Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 549: Quả trứng phi thiên




Chờ đợi chính là một quá trình khiến cho người ta buồn bực. Cái loại cảm giác chờ đợi này ở trên người của Long nữ lại càng thể hiện rõ ràng hơn. Nàng ta đang lo lắng chờ đợi quá trình này kết thúc, cũng chính là chờ đợi đến thời điểm Phó Thư Bảo lại xuất hiện trước mắt mình.
Tuy rằng nàng chính là Thủ hộ giả của Linh mạch Huyền Thiết Sơn, bản thân đối với Linh mạch Huyền Thiết Sơn có sự hiểu biết phong phú, nhưng mà Long nữ vẫn như cũ không biết thời điểm đó, Phó Thư Bảo sẽ biến thành bộ dáng gì, hoặc là, kết cục của hắn sẽ là cái gì!
Thiên nhiên trải qua thời gian cả ức vạn năm mới đắp nặn lên một cái Linh mạch Huyền Thiết Sơn như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng có ai chân chính đạt được nó cả. Rất nhiều truyền thuyết, chẳng qua là do những người từ xa xưa, tiến hành phỏng đoán mà thôi. Chân tướng là cái gì, không ai biết cả! Cho dù là Long nữ cũng không biết được!
Vận mệnh của Phó Thư Bảo cơ bản là một ẩn số, Long nữ không thể biết, thậm chí ngay cả bản thân hẳn cũng không thể biết. Tình huống hiện tại của hắn giống như là một con thuyền nhỏ đang phiêu bạc trong biển rộng, không có buồm, không có bánh lái, chỉ có theo dòng nước mà đi, theo ngọn gió mà tiến về phía trước. Những thứ này, cũng đều là không thể đoán được, đều là tùy cơ. Nó có thể phiêu bạc đến một hải đảo ẩn chứa vô số những bảo tàng, cũng rất có thể bị đẩy vào bên trong địa vực hắc ám.
Đến tột cùng là như thế nào, không thể nào biết được, nhưng mà lúc này cái thủy đàm màu đen kia cũng đã xảy ra biến hóa quỷ dị.
Mặt nước màu đen vốn đang bình tĩnh như gương, lúc này cũng bắt đầu nhộn nhạo lên từng vòng từng vòng sóng gợn. Theo thời gian trôi qua, những sóng gợn này dần dần kịch liệt lên, diễn biến thành những sóng nước màu đen kinh người. Phảng phất như là bên trong nó đang cất giấu một đầu cự thú khổng lồ vậy, đang không ngừng quấy động hắc đàm, phát ra động tĩnh kinh người.
- Cái này… tên tiểu tử bên trong kia, không biết sống chết ra sao rồi? Động tĩnh trước mắt, từ vạn năm cho tới bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện qua. Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì rồi?
Lẳng lặng quan sát sự biến hóa của thủy đàm màu đen, trong lòng Long nữ không ngừng phán đoán, tâm tình phức tạp đến cực điểm.
Người mà nàng muốn truy sát kia, ở ngay trước mắt nàng đào thoát, hiện tại lại muốn trốn vào trong bảo tàng mà nàng trấn thủ. Chuyện này, bất luận như thế nào nàng cũng không thể chấp nhận được. Trên thực tế, cho dù Phó Thư Bảo chết ở bên trong Linh mạch Huyền Thiết Sơn đi chăng nữa, nàng cũng sẽ không tha thứ cho chính mình. Mà cái gã Phó Thư Bảo này, nàng cũng suốt đời không quên.
Cái gã Phó Thư Bảo này, giống như là một cái tinh thần lạc ấn vậy, bám thật sâu bên trong trí nhớ của nàng.
Đột nhiên lúc này, Long nữ đột nhiên đem tầm mắt rời khỏi trên thủy đàm màu đen bên dưới, chuyển sang đám thạch bích màu đen bên trên bình chướng linh năng. Ngay tại thời điểm mà nàng dời ánh mắt đi, nàng rõ ràng phát hiện, trên đám thạch bích màu đen đã mất đi giọt năng lượng kia chợt xuất hiện vết nứt rạn. Những vết nứt rạn này cứ một đường tiếp một đường xuất hiện bên trên các thạch bích. Thạch bích vốn dĩ bóng loáng như gương kia lúc này đã không còn bóng loáng nữa, lần lượt biến đổi. Vô số những cái khe nứt hỗn độn bất quy tắc không ngừng lan tràn khắp nơi trên thạch bích. Nhìn qua nó giống như là một tảng đá đứng sừng sững trên bờ biển, trải qua gió thổi mưa đánh, sóng biển ăn mòn cả ngàn vạn năm, sớm đã xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng, lung lay muốn ngã.
- Trời ạ! Chẳng lẽ… Linh mạch của Huyền Thiết Sơn sắp bị phá hủy hay sao?
Đột nhiên cái ý niệm này chợt xuất hiện trong đầu Long nữ, tâm tình của nàng nhất thời lạnh lẽo đến cực điểm.
Cái tên gia hỏa so với hồ ly còn xảo trá hơn kia, không ngờ lại khiến cho Linh mạch Huyền Thiết Sơn bị hủy diệt!
Cái kết quả này, làm cho Long nữ thân là một thành viên Long Tộc trấn thủ Linh mạch Huyền Thiết Sơn cả vạn năm qua kia, bất luận như thế nào cũng không thể chấp nhận được!
Đám thạch bích đã mất đi giọt năng lượng kia hiện tại đã phủ đầy những khe nứt, rung rẩy điên cuồng, tiếp cận đến bờ vực sụp đổ. Một mặc thạch bích cuối cùng, rất nhanh sau đó cũng xuất hiện tình huống giống hệt như vậy. Đầu tiên là giọt năng lượng đang lung lay ướt át chợt biến mất, sau đó những khe nứt cũng xuất hiện trên mặt của nó, từng cái lại từng cái lan tràn ra.
Ầm ầm ầm!
Một mảnh tiếng vang to lớn chợt bộc phát ra. Trong đám bụi mù cuồn cuộn, đám thạch bích dựng đứng bốn phía xung quanh Linh mạch Huyền Thiết Sơn kia ầm ầm sụp đổi xuống!
Hai mắt của Long nữ đột nhiên chuyển qua bên trên bình chướng linh năng, bên trong cặp mắt lục sắc sâm u chợt hiện ra sát ý nồng đậm:
- Chỉ cần bình chướng linh năng mở ra, ta sẽ lập tức xuống dưới giết chết tên kia! Hy vọng còn có cơ hội ngăn cản hắn hoàn toàn hủy diệt Linh mạch Huyền Thiết Sơn!
Dựa theo sự phỏng đoán của Long nữ, một khi thạch bích bốn phía đã sụp đổ, bình chướng linh năng chính là mục tiêu tiếp theo bị hủy diệt. Thân là trung tâm của toàn bộ Linh mạch Huyền Thiết Sơn, cái thủy đàm màu đen kia cũng phải chờ đến thời điểm cuối cùng mới có thể bị hủy diệt. Mà chỉ cần nàng ta trước tiên sớm chui vào bên trong Linh mạch kia, đem Phó Thư Bảo trong đó giết chết, như vậy Linh mạch Huyền Thiết Sơn sẽ được cứu trở lại.
Tuy rằng cũng bị hủy diệt đi một bộ phận, nhưng mà trải qua một khoảng thời gian, còn có thể khôi phục lại được. Khoảng thời gian đó có thể là một vạn năm, thậm chí là khoảng thời gian còn lâu hơn nữa. Chẳng qua điều này cũng không quan hệ, nàng ta nguyện ý chấp nhận một phần chờ đợi đó. Nàng thậm chí còn nghĩ rằng, cho dù sinh mệnh của nàng cũng không thể kéo dài đến ngày đó, nhưng mà hài tử của nàng lại có thể!
Cái này không thể nghi ngờ chính là một sự tưởng tượng tràn ngập hy vọng, một hồi triển vọng đối với tương lai.
Nhưng mà, sau khi đám thạch bích bốn phía xung quanh sụp đổ, va chạm với bình chướng linh năng bên dưới, Long nữ lại kinh ngạc phát hiện, đám nham thạch trọng lượng cực kỳ nặng nề, mật độ vô cùng lớn kia sau khi vỡ vụn, rơi thẳng xuống bình chướng linh năng bên dưới, cũng phát ra những thanh âm ầm ầm chấn động, nhưng mà bình chướng linh năng lại vẫn hoàn hảo như ban đầu, không hề có dấu hiệu bị hủy diệt!
Bụi mù cuồn cuộn, đá vụn văng tứ tung, chấn động khủng bố giống như toàn bộ tòa núi lớn cũng sắp sửa sụp đổ. Nhưng mà, bình chướng linh năng lại vẫn như cũ ổn định đến cực điểm, tựa hồ như cố ý muốn bảo hộ tên gia hỏa so với hồ ly còn giảo hoạt hơn bên trong kia.
Nó làm sao thèm để ý đến Long nữ đại nhân, một thành viên của Long Tộc, trấn thủ Linh mạch Huyền Thiết Sơn này, đặt nàng vào trong mắt cơ chứ?
Đại địa chấn động càng ngày càng mãnh liệt hơn, vô số mảnh đá vụn không ngừng rơi xuống. Có một vài thứ rơi trúng vào những địa phương khác, tạo thành sự sụp đổ liên hoàn. Có một vài mảnh vỡ rơi lên trên bình chướng linh năng, nhưng mà không một cái nào còn tồn tại, tất cả đều là trong khoảnh khắc hóa thành tro bụi, biến mất không còn chút gì.
Vách núi đen để đặt chân rất nhanh cũng bị sụp đổ không còn gì. Long nữ phải mượn dùng lực lượng bản thân mình, huyền phù bên trên hư không. Nàng đã đem bảo bối của nàng cất giữ vào bên trong Sinh chi Không gian Trữ vật của chính mình. Một người một thương, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía thủy đàm Linh mạch Huyền Thiết Sơn ở bên dưới, chờ đợi thời cơ giết chết Phó Thư Bảo xuất hiện.
Hiện tại nàng đã gần như liều mạng rồi, cái tên gia hỏa Phó Thư Bảo này, nàng bất luận phải trả cái giá như thế nào, cũng đều nhất định phải đánh chết hắn. Thời điểm này, một vài mảnh vỡ nham thạch lớn cũng đã rơi lên trên thân thể nàng, nhưng không có cái nào không bị lực lượng hộ tráo của nàng đánh nát. Mà thân thể của nàng, ngay cả nửa điểm tro bụi cũng không hề lưu lại.
Đợi thêm một lúc nữa, một màn quỷ dị hơn nữa lại xuất hiện bên trong tầm mắt của nàng.
Thủy dịch màu đen vốn dĩ đang quay cuồng bên dưới không ngờ lại trở nên yên lặng lại. Sau đó nó bắt đầu chậm rãi rút đi. Những địa phương mà thủy dịch rút đi, để lại một ít bột phấn màu đen như mực, phát sáng lấp lánh.
- Cái này… thật sự là bị hủy sao?
Trong lòng Long nữ lại một lần nữa nhỏ máu. Nhưng khiến nàng không thể hiểu nổi chính là, đã tới nông nỗi như thế này, nhưng mà cái bình chướng linh năng cường đại kia vẫn như trước bảo trì hoàn hảo, giống như một cái trứng khổng lồ vậy, bảo hộ hết thảy mọi thứ bên trong nó.
Ầm ầm ầm!
Rốt cuộc cũng đã đến trình độ sơn băng địa liệt. Vách núi trên đỉnh bắt đầu ầm ầm đổ sụp xuống. Vô số hòn đá Huyền Thiết trọng lượng cả vạn cân ầm ầm rơi xuống, cho dù mình đồng da sắt, cũng phải bị đập nát thành thịt vụn!
Đối với tình huống nguy hiểm bên cạnh mình, Long nữ tựa hồ như không nhìn thấy. Dáng người thanh tú của nàng đứng ở đó, giống như là một thanh trường thương đứng sững trong gió lốc, gió không thể lay động, mưa cũng không thể lay động nổi!
Nàng ta vẫn như cũ cố chấp đứng đó chờ đợi, ngay trong khoảnh khắc bình chướng linh năng vỡ vụn ra, lập tức tiến vào, sau đó đem hết thảy những thủ đoạn mà nàng có thể tưởng tượng ra, khiến cho tên gia hỏa bên trong kia chết không toàn thây!
Nhưng mà cái loại cơ hội này, thủy chung lại cũng không chịu xuất hiện. Thời điểm khi ngọn núi lớn sụp đổ, bình chướng linh năng vô hình đột nhiên chậm rãi bay lên, giống hệt như là một quả trứng khổng lồ huyền phù ở bên trong hư không. Đám núi đá từ bên trên sụp đổ xuống, tách ra hai bên, không một khối nào có thể va chạm vào nó được!
- Cái này… cái này…
Long nữ không dám tin vào ánh mắt của chính nàng.
Phốc!
Khỏa trứng khổng lồ đang huyền phù bên trong hư không đột nhiên gia tốc, đụng vỡ đám núi đá đang không ngừng sụp đổ xuống, thẳng tắp bay thẳng lên trên thiên không.
Trứng bay, chính là tình huống như vậy!
Cằm của Long nữ gần như rớt xuống dưới đất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.