Thiên Đạo Sủng Nhi Khai Hắc Điếm

Chương 13: Vương gia ngạo cốt (13)



Editor_79

Từ khi nào mà Hắc Long yếu như thế. Đánh một cái trực tiếp vỡ đầu???

Đơn giản, thô bạo, hung tàn.

Hắc long kia, chính là tồn tại nguy hiểm, có thể hủy diệt thế giới này. Thế mà cứ như vậy bị hạ gục trong nháy mắt, còn chưa kịp nói một câu vô nghĩa. Vai ác không phải đều là chết vì nói nhiều sao? Tên này một câu tàn nhẫn cũng chưa kịp nói ra liền ngỏm rồi (• ▽ •)

Không Hầu cùng Động Tiêu còn run bần bật tại chỗ, không thể tin tưởng.

Thiên Miểu đã đi đến khoảng sân vắng đằng trước, vung tay lên, vạn vật lại sinh sôi, âm dương trở về vị trí cũ, sinh linh vô tội cũng trở lại nhân gian.

Trước là một phát headshot, bây giờ lại là một cái phất tay liền có thể phục sinh thiên nhiên vạn vật. Nếu như Hắc Long còn đang thoi thóp thì chắc cũng tức mà chết luôn.

Không Hầu cùng Động Tiêu chấn động. Cường đại như vậy, sao có thể chỉ là ngang cơ với họ?

Lão bản rốt cuộc là thân phận gì?

Thật tò mò, nhưng họ lại không dám hỏi...

Có một lần, Không Hầu rốt cuộc không nhịn được, đánh bạo cẩn thận hỏi Thiên Miểu một câu: "Lão bản, chúng ta rất tò mò ngài có thân phận thế nào?"

Lão bản hơi hơi nhíu mày, tiếp theo cười cười, giơ tay chỉ chỉ trời cao.

Không Hầu khó hiểu ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời thì có cái gì?

"Thiên Đạo!" Động Tiêu kinh ngạc hô nhỏ.

Không Hầu sửng sốt. Có ý gì?

"Cha ta." Thiên Miểu thở dài, tràn đầy bất đắc dĩ: "Ngươi cho rằng ta cả ngày chạy qua các thế giới là vì cái gì? Tất nhiên là vì cha ta."

Nói xong lời này, Thiên Miểu lấy bánh quy nhỏ và cốc sữa bò Động Tiêu mới làm, vừa ăn vừa đi lên lầu. Nửa đường quay đầu nói với hai người đang hóa đá:

"Động Tiêu, nhanh đem bánh quy cùng trà dư mang lên. Chậm một bước, ta liền rút vảy ngươi."

Không Hầu cùng Động Tiêu vẫn chưa kịp định thần, hai mặt nhìn nhau, mắt chữ A mồm chữ O.

Lão bản, lão bản, là......

Con gái Thiên Đạo?!!

Cho nên lão bản không phải dùng tên giả?

A, Thiên Đạo sủng nhi!!!

Vậy đương nhiên vạn vật trong mắt lão bản mà nói đều là con kiến!

"Ai, ta liền mang cho ngài ngay." Động Tiêu lấy lại tinh thần đầu tiên, vội chạy hướng phòng bếp. Dưới lòng bàn chân như lắp thêm hai cái Phong Hỏa Luân* giống nhau, chỉ kém chạy ra bụi mù cuồn cuộn. Trong lòng đã ngửa mặt lên trời thét dài: "Chủ nhân là Thiên Đạo sủng nhi, trời ạ, a a a a, chủ nhân của ta lợi hại như vậy. Ha ha ha ha, ta không bao giờ cần phải lo lắng cái gì nữa"

* Ai xem Tây Du Kí hoặc Ma Đồng Giáng Thế chắc cũng biết, nó chính là bánh xe dưới chân Na Tra á

Tuy rằng Thiên Miểu không thích bọn họ gọi là chủ nhân, kêu lão bản là được. Nhưng là ở trong lòng họ, Thiên Miểu chính là chủ nhân.

Không Hầu còn ngốc lăng tại chỗ. Đứa nhỏ này vốn dĩ phản ứng có chút trì độn, Động Tiêu đã bưng khay chạy trên lầu, nàng mới hồi phục lại tinh thần.

Sau đó, lập tức nhảy tưng tưng.

Thiên Đạo sủng nhi, cái đùi này nàng định rồi, ai cũng đừng nghĩ đem chủ nhân cướp đi, ai cũng không thể! Đừng nghĩ! Mơ tưởng!

Ngẫm lại phía trước bọn họ còn hùng tâm tráng chí, nghĩ dùng hết toàn lực bảo hộ chủ nhân, báo đáp ân cứu mạng. Hiện tại ngẫm lại, chủ nhân hẳn là còn cảm thấy bọn họ thực ngu ngốc.

Hừ, ngốc liền ngốc, người khác còn không có vận khí như vậy đâu <( ̄︶ ̄)>

Đi theo chủ nhân, là chỉ có may mắn!

"Đừng cười ngây ngô nữa, đi đun nước đi." Thanh âm Động Tiêu xa xa truyền đến.

"Tới đâyy." Không Hầu vui vẻ chạy về phòng bếp, trong lòng càng chờ mong hành trình trục quang truy ảnh sau này.

Mình biết là nhiều bạn thường lướt qua phần Lời tác giả. Nhưng lần này các bạn hãy đọc để hiểu rõ hơn về sức quyến rũ của tác phẩm ở những chương sau này nhé!!!

____

Lời tác giả

Xét thấy có những tiểu thiên sứ không nghe tác giả nói chuyện, ta bèn viết ở chỗ này. Lần này sẽ viết một tác phẩm thay đổi phong cách. Sẽ có rất nhiều cái nhìn độc lập, cũng có những liên hệ về vài câu chuyện xưa.

Thể loại mau xuyên văn? Nữ chủ thân phận nghịch thiên? Không nha, cha nàng muốn đánh nàng!!!

"Hùng hài tử, gan to đến muốn lật trời, lật cả cha ngươi có phải không?"

Nam chủ sẽ xuất hiện, chẳng qua khả năng hơi muộn một chút.

Chuyện xưa thứ nhất, tương đối ngắn, là vì muốn nói rõ thân phận, bối cảnh nữ chủ. Đến câu đối ngoài hắc điếm, đều là lòng đùa dai của nữ chủ. Hy vọng mọi người thích cách hành văn này. Sau đó vẫn là câu nói kia, hy vọng mọi người duy trì, đề cử phiếu, nhắn lại, mãn phân khen ngợi. Cảm tạ các tiểu thiên sứ một đường làm bạn, yêu các ngươi. Quốc khánh vui vẻ! Hy vọng các tiểu thiên sứ mỗi ngày đều vui vẻ! Ta đã đọc bình luận có biểu cảm của tiểu thiên sứ dành cho ta, ha ha, thật đáng yêu, moah moah.

____

- 🌟-