Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 609: Luyện vũ thiên tôn




Thông qua tinh thần liên hệ với lực lượng phân thân, biển mây mênh mông liền hiện ra trong óc của Phó Thư Bảo. Giống như thân trên cao gặp băng phong lành lành thổi vù vù, như thể tự thân thể nghiểm, chính tai nghe thấy.
Bắt lấy mỗi một tia khác thường trong biển mây, mỗi một tia năng lượng lưu lại, lực lượng phân thân của Phó Thư Bảo rất nhanh đã tìm được đám mây đen cực lớn kia. Lực lượng phân thân đem đám mây này dạo qua một vòng, rất nhanh đã tính ra thể tích của nó, cùng thành thị trên đảo đồng dạng.
Không cách nào nhìn ra thiên địa bên trong nó như thế nào nhưng Phó Thư Bảo đã phát hiện ra nó thực sự không chút tầm thường nào. Đám mây bao phủ hết thảy địa phương này cũng chính là một tầng hộ tráo, đem thứ bên trong che đậy hết thảy khí tức, năng lượng phóng thích ra. Từ đó cho thấy nó có song trọng tác dụng, một chính là giam cầm thứ gì đó bên trong, hai là ngăn cách nó với ngoại giới.
"Đám mây này nhìn như đơn giản nhưng lại không rất tầm thường. Lực lượng lực trường của lực lượng phân thân căn bản không cách nào xuyên qua được, sự hiện hữu của nó không phải là lực sĩ bình thường có thể ngưng luyện ra được. Hiện tại xem ra, tầng mây đen này có năng lực ngăn cách cực mạnh, nhưng nhất định sẽ có một khoảng thời gian lại có thể làm cho Luyện Thánh Y đưa lực lượng phân thân ra ngoài. Là ai tạo ra tầng bình chướng này đây? Người có thể đem Luyện Thánh Y giam cầm bên trong..."
Nghĩ tới đây, Phó Thư Bảo ngược lại hít một ngụm lãnh khí.
"Là kẻ độc thủ phía sau màn kia?"
Trong khoảng thời gian ngắn, bao nhiêu suy đoán hình thành trong lòng hắn.
Kẻ độc thủ sau màn kia vì muốn có được Cát Thời Gian mà nô dịch cả một chủng tộc, hắn lại không có ở trong thế giới này. Trong vũ trụ xa xăm lại kiến tạo một cái Thần Tạo chi tháp làm tọa độ chỉ dẫn giúp hắn tìm được cái thế giới này. Hắn lại dùng thủ đoạn phi phàm giam cầm lấy Luyện Thánh Y, rồi lại lưu lại một khe hở, đó chính là làm cho Luyện Thánh Y có thể đưa lực lượng phân thân ra ngoài thu lượm Cát Thời Gian, khống chế Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội.
"Lực lượng phân thân của Luyện Thánh Y có thể đi ra ngoài, nói cách khác, đồng dạng là lực lượng phân thân, đều là hình thái năng lượng thuần túy, không biết lực lượng phân thân của ta có hay không có thể đi vào đây này?"
Trong lòng Phó Thư Bảo đã có cách, hắn muốn thử một lần đi vào, có thể nhìn thấy Luyện Thánh Y, tìm hiểu một ít tình huống. Cho dù Luyện Thánh Y giết đi lực lượng phân thân của hắn, đây cũng không được tính là tổn thất gì.
Lực lượng phân thân lựa chọn một vị trí, trực tiếp hướng vào đám mây đen kia áp sát lại.
Mây đen trước mặt, giống như một tấm sa mạn che chắn tầm mắt. Lực lượng phân thân nhẹ nhàng, chậm chạp dung nhập vào bên trong nó, không chút cảm giác nào, giống như người bình thường đi trong sương mù vậy. Ánh mắt hắn bị hạn chế, nhưng động tác lại không chút hạn chế nào.
"Kỳ quái, đây là sao?"
Trong nội tâm Phó Thư Bảo thầm buồn bực nghĩ đến.
Không có khả năng nhẹ nhàng như vậy, nhưng trên thực tế nó lại nhẹ nhàng đơn giản như vậy. Lực lượng phân thân không hề khó khăn mà đi vào bên trong tầng mây đen. Bên trong đám mây, không khí phi thường ẩm ướt, bên trong lại không có hàn phong, nhiệt độ tương đối oi bức một chút. Ngay lúc Phó Thư Bảo cảm thụ hết thảy, tìm kiếm điểm đột phá thì mây đen trên đỉnh đầu chợt nhúc nhích một cái, một đạo bạch quang lập tức từ trên trời giáng xuống!
Đạo bạch quang đẹp mắt kia, là một cái bàn tay cực lớn, năm ngón tay óng ánh như ngọc mở ra, giống như năm tòa núi lớn áp xuống, ngăn chặn hết thảy lộ tuyến tránh né của lực lượng phân thân.
- Chuyện này...
Trong nội tâm Phó Thư Bảo thầm kinh hãi không thôi, dưới sự khống chế của hắn, lực lượng phân thân cực nhanh hướng phía ngoài đám mây chạy đi. Nhưng quỷ dị chính là, vô luận là hắn cho lực lượng phân thân chạy tới phương nào, bàn tay bạch ngọc kia như dòi phụ cốt, thủy chung đều bảo vị trí từ trên cao áp xuống
Phó Thư Bảo bỗng nhiên nghĩ tới một cái hình ảnh tương tự, đó chính là hình ảnh Phật Như Lai trấn áp Tôn Ngộ Không, đem hắn đè dưới Ngũ Chỉ sơn. Tình cảnh trước mắt, cái bàn tay bạch ngọc kia cũng là to lớn khôn cùng, cho dù lực lượng phân thân có bay ra cách xa vạn dặm, cuối cùng cũng đều không trốn thoát khỏi vận mệnh.
- Răng rắc!
Một tiếng như kim loại, xương cốt vỡ vụn vang lên, là từ lực lượng phân thân bị cái bàn tay kia ép xuống vang lên.
Bàn tay khổng lồ áp thân, áp lực vô biên vô tận từ bốn phương tám hướng vọt tới, Phó Thư Bảo ngay cả muốn cho lực lượng phân thân di chuyển nữa điểm cũng khó có khả năng thì đừng nói chi tới biến hình dạng, khiến nó từ trong đó tìm được một khe hở chạy trốn.
Đúng lúc này, một cái thanh âm già nua đột nhiên từ chỗ sâu trong hư không truyền đến.
- Ngươi chính là người khiến cho Tiếp dẫn chi thuyền xuất hiện?
Trong lòng Phó Thư Bảo nổ vang một tiếng, trong thế giới này, biết rõ thân phận của hắn cũng chỉ có một mình Hữu Nãi Ngư, mà chủ nhân của cái thanh âm này vì cái gì ngay cả bản tôn của hắn còn chưa nhìn thấy, chỉ dựa vào một cái lực lượng phân thân liền nhìn ra lai lịch của hắn?
Lực lượng phân thân không lên tiếng, bởi vì Phó Thư Bảo biết rõ, chủ nhân cái thanh âm này chỉ đem lực lượng phân thân của hắn trấn áp xuống, chắc chắn sẽ không chỉ vì muốn nói ra một câu như vậy. Lời kia, nhất định có thể là tự nói với mình hay là cái gì đó.
Quả nhiên, sau trầm mặc ngắn ngủi, thanh âm kia còn nói thêm.
- Ngươi dùng lực lượng phân thân đi thăm dò lĩnh vực của ta, ta dùng lực lượng phân thân của ta trấn áp lực lượng phân thân của ngươi, ngươi đã kiến thức thực lực của ta rồi đó, chúng ta làm một cái giao dịch.
"Cái gì!? Bàn tay cực lớn này, lại là lực lượng phân thân của chủ nhân cái thanh âm kia!?"
Trong nội tâm Phó Thư Bảo nhấc lên sóng to gió lớn. Xác thực, lực lượng phân thân đối lực lượng phân thân, lực lượng phân thân của hắn trước lực lượng phân thân của đối phương ngay cả một điểm hoàn thủ cũng không, hắn và chủ nhân của đạo thanh âm kia chính không cách nào so sánh.
- Thực lực của ta, Luyện Thánh Y ta cũng có thể giam giữ tại chỗ này, làm nô lệ của ta, ngươi căn bản vốn không phải là đối thủ của ta. Thần phục ta, ta sẽ cấp cho ngươi chỗ tốt vượt xa Luyện Thánh Y!
Thanh âm kia lại từ từ nói ra, gia nua, hùng hồn, tràn ngập lịch sử tang thương cùng trầm trọng. Thanh âm của đối phương, cũng có được một loại uy nghiêm không cách nào xâm phạm được, không phải những đế vương phàm tục kia có thể so sánh. Uy nghiêm của đối phương, ở trên những đế vương kia gấp trăm ngàn lần.
Đây chính là uy nghiêm của Thần. Chọc giận đế vương, mất đầu xét nhà, nhưng mà chọc giận tới Thần, chính là hủy thiên diệt địa, trọn đời không thể siêu sinh.
- Cùng ngươi hợp tác?
Phó Thư Bảo nói.
- Ngươi muốn ta vì ngươi làm vài thứ gì đó? Ngươi sẽ cho ta chỗ tốt gì đây này?
Nếu đã là đàm phán, Phó Thư Bảo liền không chút cố kỵ.
- Ta muốn ngươi tiếp tục nô dịch Ngư Nhân tọc, vì ta luyện chế ra hạt Cát Thời Gian cuối cùng, về phần chỗ tốt ta đưa cho ngươi, vậy ngươi yên tâm đi, dù là ngươi muốn làm vua của ngàn vạn cái thế giới, ta cũng có thể dễ dàng thực hiện được nguyện vọng của ngươi.
Thanh âm kia lại nói ra.
Hạt Cát Thời Gian cuối cùng!
Phó Thư Bảo bỗng nhiên nghĩ tới hạt Cát Thời Gian Hữu Nãi Ngư đưa tới cho hắn kia, không biết hạt kia có phải hay không là hạt cuối cùng đây này? Cho tới bây giờ, Luyện Thánh Y còn chưa biết hạt cát kia tồn tại, Kim Luyện trưởng lão cùng Thần Tạo quân trấn thủ cung điện dưới mặt đất đều bị tiêu diệt, nếu như vậy mà nói... chuyện này nên xử lý như thế nào đây này?
Trong nội tâm Phó Thư Bảo bắt đầu phiên giang đảo hải, nhưng mà ngoài mặt lực lượng phân thân lại lộ ra vẻ bình tĩnh, không cách nào nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng của hắn.
- Vua của ngàn vạn thế giới?
Phó Thư Bảo cười cười.
- Trong vũ trụ có vô hạn thế giới, vô cùng vô tận chủng tộc cùng văn minh. Một mình ta sao có thể làm vua của ngàn vạn cái thế giới đây này? Dã tâm của ta còn không có lớn như vậy, bất quá, ngươi đã nói tới mức này rồi thì ta cũng nói rõ, ngươi muốn ta thần phục ngươi, ngươi cũng phải cho ta biết tên của ngươi chứ? Ta hiện tại ngay cả ngươi là ai, ở địa phương nào cũng không biết đây này.
Thanh âm kia lâm vào trầm mặc.
- Ha ha ha...
Phó Thư Bảo cười nói.
- Ngươi xác thực rất mạnh, vô cùng mạnh, ngay cả Thần cấp lực sĩ Luyện Thánh Y cũng có thể giam cầm, lại để hắn vì ngươi mà bán mạng, thế nhưng mà, ta cùng Luyện Thánh Y bất đồng, ta tự do, chỉ sợ ngươi... không cách nào khống chế ta như Luyện Thánh Y đi!?
- Ngươi nói không sai, nếu ta có thể dùng biện pháp giống như dùng với Luyện Thánh Y, biết rõ ta đầu tiên sẽ làm cái gì không?
- Ân, cái này không có gì khó đoán, ngươi đầu tiên sẽ giết ta.
Phó Thư Bảo thản nhiên nói.
Thanh âm kia tuôn ra một tràng tiếng cười đinh tai.
- Ha ha ha... quả nhiên là một người rất thông minh, ta không ngại nói cho ngươi biết, ta là Luyện Vũ Thiên Tôn, là chủ thần chúa tể Hắc Ám vị diện! Luyện quốc thời đại Khởi Nguyên năm đó chính là do ta tiêu diệt! Từ điểm này, ngươi có thể tưởng tượng ra được thực lực của ta rồi, ngươi có thể so sánh với Luyện quốc thời Khởi Nguyên sao? Hiển nhiên không thể, ta có thể diệt Luyện quốc, diệt ngươi, chỉ giống như đơn giản đạp chết một con kiến mà thôi!
Đối mặt với khoe khoang lực lượng như vậy, Phó Thư Bảo nghe được ngược lại không giống như vậy, hắn vừa cười vừa nói.
- Vậy tại sao ngươi không hiện thân diệt ta đây này? Tự mình nô dịch Ngư Nhân tộc vì ngươi mà luyện chế Cát Thời Gian không phải là rất trực tiếp sao? Không đúng sao? Ta đoán, ngươi cũng có phiền toái a...
- Ha ha ha... Ta có phiền toái? Ta có thể có phiền toái gì?
- Đừng cười lớn tiếng như vậy, ngươi càng cười lớn, càng không cách nào che dấu chột dạ trong lòng đâu.
Phó Thư Bảo nói.
- Thần Tạo tháp trên Tiếp Thiên phong là một cái tọa độ, nó tồn tại là vì muốn cấp cho ngươi một cái chỉ dẫn phương hướng mà tới đây. Hiện tại, nó vẫn phát huy tác dụng như trước, đó chính là chỉ dẫn cho lực lượng phân thân của ngươi, khiến nó có thể xuyên việt vô tận không gian mà tới đây giám thị cùng khống chế Luyện Thánh Y, đúng không? Lực lượng phân thân của ngươi bị hạn chế tại chỗ này, chỉ có thể sống trong phạm vi này, chính là đám mây đen lớn như một tòa thành này!
Thanh âm kia lần nữa lâm vào trầm mặc, nhưng mà từ một vài điểm rất nhỏ nhìn lại, không khó đoán được chủ nhân đạo thanh âm kia đang thừa thụ tra tấn suy đoán không cách nào nói rõ của Phó Thư Bảo, đoán trúng giống như một thanh đao nhọn, hung hăng đâm vào chỗ yếu hại của hắn.
Phó Thư Bảo không có chút ý tứ bỏ qua nào, hắn tiếp tục nói.
- Ta tuy rằng không biết ngươi dùng Cát Thời Gian vào mục đích gì, có âm mưu gì, nhưng mà ta sẽ có biện pháp điều tra ra rõ ràng, hạt Cát Thời Gian cuối cùng đối với ngươi là rất quan trọng, nhưng mà, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội đoạt được nó.
- Ngươi là một người phi thường thông minh, Khởi Nguyên chi thụ lựa chọn phi thường sáng suốt... Bất quá, ngươi cho rằng với chút năng lực của ngươi như vậy, lời lẽ vô pháp khẳng định, vậy thì ngươi khẳng định mười phần sai rồi. Cùng ta đối nghịch, ngươi sẽ phải hối hận, cùng với tất cả thân nhân của ngươi sẽ đều trước mặt ngươi, ngay cả linh hồn, cũng phải chịu nô dịch của ta, hừ!
- Đại gia, ngươi tốt xấu gì cũng là Chủ Thần chúa tể Hắc Ám vị diện a, lời đe dọa như vậy mà nói... lúc ba tuổi ta nói không ít a...
- Ngươi...
Chủ Thần chúa tể Hắc Ám vị diện ra đời như thế nào, chỉ sợ không ai có thể nói rõ ràng được. Nhưng có thể tưởng tượng được, một cái tồn tại có thể đem Thần cấp lực sĩ trấn áp, thực lực của hắn, xác thực là cực kỳ khủng bố. Từ tuyên cổ tới nay, không ai dám ngỗ nghịch với hắn như vậy, nhưng mà Phó Thư Bảo lại bất đồng, hắn chẳng những ngỗ nghịch mà còn nói móc, cười nhạo, đây âu cũng được coi là thiên hạ đệ nhất nhân rồi!
- Được rồi, chuyện chúng ta nói tới đây là kết thúc. Lực lượng phân thân của ta ngay ở chỗ này, ngươi muốn đánh muốn giết, tùy ngươi.
Nếu như là chân thân ở chỗ này, Phó Thư Bảo khẳng định sẽ không có làm ra loại khí khái anh hùng như vậy. Cho dù Luyện Vũ Thiên Tôn kia đem lực lượng phân thân của hắn băm thành thịt nát, thì chân thân hắn há có bị làm sao!?
- Hừ! Nếu đã như vậy, vậy ngươi vì cái gì không đem Thần Tạo tháp phá hủy đây này? Nói như vậy, ta không thể tới nơi này, ngươi không phải là an toàn rồi sao?
Luyện Vũ Thiên Tôn nói ra.
Phó Thư Bảo sửng sốt một cái, chợt cười cười.
- Ngươi cho rằng ta là đồ ngốc sao? Hủy Thần Tạo tháp? Lực lượng phân thân của ngươi sẽ biến mất, không cách nào trấn áp Luyện Thánh Y được. Lúc đó, ta liền vô duyên vô cớ thêm một cái địch nhân Thần cấp.
- Hừ, ngươi thông minh quá dư thừa rồi, ta không biết triệt hồi giam cầm của lực lượng phân thân, đem Luyện Thánh Y thả ra sao?
Phó Thư Bảo nói.
- Nếu như ta là một kẻ mơ hồ với kiến thức về lực lượng phân thân mà nói, ngươi nói như vậy ta có lẽ sẽ mắc lừa, nhưng mà đối với lực lượng phân thân ta lại hiểu rất rõ, tựa hồ không kém ngươi. Ngươi đã phân ra một cái lực lượng phân thân rồi liền không cách nào đem nó trở về, nó hiện tại là cái dạng này, nhưng thật ra ngươi lại là mua dây buộc mình, vì khống chế Luyện Thánh Y, vì muốn đoạt được Cát Thời Gian, ngươi đã làm ra rất nhiều thủ đoạn, tuy rằng ta không biết chúng là cái gì nhưng nhất định là vẫn còn tồn tại. Tóm lại, ta sẽ không tùy tiện hủy Thần Tạo tháp, đem Luyện Thánh Y thả ra.
- Ngươi tên hỗn đản này!
Tồn tại cỡ Luyện Vũ Thiên Tôn kia, sự tình gạt người đâu phải là ít, nhưng mà làm cho hắn sượng mặt chính là Phó Thư Bảo như vậy mà lại có thể bâng quơ liền nói toạc móng heo như vậy.
- Người Khởi Nguyên chi thụ lựa chọn, đoán chừng ta với ngươi sẽ đối lập, cúng ta căn bản không có khả năng hợp tác, việc ngươi cần làm duy nhất chính là diệt ta, nhưng mà, ngươi bây giờ còn không làm được, ta thủy chung muốn hủy Thần Tạo tháp, nhưng mà đó là thời điểm ta có khả năng chiến với Luyện Thánh Y một trận, ngươi cứ đợi tới đó nhìn trò hay đi à nha.
- Cần gì chứ? Ta biết rõ ngươi không phải là người của thế giới này, thế giới của ngươi nằm tại một xó khác của vũ trụ. Như vậy đi, ta và ngươi hợp tác, mở ra một cái lối đi cho ngươi trở về, như thế nào? Áo gấm hồi hương, đây là sự tình vinh quang cỡ nào đây này!?
Phó Thư Bảo.
- ...
- Gia hỏa ngoan cố, đã không cách nào thuyết phục ngươi, vây ngươi cứ đợi tới lúc vận mệnh diệt vọng hàng lâm đi!
Trong nổi giận, bàn tay cực lớn kia đột nhiên áp xuống, lực lượng phân thân của Phó Thư Bảo lập tức bị nghiền thành năng lượng bột phấn, biến mất trong đám mây đen.
Trong Thần Tạo tháp, thân thể Phó Thư Bảo không khống chế được mà ngã vật ra mặt đất. Hữu Nãi Ngư kinh hoảng mà vịn lấy hắn, Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị cũng cuống quít bu lại, chú ý tình huống của hắn.
Khóe miệng Phó Thư Bảo lộ ra một nụ cười khổ. Công kích vừa rồi đối với lực lượng phân thân của hắn cường độ vượt xa tưởng tượng của hắn, tuy chỉ là trên tinh thần liên hệ nhưng đau đớn kịch liệt vẫn truyền đến lại khiến hắn khó thừa thụ nổi, thế cho nên mới có một màn tâm thần bị áp chế, thân thể sản sinh phản xạ có điều kiện mà ngã ra mặt đất. Bất quá, cũng may là cảm giác thống khổ kia chỉ tồn tại trong thời gian cực ngắn, rất nhanh liền biến mất.
- Phó đại ca, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Hữu Nãi Ngư ân cần hỏi thăm.
- Lực lượng phân thân của ngươi cùng Luyện Thánh Y giao thủ sao?
Long Ngọc Nhất sốt ruột, nói.
- Hiện tại hắn ở địa phương nào?
Ba nữ nhân, từng người đều có điều quan tâm của mình. Tâm thần của Phó Thư Bảo vẫn còn ở trong mảnh hoảng hốt, nghỉ ngơi nửa ngày hắn mới đem tình huống trong đám mây đen nói lại, cuối cùng hắn còn nói thêm.
- Sự tình chính là như vậy, ta cự tuyệt hợp tác, nhưng chúng ta lại không thể lập tức hủy đi tòa Thần Tạo chi tháp này.
Một mực nghe Phó Thư Bảo thuật lại, ba nữ nhân từng người đều lâm vào trâm tư của mình, đều là trầm trọng giống nhau. Một cái Luyện Thánh Y đã là cường địch rồi, còn chưa giải quyết xong, hiện tại lại nhảy ra một Luyện Vũ Thiên Tôn còn muốn mạnh hơn nhiều. Trước bỏ qua danh hiệu Chủ Thần chúa tể Hắc Ám vị diện như thế nào có được ra, chỉ cần với sự khủng bố của lực lượng phân thân, thực lực chân thân của hắn liền không khó đoán rồi.
Địch nhân như vậy, đủ khiến cho người ta phải cảm thấy nhụt chí, bởi vì ngươi cố gắng cỡ nào, trả giá ra sao, ngươi đều không có khả năng thắng trận.
- Hiện tại chúng ta nên làm như thế nào đây này?
Hữu Nãi Ngư chú ý tới Tiếp dẫn chi thuyền đã hủy hoại, không cách nào rời khỏi thế giới này, cứ như vậy chờ đợi xuống mà nói... vạn nhất Luyện Vũ Thiên Tôn kia đi vào thế giới này, kết cục đó chính là ác mộng rồi. Nàng cùng Phó Thư Bảo cố nhiên không cách nào thoát khỏi, mà ngay cả toàn bộ Ngư Nhân tộc cũng lần nữa bị nô dịch, thẳng tới lúc diệt tộc.
Kết cục như vậy, với tư cách là lãnh tụ tinh thần, mỹ nhân ngư công chúa vô luận là như thế nào cũng không thể tiếp nhận được.
Phó Thư Bảo lại ha ha cười lên.
- Nghĩ nhiều như vậy làm gì? Chủ Thần, Thần cấp lực sĩ, trên thế giới này căn bản là không có thần linh nào tồn tại, Luyện Vũ Thiên Tôn kia chẳng qua là một cường giả đạt tới lực lượng tu vi cực hạn mà thôi. Chúng ta biến hắn thành Thần không gì không làm được như vậy thì mười phần sai rồi. Bởi vì, nếu là hắn không gì không làm được mà nói... dưới tình huống bất lợi như thế này hắn sao lại không tự chạy tới đây được chứ? Cho nên, chỉ cần không phải là Thần linh không gì không làm được, chúng ta liền có cơ hội đánh bại hắn, chúng ta bây giờ phải hảo hảo nghĩ biện pháp mà thôi.
Lời của Phó Thư Bảo làm cho Hữu Nãi Ngư khá hơn hẳn, nàng nhẹ gật đầu, không nói gì thêm.
Long Ngọc Nhất nói.
- Ngươi đã nói như vậy, chúng ta đây cũng không còn lựa chọn, chúng ta tạm thời trở về, nghĩ biện pháp đánh bại Luyện Thánh Y, sau lại hủy Thần Tạo tháp, đem hắn phóng xuất ra.
Long Ngọc Nhị nói.
- Bất quá, hi vọng ngươi có thể tuân thủ hứa hẹn giữa chúng ta.
Phó Thư Bảo cười nói.
- Ta đương nhiên sẽ không quên, ta sẽ giúp các nàng đoạt lấy Thiên Long Bí Luyện thuật, mặc khác, sự tình đã phát triển tới nước này, bí mật Cát Thời Gian đối với chúng ta là sự tình phi thường trọng yếu, ta cần phải hiểu rõ.
Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị đồng thời nhẹ gật đầu.
- Một lời đã định.
Phó Thư Bảo nói.
- Ta cùng Hữu Nãi Ngư sẽ tới đáy biển, ta sẽ đến vương cung tìm các ngươi.
Nói ra thời gian cùng địa điểm ước hẹn xong, Phó Thư Bảo rốt cuộc cùng Long Ngọc Nhất, Long Ngọc Nhị chia tay, từng người trở về địa phương của mình.
Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội bên trên Tiếp Thiên phong đã bị phá hủy, ngoại trừ Thần Tạo tháp, trên mặt đất đã không còn một cái kiến trúc hoàn hảo nào. Những người của Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội kia, vô luận là thành viên bình thường hay trưởng lão, hay là Thần Tạo quân chiến sĩ đã đều vĩnh viễn nằm lại trên mặt thổ địa này. Những Thần Tạo quân không còn hô hấp ra, tay đứt gãy chân đều bị những người phụ trách dọn dẹp chiến trường muốn áp giải về, vốn muốn xử lý ngay tại chỗ, nhưng Phó Thư Bảo lại yêu cầu để bọn hắn lại.
Không vì cái gì khác, chỉ bởi vì những luyện nô này được Luyện Thánh Y dùng tài liệu tốt luyện chế ra.
Chuyện này, coi như là một loại lợi dụng phế thải đi.
Đã từng bắt đầu làm ra sự tình tà ác, tiếp tục làm ra sự tình tà ác kia thì cũng không có gì lớn, đây hết thảy đều xuất phát từ mục tiêu chính nghĩa.
Nhìn biển mây trên bầu trời vẫn như trước, Phó Thư Bảo không có tiếp tục cho lực lượng phân thân đi thám hiểm nữa, có thể bất kể hậu quả tử vong, nhưng chân thân tiến vào chân chính là tự chui đầu vào lưới. Lực lượng phân thân Luyện Vũ Thiên Tôn canh giữ bên tại nơi đó lại đang ước ao hắn chạy vào, để tát một cái giải quyết hậu hoạn. Xuất phát từ nguyên nhân như vậy, cho dù hai tỷ muội Thất thải nữ thần long tự phụ gần đây cũng không dám đi vào khu vực đó thăm dò, vì vậy tạm thời còn bảo lưu tới giờ.
Rời khỏi Tiếp Thiên phong, Phó Thư Bảo mang theo Hữu Nãi Ngư cùng sáu mươi luyện nô đi thẳng tới bờ biển có dấu chân của Ngư Nhân tộc có thể nhìn thấy rõ ràng được. Dọc theo đường đi còn nhìn thấy một vài vật dụng sinh hoạt tán loạn, ví dụ như nồi chén gì gì đấy.
Một đường đi tới, biển cả xanh thẳm hiện ra trước mặt, trong nội tâm Phó Thư Bảo không hiểu sao mà nóng lên, lén lút nhìn về phía Hữu Nãi Ngư dáng người, dung mạo mỹ miều, tất cả đều thuộc về hắn rồi sao?
Hữu Nãi Ngư lại không có chú ý tới một đôi mắt nóng rực đang lén lút đảo qua tất cả bộ vị của nàng, cùng với những suy nghĩ hạ lưu gì đó trong đầu đối phương. Mắt của nàng, vẫn một mực dõi về phía biển cả, bay tới trên người tộc nhân xa cách cả vạn năm, lần nữa tụ hội, đúng là một sự tình kích động nhân tâm a.
"Một ngàn tộc nhân... Ừm... Ta làm như thế nào mở miệng đây này?"
Trong lòng Phó Thư Bảo, chỉ còn lại mỗi cái suy nghĩ này.
- Phó đại ca, chàng dẫm phải chân ta rồi, chàng thất thần cái gì đấy?
- Ách... không có, không có gì...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.