Thiên Đạo Sủng Nhi Khai Hắc Điếm

Chương 12: Vương gia ngạo cốt (12)



Editor_79

Nhiệm vụ khó khăn như vậy, hoàn thành thế nào đây?

Không biết liên thủ với lão bản có thể đánh ngang tay hắc long đánh không, rốt cuộc lão bản rất mạnh.

Sau đó, hai người bọn họ hoàn toàn choáng váng...

Đúng vậy, bọn họ biết lão bản mạnh, nhưng cũng không đoán được lão bản cường đại tới mức độ nào. Hẳn là mạnh bằng bọn họ, hoặc là cũng không mạnh hơn họ lắm? Lúc trước họ đi theo ở lão bản là bởi vì được nàng cứu. Vì báo ân nên đã thề phải bảo vệ ân nhân cứu mạng, cho nên mới khăng khăng một mực đi theo lão bản. Sau đó không lâu liền cùng lão bản tới thế giới này. Đến nơi, mới biết sự việc nằm ngoài tầm kiểm soát của bọn họ.

Thiên Miểu cũng không đợi hai người thảo luận làm sao đối phó hắc long, đã nhàn nhạt nói một câu: "Làm càn!"

Sau đó mặt vô biểu tình, chậm rãi tiến lên, trực tiếp đánh bể đầu hắc long.

Chính là ý trên mặt chữ.

Trực tiếp đánh vỡ đầu hắc long khi nãy còn ngông cuồng không ai bì nổi chỉ bằng cây gậy gỗ nàng thuận tay cầm lấy. Đúng vậy, chính là "thuận tay "....

Baammm

Đầu nó ở không trung nổ mạnh, vô số máu tươi tựa như pháo hoa sáng lạn, nở rộ giữa không trung.

Không Hầu cùng Động Tiêu không kịp phản ứng đã bị huyết nhục xối lên người. Mà trước mắt, chỉ thấy xung quanh Thiên Miểu xuất hiện kết giới hình tròn trong suốt, vật ô uế đều bị chắn ở bên ngoài.

Chờ không trung sáng sủa, Thiên Miểu ném cây gậy gỗ xuống, xoay người thấy bộ dạng bất kham của Không Hầu cùng Động Tiêu, vẻ mặt thể hiện rõ sự ghét bỏ, nhíu mày nói:

“Đừng tới gần ta, trở về tắm rửa sạch sẽ. Hết sạch mùi lại tiếp tục pha trà làm bánh. Còn ngửi được xú vị*, ta rút lông chim cùng vảy của các ngươi.”

*mùi hôi thối

Hai người chậm rãi quay đầu nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương đều hiện lên sự hoảng sợ.

Run bần bật.jpg

Một rồng một phượng hoảng sợ hãi hùng. Đi theo nàng, bọn họ đã hạ quyết tâm đem hết toàn lực bảo hộ, kết quả bọn họ mới là kẻ may mắn được bảo hộ.

( Má ơi, kinh hỉ quá đi)

Không Hầu thanh âm run rẩy:

“… Ta, ta không phải là nhìn lầm đó chứ? Vừa rồi ta đã có chuyện gì vậy?”

Động Tiêu thanh âm cũng run rẩy: “... Ngươi, ngươi không có lầm, ta cũng không có. Vỡ đầu, thật sự là đánh vỡ đầu.”

____

- 🌟-