Thần Tượng Nhà Ta Lại Rớt Áo Choàng Rồi

Chương 15: Fan CP



Tác giả: Mặc Ngôn Mộc

Edit: Bilun


Có người bình luận không biết 'Gary' là ai, những người khác lập tức phổ cập giáo dục cho bọn họ.

Thì ra Gary là một võng hồng trên Douyin, hai năm trước cậu ta xuất hiện trên Douyin đánh đàn ghi ta, bằng một cây đàn ghi ta liền nổi tiếng khắp Douyin.

Sau đó, hai video chơi ghi ta khác đã trở nên bạo hồng trên mạng, còn lên hot search, lúc ấy rất nhiều võng hồng đã tranh nhau bắt chước, hấp dẫn một đống người đam mê đàn ghi ta.

Cậu ta đã thống trị Douyin trong một thời gian, đáng tiếc sau ba bản ghi ta, tài khoản Douyin của cậu ta liền không phát bất cứ tác phẩm nào khác nữa.

Mỗi lần Gary quay video, đều chỉ quay từ dưới ngực trở xuống, mọi người cũng không nhìn thấy diện mạo của cậu ta, lại bị kỹ thuật chơi ghi ta cao siêu và ngón tay xinh đẹp của cậu ta thuyết phục.

Trong cái thời đại internet này, mỗi khi có người chơi ghi ta, sẽ có người nhớ tới cái người từng bạo hồng trên Douyin một thời gian rồi lại biến mất rất nhanh kia.

Đúng lúc này tiếng đàn ghi ta ngừng, mọi người nghĩ Hà Tiểu Bắc đã đánh xong rồi.

Trần Kính Nguyên đang định gõ cửa đi vào, tay còn chưa giơ lên gõ, bên trong lại lần nữa truyền ra tiếng đánh đàn ghi ta.

Mở đầu là một tiếng ghi ta nhẹ nhàng, âm sắc êm tai, có thể nghe ra được người đánh đàn rất quen thuộc với đàn ghi ta, kết quả không hề có dấu hiệu, một đoạn nhạc dồn dập không kiềm chế bắt đầu rền rĩ, với một động lực mạnh mẽ, dường như khiến mọi người nghĩ rằng mình đang ở giữa những con ngựa đang phi nước đại, và nó giống như một cơn sóng thần bất ngờ nổi lên trên mặt biển yên tĩnh.

Rất khó tưởng tượng khí thế yêu cầu cao độ như vậy lại chỉ dựa vào một cây đàn ghi ta đánh ra được.

[A a a a a a đây là《 Fantasy 》của Gary, đây là thủ pháp đánh đàn của cậu ấy, tôi tuyệt đối sẽ không nghe nhầm.]

[Đây là một trong ba bản nhạc của Gary, bản 《 Fantasy 》 này là bản khó chơi nhất. Oh my god, có phải tôi đã phát hiện một bí mật kinh thiên động địa gì đúng không.]

[Tôi biết lầu trên nghĩ gì, đừng có mơ. Tôi là một người tay khống, lúc trước Hà Tiểu Bắc biểu diễn mấy lần tôi có chú ý tay của cậu ta, kia chắc chắn không phải tay của Gary.]

[Nhưng đây chắc chắn là tiếng đàn của Gary không sai được, mỗi ngày tôi đều xem video anh ấy đánh đàn trên Douyin để tập đánh, chắc chắn sẽ không nghe nhầm.]

[Chủ bá, mau đi vào tìm hiểu cặn kẽ xem, tôi tò mò tới mức sắp không giữ hồn lại được nữa rồi.]

[Trần chủ bá, tặng anh một chiếc tên lửa, mau đi vào bắt người bên trong ra đây.]

Đáng tiếc lúc này Trần Kính Nguyên cũng đang mải nghe tiếng đàn không chú ý tới những người này, thậm chí còn lắc lư đầu theo tiếng đàn, hiển nhiên cũng rất hưởng thụ nhạc khúc ghi ta mang tới khiếp sợ cả về thể xác và tinh thần cho hắn.

Trang Tân Nhiên cũng bị khiếp sợ, mấy ngày nay cũng thấy qua không ít lần Hà Tiểu Bắc luyện tập đánh đàn ghi ta, đúng là ưu tú hơn người bình thường rất nhiều, nhưng còn chưa tới trình độ này nha.

Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ lúc trước cậu ta giấu dốt, mình đây tự dưng đề nghị đi xem cậu ta luyện tập đàn ghi ta, chẳng phải vô duyên vô cớ thêm nhiệt độ cho cậu ta sao, đây không phải kết quả mà y muốn.

Rất muốn kéo Trần Kính Nguyên đi, nhưng cũng biết tình huống như vậy là không có khả năng.

Cuối cùng khi tiếng đàn ghi ta chậm rãi trở lại bình tĩnh, nốt nhạc cuối cùng vang lên, bản nhạc kết thúc.

Trang Tân Nhiên chủ động mở miệng: "Trần lão sư, thấy khán giả đều chờ không được nữa rồi, hay là chúng ta gõ cửa vào xem đi."

"Được." Trần Kính Nguyên vươn tay gõ cửa, ngón tay vừa chạm vào cánh cửa, cửa liền theo tiếng mở ra, thì ra trong phòng không đóng kỹ, khó trách vừa rồi tiếng nhạc lại truyền ra bên ngoài rõ ràng như vậy.

"Hà Tiểu Bắc, Thời Phi, các cậu có ở đây không? Chúng tôi tiến vào nhé." Trần Kính Nguyên vừa đi vừa hô to, còn thường thường tương tác với người xem: "Không biết lúc này chúng ta có thể nhìn thấy một hình ảnh bị hạn chế hay không đây, thuận tiện chúng ta cùng nhau tìm hiểu tiếng ghi ra vừa rồi là như thế nào, đột nhiên có chút kích thích là sao nhỉ."

[Trần chủ bá, tôi nghi ngờ anh đang lái xe, hơn nữa đã ghi lại chứng cứ, không có 5 gói que cay trở lên đừng mơ tưởng lấy chứng cứ về.]

[Tôi muốn nghe lại tiếng đàn ghi ta vừa rồi một lần nữa, còn hình ảnh hạn chế gì đó, tôi cũng không ngại.]

[Chẳng lẽ chỉ có tôi muốn nhìn mỹ nhan thịnh thế của Thời Phi thôi sao? Đối với một tên nhan cẩu mà nói, âm nhạc gì đó không quan trọng, có sắc đẹp gặm là được rồi.]

Trần Kính Nguyên và Trang Tân Nhiên cùng nhau đi vào, sau khi đi qua phòng tắm riêng, tình cờ gặp gỡ Hà Tiểu Bắc đang chuẩn bị mở cửa trước mặt.

Chỉ thấy cậu ta mặc một chiếc áo thun dài tay màu trắng và quần màu đen, dáng vẻ thẹn thùng, lúc nhìn thấy hai người còn có chút kinh ngạc: "Các anh đây là đang....."

"Tiểu Bắc, chúng tôi đáng phát sóng trực tiếp, vừa rồi nghe thấy trong phòng các cậu truyền ra tiếng đàn ghi ta rất êm tai, là cậu đánh à?" Trang Tân Nhiên miệng hỏi chuyện trước.

Kỳ thực y mặc định là Hà Tiểu Bắc đánh, trong ký túc xá chỉ có hai người, trình độ chơi ghi ta của Hà Tiểu Bắc trước kia y đã từng thấy khi thi đấu, rất khá, có lẽ đúng là trước kia cậu ta giấu dốt.

"Vừa rồi không phải là tôi đánh." Hà Tiểu Bắc dẫn mọi người đi vào trong, đang định nói chuyện, liền nghe được bên trong lại vang lên tiếng đàn ghi ta vừa rồi.

Mọi người nhìn qua, liền nhìn thấy Thời Phi ngồi trước máy tính, đang điều chỉnh nhạc, video bên trong vừa vặn là video Gary trên Douyin.

Cư dân mạng cho những tưởng chân tướng được vạch trần: [......]

[Thật bất ngờ, mà lại hợp lý, không công cao hứng một hồi, mọi người đều tan đi tan đi.]

[Hại ta kích động không công một hồi, cho rằng nghe được Gary chơi nhạc tại hiện trường.]

[Kỳ thực trong lòng mọi người cũng rõ, Gary vốn là một võng hồng nổi tiếng, fan trên Douyin cao tới hơn 10 triệu, làm gì cần tới tham gia tuyển tú nha.]

[A a a a a a cuối cùng cũng nhìn thấy chồng em rồi, chồng ơi anh mặc quần áo ở nhà thật đáng yêu thật đẹp trai, chồng ơi nếu anh không mặc gì nhất định sẽ càng đáng yêu hơn.]

[Chẳng lẽ chỉ có tôi nghe thấy không giống như tiếng nhạc phát ra từ máy tính thôi sao? Tôi còn cảm thấy đây là đánh đàn tại hiện trường. Tay Thời Phi cũng rất đẹp, nhìn kỹ cũng có chút tương tự với Gary.]

[Lều trên uống mấy chén rồi mà đã say thành như vậy? Nói Thời Phi chính là Gary, sao không dứt khoát nói nhạc sĩ vàng 'Không Rời' cũng là Thời Phi đi?]

Trần Kính Nguyên nhìn video nói: "Thì ra các cậu đang xem video Gary đánh đàn ghi ta sao?"

Thời Phi thấy bọn họ đi vào cũng không ngạc nhiên, lịch sự nói: "Vâng, Tiểu Bắc nói muốn học phương pháp đánh đàn ghi ta của Gary, còn đang luyện tập đây."

Hà Tiểu Bắc ngây ra một chút sau đó lập tức gật đầu: "Đúng vậy, tôi cảm thấy cách chơi đó rất ngầu, cho nên muốn học theo."

Trần Kính Nguyên cũng không cảm thấy ngạc nhiên, nhưng vẫn phối hợp với người xem nói đùa: "Vừa rồi chúng tôi ở bên ngoài nghe như si như say, thiếu chút nữa cho rằng sẽ được chứng kiến một màn lột áo choàng cỡ lớn chứ."

Thời Phi cười cười không nói gì, Hà Tiểu Bắc đứng ở bên cạnh hơi câu nệ, đại khái đây là lần đâu tiên trong cuộc đời đối diện với phát sóng trực tiếp, tay chân có chút không biết để ở đâu cho phải.

Trần Kính Nguyên nói: "Tôi có thể mang theo người xem tham quan phòng của cậu một chút không?"

Trang Tân Nhiên thích hợp chen vào nói: "Không ngại thì mang theo cả tôi nữa."

"Đương nhiên có thể." Thời Phi lui tới cạnh Hà Tiểu Bắc nói: "Kỳ thực ngày thường tôi hơi lười, trong phòng toàn là Tiểu Bắc thu dọn thôi."

Cư dân mạng theo camera khắp nơi ngó nghiêng, thấy rõ ràng trang trí trong phòng.

Không thể không nói, căn phòng này đúng là rất sạch sẽ, đồ đạc bày trên bàn rất chỉnh tề, cũng không có tất bẩn vứt linh tinh gì đó, giày đều được xếp gọn gàng từng đôi dưới gầm giường.

[Thân là một cô gái, nhìn thấy ký túc xá như vậy, tôi đột nhiên cảm thấy có chút hổ thẹn.]

[Căn phòng này giống như mẹ tôi vừa đến thăm hỏi, quá sạch sẽ quá sạch sẽ.]

[Không hợp lý, trong phòng không có mùi lạ, không phải bóng thì chính là gay, không xong, có phải tôi đã phát hiện ra bí mật to lớn gì không.]

[Nhân sĩ bên trên mau chóng đi báo cảnh sát đi, Thời Phi lập tức sẽ tới giết người diệt khẩu.]

Trần Kính Nguyên cười nói: "Các cậu thu dọn phòng sạch sẽ như vậy, còn cho tôi quay cái gì nữa? Không phải là biết tôi muốn tới, nên chuẩn bị sẵn trước đấy chứ.]

Thời Phi cười nói: "Cũng có thể là như vậy, dù sao tôi cũng là người có sĩ diện.]

So với Thời Phi thoải mái đối đáp, Hà Tiểu Bắc tay chân cứng đờ đứng ở nơi đó không dám nói không dám động, bộ dáng ngốc nghếch đáng yêu kia cũng khiến người xem bật cười.

Trần Kính Nguyên sẽ không ở phòng này mãi, sau khi quét một vòng lại hỏi thêm mấy vấn đề, sau đó liền rời đi.

Trang Tân Nhiên cũng nói: "Tôi cũng phải về luyện hát đây, đi về trước."

Ở trước mặt quảng đại cư dân mạng, Thời Phi cũng vô cùng nể tình gật đầu.

Khi Trang Tân Nhiên xoay người đi qua Thời Phi, đột nhiên bàn chân trượt một cái trực tiếp ngã về phía Thời Phi.

Thời Phi theo bản năng tránh sang bên cạnh, Trang Tân Nhiên trực tiếp ngã lăn ra đất.

Trang Tân Nhiên cũng sửng sốt, đại khái là không ngờ Thời Phi lại tránh đi, người này sao lại không cố kỵ hình tượng trước nhiều cư dân mạng như vậy chứ?

"Xin lỗi, phản ứng theo bản năng, anh không sao chứ." Thời Phi đứng bên cạnh ngoài miệng nói xin lỗi, tay lại không có chút dấu hiệu nào muốn vươn ra kéo đối phương lên.

Trần Kính Nguyên cũng phản ứng nhanh, mau chóng nâng người dậy: "Cậu vừa mới tắm xong, dép lê hơi trơn, đi đường phải cẩn thận một chút." Tương đương là giúp Trang Tân Nhiên giải thích vừa rồi sao lại bị ngã.

[Oa ha ha ha ha ta không muốn cười, nhưng dáng vẻ sửng sốt lúc bị ngã của Trang Tân Nhiên thật đáng yêu.]

[Tôi là ai? Tôi ở đâu? Vì sao tôi lại bị ngã, là có điêu dân muốn hại trẫm.

[Trang Tân Nhiên lúc bị ngã liền nhìn Thời Phi trước tiên, đôi mắt nhỏ đầy ủy khuất kia, giống với mắt tôi nhìn bạn trai sau khi tức giận, đường này tôi gặm.]

[Tôi có chút muốn gặm CP Tân Nhiên và Thời Phi, mọi người không ai được cản tôi, tôi đã sớm cảm thấy hai người bọn họ có mờ ám.]

[Thời phi cũng quá thẳng nam sắt thép, bà xã cũng đã ngã ra đất rồi, cư nhiên còn thờ ơ, loại người này nếu không phải mặt đẹp sớm đã bị kéo ra ngoài đánh.]

[Trong lòng Trang Tân Nhiên: Bảo bảo không ủy khuất, không ủy khuất! Không ủy khuất cái rắm, Thời Phi đêm nay đừng có mơ ngủ trên giường.]

Trò đùa này cũng kết thúc bằng việc Trần Kính Nguyên đỡ Trang Tân Nhiên rời đi.

Mãi cho đến khi cửa đóng lại, Hà Tiểu Bắc vẫn còn có chút ngơ ngác, hỏi: "Phi ca, sao tôi cảm thấy vừa rồi có gì đó không đúng? Sao Trang Tân Nhiên lại ngã như vậy?"

"Xem ra dạo này ăn không ít óc chó, thông minh hơn, đều có thể cảm giác được gì đó không đúng." Thời Phi cầm lấy đàn ghi ta trên giường điều chỉnh dây đàn nói: "Vừa rồi Trang Tân Nhiên cố ý té ngã."

"Cố ý té ngã? Y có ý đồ gì nha? Còn đang phát sóng trực tiếp mà, té ngã trước mặt quảng đại người xem không phải rất mất mặt sao?" Hà Tiểu Bắc cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng cho lắm.

"Bởi vì y muốn xào CP với tôi, hút fan." Thời Phi không chút để ý ném tin tức ra, khiến Hà Tiểu Bắc bị nổ tung mặt đầy khiếp sợ đứng ở nơi đó.