Thế Giới Của Em Vì Anh Trở Nên Tươi Đẹp

Chương 2



Tần Y vừa bước ra đã nghe thấy tiếng hô vang dội khắp khán phòng của fan hâm mộ, từng tiếng hô theo nhịp vang lên lần lượt vừa to vừa rõ như đã được tập dượt lấn át cả phần giới thiệu của MC.

"Tần Y... Tần Y... Tần Y..."

Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài màu xanh ngọc, tuy chiều cao chỉ 1m68 nhưng tỷ lệ giữa đầu và thân thật sự quá tốt nên dù có đứng bên cạnh nữ chính cao hơn cô nửa cái đầu, Tần Y vẫn không hề bị lép vế. Mái tóc dài xõa ngang vai, gương mặt lạnh lùng không thể hiện nửa điểm cảm xúc, mới xuất hiện đã trở thành tiêu điểm chú ý tại hiện trường.

Tần Y và các diễn viên trong đoàn đều là diễn viên mới nhưng khí chất trên người cô lại mang theo vẻ quý tộc của một tiểu thư con nhà quyền quý, nổi bật đến mức khiến người ta không khỏi để mắt, ngay cả MC lúc phỏng vấn cũng nhịn không được vô tình hỏi cô nhiều thêm vài ba câu.

"Tần Y, nếu chỉ được chọn một thì cô muốn tiếp tục hợp tác với ai trong đoàn lần nữa?"

Tần Y cầm micro, liếc mắt nhìn về phía MC một cái, chầm chậm trả lời: "Tôi chọn đạo diễn Lý."

Cô vừa nói xong, mọi ánh mắt trong đoàn vốn đang hào hứng chờ mong đáp án của cô đều chuyển dời sang chỗ khác, ngay cả MC cũng không ngờ cô sẽ lựa chọn như vậy.

MC cười trừ một tiếng, vội vàng hùa theo: "Không trách Tần Y được, đạo diễn Lý xuất sắc như thế, tôi lúc nào cũng muốn đóng phim của ông ấy nhưng chưa từng có cơ hội lần nào đây này. Đạo diễn Lý, ngài thử nhìn tôi xem tôi có hợp với nhân vật nào trong phim của ngài không?"

Đạo diễn Lý bị gọi tên cũng phối hợp, ông "cẩn thận" đánh giá nữ MC kia từ trên xuống dưới một lượt, vẻ mặt thâm trầm, tay trái vô thức giơ lên vuốt bộ râu chẳng có mấy sợi của mình, nghiêm túc trả lời: "Ừm, nếu là cô thì... có lẽ sẽ hợp với vai thư đồng...."

Vẻ mặt của ông tuy nghiêm túc nhưng lời nói ra lại mang theo ngữ điệu hài hòa, ai nhìn vào cũng biết ông đang nói đùa với vị MC kia, thế là cả khán đài đều cười ầm lên.

Nữ MC kia ngây người một lát, sau đó hừ một tiếng: "Đạo diễn Lý, ngài thật không biết nhìn người. Đúng là tôi không xinh đẹp như Tần Y hay Hạ Huỳnh nhưng cũng có thể đóng vai tiểu thư khuê các chứ bộ."

"Đúng vậy, tiểu tỷ tỷ cũng rất đẹp nhất định có thể làm nữ hán tử."

Không biết là ai ở phía dưới cao giọng hô một câu, tiếp theo mọi người lại cười lớn.

Hạ Huỳnh thân làm nữ chính của bộ phim, nãy giờ lại bị mọi người làm ngơ bỏ qua một bên đương nhiên có chút khó chịu, cô ta thừa cơ hội mọi người đang cười đùa xen vào một câu.

"Chuyện này cũng không thể trách Tần Y được, bình thường mối quan hệ của các diễn viên trong đoàn đều rất tốt nhưng người được Lý đạo thích nhất chính là Tần Y. Người trong đoàn còn hay nói đùa với nhau rằng Lý đạo bất công, chúng tôi diễn không tốt một chút sẽ bị ông ấy mắng xối xả nhưng chỉ cần là Tần Y, cô ấy có NG (Not good) bao nhiêu lần ông ấy cũng chỉ nói vài câu rồi chỉ điểm để Tần Y hoàn thành cảnh quay tốt hơn."

Không khí trên sân khấu vốn đang rất vui vẻ lập tức ngưng trệ, nữ MC không nghĩ tới Hạ Huỳnh sẽ đột nhiên mở miệng không theo kịch bản như vậy, rõ ràng đang đến phần phỏng vấn Tần Y, cô ta xen vào làm gì? Lời còn chứa đầy thâm ý nữa, người ngoài không biết còn tưởng rằng Tần Y đóng phim toàn NG, Lý đạo vì che chở cho cô ấy nên dẫn đến lòng người phẫn nộ đấy!

Không chỉ có MC, sắc mặt của nam chính Ôn Nhứ và Lý đạo diễn cũng không tốt lắm.

Ánh mắt Ôn Nhứ nhìn Hạ Huỳnh có đôi chút bất mãn, đúng là anh ta cũng có lòng riêng, không thích Tần Y cho lắm nhưng nói thật, nếu so sánh anh ta thích Tần Y hơn Hạ Huỳnh nhiều.

Tuy bề ngoài Tần Y lạnh nhạt, ít nói nhưng mỗi khi diễn xuất thật sự khiến người ta cảm giác nói không nên lời, có nhiều cảnh đối diễn, anh ta cũng bị cuốn theo cảm xúc của cô.

Từ trước đến giờ anh ta đều luôn rất thưởng thức người tài, đặc biệt là những người có thiên phú hơn mình. Sau khi bộ phim kết thúc, xét theo độ nổi có thể anh ta không bằng Tần Y, bất quá, anh ta cũng thu được một lượng fan lớn, thành công trở thành tiểu sinh triển vọng mới của làng giải trí, còn nhận về rất nhiều lời mời quảng cáo và hợp đồng show truyền hình, kịch bản cũng liên tục tìm tới anh ta.

Hiện tại, trong buổi tiệc chúc mừng đột nhiên nữ chính lại nói ra những lời này, cô ta đang muốn làm xấu mặt <Ánh sáng lẻ loi giữa thành phố> đúng không? Muốn ngày mai trên báo xuất hiện tiêu đề #Nội bộ diễn viên<Ánh sáng lẻ loi giữa thành phố> lục đục#, #Tiểu hoa mới nổi Tần Y chơi quy tắc ngầm với đạo diễn# hả, có còn não không vậy?

Hơn nữa mặc dù là phú nhị đại chỉ thích chơi bời nhưng từ nhỏ anh ta đã được ba mẹ dạy cách quan sát người khác nên ánh mắt cũng có thể coi là tinh tường. Vừa nhìn vào đoàn đội của Tần Y và cách người đại diện đối xử với cô, anh ta đã biết thế lực sau lưng cô chắc chắn không phải hạng tầm thường huống chi còn một đế chế giải trí Hoành Nghệ chình ình ở trước mặt. Người ta nói vuốt mặt phải nể mũi, dù không xem Tần Y ra gì thì cũng phải nhìn vào công ty đại diện của người ta, một nghệ sĩ mới chỉ vì ghen ghét người ta hơn mình mà chống đối với Hoành Nghệ thì đừng mong lăn lộn trong cái giới này nữa.

Ôn Nhứ chủ động nói thay cho Tần Y: "Chuyện mà Hạ Huỳnh nói tôi cũng còn nhớ, đó là cảnh quay cuối cùng của bộ phim, cũng là cảnh quay nặng nhất. Mọi người chắc cũng nhớ, tập cuối của bộ phim có một cảnh nhân vật Như Ý của Tần Y đứng trên núi trước mặt mộ của mẹ mình nói ra tất cả sự việc, tôi và Hạ Huỳnh ở sau vừa nghe vừa khuyên cô ấy đi đầu thú trả lại những sai lầm đã làm, nhân cách thứ nhất của Như Ý thì đồng ý đi theo chúng tôi nhưng nhân cách phụ lại hung ác muốn đối chiến với chúng tôi, cuối cùng để không lạm sát người vô tội Như Ý đã gieo mình xuống vực thẳm. Cảnh ấy nói thì ngắn nhưng lúc diễn thật sự rất nặng, đòi hỏi chiều sâu về diễn xuất, còn đóng ngay khi trời mưa. Tôi nhớ lúc ấy là cuối thu, trời thật sự rất lạnh, sức khỏe của Tần Y vốn đã không tốt nhưng cô ấy chỉ phạm sai lầm trong hai cảnh quay đầu, sau đó đã nhanh chóng hoàn thành cảnh quay của mình không chút thiếu sót. Nếu xét kĩ thì hai cảnh quay đầu bị NG cũng không hoàn toàn do cô ấy, một lần là do dây cáp bị lệch hướng, còn lần còn lại là vì Tần Y cảm thấy vẫn chưa đạt tới trình độ hoàn hảo nhất có thể nên đề nghị quay lại. Tôi khi đó thật sự rất khâm phục trình độ kính nghiệp của cô ấy. Hạ Huỳnh, chẳng lẽ cô không muốn bộ phim đạt được thành tích tốt nhất sao? Hay cô không đồng tình với đề nghị quay lại của Tần Y? Nếu như thế tại sao lúc trước cô lại không nói với Lý đạo diễn?"

Có lẽ vì không nghĩ tới Ôn Nhứ sẽ nói giúp Tần Y nên Hạ Huỳnh có hơi xấu hổ ngập ngừng nói không rõ: "Ôn Nhứ, ý của tôi là Lý đạo rất quan tâm Tần Y nên cô ấy mới chọn như vậy..."

Hạ Huỳnh vội vàng mở miệng nhưng chưa nói được mấy chữ đã bị Lý đạo ngắt lời.

"Không nói đến cảnh đó, từ trước đến giờ người trong giới đều biết tôi rất coi trọng diễn viên giỏi đặc biệt là lứa thế hệ mới, Tần Y là một trong số đó. Nói thật, rất nhiều năm rồi tôi mới gặp được một diễn viên mới có tố chất như cô ấy, không những có số lần NG ít nhất đoàn phim mà còn có tư duy của biên kịch, một số cảnh quay nhờ vào ý kiến của Tần Y mà trở nên hoàn hảo hơn. Ngay cả biên kịch chính của bộ phim cũng hay khen ngợi cô ấy với tôi. Diễn viên như vậy, cho dù tôi có muốn mắng cũng không có cơ hội."

Nam diễn viên chính và cả đạo diễn cũng đã lên tiếng phản bác Hạ Huỳnh, cật lực thay lời giải thích vì Tần Y. Nữ MC đứng ở một bên tuy hiểu rõ sự ghen ghét đố kị trong đoàn phim nhưng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng nhất trí đồng lòng như Ôn Nhứ và Lý đạo, xem ra nhìn Tần Y lạnh nhạt vậy thôi nhưng mối quan hệ trong đoàn phim cũng không tồi.

Tần Y ngồi khí định thần nhàn, im lặng giống như đang xem một vở kịch trong đó Hạ Huỳnh liên tiếp bị hai người kia không hề nể mặt "'vây công" đến đổ mồ hôi lạnh, đến khi cô ta cúi gằm mặt xuống mới mở miệng nhàn nhạt nói hai câu: "Tôi cũng không ở trước mặt nói xấu Lý đạo được, có lẽ nhân vật của tôi quá thảm nên ông ấy không đành lòng mắng tôi. Người ta đóng phản diện thì chỉ cần một bên ra lệnh cho thuộc hạ, hô giết một cái đã có người đi làm, đến lượt tôi thì không bị bắt cóc cũng bị lọt hố, không bị tông xe thì cũng bị bắt làm con tin. Đóng xong tôi chẳng còn tâm trạng đóng phản diện nữa."

MC bị cô chọc cười, vội vàng thả một bậc thang cho cô, khéo léo dẫn dắt đề tài sang hướng khác. Thật không ngờ nhìn Tần Y lạnh lùng như vậy cũng biết cách nói đùa thậm chí còn dùng khuôn mặt không cảm xúc ấy nói ra những lời thê lương. Sự đối lập này cũng quá dễ thương đi. So với Hạ Huỳnh kia... nữ MC nhìn Hạ Huỳnh một cái, thầm thở dài trong lòng.

Không khí trên sân khấu trở lại như cũ, fan hâm mộ cũng vì câu nói đùa của Tần Y mà cười lớn. Còn Hạ Huỳnh chỉ biết nghiến răng, nắm chặt hai tay trên đầu gối, móng tay cắm sâu vào trong thịt.

MC tiếp tục đặt câu hỏi: "Nếu dùng một từ để hình dung vai diễn của mình trong "Ánh sáng lẻ loi giữa thành phố", Tần Y, cô cảm thấy đó sẽ là từ gì?"

"Mâu thuẫn." Tần Y trả lời rất nhanh.

"Vậy cô tự cho vai này của mình mấy điểm?"

"8 điểm." Tần Y nghiêm túc nói: "Tôi cảm thấy đối với một số cảnh hành động, động tác và biểu cảm của tôi vẫn còn chưa nhuần nhuyễn."

...

Cả buổi gặp mặt có phỏng vấn, có trò chơi còn có tương tác, bầu không khí vừa vui vẻ lại hài hòa.

Sau khi kết thúc, bên đoàn phim còn tổ chức buổi ký tên nhỏ cho các fan may mắn được tới tham dự. Phần lớn fan vây quanh cô hỏi cô vài thứ về kế hoạch đóng phim tiếp theo.

"Vẫn đang trong quá trình thương lượng, nếu có tin tức mới nhất định sẽ thông báo với mọi người."

Nói chuyện một lúc, đã hết giờ ký tặng, fan theo hàng từ từ rời đi còn không quên dặn dò Tần Y nhớ giữ gìn sức khỏe, bọn họ luôn ở bên cạnh ủng hộ cô.

Buổi gặp mặt vừa chấm dứt đã lập tức leo lên hot search, Tần Y ngồi trong xe bảo mẫu nhìn Weibo của mình bị oanh tạc với vẻ mặt bình thản, hàng loạt ảnh chụp hiện trường của cô được fan đăng lên, thu hút rất nhiều sự chú ý, có bức còn đạt được 1 vạn lượt thích lọt top hot search, còn buổi gặp mặt <Ánh sáng lẻ loi giữa thành phố> thì xếp vị trí thứ nhất.

Tần Y chỉ nhìn một chút rồi tắt điện thoại, xoay đầu ra ngoài cửa xe, ngắm nhìn khung cảnh nhộn nhịp ánh đèn của thành phố S về đêm.

Dương Đan ở bên cạnh thấy trạng thái của cô lúc này thì im lặng không nói gì, để cô nghỉ ngơi, còn mình thì tiếp tục quan sát hướng đi của dư luận.

Chiếc xe bảo mẫu màu đen chạy thẳng về khu đô thị phồn hoa nhất của thành phố, hướng thẳng đến một khách sạn xa hoa thiết kế theo phong cách Châu Âu.