Thiên Hạ Đệ Nhất Thần - Lý Tuấn Hy

Chương 39: Mù hai mắt



Mà quan trọng nhất là, đây chính là dược thảo cứu mạng Vệ Tịnh!

Trông thấy toàn bộ cỏ Thanh Linh bị giẫm chết mà thiếu niên áo bào xanh kia còn vênh váo đắc ý nhìn mình…

“Ngươi thấy vậy là ngầu lắm à? Ta giết chết ngươi!”

Lý Tuấn Hy mắng một câu, không biết từ lúc nào Huyết Hỏa Thứ đã xuất hiện trong lòng bàn tay phải, mà khi cánh tay trái hắc ám kia siết chặt, sức mạnh bàng bạc phá tan đám vải trắng quấn quanh.

“Đồ súc sinh rác rưởi nhà ngươi!”. Gà vàng còn thiếu kiên nhẫn hơn Lý Tuấn Hy, tính tình nó vô cùng táo bạo, trực tiếp bay ra khỏi đỉnh đầu Lý Tuấn Hy.

Thiếu niên áo bào xanh hoàn toàn không ngờ, một tên vốn nên run rẩy sợ sệt sau khi biết thân phận của hắn ta lại dám chủ động tấn công hắn ta.

“Đây là muốn đâm đầu vào chỗ chết sao? Giết bọn họ!”

Ánh mắt của hắn ta vẫn lóe vẻ khinh miệt, chỉ huy Bạn Sinh Thú ngăn cản hai người Lý Tuấn Hy, trong mắt ngập tràn vẻ trêu tức.

“Muốn trách thì phải trách ngươi chạy vào núi Hỏa Lăng không đúng lúc, lỡ như ngươi may mắn lấy được thần nguyên, vậy chẳng phải bọn ta thiệt thòi lớn rồi”. Hắn ta thầm nhủ, mà hắn ta chỉ thì thầm câu này, cho nên Lý Tuấn Hy không nghe thấy.

Đừng thấy bò cạp độc đuôi lam này có thân hình to lớn mà nhầm, thật ra tốc độ rất nhanh, đặc biệt là đôi càng và cái đuôi độc màu lam kia, đều giống như thú binh đỉnh cấp, chiến đấu hệt như ảo ảnh, tốc độ nhanh như chớp giật, quan trọng hơn cả là bên trên còn có kịch độc.

Ầm!

Khi nắm đấm bên cánh tay hắc ám của Lý Tuấn Hy chạm vào cái càng của bò cạp độc đuôi lam kia, từ sức mạnh có thể đoán được, chắc hẳn cảnh giới của thiếu niên và bò cạp độc đuôi lam này là Thú Mạch Cảnh tầng bảy, nhưng bởi vì Bạn Sinh Thú là hệ Kịch Độc, nên chắc chắn nhị đệ Lý Tử Phong của hắn không phải là đối thủ của vị này, nhưng Lý Tuấn Hy của lúc này thì chưa chắc!

Cộng thêm thiếu niên áo bào xanh vẫn chưa ra tay, hai đánh một là cơ hội cực kỳ tốt cho Lý Tuấn Hy.

“Cùng đánh!”

Hắn và gà vàng nhỏ vô cùng ăn ý, lúc chiến đấu phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn.

Huyết Hồn Sát!

Chiến quyết cấp siêu phàm này đồng thời bộc phát trên người Lý Tuấn Hy và gà vàng nhỏ, Lý Tuấn Hy thi triển võ pháp, gà vàng nhỏ thi triển thú pháp, nhưng vẫn là trăm sông đổ về một biển.

Huyết Hồn Sát là kết hợp giữa thân pháp và kỹ năng giết chóc, trong đó thân pháp vô cùng quan trọng, trong khoảnh khắc này, bóng hình của Lý Tuấn Hy vụt qua, sát ý chợt lóe, trong nháy mắt hắn đã ở trước mặt bò cạp độc đuôi lam!

Nhưng mà, vẫn là gà vàng nhỏ sử dụng Huyết Hồn Sát tốt hơn, nó vốn có thể bay, vừa bay vừa thi triển thân pháp, cộng thêm cơ thể của nó nhỏ bé, lại càng biến ảo khôn lường.

Hơn nữa tên này còn đặc biệt tìm kiếm nhược điểm, mà nhược điểm lớn nhất của bò cạp độc đuôi lam chính là đôi mắt của nó!

Trí mạng nhất chính là, bò cạp độc đuôi lam căn bản không coi gà vàng nhỏ ra gì, nó chỉ đối phó với Lý Tuấn Hy, tốc độ của Lý Tuấn Hy nhanh, mà nó cũng không kém, trong thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, Lý Tuấn Hy vừa xuất hiện, càng lớn của nó đã kẹp tới!

Kẹp trúng!

“Cánh tay này của ngươi phế rồi”. Thiếu niên áo bào xanh cười khẩy, cánh tay trái của Lý Tuấn Hy bị bò cạp độc đuôi lam kẹp trúng, sau đó sẽ lập tức bị cắt thành hai đoạn.

Răng rắc!

Tiếp theo là một tiếng vang giòn giã!

Tiếng vang giòn giã này chói tai đến vậy, thiếu niên áo bào xanh cho rằng đây là tiếng xương cánh tay của Lý Tuấn Hy đứt gãy, nhưng khi hắn ta nhìn thấy rõ ràng mọi vật, cả người hoàn toàn chìm vào đờ đẫn.

“Cái gì!”

Cánh tay của Lý Tuấn Hy không gãy, mà lại là càng của bò cạp độc đuôi lam xuất hiện vết nứt!

Hình ảnh này quả thật khó mà tưởng tượng!

“Tên ngu xuẩn nhà ngươi sao mà biết được, cánh tay chết tiệt này của Lý Tuấn Hy cứng rắn cỡ nào!”, gà vàng cười khinh khỉnh.

Trong nháy mắt, Huyết Hỏa Thứ của Lý Tuấn Hy trực tiếp đâm vào mắt bò cạp độc đuôi lam, ‘phụt’ một tiếng, máu màu xanh lá cây phun ra!

Quan trọng là ở bên kia, cái mỏ bén nhọn của gà vàng nhỏ cũng mổ vào con mắt còn lại của bò cạp độc đuôi lam.

“Chúc mừng ngươi có được Bạn Sinh Thú mù hai mắt”. Gà vàng nhỏ bay lên, vênh váo đắc ý nhìn thiếu niên áo bào xanh kia.

Lần này đánh rất sảng khoái!

Sau khi bò cạp độc đuôi lam bị trọng thương, lăn lộn kêu gào thảm thiết trên mặt đất, thương thế thê thảm nặng nề như vậy, cho dù đối phương có linh đan diệu dược, về sau hai mắt cũng chưa chắc có thể thấy lại ánh sáng.

“Ngươi cũng không cần cái chân này nữa đâu”.

Cỏ Thanh Linh đang tốt lành lại bị con hàng này giẫm chết, Lý Tuấn Hy vừa giải quyết bò cạp độc đuôi lam kia xong, lập tức tập trung lên trên người thiếu niên áo bào xanh, ra hiệu cho gà vàng nhỏ cùng nhau xông lên.

“Ngươi chết chắc rồi!”. Hai mắt thiếu niên áo bào xanh đỏ bừng, hắn ta đã chìm vào trạng thái nổi điên, trong tay bỗng nhiên xuất hiện mấy cây kim bạc.

Kim bạc này không phải tầm thường, thoạt nhìn chính là thú binh đỉnh cấp, dùng linh khoáng quý giá chế tạo.

Đây hẳn là kim xuyên tim.

Trên kim bạc còn có chất lỏng màu xanh da trời, chắc hẳn cũng là kịch độc.

Vèo!

Kim bạc lập tức bay về phía hai người Lý Tuấn Hy.

Vèo!

Thật ra chiến quyết như Huyết Hồn Sát này cực kỳ khắc chế đối thủ như thiếu niên áo bào xanh, bởi vì là thân pháp cao cấp nhất, cho nên dễ dàng tránh né công kích của đối phương, mà một khi né tránh được kim đâm xuyên tim, thiếu niên áo bào xanh sẽ phải đối mặt với tấn công của Lý Tuấn Hy.

Ầm ầm ầm!