Thiên Mệnh Chiến

Chương 26: Thanh vân các



Phân chia xong phẩm cấp mấy chục bộ công pháp, Chu lão tò mò hỏi: "Công tử, ngươi thật nhìn thấy những bản công pháp này từ trong Đại Trần thư viện?"

Mặc dù hắn cũng không tính thường xuyên đến Đại Trần thư viện xem sách nhưng mỗi mấy tháng cũng sẽ đến một lần, tính từ tuổi thơ ấu cho tới lần cuối cùng tính toán tổng số lần đến nơi này cũng không dưới một vạn lần. Số lượng công pháp cất giữ trong Đại Trần thư viện mặc dù nhiều nhưng đại đa số hắn cũng từng xem qua, vì sao lại cảm thấy những bộ công pháp này lạ lẫm như vậy.

Trần Minh Quân 'mơ hồ' trả lời: "Chính bản thân ta cũng không rõ ràng, chỉ nhớ một lần kia trong đầu giống như xuất hiện cảm giác có một cái gì đó đang vẫy gọi ta. Ta đi theo cảm giác này lần mò đi đến một cái giá để công pháp, sau đó thì đọc được bọn nó."

Loại này kinh điển diễn biến lúc trước hắn đọc tiểu thuyết mạng thấy nhiều lắm, nhưng thật không nghĩ đến sẽ có ngày lấy ra để lòe người. Quả nhiên Chu lão nghe xong lập tức rơi vào trầm ngâm tựa như đang suy đoán cái gì, trải qua một hồi lâu hắn mới hỏi: "Công tử, ngươi chẳng lẽ chỉ đọc được những công pháp này? Không có trợ giúp ngươi có thể tu luyện loại hình công pháp?"

Trần Minh Quân mặt u sầu lắc đầu: "Cái này thì thực sự không có rồi. Aizzz....."

Chu lão một mặt kỳ quái: "Tại sao lại như vậy được nhỉ? Trong lịch sử Đại Trần ta cũng từng có vài người từng rơi vào loại tình huống mà công tử gặp phải, mỗi một người đều đạt được phù hợp nhất với mình công pháp sau đó nhất phi trùng thiên, trở thành tiếng tăm lẫy lừng cường giả một phương."

"Aizz...." Trần Minh Quân ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, bi thương nói: "Có lẽ thượng thiên không muốn ta có thể tu luyện."

Ầm!!!

Hắn vừa dứt lời, một đạo to lớn cột sét đánh xuống, trùng hợp ở chỗ đánh đúng vào nóc căn phòng đem một mảng lớn trần nhà đánh vỡ dọa đến Trần Minh Quân giật mình la lên: " Á!!! Má ơi cứu con! "

Chu lão vội vàng phóng thích tu vi tạo thành một tấm lá chắn đem Trần Minh Quân bảo vệ khỏi đang rơi xuống mảnh tường, gạch ngói. Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cổ quái nói: "Thật kỳ lạ, trời đang nắng gắt làm sao lại có sấm sét?"

Cúi đầu nhìn xem Trần Minh Quân đang ôm thật chặt bắp đùi của mình, toàn thân run rẩy hắn trấn an: "Công tử đừng sợ, có lão phu ở đây bảo vệ ngươi."

Trần Minh Quân nhìn xem bầu trời không có dấu hiệu tiếp tục đánh xuống sấm sét hắn mới thở phào một cái đứng lên, cái thế giới này cũng thật cơm mẹ nấu quá hư cấu rồi, tùy tiện chém gió một câu cũng bị sét đánh.

Hắn nhìn xem khắp nơi trong căn phòng đều là bụi bặm, gạch đá lung tung nói khẽ: "Xem ra trưa nay không thể ở trong này ăn cơm.

Chu lão gật gật đầu: "Để lão phu đi gọi người đến đây dọn dẹp, tu sửa lại."

Hắn đang muốn đi ra ngoài lại bị Trần Minh Quân gọi lại hỏi: "Chiều hôm nay ngươi bận gì không?"

Chu lão nghĩ nghĩ đáp: "Cũng không tính bận, công tử có việc gì không?"

Trần Minh Quân nói: "Chiều hôm nay ngươi cùng ta đi Thanh Vân Các một chuyến."

Chu lão còn đang muốn hỏi đã nghe Trần Minh Quân giải thích: "Ta muốn đem số công pháp này bán đi kiếm một khoản vốn tương lai đầu tư kinh doanh một chút, để phò mã phủ thu nhập hàng tháng tăng lên."

Nghe xong công tử muốn kinh doanh làm ăn, Chu lão cũng không phản đối dù sao giữ lại những công pháp kia đối với công tử cũng không để làm gì chẳng bằng đem bán đi làm tiền vốn. Bất quá công tử muốn làm kinh doanh? Không được, trở về chuẩn bị một chút tài liệu liên quan đến lĩnh vực này mang cho công tử nghiên cứu tránh cho thất bại quá lớn về sau nản lòng thoái chí.

Hắn một lời đáp ứng cùng đi Thanh Vân Các sau đó chạy đi gọi người đến đây dọn dẹp, chính mình thì đi chuẩn bị bữa trưa.

......

Đại Lê Hoàng Thành trên Đông Hoàng Lộ có một tòa to lớn kiến trúc cao chín tầng, bên ngoài treo bảng vàng ghi ba chữ 'Thanh Phong Các'. Nơi này mặc kệ ngày hay đêm người ra kẻ vào vẫn đông nghìn nghịt tựa như trẩy hội, thậm chí bên ngoài còn đỗ rất nhiều cỗ xe ngựa cao quý sang trọng.

Lúc này ngoài cửa có hai người khoác áo choàng đen dài đến mắt cá chân, trên mặt đeo mặt nạ đang đứng mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Chu lão cổ quái hỏi: "Công tử, chúng ta tại sao phải cải trang thành như này?"

Trần Minh Quân đáp: "Ngươi ngốc à? Nếu như dùng thân phận thận thật sự đi bán công pháp nếu để người trong Đại Lê chú ý thì phải làm sao bây giờ? Còn có không thiếu kẻ lòng tham không đáy, bọn hắn thấy ta bán nhiều công pháp như vậy nổi lòng tham chẳng phải phiền phức?"

Chu lão âm thầm gật đầu, kỳ thực lấy vốn sống của hắn cũng đã đoán được công tử ý đồ nhưng vẫn muốn khảo nghiệm một chút xem công tử suy tính có thật giống như chính mình suy đoán hay không. Đạt được câu trả lời này, hắn trong lòng thì càng thêm vui vẻ, công tử nhà mình quả thực đã lớn rồi, biết suy nghĩ rồi không còn như trước kia cả ngày chỉ toàn suy nghĩ viển vông, ăn chơi không chịu lo nghĩ.

Trần Minh Quân dẫn đầu đi vào bên trong, trong đầu bắt đầu soạn ra tính toán. Mặc dù kiếp trước đọc qua rất nhiều loại diễn biến tương tự bây giờ nhưng trên lý thuyết một chuyện, thực tế tự thân trải nghiệm lại là chuyện khác. Không có gì đảm bảo mọi thứ sẽ giống như một bộ truyện được viết lên giấy, thế giới vạn sự luôn có nhiều biến số.

Ban đầu hắn cũng không dự định mang Chu lão theo nhưng cẩn thận cân nhắc lại có cường giả như Chu lão đi theo bảo kê chính mình hành sự sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Bước chân vào bên trong, đập vào tầm mắt hắn là quang cảnh đại sảnh rộng lớn, bốn phía có cầu thang hình xoắn ốc. Đặc biệt ở chỗ nơi này không giống như trong trí tượng của hắn chút nào mà càng giống như trung tâm mua sắm thời hiện đại. Trong tầng một có rất nhiều gian hàng, có gian hàng bày bán vũ khí, có gian hàng bày bán đan dược, có gian hàng bày bán quần áo,.....

Hắn ngắm ngía xung quanh, cố ý đứng ở nơi này chờ đợi một hồi vẫn không thấy giống như trong kịch bản xuất hiện 'thị nữ' nhân vật chạy tới hỏi thăm.

Chu lão đứng ở bên cạnh một hồi, nhịn không được hỏi: "Công tử, ngươi đang đợi cái gì?"

Trần Minh Quân: "..."

Hắn lúng túng ho khan hai tiếng giải thích: "Ta không biết nơi nào thu nhận vật phẩm bán đấu giá."

Chu lão lúc này mới chợt nhớ ra công tử chưa từng đến nơi này mới vội nói: "Công tử, nơi thu nhận vật phẩm bán đấu giá và diễn ra bán đấu giá ở tầng thứ tám."

Nói xong Chu lão chủ động đi trước dẫn đường đi về phía cầu thang gần nhất, Trần Minh Quân đi theo sau một bên quan sát xung quanh. Hắn phát hiện, mỗi một tầng đều sẽ có rất nhiều gian hàng, mặt hàng so với tầng thứ nhất có như......cũng không khác nhau.

Chu lão giới thiệu nói: " Thanh Vân Các mỗi một tầng đều sẽ có rất nhiều gian hàng thế nhưng mỗi một tầng quy định buôn bán hàng hóa phẩm cấp khác nhau. Nói ví dụ như tại tầng thứ nhất chỉ được buôn bán nhất phẩm hàng hóa, quần áo cũng thuộc về loại mặt hàng phổ thông. Tầng thứ hai thì được buôn bán nhị phẩm hàng hóa, quần áo mặt hàng so sánh với tầng thứ nhất cao cấp hơn một chút. Các tầng còn lại tương tự như vậy, tầng ba bán tam phẩm hàng hóa....."

Trần Minh Quân khẽ gật đầu, nguyên lai là như vậy khó trách tầng thứ hai cùng tầng thứ nhất buôn bán hàng hóa giống nhau nhưng lượng khách nhân phân bố rất đều không toàn bộ lựa chọn mua hàng ở tầng thứ nhất.

Hai người tiếp tục lên tới tầng thứ ba, tầng thứ tư, mãi cho đến tầng thứ tám Trần Minh Quân cảm giác toàn thân thể lực đều bị móc đi một nữa.

"Đến nơi rồi, công tử chịu đựng."