Thế Giới Này - Ta Là Chủ

Chương 9: Thiên Mộc Hóa Tiễn 1



Lý Đằng Phong thoáng nhìn qua hai con vật trước mặt mình, sau đó quay lưng xách hai cái đùi lợn rời đi.

Một lát sau, Lý Đằng Phong khuất bóng trong rừng cây, con hổ lớn mới từ từ lòm còm bò dậy. Tuy con hổ không bị gì nghiêm trọng nhưng có vẻ nó còn hơi đau nên trông rất lừ đừ, nó bước chậm đến xác con lợn rừng, cắn ngay phần cổ con lợn rồi tha đi chỗ khác.

Đi được vài bước, con hổ quay lại nhìn về hướng Lý Đằng Phong rời đi, nó cúi đầu kêu lên một tiếng rồi sau đó dứt khoác bỏ đi, con hổ con cũng lẻo đẻo chạy theo sau, nhanh chóng cả hai con vật đều khuất dạng trong rừng rậm.

Lý Đằng Phong vui vẻ đi nhanh về hang động, hai tay cầm hai cái đùi lợn khá to nên trong lòng vui phơi phới, anh ta quyết định sẽ nướng chúng lên để mà thưởng thức.

Thoáng chốc, Lý Đằng Phong đã về tới nơi, ngoài tay xách nách mang, trên lưng còn vác thêm một bó củi to tướng.

Lý Đằng Phong sắp xếp xong chỗ nấu nướng, xỏ thanh cây xiên qua hai cái đùi lợn, xong rồi gác lên chỗ đã chuẩn bị trước từ trước.

- Ứm ba la xì bùa, lửa xuất hiện.

Niệm xong, Lý Đằng Phong chắp tay, vận khí, điều khiển cho nguồn năng lượng đang phát ra từ hai ngón tay hướng về đóng củi.

Xuy!

Một luồng gió thổi vào đóng củi, tuy nhiên chỉ có mấy que củi nhỏ bị văng ra chỗ khác chứ không hề có một ngọn lửa nào.

- Kì lạ. Làm lại.

Lý Đằng Phong thấy đóng củi chẳng có chút gì là sắp cháy, không nhục chí, anh ta tiếp tục y như phương pháp cũ làm tiếp. Sau nhiều lần hăng say tạo lửa, cuối cùng đống củi chẳng còn cây nào, không phải vì cháy hết mà do bị bay ra chỗ khác.

Lý Đằng Phong mặt đỏ, tai tía, thở hổn hển bất lực nhìn tàn cuộc, anh ta thật không hiểu tại sao không có lửa mà chỉ toàn là gió. Lúc trước, Lý Đằng Phong có nghe sư phụ nói thân thể mình là Hỗn Độn Tuyệt Thể, chỉ cần sở hữu được thân thể đó cũng sẽ có hỏa thuộc tính trong người. Tuy nhiên bây giờ Lý Đằng Phong cố hết sức nhưng vẫn không có kết quả gì.

- Đằng Phong, phá phách gì đó.

Đột nhiên, Đông Phương Trác Tuyệt xuất hiện từ cửa động, lão ta nhìn đống bừa bộn trước mặt đệ tử của mình, thật không hiểu có chuyện gì.

- Con đang chuẩn bị nướng thịt nhưng nãy giờ con chưa phát lửa ra được nên vẫn còn loay hoay.

Lý Đằng Phong không thèm ngoáy đầu nhìn lại, vẫn chăm chú nhặt củi chất đống lại, dường như vẫn chưa bỏ cuộc. Sau khi đống củi được xếp lại, Lý Đằng Phong vẫn tiếp tục theo cách cũ mà thực hiện.

- Ứm ba la xì bùa, lửa hiện ra.

Cụp!

Một âm thanh trầm thấp vang lên, Lý Đằng Phong cảm thấy đầu mình đau nhói, anh ta quay người lại, phát hiện người vừa ra tay là sư phụ của mình. Lý Đằng Phong nhăn mặt, lấy tay xoa xoa cái cục u trên đầu của mình, anh ta khó hiểu nhìn Đông Phương Trác Tuyệt.

- Sao sư phụ lại cốc đầu đệ tử chứ!

- Ta không đánh ngươi thành cục thịt đỏ là may lắm rồi, còn ý kiến ý cò gì nữa. Ngươi không học hỏa tuyệt kĩ thì làm sao mà tụ hỏa lại được chứ.

Đông Phương Trác Tuyệt thật sự bó tay trước độ ngốc nghếch của Lý Đằng Phong, không học hành đến nơi đến chốn lại thích khua tay múa chân. Tuy nhiên thấy đệ tử mình loay hoay nãy giờ nên Đông Phương Trác Tuyệt bèn giúp một tay, lão ta phóng một ngọn lửa về phía đống củi, lập tức lửa bùng lên bao trùm hai cái đùi lợn.

- Tuyệt quá sư phụ! Người dạy con đi.

Lý Đằng Phong chứng kiến sư phụ chỉ mất chưa đầy hai giây đã làm đống củi phừng phựt cháy, thật sự anh ta rất muốn học, phòng hờ sau này để nấu đồ ăn nữa.

- Dạy thì tất nhiên ta sẽ dạy. Nhưng ngươi mới đến Luyện Khí tầng một làm sao đủ nguyên khí mà học.

Thấy thái độ chân thành muốn học của Lý Đằng Phong, Đông Phương Trác Tuyệt cũng rất muốn dạy nhưng để học được một tuyệt kĩ cấp thấp nhất là Hoàng cấp, cũng cần đến Luyện Khí tầng bốn mới đủ năng lực để luyện tập.

- Người dạy đại cho con đi, chưa cần phải ra nhiều lửa đâu, chỉ cần một ít lửa đủ nướng thịt là được rồi... à mà không. Con sẽ cố gắng mà.

Lý Đằng Phong mắt tròn xoe chắp tay cầu xin Đông Phương Trác Tuyệt, trông anh ta vô cùng đáng yêu.

Đông Phương Trác Tuyệt khép hờ đôi mắt phán xét Lý Đằng Phong, lão ta mỉm cười nói:

- Được thôi! Nhưng ta không có hỏa tuyệt kĩ chỉ có mộc tuyệt kĩ, con học không? Ta thấy chủ thuộc tính của con là mộc hệ nên tuyệt kĩ này sẽ dễ dàng để luyện hơn rất nhiều.

Nói ra vài lời, Đông Phương Trác Tuyệt liền mang ra một khối ngọc giản màu xanh lục. Khối ngọc giản này phát ra sinh cơ nồng nặc, mang đến cho người ta cảm giác sức sống căn tràn.

- Đây là Thiên Mộc Hóa Tiễn, mộc tuyệt kĩ thiên về tấn công. Con chỉ cần nhỏ máu nhận chủ là có thể học được.

Lý Đằng Phong tiếp nhận khối ngọc giản từ tay Đông Phương Trác Tuyệt, anh ta nhỏ một giọt máu lên khối ngọc giản, ánh sáng màu xanh phóng ra bay thẳng vào đại não anh ta.

Lý Đằng Phong liền thấy được từng bước để tu luyện cùng với sức tàn phá của tuyệt kĩ này. Thiên Mộc Hóa Tiễn là tuyệt kĩ lấy năng lượng mộc thuộc tính hóa thành một ngọn mũi tên khổng lồ bằng thân cây đại thụ, một đòn đánh ra phá nát cả tảng đá to.

Tuy biết được sức mạnh của tuyệt kĩ này không yếu nhưng Lý Đằng Phong cảm thấy không thích cho lắm, anh ta chỉ muốn học hỏa tuyệt kĩ để còn dụng vào nhiều việc.

Tuy nhiên Lý Đằng Phong nghĩ lại, học mộc tuyệt kĩ cũng tốt, dù sao cũng là chủ hệ của mình, còn những việc khác có gì sẽ nhờ sư phụ vậy. Nghĩ tới đây, Lý Đằng Phong không khỏi cười thầm một cái.

Bây giờ, Lý Đằng Phong đang rất đói bụng nên cũng không còn sức mà tu luyện tuyệt kĩ, nhìn vào hai cái đùi đang chảy đều mỡ trên đống lửa, anh ta không kìm được chảy nước dãi ướt cả mép.

Nửa tiếng trôi qua, hai cái đùi lợn phát ra mùi thơm nứt mũi, mắt thường có thể thấy bên ngoài chúng vàng óng trông rất giòn. Lý Đằng Phong không nhịn được nữa, nhanh chóng lấy hai cái đùi lợn ra để lên đống lá rồi vệ sinh lại chúng cho sạch sẽ.

- Sư phụ, cái này cho người.

Lý Đằng Phong đưa cái đùi to hơn cho Đông Phương Trác Tuyệt.

Thấy đệ tử đưa cho mình nên Đông Phương Trác Tuyệt cũng không cự tuyệt, nhận lấy. Thật ra đến cấp độ của Đông Phương Trác Tuyệt đã không cần phải ăn uống gì cả nhưng do không muốn phụ tấm lòng của Lý Đằng Phong nên lão ta không từ chối. Mặc khác cũng đã qua rất lâu rồi Đông Phương Trác Tuyệt chưa ăn uống gì nên lão ta muốn thử mùi vị thịt nướng thế nào.

Không chần chừ, Lý Đằng Phong xé một miếng thịt ngoài vàng trong trắng đang bóc khói, cho vào miệng nhai ngồm ngoàm. Cảm nhận vị ngọt từ thịt kèm một ít vị mặn mặn đặc trưng của lợn rừng đang tan chảy trong miệng, Lý Đằng Phong nhắm nghiền mắt hưởng thụ.

Sau khi ăn uống no nê, Lý Đằng Phong nghe Đông Phương Trác Tuyệt dặn dò vài lời rồi anh ta bắt đầu tu luyện Thiên Mộc Hóa Tiễn.

Từ từ vận khí ở hạ đan điền chuyển qua các kinh mạch Nhâm, Đốc rồi qua các kinh mạch ở cánh tay. Luồng nguyên khí sơ khai dần chuyển thành năng lượng mộc thuộc tính, xung quanh thân người Lý Đằng Phong bị bao quanh bởi năng lượng màu xanh lục tươi mát.

Dần dần khoảng cách giữa hai bàn tay Lý Đằng Phong ẩn hiện một mũi tên màu xanh to bằng cây tăm, sau đó Lý Đằng Phong hét lên một tiếng:

- Thiên Mộc Hóa Tiễn!

Một mũi tên sắc nhọn màu xanh phóng đi, lao vun vút rồi đâm vào vách đá, trên vách đá lủng một lỗ to bằng một quả trứng vịt.