Thiên Ma Nữ Vương

Chương 76:




Bạch Thiên Lam từ lúc rời khỏi chiến trường tới giờ đã đi lang thang khắp nơi để tìm kiếm thông tin. Hắn cũng đã đi qua bốn phái tu tiên khác, xin xem sử sách trong phái bọn họ. Quả nhiên, cũng hoàn toàn trống rỗng, dường như năm xưa các tiền nhân đã đạt thành ước định gì đó nên mới đồng lòng thống nhất như vậy. Và tin tức liên quan tới Thiên Ma cũng rất ít, trong những cuộc chiến năm xưa, Thiên Ma cũng chỉ xuất hiện một hai lần khi cuộc chiến sắp kết thúc.
Trong giới tu tiên đã không có manh mối, Bạch Thiên Lam lần nữa tới nhân gian, chỉ cần nơi nào nghe có chút thông tin, hắn liền lặn lội tìm tới. Thế nhưng, thông tin cũng không hơn là bao, họ chỉ biết người cứu bọn họ có danh xưng là Thiên Nữ. Rồi trong mơ hồ, họ đã dựng nên không biết bao nhiêu câu truyện liên quan đến nàng, thêu dệt sự xuất hiện huy hoàng càng thêm hoành tráng cho nàng…
Họ chẳng biết được, chẳng bao giờ biết được người được cho là đứa con cưng của trời đó thật sự là ai, và cuộc đời của nàng thê lương tới mức nào.

Bạch Thiên Lam lúc này đang ngồi nghỉ bên một con suối, y phục hắn từ lâu đã dơ bẩn, đầu tóc xơ xác, trên mặt còn lún phún râu mọc ra. Từ vẻ bề ngoài thê thảm của hắn chẳng ai nghĩ được đây đã từng là người oanh liệt dẫn đầu nhân giới chống lại sự xâm lân của ma giới, là đại tiên mà tất cả mọi người đều ngưỡng mộ.
Dù vẻ bề ngoài có nhếch nhác bao nhiêu thì vẫn không thể che giấu được ánh mắt sáng tinh tường, kiên quyết muốn tìm ra sự thật của hắn.
Nghỉ ngơi đủ, hắn xiết chặt bàn tay, đứng vụt dậy tiếp tục cuộc hành trình của mình. Hắn đi, đi lại đi mãi, không chịu bỏ cuộc.
Đến khi đến được một rừng cây hoang sơ, hắn kiểm tra bản đồ rồi rẽ hướng. Đến chập tối, hắn đã tìm được tới nơi. Nơi đó là một tàn tích của cuộc chiến đã xảy ra hơn bảy ngàn năm trước, chính là chiến trường đầu tiên của con người và ma giới.
Cả một vùng rộng lớn không thể mọc lên một ngọn cỏ, lác đác thấy được vài thứ còn xót lại sau trận chiến năm xưa, nhưng vừa đụng vào nó đã hóa thành tro bụi. Hắn vẫn không nản lòng, tiếp tục tới lên.
Nhưng dù cố gắng tới mức nào, tìm kiếm tới cỡ nào cũng vô dụng, không còn thứ gì cả.
Nắm đấm Bạch Thiên Lam xiết chặt rồi đấm mạnh xuống mặt đất bày tỏ sự tức giận trong lòng hắn. Đất bụi dưới chân bay tung lên mù mịt. Hắn vẫn không chấp nhận bỏ cuộc, lần nữa đứng lên tìm kiếm mọi thứ thêm một lần nữa.
Lại thất vọng!
Chẳng lẽ cả nơi này cũng không có chút manh mối nào sao?
Chẳng lẽ hắn lại chịu thua như vậy?
Sự thật về Thiên Nữ sẽ không bao giờ tìm thấy?
Hy vọng để chấm dứt chiến tranh này cũng không có?
Hắn chán nản, ngã bịch ra sau, rồi nằm ngửa mặt lên nhìn bầu trời trên cao kia.
Nguyên nhân... của mọi chuyện là từ đâu?
Vì sao lại có Thiên Nữ? Vì nàng là người sẽ tiêu diệt Thiên Ma?
Vì sao lại phân chia ma giới, nhân giới? Vì sao hai giới lại khác biệt nhau tới như vậy?
Vì sao lại xảy ra cuộc chiến này?
Thiên Ma đã chết rồi, nhưng tại sao hết lần này tới lần khác lại tái sinh, đó có phải là điều hắn muốn hay không?
Để nàng giết hắn rồi lại tái sinh, tiếp tục cuộc chiến? Hoang đường như vậy?
Hắn muốn vậy sao?
Nếu như... năng lượng của Thiên Nữ có linh tính riêng, chỉ vì mục đích tiêu diệt Thiên ma! Vậy còn Thiên ma thì sao? Sức mạnh của hắn cũng là tự nhiên mà có, liệu nó có linh tinh như năng lượng trong người Thiên Nữ không? mục đích của nó là gì?
Rốt cuộc làm sao mới có thể kết thúc tất cả những chuyện này?
Một cái kết... không gặp lại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.