Thiên Mệnh Chiến

Chương 15: Nơi giấu bí mật



"Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh?" Tử Vi mày phượng khẽ cau lại, lấy nàng tư lịch vậy mà chưa từng nghe nói đến cái tên này. Bất quá nàng cũng không suy nghĩ nhiều, thiên hạ rộng lớn không thiếu bí điển chưa được khai quật. Không có người biết rõ cụ thể có bao nhiêu bộ bí điển chỉ biết bí điển là Thái Cổ hoặc Thượng Cổ thời kỳ lưu lại truyền thừa công pháp, sau khi Côn Lôn Giới trải qua trận kiếp nạn, bây giờ hậu nhân mới dần dần tìm kiếm được một vài bản.

Trần Minh Quân vận chuyển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh ý đồ muốn đem trong thiên địa các loại thuộc tính nguyên tố hút vào lại phát hiện bọn nó thờ ơ lạnh nhạt, không nhúc nhích chút nào. Bất chợt, vô số hạt nguyên tố màu vàng thoạt nhìn hơi có vẻ trong suốt toàn thân tỏa ra thất thải quang mang so với những điểm sáng thuộc tính linh khí khác càng thêm rực rỡ, mang theo một loại cổ lão khí tức theo từ trong lòng đất bay ra lao thẳng về phía Trần Minh Quân.

Hắn trong lòng sửng sốt, không lẽ tương thích hắn chỉ có thổ nguyên tố? Không đúng rồi, Hồng Mông bao hàm toàn bộ thuộc tính đản sinh vũ trụ mới đúng mà.

Trong nháy mắt vô số hạt sáng màu vàng thông qua lỗ chân lông chui vào thân thể hắn, hắn có một loại cảm giác, dường như cái này thổ thuộc tính linh khí hết sức bá đạo.

Khắp thân thể cảm thấy có từng dòng nhỏ nước ấm chuyển động, bên ngoài dần dần xuất hiện hạt hạt mồ hôi. Nếu như có kính hiển vi ở nơi này sẽ nhìn thấy được bên trong mỗi hạt mồ hôi bám trên da Trần Minh Quân bên trong có vô số tạp chất, cả thân thể bắt đầu bốc lên mùi chua chua.

Tử Vi nhìn xem lắc đầu nói khẽ: "Tốc độ quá chậm, nếu dựa theo tốc độ này chỉ sợ ngươi luyện cả đời đều không đến Dưỡng Khí Cảnh."

Trần Minh Quân nghe vậy vội đình chỉ vận công, lo lắng hỏi: "Vậy phải làm thế nào?"

Tử Vi suy tư chốc lát, trả lời: "Theo như trong cổ tịch ghi chép, Nhân Tổ cả đời từng sử dụng rất nhiều đan dược, linh thạch. Ta nghĩ ngươi có thể thử sử dụng phương pháp này tăng nhanh tu vi."

Nghe được câu nói này, Trần Minh Quân hai mắt tỏa sáng, lúc trước mặc dù vội vàng bỏ chạy khỏi Đại Trần Quốc thế nhưng mẫu thân, phụ thân hắn vẫn kịp đưa cho hắn hai cái nhẫn trữ vật. Trước khi chia tay, mẫu thân hắn từng đơn độc dặn dò hắn, bên trong hai chiếc nhẫn chứa đựng đồ, vật giá trị có thể sánh ngang Đại Trần quốc khố hai phần ba, những thứ này đều là cha mẹ hắn cả đời dành dụm.

Vì để đảm bảo an toàn, chủ nhân cũ của cỗ thân thể này cũng là 'Trần Minh Quân' đem hai chiếc nhẫn trữ vật cất tại một nơi bí mật, nhờ vậy hắn ở kinh thành nhiều năm vẫn không có người biết bí mật này bao gồm cả Chu công công.

A, khoan! Hắn giấu ở chỗ nào nhỉ?

Trần Minh Quân trầm tư suy nghĩ, trong đầu lật lại từng đoạn ký ức cố gắng nhớ ra nơi bí mật bởi vì chỉ cần hắn tìm ra hai chiếc nhẫn này cả cuộc đời hắn đều không lo thiếu tiền. Đại Trần quốc khố không phải chuyện đùa, chỉ cần một phần ba cũng đủ để một đại gia tộc mấy chục vạn người ba mươi đời không phải làm gì vẫn ấm no, không sợ thiếu tiền.

Chợt hắn khắp khuôn mặt đều đen, bởi vì hắn nhớ ra 'Trần Minh Quân' nơi giấu bí mật ở đâu. Trong lòng dâng lên muốn đem 'Trần Minh Quân' mười tám đời tổ tông hỏi thăm một lần nhưng rất nhanh bị hắn ngăn cản.

Lão tử bây giờ mẹ nó không phải là hắn a? Mắng tổ tông hắn khác nào tự mắng tổ tông mình!

Trần Minh Quân trong lòng chửi bậy, cầm lấy cái bô chạy thẳng đến nhà xí.

.....

Phò Mã Phủ vốn cấp tốc xây dựng, chất lượng công trình cũng được Đại Lê Hoàng Thượng yêu cầu rất cao cho nên đến hiện tại vẫn chưa được xây dựng hoàn thiện. Bình thường trong phủ nhà vệ sinh mỗi khu vực ở đều sẽ có, trong Phò Mã Phủ hiện tại không vô tình hay cố ý mà chỉ còn lại duy nhất Vô Ưu Các cũng chính chỗ ở của hắn là xây chưa hoàn thiện. Thường ngày mỗi khi đi vệ sinh hắn đều phải chạy đến hạ nhân chỗ ở, dùng nhà vệ sinh chung với hạ nhân.

"Tránh đường! Tránh đường! Nước sôi! Nước sôi!"

Trần Minh Quân vừa chạy vừa la lên khiến Phò Mã Phủ một trận gà bay chó chạy, trong phủ thị nữ, gia đinh nhìn thấy hắn từ xa đã vội vàng tìm chỗ ẩn núp. Phò mã gia đầu óc vốn không được bình thường, ai biết hôm nay bị cái gì thần kinh.

Chu lão vừa bước chân ra khỏi phòng còn đang muốn đi giải quyết một chút trong phủ sự vụ nào ngờ nhìn thấy Trần Minh Quân chạy như bay, phương hướng giống như khu nhà xí. Nghĩ Nghĩ, công tử không biết có phải hay không chịu tác dụng phụ của thuốc bị táo bón cho nên mấy ngày nay không đi đại tiện, người bình thường một hai ngày không giải quyết thân thể đã đặt biệt khó chịu, không biết công tử trong người có bị sao không.

Cũng đúng lúc đang muốn đi giải quyết nỗi buồn, nhân tiện cơ hội này lát cùng công tử đánh cái tình cờ hỏi thăm chút. Nghĩ như vậy, Chu công công cũng chạy đến khu nhà vệ sinh, tình cờ thế nào phòng vệ sinh bên cạnh căn phòng Trần Minh Quân vừa vào còn trống, hắn vội vã đi vào đóng cửa.

Bên này Trần Minh Quân một mặt đậu đen rau muống, khó trách từ mấy ngày trước hắn luôn cảm giác bên dưới là lạ thế nào. Cứ mỗi lần muốn giải tỏa 'âu lo' lại cảm thấy giống như có cái gì ngăn cản ở bên dưới thành ra mấy ngày đều không giải tỏa được, trong bụng cảm giác một trận trĩu nặng. Nhiều lần muốn dùng ngón tay thâm nhập thực hư thế nhưng tưởng tượng một chút đã cảm thấy một trận ác hàn, buồn nôn.

Trần Minh Quân trong lòng chửi bậy, hắn bây giờ rất muốn chửi chủ nhân cũ của cỗ thân thể này nhưng dù sao bây giờ hắn cùng người kia đã hợp nhất thành một người. Cảm giác muốn chửi lại không thể chửi có thể nói thốn đến tận rốn lại không thể làm.

Quá mẹ nó nhức hết cả trứng!

Hắn sử dụng 'công pháp', toàn thân vận lực, 'khí dồn đan điền', khuôn mặt lúc đỏ lúc xanh cái miệng thi thoảng gầm gừ "Hự!!!", "Hư zaaa!!!"

May mắn không có người nhìn thấy hắn bộ dạng này nếu không sẽ nghĩ lầm hắn có tẩu hỏa nhập ma dấu hiệu.

"Nếu cương không được, vậy thì nhu!" Trải qua một hồi vẫn không thấy có kết quả, hắn đành phải đổi vận dụng 'công pháp' khác. Trần Minh Quân toàn thân thả lỏng, hít sâu thở đều quá trình giống như bà bầu lâm bồn rặn đẻ, trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh rùa biển đẻ trứng.

Khoan! Công pháp thật mẹ nó hiệu quả!

Chỉ nghe một loạt kỳ dị âm thanh vang lên sau đó lại nghe thấy hai tiếng ' Coong coong', Trần Minh Quân thể nội giống như mãnh long phá khốn cuồn cuộn lao ra, thân thể cảm nhận một loại thư sướng, dễ chịu khó lòng diễn tả.

Ở phòng bên cạnh Chu lão đã giải quyết xong từ lâu nhưng vì muốn ngụy trang thành một cuộc 'ngẫu nhiên gặp mặt' cho nên kiên trì ngồi lại. Vừa rồi một trận kia kì quái âm thanh hắn nghe được, trong lòng nhẹ thở phào một hơi nào ngờ lại nghe thấy hai cái chói tai kim loại va chạm thanh âm khiến cho hắn giật mình.

Không lẽ công tử táo bón....tích tụ quá lâu cho nên 'nỗi lòng' bị chuyển hóa thành cứng như kim loại? Không xong, nhất định phải nghĩ biện pháp giúp công tử chữa trị nếu không chị sợ hậu quả khó lường.

Chu công công trong lòng âm thầm đề ra một loạt đối sách chữa trị bệnh táo bón, công tử dạng này đều đã bị chuyển hóa đến cứng như kim loại phương pháp bình thường chỉ e không dùng được.

Nếu như Trần Minh Quân biết được trong lòng hắn suy nghĩ không biết sẽ có cảm tưởng gì.

****

Chân Mộng: Chân thành cảm tạ Dương Viêm Hỏa đạo huynh, Diệt Thiên Thần đạo huynh đề cử hoa tươi!