Thất Sơn Tiên Môn

Chương 16: Linh Thể



Sang ngày thứ 6 kể từ lúc Trần Minh Quân trở về thì hắn đã không còn được yên tĩnh nữa. Câu chuyện “người về từ cõi chết” của hắn đã bị lan truyền khá xa. Bắt đầu có những nhà báo, phóng viên và cả youtuber đã chú ý tới.

Có thể nói từ sáng sớm tới chiều tối ngày hôm đó là liên tục các cuộc viếng thăm và bái phỏng. Hết nhà báo này tới nhà báo kia. Hết phóng viên đài này tới phóng viên đài kia. Rồi còn có cả những nam thanh nữ tú Youtuber cũng không chịu lạc hậu.

Có lúc còn đến cùng lúc nhiều người. Trần Minh Quân và gia đình của hắn đã tiếp đãi tới mất tự nhiên. Thậm chí hắn còn in sẵn ra câu chuyện của hắn để khi bị hỏi thì cứ đưa ra cho nhanh. Dĩ nhiên là câu chuyện cà khịa mà hắn bịa ra thôi. Cả ngày trời mệt mỏi nên hắn chỉ muốn nghỉ ngơi một đêm thật bình thường mà không tiếp tục luyện thể nữa.

Nhưng ngày hôm sau thì hắn vẫn bị làm phiền. Mới sáng sớm thì đã có ít nhất vài Youtuber và vài nhà báo đã chờ sẵn để xin phỏng vấn hắn. Vì lở thò mặt ra rồi nên hắn cũng chỉ đành lịch sự mà tiếp nhóm này. Sau khi đưa tiễn họ về thì hắn trực tiếp dặn dò cả nhà nói là hắn không khỏe cần nghỉ ngơi. Sau đó thì trốn trong phòng mình để bắt đầu luyện thể lần thứ 11.

Ngựa quen đường cũ, hắn nhanh chóng tiến vào trạng thái luyện thể. Lần này sẽ phải tiêu hao 1024 phần dược liệu, hắn cũng cảm thấy vô cùng khủng bố. Không ngoài dự đoán, lần luyện thể này thì thân thể hắn đã không có biến hóa. Thứ duy nhất biến hóa chính là quá trình “nâng cấp” phàm thể lên linh thể.

Trong lúc hắn đang luyện thể thì bên ngoài cha mẹ hắn liên tục phải thay hắn tiếp đón khách nhân. Nói thật là ban đầu ông bà còn thấy vui. Dần dần thì thấy phiền, cuối cùng là cảm thấy mệt mỏi. Tới giữa trưa thì ông bà cũng quyết định “bế quan tỏa cảng”. Đóng cửa treo biển vắng nhà.

Dù vậy, nhưng vẫn thấy được hết vị khách này tới vị khách khác không ngừng tìm đến. Đa số chờ đợi một lúc rồi bỏ đi phỏng vấn hàng xóm xung quanh. Gia đình Như Ý cũng không tránh khỏi bị phỏng vấn tới mệt mỏi. Liên tục như vậy tới đầu chiều thì hàng xóm cũng bắt đầu “bế quan tỏa cảng”.

Tới gần đầu buổi tối, Trần Minh Quân cũng đã kết thúc luyện thể. Quá trình phát triển linh thể của hắn đã gần đạt tới mầm móng đỉnh phong, sắp qua giai đoạn thuế biến. Hắn ra ngoài thì mới biết cả nhà hắn đã đóng cửa trốn khách viếng thăm. Hắn cũng cảm thấy hết sức bất đắc dĩ.

Mấy ngày tiếp theo, người tới bái phỏng đã giảm dần. Ai tới cũng đều không thu hoạch được gì nên dần dần không còn ai tới nữa. Còn Trần Minh Quân sau khi luyện thể lần thứ 15 thì linh thể đã đạt tới sơ thành đỉnh phong. Tiêu hao cho lần luyện thể thứ 15 là 16.384 phần thuốc mỗi loại.

Ở lần luyện thể thứ 15 thì thời gian đã có khác biệt. Hắn đã phải dùng tới 8 tiếng để hoàn thành. Điều này đã khiến cả nhà hắn lo lắng không thôi vì không tìm thấy hắn đâu. Kế hoạch tiếp theo thì hắn chỉ có thể luyện thể một lần mỗi ngày. Như vậy hắn sẽ chọn làm vào ban đêm để khỏi phải giải thích với gia đình về việc hắn biến mất và đi đâu.

Cuộc sống cứ thế tiếp diễn, lúc hắn trải qua lần luyện thể thứ 18 và tiêu hao hơn 131.072 phần thuốc mỗi loại thì thì linh thể đã đạt tới đại thành. Thời gian cần để hoàn thành luyện thể phát sinh biến hóa, hắn đã phải mất 16 tiếng để hoàn thành. Điều này làm cả nhà hắn lại thêm một phen gà bay chó sủa vì tìm hắn.

Hiện tại, thời gian 16 tiếng là quá dài. Hắn muốn hoàn thành luyện thể mà không làm gia đình lo lắng thì chỉ có thể chọn đi ra ngoài. Ngày tiếp theo, hắn lấy lý do ở nhà trốn mấy khách nhân mãi cũng quá chán. Hắn muốn đi du lịch vòng quanh thất sơn cho khuây khỏa một thời gian. Cơ bản là muốn đi ra ngoài tìm một chỗ yên tĩnh rồi tập trung hoàn thành luyện thể.

Sau khi được mẹ hắn hết lời nhắc nhở mấy ngàn thứ cần chú ý thì hắn cũng tạm biệt mọi người mà lên xe ôm đi ra khỏi nhà.

Hắn nhanh chóng tiến về thành phố Châu Đốc. Tại đó, hắn tìm một cái khách sạn rồi trả tiền thuê một tháng. Sắp xếp đâu vào đó, hắn nhắc nhở nhân viên khách sạn không nên làm phiền hắn. Sau đó nhanh chóng tiến vào không gian linh châu tiến hành luyện thể lần thứ 19.

Sau khi tiêu hao 262.144 phần thuốc và mất 20 tiếng đồng hồ thì mới hoàn thành. Linh thể đạt được đại thành đỉnh phong.

Lần luyện thể thứ 20 lấy đi của hắn 30 tiếng đồng hồ, tiêu hao 524.288 phần thuốc. Linh thể đạt viên mãn.

Lần luyện thể thứ 21 cần 48 tiếng đồng hồ, tiêu hao hơn 1 triệu phần thuốc. Linh thể đạt viên mãn trung kỳ.

Cuối cùng lúc hắn tiêu tốn 50 tiếng đồng hồ cùng với gần 3 triệu phần thuốc thì linh thể đã viên mãn đỉnh phong cực hạn. Chính thức đã là hoàn mỹ linh thể, từ đây hắn sẽ trường tồn nếu không bị giết hoặc bị khô cạn linh lực và đói chết. Hiện tại hắn chưa tu luyện nên chỉ có khả năng bị giết chết hoặc đói chết.

Các nhân viên khách sạn trong thời gian này cũng chú ý hành vi lạ thường của hắn. Nhưng mấy ngày đầu vẫn thấy hắn đi ra ngoài ăn uống nên không suy nghĩ nhiều. Những lúc đi ra ngoài thì hắn gọi nhân viên dọn phòng của khách sạn có thể dọn dẹp phòng mình. Đồng thời không quên gọi điện báo bình an cho cha mẹ.

Đến thời gian sau, mấy ngày hắn mới ra một lần. Nhân viên không khỏi lo lắng, thậm chí đã một lần gọi cho chủ khách sạn đến kiểm tra. Mai mắn là lúc đó hắn cũng vừa hoàn thành luyện thể nên mở cửa cho kiểm tra. Thấy mọi chuyện bình thường thì tiếp sau đó không ai còn chú ý tới hắn nữa. Chỉ cho là hắn chắc bị bệnh giao tiếp kém và thích ở một mình thôi. Dù sao hắn cũng đã trả trước một tháng tiền phòng, hắn thích làm gì thì kệ hắn, đừng có phá phòng hay phạm pháp là được.

Còn cha mẹ hắn đương nhiên là như ngồi trên đống lửa. Hắn ở bên trong không gian châu thì dĩ nhiên là sẽ không thể có ai gọi được hắn. Những lúc liên lạc lại được thì luôn nghe một tràn giáo dục từ phụ huynh. Hắn không khỏi cười khổ, đành diện cớ là bị gọi điện làm phiền nhiều quá nên đôi lúc tắt điện thoại. Cái này cũng không phải hắn nói dối nha, bởi vì thực sự có rất nhiều cuộc gọi nhỡ từ số lạ. Dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết đó là những ai.

...

Thế nhưng Trần Minh Quân không biết rằng, trong thời gian mà hắn và gia đình không còn gặp gở các nhà báo và phóng viên thì vẫn có chuyện phát sinh.

Phóng viên và nhà báo không tìm được chính chủ nên đã chuyển hướng thành điều tra viên, nhất là các Youtuber. Sau đó tất cả mọi người phát hiện là không có một đơn vị bệnh viện hay tổ chức nào xác nhận là từng chăm sóc Trần Minh Quân gần một tháng đó.

Với tài nghệ các youtuber thì nhanh chóng có hàng loạt thuyết âm mưu đưa ra nhằm lôi kéo lượt xem. Con người thì rất tò mò, chuyện càng thần bí thì càng tò mò. Dần dần chuyện liên quan tới Trần Minh Quân được dân mạng thảo luận ầm ĩ. Với sức mạnh đông đảo đó thì gần như mọi người đều xác định được rằng Trần Minh Quân không hề được bệnh viện nào chăm sóc trong thời gian qua. Cũng không có ai nhớ được đã từng cứu qua Trần Minh Quân.

Như vậy thời gian này Trần Minh Quân ở đâu và làm gì? Sự việc ở Cần Thơ hết sức thần bí cho nên những chuyện liên quan cũng đều sẽ mang sắc thái thần bí. Rất nhanh thì Trần Minh Quân cũng đã bị Đạo tộc và Thánh tộc chú ý tới. Khi các thế lực này điều tra thì lại phát hiện địa điểm Trần Minh Quân mất tích trùng hợp chính là nơi mà “vị cường giả” kia đã đâm thẳng xuống mặt đất. Nhưng sau lần đó thì không còn có tin tức gì, cứ như là vị cường giả kia đã bốc hơi khỏi thế gian. Khả năng cực cao là có liên quan tới Trần Minh Quân.

...

Trong lúc sóng ngầm đang hướng về Trần Minh Quân. Thì bản thân hắn cũng chẳng biết gì. Nói đúng hơn là toàn bộ tâm tư của hắn đang đặt lên luyện thể. Sau khi kết thúc lần luyện thể thứ 22 thì hắn biết là quá trình luyện thể của hắn đã đến cực hạn.

Từ lúc hắn rời khỏi nhà và tới chỗ này đã gần nửa tháng trôi qua. Hắn quyết định ở đây hết một tháng thì sẽ về nhà. Bởi vì tu luyện thì không có yêu cầu thời gian quá hà khắc, lúc có thời gian thì tu luyện là được. Và tu luyện cũng có thể tiến hành và dừng tùy lúc nên cũng không phải sợ cha mẹ sẽ lo lắng vì hắn biến mất thần bí nữa.

Hôm nay hắn quyết định ra ngoài thư giãn tinh thần. Thời gian vừa qua trên cơ bản hắn như một đạo sĩ, chỉ ra ngoài để ăn rồi quay về luyện thể. Liên tục kéo dài khổ tu cũng ảnh hưởng không tốt tới tinh thần. Không có chuyện một người bế quan tu luyện vài năm vài chục năm như trong truyện tiểu thuyết. Nếu làm vậy thì không cần buồn chết cũng trở nên ngu ngốc, không ngu ngốc tính cách cũng sẽ bị vặn vẹo.

Thử hỏi tu sĩ trên đời tu luyện vì điều gì? Chẳng phải là vì trường sinh hay sao? Mà trường sinh để làm gì? Dĩ nhiên là vì hưởng thụ một cuộc sống dài lâu. Cho nên ai lại đi hành xác mình làm gì. Vì cơ bản là nó không cần thiết.