Thiên Điểu Trước Gió

Chương 3: Anh Ta Là Ảnh Đế



Lục Giai choáng váng đầu óc, cô ngước mặt lên nhìn người vừa đụng phải, người này mang vấp dáng cao gầy, trên mặt đeo một chiếc khẩu trang màu đen, đầu đội nón lưỡi trai tiệp màu, đôi mắt lạnh khẽ híp lại, một lần quét qua như muốn đánh giá cô gái ở trước mặt

Khi Lục Giai còn chưa kịp phản ứng, phía sau Phùng Quý và Thẩm Học Nho đã đuổi đến, cô vội vàng đứng dậy, tự giác chạy ra phía sau lưng của người đàn ông này nép sát vào, bàn tay cô run rẫy níu lấy một góc áo của anh ta giật nhẹ hai cái

Người đàn ông khẽ đảo mắt ra phía sau, anh cảm nhận được cô gái này đang vô cùng sợ hãi, đồng thời lúc đó anh cũng phát hiện ra hai gã đàn ông khác đang hung tợn đuổi đến. Anh xoay người nắm tay kéo cô rời đi, hành động vô cùng nhanh và dứt khoát.

Lục Giai bị anh ta kéo đến một căn phòng, anh ta vội vàng đóng cửa khóa lại, bàn tay thon dài vẫn giữ chặt lấy cổ tay của Lục Giai

Khi biết bản thân đã trốn thoát khỏi hai tên cặn bã, Lục Giai mới thở phào nhẹ nhỏm, cô vội vàng rút tay mình lại, cúi gập người chân thành nói "Cảm ơn"

Người đàn ông khẽ "Ừm" một tiếng rồi đi lướt qua cô, thời khắc người đó lướt qua mặt mình, làn tóc dài đang vì cô cúi đầu mà rũ xuống bỗng chốc khẽ lay động

Lục Giai xoay người hướng mắt nhìn theo bóng người cao cao, bầu không khí yên tĩnh đến lạnh người.

Anh ta nho nhã, tôn quý đến vậy...

Người đàn ông tiến đến bàn trà, anh tháo khẩu trang và mũ của mình đặt vào ngay ngắn một góc, sau đó rót ra một cốc nước lọc đặt lên bàn

"Cô uống nước đi"

Lục Giai nhìn người đàn ông này liền bị dáng vẻ của anh ta dọa cho giật mình, cô biết anh ta

Ngôn Ảnh Đế - Ngôn Phiên

Lục Giai đắn đo không biết làm thế nào, Ngôn Phiên lại lên tiếng nói

"Tôi không giống tên Thẩm Học Nho và Phùng Quý đó, cô yên tâm"

Lục Giai hơi bất ngờ, cô đi đến ngồi vào một chiếc ghế, bàn tay không biết đã bị thương từ lúc nào, khi cô đưa tay ra dự định lấy ly nước mới phát hiện liền thu tay về

Chắc vết thương do chai rượu vỡ lúc nãy gây nên

Ngôn Phiên nhìn vết cắt dài ngoằn trên bàn tay cô, anh đi đến chiếc tủ đặt cạnh giường lấy một túi cứu thương mang đến

Anh đưa bàn tay về phía cô, Lục Giai ngại ngùng lắc đầu "Không cần đâu, tôi..."

Còn chưa nói hết câu, bàn tay mềm mại của cô đã bị người đàn ông kia chủ động nắm lấy, anh sát nước khử trùng vào vết thương của cô, Lục Giai cố kìm chế cho đến khi anh ta dùng bông băng dán vết thương lại giúp cô

Đến lúc này cô mới sực nhớ một chuyện "Anh quen với Thẩm Học Nho và Phùng Quý đó?"

Ngôn Phiên gật đầu "Hai gã đó không tốt lành gì đâu, cô tránh xa bọn chúng càng xa càng tốt"

Lục Giai lẳng lặng gật đầu, cô nhỏ giọng nói "Tôi biết rồi. Cảm ơn anh. Đều tại tôi ngu ngốc, bị bọn họ lừa đến đây"

Hơi thở của anh nhẹ nhàng phả, thái độ nhàn nhạt đáp "Kẻ ngốc tôi gặp cũng nhiều rồi, tôi không có gì lấy làm lạ"

Lục Giai "..." Anh...Thôi bỏ đi, quả thật là do bản thân quá ngốc mới dễ dàng bị lừa, còn suýt nữa bị hại

Nhìn lại đồng hồ cũng đã hơn 10 giờ

"Để tôi đưa cô về"

Lục Giai vội vàng từ chối "Không cần, thật sự không cần đâu, tôi có thể tự bắt taxi về"

Ngôn Phiên không nói không rằng, anh mặc áo khoác vào, đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai lên "Trời tối rồi, một cô gái như cô sao lại không biết cẩn thận vậy? Chẳng trách sao lại bị hai gã kia lừa. Tôi đưa cô về"

Nhìn bộ dạng nhếch nhác của Lục Giai, Ngôn Phiên đành thở dài, anh mở ngăn kéo tủ lấy ra một cái khẩu trang khác trực tiếp đeo lên mặt cô

"Như vậy được rồi, đi thôi"

Ngôn Phiên đi trước, Lục Giai lót tót chạy theo sau, vì Ngôn Phiên rất cao nên một sảy chân của anh rất dài, Lục Giai phải chạy theo mới đuổi kịp anh

Cô nhìn Ngôn Phiên từ phía sau, dáng lưng thẳng tấp, bước đi hiên ngang rất có khí thể

Không hổ danh là đại minh tinh, dáng đi cũng oai vũ hơn người

Ra đến bãi đỗ xe, Ngôn Phiên lịch sự mở cửa ghế phó lái, Lục Giai vội vàng ngăn anh lại

"Tôi ngồi ở phía sau được rồi"

Nói dứt lời, cô mở cửa sau ra, nhanh chóng yên vị. Ngôn Phiên bình thản lái xe riêng của mình lái xe rời đi

Trên đường về, bởi vì không gian quá yên tĩnh, Ngôn Phiên theo thói quen bật nhạc trong xe, bài hát 'Hồi Tâm Chuyển Ý' vang lên, gần đây vì sức hút của Nếu Như Có Kiếp Sau quá mạnh nên nhạc phim cũng rất được đón nhận, lạ một điều là bài nhạc này ban đầu nghe rất bình thường nhưng càng nghe lại càng bắt tai, nên đã rất nhiều tuần qua đều ngang nhiên nằm chễm chệ chiếm top 1 bảng xếp hạng những bài nhạc được nghe nhiều nhất, những bài nhạc được tải nhiều nhất

Đến cả Ảnh đế như Ngôn Phiên cũng nghe....lẽ nào....

Lục Giai mừng thầm, cô hào hứng nhướng người lên, đôi mắt long lanh tràn ngập kiêu hãnh hỏi anh

"Anh cũng xem Nếu Như Có Kiếp Sau nữa à? Anh cảm thấy bộ phim này thế nào? Có phải nội dung rất hay không, rất đặc sắc phải không?"

Ngôn Phiên nhếch miệng cười khẩy "Không, mấy thể loại ngôn tình ba xu đó tôi không có hứng thú"

Lục Giai xụ mặt "...." Gì mà ngôn tình ba xu, anh mới đáng ba xu

- ---------------------------------//------------------------------------

Vài ngày sau đó, trên mạng lan truyền hàng tá tin bát quái đại loại dùng để hắc nữ diễn viên vừa mới nổi nào đó

Vai nữ phụ phản diện của nữ diễn viên mới nổi là do đi cửa sau mà có

[Nữ diễn viên vừa mới nổi? Là ai vậy?]

[Gần đây có nữ diễn viên mới nổi nhờ vai nữ phụ của phim Nếu Như Có Kiếp Sau, có phải Lục Giai không?]

[Rất có thể là Lục Giai nha, ai hóng được gì nữa không?]

[Có, có, tôi hóng được từ một blogger là ngày xx tháng xx, Lục Gia đến Sính Xuân Bảo, nơi đó là hộp đêm, cô ấy đến đó làm gì? Ngoài ra Blogger đó còn đăng kèm một bức ảnh chụp rất giống Lục Giai, có ai muốn xem không?]

[Muốn xem +1]

[Muốn xem +1234...]

Lục Giai nhìn bức ảnh chụp mờ mờ trong đêm, người trong ảnh đúng thật là cô, nhưng mà người đưa cô ra ngoài chính là Ngôn Phiên

Có thể là Phùng Quý đã mua bài hắc nước bẩn cô đây mà

Lục Giai kéo xuống những bình luận dưới bức ảnh

[Là Lục Giai thật kìa, người đàn ông đi bên cạnh lại còn rất cao, mặc dù không thấy mặt nhưng nhìn dáng vẻ bên ngoài cũng biết đây chắc chắn là một người cực kỳ tiêu soái anh tuấn]

[Tiểu thịt tươi?]

[Không giống, tôi thấy vóc dáng người đàn ông này rất quen mắt]

[Đúng vậy, trông rất quen mắt nhưng lại không nhìn ra rõ được là ai, Blogger này là cố tình làm mờ ảnh, cầu ảnh full HD không che]

Lục Giai thở phào, cũng may là họ không đoán ra được danh tính của Ngôn Phiên, nếu không thì cô có chết cũng không đủ đền tội

Ơ mà khoan đã, mấy tin bát quái này rõ ràng là nhắm đến Lục Giai cô, sao đột nhiên hướng đi của dư luận lại trở thành truy tìm tung tích của tiểu thịt tươi ẩn danh rồi

Lục Giai thầm cảm thán

Quả nhiên là trai đẹp có sức hút

Cơ mà cũng đúng, so với một diễn viên chẳng mấy ai biết đến như cô, trai đẹp đương nhiên có sức ảnh hưởng hơn, nhờ như vậy coi như may mắn thoát được một kiếp

- ---------//----------

Công ty truyền thông Khải Duyệt

Khải Duyệt là công ty truyền thông lớn thuộc top đầu ở Đế Thành, số diễn viên nghệ sĩ dưới trướng đếm không xuể. Tuy nhiên, vì chủ quản tự cao nên đãi ngộ với cấp dưới không tốt, nhiều người rất bất mãn nhưng vì muốn giữ được cái mác bên ngoài nên ai cũng có nhẫn nhịn, riêng Ngôn Phiên, một người có thực tài, có thành tích như anh lại vô cùng chán nản thì bản thân ban đầu đã chọn nhầm, kỳ hạn họp đồng sắp kết thúc, phía chủ quản muốn gia hạn họp đồng với anh nhưng Ngôn Phiên đã ngấm ngầm từ chối

"Ngôn Phiên, sao em lại không cẩn thận vậy? Để người ta chụp được ảnh đi ra từ hộp đêm"

Ngôn Phiên ngồi trên chiếc ghế xoay thản nhiên đọc tạp chí "Vậy sao? Kết quả thế nào?"

Tôn Bồi nhìn bộ dạng này của Ngôn Phiên, cô liền bị chọc cho tức chết "Em còn hỏi? Phía xử lý truyền thông đã ra tay dắt mũi dư luận hướng về người khác, đương nhiên là không để liên quan đến em"

Ngôn Phiên thở dài, anh đặt quyển tạp chí sang một bên "Vậy thì tốt rồi, phía công ty không có phàn nàn gì chứ?"

Tôn Bồi lắc đầu "Không có"

Ngôn Phiên nhếch miệng cười đắc ý "Đương nhiên là họ không dám rồi", anh nói đến đây liền đứng dậy vươn vai lắc cổ mấy cái "Tôn Bồi, chị là quản lý của tôi, những việc nhỏ như vậy có thể tự giải quyết thì đừng làm phiền đến tôi"

Ngôn Phiên đi đến cửa kiên nhẫn hỏi "Chẳng phải nói là liên hệ công ty tìm kịch bản khác cho tôi sao? Vậy, kịch bản đâu?"

Tôn Bồi chột dạ ấp úng đáp "Vẫn chưa có, em kiên nhẫn thêm một thời gian nữa"

Ngôn Phiên nhìn chị ta cười khẩy một cái rồi bỏ đi

Tôn Bồi là nhân viên do Khải Duyệt đào tạo ra, chị ta được điều đến làm quản lý của Ngôn Phiên cũng đã được nhiều năm, nhưng IQ lẫn EQ quá thấp khiến Ngôn Phiên cảm thấy chị ta không giống quản lý của anh mà giống một gánh nặng hơn.