Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện?

Chương 4: Thanh xuân của Boss (3)



Ting tong teng tiếng chuông ngăn lại số phận bi thảm của 6996.

Hoa Y liếc nhìn nhóm học sinh ở bên trên, chỗ cô ngồi là cuối lớp vừa vặn nhìn thấy một đám học sinh nữ đang liếc về bên đây, hẳn là nhóm hôm qua nhốt cô lại đi, Hoa Y thầm nghĩ, ừm họ cũng đã chào hỏi mình rồi nếu không đáp lại có lẽ cũng không phải phép lắm đâu nhỉ!

- ----------------------(Căng tin trường)

Cô vừa bước vào đã có một bóng râm đổ tới, đẩy cô suýt nữa ngã thẳng cẳng trước cửa căng tin, may là cô phản ứng nhanh nhạy đỡ người vừa mới lao tới, ổn định thân mình.

Một giọng nói ngọt ngào vang lên:" Ưm... Xin lỗi bạn mình không cố ý va vào bạn"

Trúng số rồi vừa vào cửa đã suýt bị đè sấp mặt hơn nữa cái vật thể lạ ấy lại còn là nữ chủ...

Tôi còn chưa kiếm cô gây chuyện mà cô lại đưa tới cửa rồi hả nữ chủ đại nhân?

Mà cái sự tình này có phải cũ rích như khố tazan rồi không? Là cái phân cảnh nữ chủ đại nhân của chúng ta bị nhóm nữ sinh trong lớp bắt nạt gây khó dễ, nhưng vẫn một lòng muốn hòa đồng kết bạn, ánh mắt đong đầy nước mắt không ngừng giải thích?

Excuse me? này là nữ chủ xông lên cầu ngược sao, thế thì chắc là sắp có nam chủ lên sàn nhỉ hay là nam phụ si tình ôm mối tình đơn phương đau đớn.

Trong đầu cô lóe lên một ý tưởng, có lẽ cô đã biết cách nên chơi với cái thế giới này như nào rồi!

Hoa Y nở một nụ cười thân thiện nhìn Lộ Tiểu Mạt:" Không sao, có thể tránh đường cho tôi không?"

Còn chưa nghe được câu trả lời của nữ chủ đại nhân thì một đám nhân vật phụ đá lót đường đã xông lên cầu cảm giác tồn tại.

Nữ sinh B:" Lộ Tiểu Mạt cô nghe cho rõ đây chúng tôi không muốn làm bạn với cái thể loại thánh nữ trà xanh như cô, từ khi cô chuyển đến đây cứ diễn cái mặt nạ dịu dàng, trong sáng không thấy buồn nôn à? Quyến rũ được mấy thằng con trai còn cho là mình giỏi giang lắm, hứ"

Lộ Tiểu Mạt đôi mắt đã đỏ như quả hạnh, cuống lên giải thích:" Không phải, mình không như thế, mình chỉ...mới chuyển qua chỉ là mình muốn kết bạn với mọi người...."

Liếc nhìn thấy một bóng đen đứng nấp trong một góc tối, hắn mặc vest đen, cao tầm 1m8, đang do dự không biết có nên bước ra không.

Cô nghĩ có lẽ là vệ sĩ Thẩm Tư phái đến bảo vệ nữ chủ đại nhân, này trong cốt truyện cũng có nói về tính chiếm hữu cao của nam chủ, cô như có như không nhìn sang Lộ Tiểu Mạt, cũng thật là có chút ý vị, vị này còn cao minh hơn giết người không thấy máu đâu.

Vệ sĩ cao to lực lưỡng kia mà bước ra có phải đám nữ sinh này ăn đủ không, lại kể đến hắn không ra mặt bây giờ thì sau khi chuyện đến tai Thẩm Tư, e rằng kết cực nhóm nữ sinh này cũng không mấy tốt đẹp.

Thu lại tầm mắt, Hoa Y nhìn xuống đôi giày của mình, nâng mắt nhìn vào nữ sinh trước mặt.

"Này, tính tình người ta như thế nào thì có liên quan gì đến các cô?" thấy sắc mặt của Lộ Tiểu Mạt liền trắng hơn một chút, Hoa Y lại nói tiếp:"Không câu dẫn được con trai nên quay ra chỉ trích bắt nạt người khác? Thể loại này thì anh hùng lắm đấy!" cô nói xong cũng liền thấy mặt Lộ Tiểu Mạt đen sì như đít nồi.

Hoa Y vứt lại một ánh mắt khinh bỉ đưa tay kéo tay Lộ Tiểu Mạt nghênh ngang rời đi.

Nữ sinh B bước nhanh đến chắn trước mặt cô, trợn đôi mắt kẻ thâm sì lên:" Ê, ai cho mày đi đấy, mày là con nào? xen vào chuyện của người khác"

Hoa Y cảm giác người này có chút thần kinh thô, không nhìn thấy cô đang gián tiếp chửi Lộ Tiểu Mạt sao, vẫn là không cho cô ta một bài học thì không đi được rồi.

Hoa Y ngẩng mặt lên, đôi mắt như kẻ bề trên nhìn xuống nói:" Họ tên Liễu Hoa Y, người thông minh thì nên biết người nào có thể động vào, người nào không nên động vào"

Nói xong liền kéo nữ chính hướng ra cửa, bỏ lại nữ sinh B đứng sững người có chút tức giận nhưng không thể phát tác, này là cách biệt gia thế, học sinh bình thường như họ nếu động vào một trong phú nhị đại thì có khi kéo cả gia đình theo cùng ấy.

- ----------------------------------( Sân bóng)

Lộ Tiểu Mạt như con thỏ nhỏ, đỏ mắt chực khóc, Hoa Y cảm thấy có chút phiền liền không nói lời nào định đi.

Lộ Tiểu Mạt thấy thế cuống lên, nắm tay cô, đôi mắt to chân thành nhìn cô:" Chuyện lúc nãy...bạn đừng tin họ, mình không có phải người như thế đâu, và cảm ơn bạn đã cứu mình"

Nhìn nữ chủ Hoa Y nở nụ cười, thế ra nãy giờ cô ta cứ ấp a ấp úng là vì muốn giải thích ấy hả, nhìn xem nhìn xem, đôi mắt đỏ hạnh, đôi môi bị cắn đến đỏ lên cảm giác phi thường uất ức, khiến ai đi qua đều tưởng là cô khi dễ cô ta, chỉ chỉ chỏ chỏ về phía cô, này nữ chính cũng không phải hạng tầm thường, cô đây cũng chỉ là chọc ngoáy cô ta mấy câu, lại cũng liền ghi thù lên đầu cô như thế.

Liếc đến vị vệ sĩ nào đó đi theo bọn họ nãy giờ, may mà hắn ta chứng kiến cảnh cô ra mặt giải vây cho cô ta, không thì chắc bây giờ cô đang nằm đo đất rồi ý chứ.

Lộ Tiểu Mạt ánh mắt chợt lóe, không biết đang suy nghĩ điều gì, Hoa Y cảm thấy có gì đó không ổn, liền cười tươi với nữ chủ.

"Không có gì, thật ra bạn không cần giải thích với tôi đâu, tôi vốn không phải người hay xen vào việc của người khác, chuyện lúc nãy cũng chỉ đơn giản là cô ta giẫm vào giày của tôi thôi"

Lộ Tiểu mạt nhìn xuống giày của Hoa Y liền thật sự thấy một vết bẩn nho nhỏ do bị người dẫm lên, khuôn mặt cũng dần đỏ lên.

Hoa Y cười cười, quay người đi về lớp, phía sau lại thấy Lộ Tiểu Mạt không từ bỏ việc muốn kết thân với cô hô to:" A tớ tên là Lộ Tiểu Mạt, liệu...sau này tớ...có thể tìm cậu không?"

Cô quay lại nở một nụ cười phóng khoáng đẹp trai:" Được Liễu Hoa Y lớp A4", này là nữ chính tự động dẫn xác tìm ngược nha, cô còn chưa tìm cô ta gây phiền toái đâu.