, cô đều mỉm cười khó trả lời.

Bạch Lộ đi tới, nghiêm túc dò xét Tô Chi: “Thật hay giả vậy? Các người không nói đùa đó chứ?”

Cô còn tưởng rằng lại có anh trai nhỏ để cô theo đuổi, ai mà ngờ anh ta lại là một cô gái, chẳng qua...

Con gái mà có dáng vẻ xinh đẹp như vậy cũng không phải là không thể ha ha ha ha ha.

Tô Chi: “...”

Khi đối diện với ánh mắt của Bạch Lộ, cô luôn cảm thấy là lạ chỗ nào đó.

Điền An An cũng rất ngạc nhiên: “Tô Chi, em là nữ à?”

Vậy mà cô ta vừa mới nghĩ chỉ cần Tô Chi có thể liếc nhìn mình một cái là đủ rồi, may mà vẫn chưa hành động gì nếu không sẽ mất mặt lắm.

Miêu Văn Quân cũng nói với vẻ ngạc nhiên mừng rỡ: “Thật sự không nhận ra, sau cháu đóng giả thành nam sinh hay vậy?”

Tô Chi không nhớ rõ bản thân đã nhận được bao nhiêu câu hỏi như vậy: “Không đóng giả, đây là dáng vẻ vốn có của cháu.”

Mặc dù cô muốn làm một cô gái bình thường nhưng điều kiện nuôi dưỡng của ba mẹ nuôi không cho phép, bọn họ muốn tìm con gái của mình, có rất nhiều chỗ cần dùng đến tiền, đã muốn ra tiền thì phải kiếm tiền, muốn kiếm tiền thì phải làm công, thế thì khó tránh khỏi sẽ bị người ta bắt nạt.

Lựa chọn trở thành con gái là một tồn tại cần phải có người khác bảo vệ, còn lựa chọn trở thành một con trai thì lại là sự tồn tại có thể bảo vệ người khác.

Cô đã lựa chọn vế sau.

Những khách mời khác dần chấp nhận được sự thật Tô Chi là nữ.

Chỉ có Điền An An là còn cố chấp, người mà cô ta thích sao có thể biến thành con gái được? Sao Tô Chi lại là con gái được?

Bên này dần dần ổn định lại.

Trên mưa đạn cũng bắt đầu sôi trào.

Tô Chi là đối tượng của tôi: “Ôi trời ơi! Ai đến nói cho tôi biết đây không phải là sự thật được không? Chàng trai tôi thích thế mà lại biến thành con gái? Vào giờ khắc này, ai có thể hiểu cho tâm trạng tôi không?”

Chi Chi đáng yêu vừa đừa đáng yêu vừa đẹp trai: “Tôi, tôi hiểu được nè, cõi lòng nát vụn luôn, vừa thành fan của anh đẹp trai được một ngày kết quả anh trai lại là con gái, trả lại anh đẹp trai cho tôi.”

Chi Chi nhìn tôi nè: “Tổ chương trình bẫy người quá đi, vì sao lại không giới thiệu sớm một chút? A a a! Muốn mắng người!”

Arakito Hi: “Tô Chi là con gái? Anh trai nhỏ đẹp trai thế kia lại là con gái? Tôi đột nhiên thấy vui quá đi, tôi cực kỳ thích những cô gái đẹp trai như vậy, quá đã!”

Ha ha ha ha ha: “Lầu trên thêm tôi nữa nha, tôi cũng thích các chị gái đẹp trai như vậy đấy.”

Yêu thích hoa trắng nhỏ: “Thì ra không phải em trai mà là em gái, em gái chào em, chúng ta làm quen lại nha, chị là chị dâu của em.”

Tiểu bạch hoa là chồng của tôi: “A a a! Em gái đẹp trai quá! Làm quen lại xíu nha, tương lai chị sẽ là người nhà của em!”

Em trai đáng yêu của hoa trắng nhỏ: “Tôi chính là người không phân biệt giới tính, tôi chỉ muốn gia nhập vào đại gia đình nhà các bạn.”

...

Ban đầu khi biết được chuyện Tô Chi là con gái, dân mạng đều rất ngạc nhiên, chẳng qua năng lực tiếp nhận của các cô cũng rất mạnh mẽ, nhanh chóng tiếp nhận được sự thật này.

Ai bảo dáng dấp Tô Chi đẹp vậy chứ, nhan cẩu đang làm chủ thiên hạ, chỉ cần dáng vẻ xinh đẹp thì chẳng quan tâm là nam hay là nữ, các cô yêu hết.

Nhóm fan của hoa trắng nhỏ ngoài miệng hô hào chào em trai bây giờ lại đổi thành chào em gái, năng lực tiếp nhận siêu mạnh.

...

Liên Phương lúc nào cũng chú ý đến động tĩnh trên mạng, anh đã chuẩn bị xong cách dùng marketing để dẫn dắt dư luận, kết quả bình luận trên mạng vẫn luôn tốt.

Chỉ có một ít cư dân mạng có năng lực tiếp nhận không mạnh nên mới đau lòng rời đi.

Anh ta cảm khái nói: “Không có mấy antifan kia, thế giới cũng trở nên trong lành hơn nhiều, nhờ phúc của Chi Chi mà người mắng tiểu Bạch cũng ít hơn nhiều, con gái đúng là áo bông nhỏ tri kỷ, con trai chỉ là ngoài ý muốn, tiểu Bạch không xứng.”

Chủ đề liên quan đến Tô Quân Bạch luôn có thể trở thành chủ đề hot, đến cả Tô Chi cũng được hot theo.

#Em trai Tô Quân Bạch biến thành em gái.#

Tin này đứng ở vị trí thứ ba của bảng tìm kiếm.

Thời tiết Tây Ninh: “Tại sao lại là Tô Quân Bạch? Anh ta không phải chỉ là thần tượng âm nhạc thôi sao? Sao ngày nào cũng lên hotsearch vậy? Nhiều chuyện như vậy thật à?”

Thích uống trà bưởi mật ong: “Đúng vậy, ba ngày thì có hết hai lần tôi thấy cậu ta trên hotsearch rồi, chẳng qua tiêu đề em trai biến thành em gái này là thế nào?”

Người làm nghề tự do: “Bấm vào xem chẳng phải là biết rồi hay sao?”

...

Ba ngày nay Tô Quân Bạch đã có hai hotsearch, rất nhiều cư dân mạng đều đã quen với cái tên này, còn tưởng rằng anh lại làm ra chuyện gì nữa, bấm vào xem thử thì nhìn thấy hai anh chàng siêu đẹp trai, chẳng qua trong đó có một vị đã biến từ anh đẹp trai thành em gái đẹp trai.

Sau khi nhìn kỹ phần giới thiệu xong, cư dân mạng mới hiểu được tiêu đề em trai biến thành em gái là có ý gì.

Em gái đẹp trai như vậy trong làng giải trí rất hiếm thấy, không ít fan qua đường còn dừng lại gặm nhan sắc cô, từ từ chuyển thành fan nhan sắc.

Fan của Tô Chi hao mất một phần, nhưng sau đó lại tăng hơn gấp đôi so với ban đầu.

Các fan hâm mộ này đều quan tâm đến weibo của Tô Quân Bạch, gần đây anh không ngừng hot, không ít các đại ngôn hàng hiệu tìm đến hợp tác, trong đó có chụp ảnh trang bìa cho tạp chí Anh Đào Đỏ mà Liên Phương xem trọng lúc trước.

Chẳng qua đối phương yêu cầu phải dắt Tô Chi theo, hai người chụp trang bìa chủ đề người thân.

Việc này phải hỏi bản thân Tô Chi, Liên Phương không phải là người đại diện của cô, không tiện đưa ra quyết định thay cô, đôi bên lưu lại phương thức liên lạc lẫn nhau, hẹn sau này sẽ bàn lại.

Anh ta nhận giúp Tô Quân Bạch một công việc, trở thành người phát ngôn của một sản phẩm mỹ phẩm dưỡng da hàng hiệu, sau khi đôi bên thỏa thuận xong thì hẹn thời gian ký hợp đồng.

Lịch trình này chắc đại khái là phải chờ tới khi Tô Quân Bạch quay xong chương trình tạp kỹ Cực Hạn.

...

Bình luận trên mạng hoàn toàn tốt đẹp, cuối cùng Hàn Huyên cũng yên tâm, bà lướt bình luận thấy có bình luận khích lệ con gái mình thì liền đưa tay nhất thích.

Quả nhiên ánh mắt tốt giống bà vậy, Chi Chi là một cô gái đáng yêu lại xinh đẹp.

Hàn Huyên đi vào phòng bếp: “Đừng gọt táo nữa, lấy di động ra chúng ta cùng nhấn like cho bình luận khen Chi Chi nè.”

Từ khi theo dõi chương trình tạp kỹ Cực Hạn, bà cảm thấy chương trình này rất có ý nghĩa.

“Giọng Tô Đông Lễ dịu dàng nói: “Ừ, chờ anh một lát.”

Hàn Huyên thấy thời gian không còn sớm, lo lắng nói: “Trưa nay Chi Chi ăn gì ha? Nếu không chúng ta đi đưa đồ ăn cho con bé đi?”

Từ nhỏ Chi Chi đã phải chịu rất nhiều khổ cực, bà chỉ muốn đem hết những thứ quý giá nhất trên đời cho cô.

“Chắc tổ chương trình sẽ sắp xếp, em đừng lo lắng.” Tô Đông Lễ an ủi: “Tiểu Bạch cũng ở đó, sẽ không để Chi Chi bị đói đâu.”

Sự lo lắng của Hàn Huyên càng không khá hơn: “Cũng bởi vì ở chung với tiểu Bạch nên em mới lo cho Chi Chi.”

Tô Đông Lễ: “... Cũng đúng.”

...

Tô Chi, người ba mẹ đang lo lắng rằng có ăn được cơm không đã kết thúc đoạn ghi hình trò chơi đoán mối quan hệ thân nhân lẫn nhau.

Năm tổ khách mời ở hiện trường không ai đoán đúng được mối quan hệ của cô và anh hai cho nên đồ vật của bọn họ không có thay đổi gì, vẫn giữ lại được đồ của mình.

Nhóm bị khách mời đoán trúng mối quan hệ nhiều nhất ngoại trừ Miêu Họa Họa ra thì chính là Lục Úc, không ít thứ của bọn họ đều bị người ta lấy đi.

Cũng may, trò chơi suy đoán mối quan hệ người thân làm cho đôi bên đều không có lợi này đã kết thúc.

Đạo diễn cầm loa hô ta: “Mời các vị khách mời thu dọn hành lý, đi về nơi ở của mình.”

“Mười giờ tập hợp ở trung tâm quảng trường, chuyện này có liên quan rất lớn đến cơm trưa, mọi người đừng đến trễ đấy!”

Câu nói này được đạo diễn lập đi lập lại ba lần, bình thường trong trường hợp này, người đến trễ chắc chắn sẽ bị phạt.

Điền An An phất phất tay, dịu dàng tạm biệt mọi người: “Tạm biệt mọi người nhé, vậy bọn tôi đi trước, mười giờ gặp lại.”

“Mười giờ gặp lại.”

Tô Chi thấy anh hai còn đang vẫy tay chào tạm biệt thì đưa tay kéo anh đi.

“Đi, đừng để đến muộn giờ tập hợp.”

Sức của Tô Quân Bạch cũng không nhỏ vậy mà lại không tránh được bàn tay của em gái.

?

Đôi mắt anh tràn ngập vẻ mờ mịt.

Đây là lần thứ hai, sức của em gái anh lớn thật đấy.

Anh vừa nhìn thấy anh cameraman đang nhìn anh rồi mím môi cười trộm.

Anh không thể làm mất mặt mũi đàn ông được, lúc lên bậc thang, anh mở miệng nói: “Chi Chi, em đừng nhúc nhích, để anh xách hành lý cho em.”

Tô Chi bước chậm nhưng không dừng lại: “Không cần, em cầm được.”

Trong vali của cô chỉ có một ít vật dụng thường ngày, nhưng sách vở thì lại không ít, hơn nữa lại đều là cái loại rất dày, chất chung một chỗ rất nặng.

Tô Quân Bạch cho là cô khách sáo: “Anh là anh trai của em, sao có thể để một cô gái như em làm chuyện nặng nhọc này được, em xách túi là được.”

Anh nhét túi vào trong tay cô, thuận thế nhận lấy vali đồ đạc.

Tô Chi nghiêng đầu nhìn anh, không chắc chắn hỏi: “Anh thật sự muốn cầm giúp em à? Vậy anh cẩn thận cái eo đấy...”

Dứt lời.

Eo của Tô Quân Bạch còn chưa có chuyện gì thì ngón chân đã bị đè! Bởi vì anh đã không nắm chặt.

“!”

Cái này nặng quá đi mất!

Cho nên em gái không cho anh cầm vali chính là vì tốt cho anh.

Lần này đến cả lớp vải để lót mặt mũi cũng không còn nữa rồi.

Mặt mũi của anh mất cả rồi.

Tác giả có lời muốn nói:

Tô Chi: “Đã nói rồi, em cầm được.”

Tô Quân Bạch: “... Mặt mũi của anh mất cả rồi.”