Thiên Cổ Đệ Nhất Tể Tướng

Chương 46: Trực tiếp đương đầu



Ngày đầu tiên Dung Văn Thanh đương nhiệm đã giáo huấn Dương Khải một trận, đến trưa Dương tri phủ liền biết chuyện.

Hắn nóng giận dạy dỗ Dương Khải nửa ngày.

Dung Văn Thanh là nhất định phải đối phó, chỉ do nhi tử mình quá ngu ngốc, Dương tri phủ thậm chí hoài nghi Dương Khải không phải ruột thịt, sao có thể xuẩn đến mức trước mặt cả đám người trắng trợn táo bạo đối chọi với cấp trên, hơn nữa, kết quả vẫn là thua hoàn toàn!

Kết quả của việc dạy dỗ nửa ngày, chính là không có kết quả. Dương tri phủ biết, hắn không thể tự dưng nhảy ra gây khó cho Dung Văn Thanh, mâu thuẫn giữa Dung Văn Thanh và Dương Khải chỉ được xem như con nít đánh nhau, nếu đại nhân góp mặt vào, thỏa thỏa chính là hắn sai!

Và hơn hết, trong lòng Dương tri phủ có một chuyện, ai cũng không biết.

Dương tri phủ hắn sợ Dung Văn Thanh, nói đúng hơn là, hắn sợ Mục Hồng Giác.

Vụ án sĩ tộc ở Thái Lâm, thật sự khiến Dương tri phủ run như cầy sấy, ngẫm lại đều cảm thấy sợ hãi! Tuy rằng cuối cùng bởi vì Tần gia làm việc cẩn thận, hủy diệt chứng cứ cũng mau, chỉ có ít ỏi vài gia tộc bị Mục Hồng Giác bắt lấy, tổn thất không lớn, nhưng Dương tri phủ vẫn rất sợ!

Nguyên nhân chủ chốt, là vì Mục Hồng Giác quá ư tàn nhẫn.

Đối ngoại chỉ nói là xét nhà những sĩ tộc đó, có chức quan thì bị khai trừ, có công danh thì bị bắt từ bỏ, trên thực tế thì sao? Mục Hồng Giác trực tiếp hạ lệnh diệt tộc!

Gần ngàn người, đều bị Mục Hồng Giác chém.

Trong tay Mục Hồng Giác có binh, đó là một đạo quân dũng sĩ, trực thuộc danh nghĩa Phụ quốc Công chúa, khoảng một vạn người. Đại đa số đều là tư binh của Tiên Thái tử, còn có một ít là Hoàng đế ban thưởng cho nàng.

Thái tử trên danh nghĩa chỉ có năm ngàn nhân mã, tuy rằng kia chỉ là số liệu bên ngoài, nhưng ai biết một vạn người đó của Mục Hồng Giác là thật hay giả? Cho dù nàng có mười vạn tư binh, chỉ cần nàng nuôi được, Hoàng đế cũng sẽ không truy cứu, sĩ tộc bọn họ liền bó tay không biện pháp.

Quan trọng hơn nữa là, thái độ của Hoàng đế rất kiên quyết. Dương tri phủ nhớ trước kia, khi Tiên Thái tử còn sống, Hoàng đế tương đối mềm yếu, chỉ cần quan điểm sĩ tộc đưa ra trái với Tiên Thái tử, phần lớn thời gian Hoàng đế sẽ đứng về phía sĩ tộc, vì sĩ tộc nhường đường.

Tình hình bây giờ sao mà tương tự năm đó. Dương tri phủ thở dài, hắn hiểu, sĩ tộc lại có ai không hiểu? Chẳng qua, bọn họ đều kiêu ngạo cho rằng, sĩ tộc vinh quang sẽ luôn chiếu rọi ở Mục quốc mà thôi.

"Đại nhân! Dung đại nhân cầu kiến!"

Thời điểm Dương tri phủ đờ đẫn nhìn công văn, một thị vệ vào nhà bẩm báo.

Trán Dương tri phủ bỗng kéo căng, trong lòng lại mạc danh buông lỏng, rốt cuộc vẫn là tới.

"Để nàng vào đi."

"Vâng."

Đây là lần đầu tiên Dương tri phủ nhìn thấy Dung Văn Thanh, hắn nghe qua rất nhiều lời đồn thổi về Dung Văn Thanh, nhiều người nói với hắn, nàng là một tiểu bối không biết trời cao đất dày.

Nhưng thâm tâm Dương tri phủ không cho rằng như vậy. Hắn có mắt nhìn hơn các sĩ tộc khác, lời bình của Hoàng đế mười phần đúng chỗ, Dung Văn Thanh xác thực có tài Tể tướng.

Hơn nữa dã tâm của nàng cũng là chức quan đứng đầu Mục quốc này, mỗi một bước nàng đi, đều chỉ có một mục đích.

Bất luận là phía trước áp chế đệ tử thân truyền của Tể tướng đương nhiệm Thịnh Tuyên Hoa, vẫn là ra sức lấy được Trạng nguyên chi vị, cũng hoặc là ở lễ hội đối đáp Nhị hoàng tử, nàng đều có chuẩn bị từ trước.

Hiện tại nàng tự thỉnh điều thấp, đủ để chứng minh nàng có bao nhiêu quyết tâm.

Dương tri phủ minh bạch, Tấn Giang là mấu chốt giúp Dung Văn Thanh trở thành Tể tướng, Dung Văn Thanh nhất định phải chiếm được. Đây cũng là chỗ hắn sầu lo.

Dung Văn Thanh nữ tử này, tuy rằng nhìn qua rất là ôn hòa, tuổi cũng nhỏ, nhưng thủ đoạn cùng vẻ ngoài không đồng nhất, là một con độc lang.

Thái Lâm Sơn Thần Thôn án, làm Dương tri phủ thấy rõ nàng cường ngạnh. Đối mặt thế lực sĩ tộc, Dung Văn Thanh lựa chọn trực tiếp đăng cáo thiên thính, phương thức xử sự của nàng khác xa các bộ phận quan viên.

Nàng tuyên bố với mọi người, mình là kẻ trong mắt không dung một hạt cát. Đồng thời, cách làm của Trưởng công chúa cũng khiến người hiểu ra, Mục Hồng Giác nàng hoàn toàn tín nhiệm Dung Văn Thanh.

Dung Văn Thanh không phải tiến vào một mình, đi cùng với nàng, là một vị quan Dương tri phủ không quen biết, vị quan kia là ai không quan trọng, quan trọng là, trên tay hắn còn cầm một mớ sổ sách.

Sổ sách Tư công là thân đệ của Dương tri phủ, Tư tài giam đốc đương nhiệm Dương Kiên chính tay làm ra, Dương Kiên ở toán thuật rất có thành tựu, năm đó Quốc sư còn từng khen hắn có tài năng kinh thế, Dương tri phủ rất tin tưởng năng lực của đệ đệ, cho nên khi nhìn thấy mớ sổ sách đó, trong lòng lập tức khoan khoái nhiều.

"Bái kiến Tri phủ đại nhân." Sau khi Dung Văn Thanh tiến vào liền thi lễ, thái độ cung kính.

Dương tri phủ không phải đứa con trai ngu ngốc của hắn, cần thiết đối đãi Dung Văn Thanh cẩn thận.

Lưu Tử Nhiên sau khi đi vào vẫn luôn lo sợ bất an, mấy ngày trước Dung Văn Thanh mới đương trường thu thập con trai Tri phủ, hôm nay liền đến bái kiến Tri phủ, này không phải là tự hướng về họng súng chứ? Lưu Tử Nhiên thậm chí đã tưởng tượng ra nét mặt âm trầm tức giận của Dương tri phủ.

Nhưng hiện thực và tưởng tượng của Lưu Tử Nhiên không giống nhau, thái độ của Dương tri phủ không tệ, thậm chí có thể xưng là hữu hảo.

"Mau mau miễn lễ! Dung đại nhân mau ngồi xuống, hôm nay sao lại bỗng dưng ghé chơi?"

Dương tri phủ cười tủm tỉm, diện mạo hắn vốn trắng trẻo mập mạp, cười rộ lên nhìn rất thân hòa.

Thái độ của hắn nhìn sơ như muốn cho Dung Văn Thanh nới lỏng tâm tư, Dung Văn Thanh cũng cười hòa khí, trong lòng lại là chuông cảnh báo xao vang.

Đây là lần đầu tiên Dung Văn Thanh trực tiếp ứng đối một vị sĩ tộc cầm quyền, đối phương là tên cáo già. Dung Văn Thanh từ đối phương tươi cười đầy mặt, nhìn không ra bất cứ cảm xúc nào.

"Hạ quan tiến đến, là có một việc khó hiểu, muốn vấn thỉnh Tri phủ đại nhân." Cùng đối phương đánh du kích không phải sở trường của Dung Văn Thanh, nàng không thích lãng phí thời gian vì những chuyện không đâu. Cho nên, Dung Văn Thanh đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nhập chủ đề. "Vị này là một quan viên Tư công, chủ chưởng văn sử, trên tay hắn là sổ sách Tư công Văn Học của một năm qua."

Dương tri phủ không nghĩ đến Dung Văn Thanh trực tiếp như vậy, liền câu hàn huyên đều không có. Hắn theo Dung Văn Thanh nói nhìn về phía tiểu quan, xem quan phục, quan viên này là tòng Thất phẩm.

Một kẻ hèn tiểu quan Thất phẩm, Dương tri phủ trong lòng không kiên nhẫn, hắn không nghĩ tới, ở địa giới Văn Học này, còn có quan viên dám giúp Dung Văn Thanh đối phó Dương gia của hắn.

"Ồ? Không biết ngươi là..." Dương tri phủ không tiếp lời Dung Văn Thanh, mà là trực tiếp hỏi họ tên Lưu Tử Nhiên.

Một trong những chiêu số cáo già hay dùng, nói sang chuyện khác, Dương tri phủ muốn nhiễu loạn tiết tấu của Dung Văn Thanh.

Dung Văn Thanh nhấp một ngụm trà, báo cho chính mình, chớ có nóng vội, nàng có cả ngày thời gian cùng Dương tri phủ cọ xát, cũng không tin lão cáo già này có thể kéo một ngày.

"Hồi bẩm đại nhân, thuộc hạ họ Lưu tên Tử Nhiên, tự Tử Hào." Lưu Tử Nhiên cung kính đáp lời, sau đó liền đứng sau lưng Dung Văn Thanh, hệt như tượng điêu khắc, một câu đều không nói.

Lưu Tử Nhiên biết bản thân không am hiểu giao tiếp, vào những lúc như vậy, nói ít sai ít.

Dương tri phủ cười ha ha, "Không biết Dung đại nhân đã có hôn ước hay chưa? Ta xem vị Lưu đại nhân này làm người tuấn tú lịch sự, tuổi còn trẻ đã quan hàm Thất phẩm, tiền đồ vô lượng a, ha ha ha!"

Lưu Tử Nhiên không nói lời nào không quan hệ, Dương tri phủ có rất nhiều biện pháp đem đề tài xả đến trên người hắn.

Lúc Dương tri phủ nói chuyện trông rất hòa ái, nhìn qua như lão nhân bình thường đang thúc giục tiểu bối mau chóng kết hôn, dường như hoàn toàn xuất phát từ lòng tốt. Nhưng những lời này của hắn, cũng không có đơn giản như vậy.

Nếu Dung Văn Thanh không thể trả lời thỏa đáng, ngày mai việc nàng cùng cấp dưới có tư tình sẽ truyền khắp toàn bộ Văn Học. Dung Văn Thanh không chút nào nghi ngờ Dương gia có độ khống chế cường đại đối với Văn Học Thành.

Đây là một trong các khuyết điểm khá lớn của Dung Văn Thanh, kỳ thật mặc kệ là ở quan trường hay ở những lĩnh vực khác, thì quan hệ cấp trên cấp dưới khác phái, đều là đề tài cực kỳ mẫn cảm.

Một khi hai người nhấc lên tư tình, tất cả mọi công tác đều sẽ bị người khác dùng thành kiến đối đãi. Nếu tin đồn Lưu Tử Nhiên và Dung Văn Thanh có tư tình tản rộng ra, về sau Lưu Tử Nhiên giúp Dung Văn Thanh làm bất cứ chuyện gì, đều sẽ không có người khen ngợi năng lực của hắn, chỉ biết nói hắn thượng vị nhờ bám váy đàn bà.

Nam tử đôi khi còn xem trọng thanh danh của bản thân hơn nữ tử, có Lưu Tử Nhiên làm tiền lệ, về sau quan viên Tư công vì Dung Văn Thanh làm việc, đều sẽ giữ lại vài phần, thậm chí trực tiếp cự tuyệt, kéo giãn quan hệ với nàng.

Đây là bẫy rập người cầm quyền sĩ tộc đào sẵn, tất trung yếu hại.

Chỉ là hắn tưởng đánh trúng yếu hại, cũng phải nhìn Dung Văn Thanh có ngoan ngoãn để cho hắn đánh hay không.

"Tri phủ đại nhân thỉnh nói cẩn thận! Chốn quan trường há có thể đàm luận tư tình nhi nữ? Ta vào triều đình, là vì làm Mục quốc ta càng thêm phồn thịnh, là vì tạo phúc cho con dân Mục quốc, mà không phải vì gả chồng sinh con!" Dung Văn Thanh lạnh giọng, khi nàng nói thái độ kiên quyết, trên mặt còn mang theo vài phần tức giận, nhìn như bị Dương tri phủ chọc giận không nhẹ. "Hạ quan lần này tiến đến, là do ngẫu nhiên phát hiện ở trong trướng bản có một khoản lớn không thể đối chiếu, tra xét. Hạ quan nghe nói, trướng bản là thân đệ của đại nhân, Tư tài giam đốc đương nhiệm Dương Kiên đại nhân viết, không biết hạ quan có thể thỉnh đại nhân gọi Dương Kiên đại nhân đến không, hạ quan có mấy chỗ nghi hoặc, muốn Dương Kiên đại nhân giải thích rõ ràng."

Dương tri phủ trừu trừu khóe miệng, trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, tình huống có chút không khéo a, hắn không những không thể quấy rầy tiết tấu của Dung Văn Thanh, ngược lại còn bị Dung Văn Thanh gây ảnh hưởng.

Hiện tại kêu Dương Kiên lại đây sao? Không thể kêu hắn tới, Dương tri phủ rất tin tưởng em trai mình, hắn cảm thấy Dung Văn Thanh tuyệt đối không có khả năng phát hiện điểm đáng ngờ nằm trong sổ sách, chỉ cần Dương Kiên lại đây, khẳng định có thể đánh Dung Văn Thanh chạy trở về.

Nhưng chuyện này dễ làm thế sao? Đương nhiên không thể!

Nếu Dung Văn Thanh lén lút giằng co với Dương Kiên, cái gì cũng dễ nói. Nhưng hiện tại nàng ở nơi Tri phủ làm công, làm Dương tri phủ truyền triệu Dương Kiên. Chuyện này có tính chất gì? Truyền ra đi, những người khác sẽ nói đây là công đường thẩm vấn Dương Kiên! Bọn họ sẽ cho rằng, nhất định là Dương Kiên đã làm sai chuyện!

Liền tính kết quả cuối cùng là sổ sách không sai, Dương Kiên cũng để lại ấn tượng xấu, chỉ viết sổ sách đều làm không tốt.

Đối với Tư tài giam đốc, sổ sách còn viết không tốt, về sau còn thăng chức gì nữa?

Hé lô cả nhà iu, ai nhớ nội dung thì đọc tiếp, ai không nhớ thì đọc lại từ đầu, tăng views cho tui:))