Thuần Hoá

Chương 8: Giao thoa giữa đêm thứ tư rưỡi và đêm thứ năm: ���n ký



Dịch: Amelie.Vo

Trên người Gloria cũng có dấu ấn của khế ước chủ tớ.

Không như Fassbinder, ấn ký của nàng nằm ở mông.

Dưới vòng eo mảnh mai và trên phần mông một chút là dấu ấn có hoa văn hệt như trên mu bàn tay của hắn.

Tác dụng trực tiếp nhất của việc gia tăng xúc cảm chính là: mỗi một động tác tay của hắn viền theo đường nét hoa văn của ấn ký đều có thể khiến Gloria mất khống chế mà run rẩy từng hồi.

Nhiệt độ trên ngón tay xấu xa đang nhẹ nhàng cọ xát da thịt nàng, ban đầu chỉ đơn thuần mang đến cảm giác thoải mái tinh tế, nhưng sau khi chú thuật được thêm vào thì mức độ phóng đại của giác quan tăng vọt với tốc độ chóng mặt.

Dám lừa dối thần linh thì phải trả một cái giá tương xứng. 

Tà thần cưng chiều nhìn ngắm làn da trắng nõn nà của Gloria, nơi đó có nụ hoa anh đào màu hồng phấn đang dần dần hé nở. Thiếu nữ bị giày vò bởi sung sướng cực hạn, biểu lộ ra một loại tư thái kích thích mê người.

Trông nàng mới đẹp làm sao ~

Nếu lúc bắt đầu Gloria là một khúc gỗ, thì hiện tại nàng đã hoá thành nước.

Gloria càng tránh né, tà thần càng cưỡng ép nhét ngón tay hắn vào trong miệng nàng. Lúc trước nàng có thể “gài bẫy” được hắn là bởi vì hắn quá tự tin và kiêu ngạo, còn trong hoàn cảnh bình thường, nhân loại làm gì có đủ năng lực đấu lại thần linh, đừng nói đến việc thương tổn đến bọn họ.

Gloria bị ép ngậm lấy ngón tay hắn, nàng nhận thấy rõ ràng cơ thể hắn đang đè lên lưng nàng. Ngay cả khi quần áo hắn còn chưa cởi bỏ, nàng vẫn cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông qua lớp vải.

Cái thứ phép thuật cải thiện cảm giác chết tiệt này!

Ít ra tà thần cũng còn biết thương tiếc nàng, hắn có lòng hảo tâm giúp nàng tăng cường sức chịu đựng trong một khoảng thời gian ngắn để tránh làm nàng bị thương:

“Tận hưởng đi, bé con của ta.”

Sự gia tăng mức độ khoái cảm cùng xúc cảm khiến Gloria gần như phát điên. Nếu tà thần khinh thường việc hành hạ những sinh vật nhỏ cho đến chết, thì hắn lại càng say mê chiêm ngưỡng đôi mắt như ngọc của thiếu nữ đang tràn ngập dục vọng được đánh thức bởi hắn.

Gloria vươn bàn tay nhỏ ra, nàng muốn chạm vào cánh tay của người bên trên nhưng không thành công. Giọng điệu đầy thoả mãn, tà thần thở dài một hơi:

“Chậc, nếu biết sướng như thế này, ta đã tỉnh lại sớm hơn.”

Để sớm buộc nàng lại bên người hắn.

Một con người có khả năng mang lại khoái lạc cho ác quỷ tàn bạo.

Thật mới mẻ biết bao ~

Cho đến tận khi trời hửng sáng.

Những tia nắng sớm lấp ló nơi chân trời.

Gloria mê man ngồi trên cơ thể của người đàn ông, đầu óc nàng giờ đã tê liệt, không còn nghĩ ngợi được gì nữa.

Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, nhưng Gloria không thể phân biệt nổi là người nào sẽ đến.

Mà ngay lúc này, tà thần rốt cuộc cũng ngồi dậy.

Hắn đưa tay xoa xoa bụng dưới của nàng, mỉm cười khẽ khàng rồi thầm thì:

“Là vị hôn phu mà cha nàng chọn cho nàng đang đứng ở ngoài cửa đấy.”

Gloria ngơ ngác nhìn hắn.

Nở một nụ cười tà ác, tà thần thản nhiên nói: 

“Cục cưng bé nhỏ đáng thương của ta, nàng định gặp hắn trong trạng thái như thế này à?”

Tác động từ ma thuật của tà thần vẫn còn đang tiếp diễn.

Hai chân của Gloria đã mềm nhũn và xụi lơ, dù có được chữa lành đi chăng nữa, thì ngay cả một người bình thường có sức khoẻ tốt cũng không tài nào chịu nổi tư thế quỳ mọp và đung đưa suốt một đêm ròng. Thấy cổ họng nàng đã khản đặc, tà thần liền hiểu ra cô bé nhân loại yếu ớt này cần được uống nước. Từ trong hư không, hắn túm lấy một chiếc cốc bằng bạc có khắc hình hoa hồng và kỵ sĩ rồi đưa đến bên môi Gloria, mỉm cười nhìn nàng bưng cốc uống nước:

“Ra nhiều nước như vậy, đúng là cần phải bổ sung.”

Kề sát bên tai nàng, hắn hỏi:

“Có muốn gặp bọn chúng hay là không?”

Gloria lắc đầu, cổ họng nàng thực đau quá.

Nàng thều thào: “Ta lệnh cho ngươi khiến bọn họ bỏ đi.”

Chỉ là nói một lời thôi cũng đủ làm nàng suy yếu, Gloria ho nhẹ một tiếng, đôi môi bị hắn gặm cắn còn vương một chút nước, nàng cố sức lắm mới có thể chống lại cơn choáng váng kéo dài liên miên. Nàng lên tiếng:

“Giao dịch đêm qua của hai ta, ngươi phải đưa ra rời khỏi đây.”

Tà thần nở một nụ cười bao dung, hắn xót xa ve vuốt đôi gò má của nàng:

“Nhưng nàng không nói khi nào phải đi à nha.”

Gloria bỗng trợn tròn đôi mắt.

Đúng lúc này, người bên ngoài xốc màn bước vào phòng. Nàng nhìn người đàn ông mà cha nàng ưng ý – vị Bá tước trẻ tuổi từng được nhà vua ngợi khen tiến lại gần bên mép giường không chút kiêng dè. Khoảng cách gần đến mức Gloria có thể nhìn thấy rõ đôi mắt màu tím nhạt của hắn.

Sự xuất hiện đột ngột của kẻ lạ khiến nàng không kịp phòng bị. Máu nóng dồn lên hai gò má, Gloria cố gắng kéo quần áo để che đậy lại thân thể, nhưng eo nàng đã bị người đàn ông bên dưới giữ thật chặt.

Song, dường như Bá tước không hề thấy cảnh tượng trước mắt. Hắn tập trung nhìn vào khoảng hư vô trên giường, lặng lẽ đứng tại chỗ chừng năm giây rồi rời đi không một tiếng động.

Cổ nàng bị tên tà thần vô lương tâm ngoạm một cái, Gloria chợt bừng tỉnh.

Không biết người đàn ông đang xâm phạm nàng dùng biện pháp gì ngăn cách căn phòng thành hai không gian riêng biệt, người bên ngoài không thể nhìn hay nghe thấy bất cứ âm thanh nào từ bên trong.

Cũng đúng thôi.

Bằng không, với tiếng động ồn ào đêm qua đủ để đánh thức toàn bộ trang viên này rồi.

Tà thần nâng niu gương mặt tái nhợt của Gloria. Thân hình hắn to lớn quá mức, một số đặc điểm thuộc về riêng hắn cũng không thèm che giấu nữa, ví như đôi cánh đen bóng ở sau lưng đang từ từ mọc ra.

Người đàn ông cao to ôm Gloria vào trong lòng, hắn muốn đảm bảo rằng cơ thể nàng vẫn chưa nhả hắn ra. Một chút lòng tốt hiếm hoi chợt nảy sinh, hắn đặt cái đuôi của mình vào lòng bàn tay nàng, thanh âm trầm thấp tựa như dung túng, như dỗ dành trẻ con vừa bị vấp té trầy da:

“Cho nàng chơi này.”

Cơ thể Gloria run lên, nàng cúi đầu nhìn kỹ cái thứ mà tà thần vừa đưa đến bên tay mình.

Là một cái đuôi màu đen thật dài, lấp lánh ánh sáng đen đầy nguy hiểm, vừa giống với đuôi báo mà cũng lại tựa như đuôi hổ. Từ trước đến nay, Gloria chưa từng tận mắt thấy những loài động vật hoang dã, nàng chỉ nhận biết chúng qua hình ảnh. Phần cuối của cái đuôi phình to, bao bọc cả đuôi là lớp lông xù mềm mại như bông.

À, so với đuôi động vật thì nó càng trông giống đuôi của ác ma trong truyền thuyết hơn.

Chiếc đuôi của hắn nóng hầm hập và có kết cấu tương tự đuôi những sinh vật nhỏ như đuôi chó, đuôi mèo. Gloria vừa thở dốc vừa ôm cái đuôi trong lòng bàn tay. Tà thần dùng một tay giữ eo nàng, tay còn lại gạt mái tóc rối loạn sau lưng nàng sang một bên, rồi hắn đặt lên cổ nàng một chiếc hôn thật sâu hoà cùng hơi thở nặng nhọc của hắn.

Gloria đã từng nghe kể về chiếc đuôi của ác quỷ – là điểm yếu cũng là nơi mẫn cảm dễ bị tổn thương nhất.

Tuy nhiên, nàng vẫn chưa biết thần hộ mệnh trước mặt nàng vốn là một tà thần sa ngã, về cơ bản hắn và ác quỷ cũng không khác nhau quá nhiều.

Đến tận khi toàn bộ thể lực của Gloria đã kiệt quệ, hai mắt nhắm nghiền, nàng liền nghe thấy hắn thầm thì:

“Bé con tội nghiệp, hy vọng nàng rút ra được bài học xương máu cho mình.”

Bàn tay to lớn áp vào má nàng, hắn cười u ám:

“Lần thứ hai rồi đấy, Gloria. Ta chỉ tha thứ cho nàng hai lần mà thôi.”

“Đừng mưu toan lừa dối ta một lần nữa.”
Một đêm phong ba bão táp qua đi, trọn một tuần liền hai chân của Gloria không thể bước ra khỏi cửa.

Trong khoảng thời gian này, nàng chỉ quan sát cha nàng biến nàng thành lễ vật tặng cho người kế tiếp – vị Bá tước trẻ tuổi. So với lão Công tước già, vị Bá tước này có đôi mắt trong trẻo, cùng với phong cách và cử chỉ tốt đẹp hơn vài phần. 

Sau khi bị chó cắn, Lão Công tước bị bệnh nặng rồi qua đời làm những tính toán của cha nàng tan tành mây khói. Ông chỉ đành lên một kế hoạch khác: tìm kiếm “ngôi nhà” tiếp theo cho Gloria. Chính vì vậy, vị Bá tước trẻ chủ động đến trang viên hỏi cưới Gloria được đón tiếp vô cùng hoành tráng.

Song, Gloria sẽ không bao giờ tuỳ tiện đặt hy vọng của mình vào một người đàn ông.

Chỉ mỗi một tên ác ma cũng đã đủ làm nàng khổ sở lắm rồi.

Vì thương hại, chú chó địa ngục nhiều lần khuyên bảo nàng cần phải cúi đầu trước tà thần, và lần nào nó cũng khuyên cùng một nội dung y hệt.

Gloria không thèm trả lời nó, mỗi lần nói đến vấn đề này, nàng đều ngoảnh mặt làm ngơ.

Những dư vị mà tà thần để lại làm Gloria cực kỳ không khoẻ. Cơ thể nàng suy yếu đến mức chỉ cần nàng chạy nhanh một chút liền cảm thấy tức ngực, vì từ bé đến nay nàng chưa từng vận động mạnh như thế này. Mặc dù tà thần cũng đã thương tiếc làm phép lên nàng, nhưng sau khi phép thuật biến mất, nàng vẫn hứng chịu những cơn đau nhức ê ẩm toàn thân.

Ngoài điều này ra, Gloria vẫn tham gia đều đặn những buổi lễ cầu nguyện và rửa tội cùng với các chị em cùng cha khác mẹ, nhưng khi quỳ ở toà giải tội, đa phần thời gian Gloria đều trầm mặc.

Nàng không cho rằng việc xưng tội thực sự có thể giảm bớt tội ác của một người.

Thế nhưng hôm nay, trong toà giải tội, nàng vừa bước vào liền nghe thấy thanh âm của vú nuôi Molly:

“Đứa trẻ đáng thương của ta, sao con có thể phạm phải tội lỗi như vậy.”

Giọng nói già nua của vú Molly mang theo sự buồn bã. Gloria chợt sửng sốt trong tíc tắc, nàng thấp giọng hỏi: “Sao ạ?”

“Trên người con có mùi vị của ác quỷ”, vú nuôi Molly nói: “Ta có thể ngửi ra được… Gloria, có phải con đã quan hệ cùng một con quỷ hay không?

Ngay lập tức, Gloria liền nghĩ đến cái đuôi mà tà thần tự đặt vào tay nàng buổi sớm hôm đó.

Giống hệt cái đuôi của quỷ dữ trong truyền thuyết.

Vú nuôi Molly ho khan vài tiếng, bà từng là vú nuôi của mẹ Gloria, sau đó một tay bà chăm sóc cho Gloria đến khi nàng trưởng thành. Người phụ nữ già có vô số bí mật không thể nói, bà từng nhìn thấy ác quỷ đã mê hoặc mẹ Gloria cho đến chết, vậy nên bà không đành lòng nhìn Gloria lại giẫm lên vết xe đổ của mẹ nàng.

Thể chất của bọn họ rất dễ dàng kích động ma quỷ.

“Con người nếu giao hợp cùng ác quỷ sẽ bị giảm tuổi thọ”, vú già Molly nói: “Con à, mẹ con có để lại cho con một vật dưới mộ của người. Con dùng nó đâm vào ngực của ác quỷ thì có thể tiêu diệt được hắn…”

“Quỷ dữ không có bất kỳ tình cảm nào. Nhân loại trong mắt bọn chúng chẳng khác nào loài kiến trong mắt chúng ta.”

“Vì sinh mạng và sức khoẻ của chính mình, con chỉ có thể giết chết hắn.”

……

Thời gian xưng tội không nên quá lâu, nếu không sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Gloria vào toà giải tội được ba phút rồi rời khỏi đó.

Trên đầu nàng đội một chiếc mũ lụa được trang trí bằng hoa tươi, sau khi do dự năm giây, Gloria vẫn đi đến khu vườn nhỏ chôn cất mẹ nàng.

Dưới sự chỉ dẫn của vú Molly, Gloria đào ra được một cây thánh giá nhỏ bằng bạc giấu bên dưới.

Hoá ra vũ khí giết chết ma quỷ huyền thoại lại là một vật bé nhỏ, tinh xảo và lung linh như vậy.
Cha của Gloria thực gấp gáp muốn gả nàng đi, một lần nữa ông mời Bá tước đến nhà vào buổi tối. Gloria không có ác cảm với anh chàng này, nhưng trong lòng nàng cũng chẳng có mấy yêu thích. Nàng chỉ nhảy với anh ta một điệu nhảy rồi thôi.

Sau khi điệu nhảy kết thúc, Gloria gần như chịu hết nổi mùi nước hoa nồng nặc trong không khí. Nghe bảo rằng tham gia bữa tiệc đêm nay có không ít những người thuộc trường phái bảo thủ vẫn tuân theo truyền thống không tắm rửa. Thậm chí nàng có thể nhìn thấy cả những con rận nhỏ trên mấy bộ tóc giả, cùng với những vết sẹo trên má bọn họ được phủ một lớp phấn thật dày. Người ta nói, một số căn bệnh đường tình dục được hình thành từ lối sinh hoạt cá nhân thác loạn, bắt nguồn từ những kẻ đứng chực chờ trong các góc phố tăm tối, rồi âm thầm lây lan tới giới quý tộc không biết cách kiểm soát hạ bộ của mình.

Gloria kiếm đại một cái cớ để đi ra ngoài hít thở. Đương lúc lang thang không có điểm dừng, nàng tình cờ bắt gặp một đôi nam nữ đang hôn nhau đắm đuối trong những khóm hoa yên tĩnh.

Vừa hay chính là chàng Bá tước “thâm tình” vừa nãy mới cầu hôn nàng cùng với cô em gái “yêu dấu” của Gloria.

Gloria không muốn làm gián đoạn màn ân ái nồng nàn của bọn họ. Tiếc thay người hầu gái bên cạnh đã hét lên, dẫn theo hàng loạt người ngoài chạy đến. Mối tình vụng trộm này cứ vậy bị phanh phui, Gloria cũng bất đắc dĩ phải nhìn thấy biểu cảm thất kinh của cặp nam nữ nọ. Khi vị Bá tước cố gắng giải thích với Gloria, nàng có vẻ hơi né tránh:

“Tốt nhất ngài nên nói lại với cha ta.”

Gloria hoàn toàn không bận tâm đến những chuyện này.  

Thật không may, sự thờ ơ của nàng lại biến thành bất mãn cùng cự tuyệt trong mắt vị Bá tước trẻ. 

Nụ cười của hắn bị dập tắt.

Đợi đến khi cha nàng vội vàng đến, Bá tước liền nói với ông đôi điều. Sắc mặt tối tăm của Nam tước Brown dần trở nên sáng sủa, ánh mắt ông nhìn Gloria hiện ra thêm thâm ý đặc biệt.

Không bao lâu, Gloria liền hiểu được cha mình đã dự tính điều gì.

Ông ta không ngại những chuyện chị em cùng lấy chung một người chồng. Vì tiền đồ và danh vọng của mình, người đàn ông tham lam hám lợi này còn không tiếc dâng vợ mình cho người khác, huống hồ là Gloria cùng một đứa con gái tầm thường khác của ông.

Đêm đó, Bá tước yêu cầu được kiểm tra thân thể của Gloria.

Nói chính xác, đây là một hình thức xâm hại dưới danh nghĩa là khám xét.

Để phòng ngừa nàng phản kháng hay gây thương tích cho vị Bá tước tôn quý, những người hầu câm đã khoá chặt hai tay và hai chân của Gloria. Cha nàng trông giữ ở bên ngoài, còn Bá tước khi nhìn đến vết đỏ chưa tiêu tan trên cổ của Gloria thì thở dài rồi khổ sở nói: 

“Quả nhiên nàng đã bị người khác hái mất rồi.”

Gloria không thể phát ra tiếng, miệng của nàng bị nhét một chiếc khăn tay, đến cả câu thần chú triệu hồi nàng cũng không thể niệm.

Đi đến trước người Gloria, Bá tước đưa tay vuốt má nàng, nở nụ cười lạnh nhạt:

“Ta nghe nói gia tộc của nàng, bất luận là nam hay nữ đều có thể làm người ta điên đảo thần hồn trong chuyện ‘ấy’…… Có phải hay không?”

Gloria liếc hắn bằng ánh mắt ghê tởm.

Lại một lần nữa nàng chán ghét chính cơ thể mang khiếm khuyết di truyền không cách chống cự người khác.

Còn đáng hận hơn thế là thời đại nàng được sinh ra này – thời đại mà tất cả mọi người đều sống giả tạo và dối trá, họ không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích và lợi ích của mình.

Bá tước đã cởi sạch quần áo của Gloria.

Một bộ váy phức tạp như vậy nhưng động tác của hắn lại vô cùng thuần thục.

Ngay khi Gloria đang nghĩ cách giết chết kẻ trước mặt, thì một bàn tay to lớn che đi đôi mắt của nàng.

“Bé con tội nghiệp, đừng nhìn nhé.”

Kèm với thanh âm đàn ông trầm thấp quen thuộc, Gloria bất chợt ngửi thấy một mùi máu tanh nồng bốc lên xung quanh.

Điều mà nàng không thể nhìn thấy chính là: cánh tay của vị Bá tước vừa nãy chạm vào má nàng giờ đã gãy thành ba đoạn, tựa như bị một thanh kiếm dài vô hình chặt đứt. Hắn hét lên một tiếng thảm thiết rồi loạng choạng ôm chặt lấy cánh tay đang phun máu xối xả của mình mà lùi lại. Bá tước trẻ kinh hãi nhìn người đàn ông đột ngột xuất hiện phía sau Gloria.

Những người hầu câm giữ chặt Gloria ngã sõng soài trên nền đất, hai gã lính canh cưỡng chế mang Gloria đến cũng đều đã chết. Máu tươi thấm ướt đẫm tấm thảm lớn, văng tung toé lên tường.

Tiếng kêu gào thảm thiết của Bá tước đã thu hút sự chú ý của những người bên ngoài. Nam tước Brown cùng những tên lính canh khác phá cửa chạy vào, liền nhìn thấy một căn phòng be bét máu.

Ở đó có một người thiếu nữ cùng một tên quỷ dữ.

Trên người hắn là một bộ quần áo màu đen, sau lưng hai chiếc cánh khổng lồ phủ đầy lông đen đang dang rộng. Người đàn ông to lớn và tuyệt đẹp có làn da trắng sáng như băng và tuyết. Một tay hắn dịu dàng ôm Gloria ở trong lòng, tay còn lại che phủ đôi mắt nàng, tránh cho nàng phải nhìn thấy cảnh tượng máu me và những cánh tay hay cẳng chân đứt lìa vương vãi.

Thân thể Gloria run rẩy.

Tất cả đều cho rằng ác quỷ chuẩn bị ăn thịt cô gái quý tộc mảnh mai này.

Bao gồm cả tên Bá tước sắp sửa tắt thở đang nằm dài dưới đất.

Tà thần không ngó ngàng gì đến những sinh vật đang cố chĩa vũ khí vào mình, hắn mải mê cúi đầu nhìn ngắm làn môi tái nhợt vì quá sợ hãi của người con gái trong lòng hắn.

Trước ánh mắt khiếp vía của mọi người, tà thần chủ động đặt chiếc đuôi của mình vào lòng bàn tay của Gloria, hắn thương hại dạy nàng cầm nắm nó để giảm bớt chút hốt hoảng trong lòng.

“Bé ngoan”, tà thần thỏ thẻ.

“Ta cho phép nàng được xoa xoa nó.”