Thương Em Luân Hồi Chuyển Kiếp Càng Thương

Chương 12: Ra ngoài cung giúp đỡ nạn dân



Ngày hôm nay nàng thức dậy thật sớm, tóc búi cao, mặc quần áo như người dân bình thường, thông báo cho vũ hiên viên biết rồi cầm lệnh bài cùng tiểu tô bước ra ngoài. Đến cửa cung có một chiếc xe ngựa chờ sẵn, nàng và tiểu tô bước lên xe ngựa chiếc xe đưa nàng đến trang viên ngoài thành. Đến nơi, nàng bước xuống xe, tiến vào trang viên người dân ở đây, nhận ra nàng là người hôm trước cho họ ngân lượng cùng thức ăn, họ liền hành đại lễ với nàng, nàng đi đến trước mặt từng người dân rồi đỗ họ dậy. Hành động này của nàng càng tăng thêm sự yêu quý của mọi người.

"Các bà con dạo này ăn có no không, ngủ có ngon không" nàng đứng trước mọi người lên tiếng.

"Ăn ngon, ngủ ngon" mọi người đồng loạt hô lớn.

"Rất tốt" nàng mỉm cười nói.

"Đây là tuyết nương tử, được hoàng thượng cứ đến, sau này sẽ ở đây giúp mọi người trồng cây làm ruộng" tiểu tô bên cạnh nàng lên tiếng.

Tuyết Nhi nhìn Tiểu tô mỉm cười, nha đầu này nhìn tưởng khờ khạo ngốc nghếch mà đôi lúc cũng được việc lắm chứ.

"Mọi người giải tán lấy dụng cụ để khai hoang nào" Tuyết nhi sai người mang cưa, dao đến rồi đích thân đưa cho tùng người, nàng dặn dò đồ của ai sau khi dùng tự bảo quản.

Sau màn giới thiệu, tất cả mọi người tản ra làm việc, nàng hướng dẫn mọi người khai hoang, nàng cũng làm việc như những người dân ở đây, nàng chặt các cây gỗ nhỏ cũng phụ nữ, các cây gỗ nhỏ làm củi đốt. Những cây gỗ to được các nam nhân cưa xuống xuống dựng nhà cửa. Chẳng mấy chốc đã đến buổi trưa, nàng ở lại cùng ăn trưa với mọi người.

Trong hoàng cung, vũ hiên viên đã hoàn thành buổi thượng triều sớm, án vệ đến báo tin của nàng cho hắn ta, mỗi hành động cử chỉ của nàng hắn ta đều nắm rõ.

Vũ hiên viên rất bất ngờ khi tuyết nhi của hắn ăn cháo người cứu tế, làm việc như một nông phụ, điều này đã làm tăng thêm cảm tình của hắn đối với nàng.

Một tháng đã qua đi, mảnh đất tuyết nhi cùng nạn dân khai hoang đã đó đủ rộng để người dân trồng cây sinh sống. Bằng kiến thức học được ở trường đại học nàng quan sát đất đai, kiểu khí hậu, các loại thiên địch và sâu bọ, nàng đáy lên một kế hoạch tỉ mỉ thiết kế trồng trọt cho mảnh đất vừa khai hoang. Nàng mang các giống cây trồng, vật nuôi hướng dẫn bà con gieo hạt chăm sóc như trồng thế kỷ 21. Những công cụ máy móc của nàng ngày trước thiết kế cũng đã hoàn thành, cho người mang đến cho người dân sử dụng, Có công cụ tiên tiến nhất thời lúc bấy giờ, năng suất mọi người làm việc tăng lên đáng kể.

Chẳng mấy chốc thời điểm thu hoạch vụ mùa đã đến, nàng cùng mọi người gặt lúa năm nay trang viên ngoại thành mùa màng bội thu, chiếc máy tuất lúa đạp bằng sức người thay thế mọi người dân đạp lúa bằng chân, giúp giảm sức người lao động đáng kể. Đây là chiếc máy tuất lúa đầu tiên thời bấy giờ làm ai cũng tò mò hiếu kỳ. Sản lượng lúa khoai sắn đủ ăn cho đến vụ mùa năm sau, còn thừa ra một chút để bán. Danh tiếng Tuyết nương tử một truyền mười, mười truyền trăm người, ai ở kinh thành cũng biết đến và giành cho nàng sự yêu quý nể trọng.

Vũ hiên viên biết tên này hắn lấy làm kinh hỉ, quả nhiên việc hắn cho nàng ra ngoài cung là đúng đắn, Tuyết Nhi không làm hắn ta thất vọng. Vào các buổi thượng triều, các đại thần khen nàng không ngớt, điều này làm hắn càng thêm cao hứng.

Vũ hiên viên được nước đẩy tuyền, liền đưa ra chủ ý cho nàng tham gia bàn bạc về việc trồng trọt cùng quan viên chuyên phụ trách việc nông nghiệp của Vân Quốc. Lúc đầu những quan viên tỏ ra không đồng tình vì nàng thân là hoàng hậu không thể can thiệp việc triều chính. Đến khi Vũ Thuần Uyên đưa các lão thần đi xem mô hình trồng cây của nàng ở ngoại thành, nhì thành quả mùa vụ của nàng, nhìn con quay nước. Các lão thần không thể tưởng tượng nổi khi thấy trên thế gian có vật làm nước tự động chảy từ thấp lên cao, đặc biệt là chiếc máy tuất lúa đạp bằng sức người có nó làm một giờ bằng mười người làm một ngày, tất cả mọi người ai cũng kính phục hoàng hậu, một nữ tử vậy mà có đầu óc thông minh chẳng kém đống mày râu, thậm chí còn hơn thế nữa. Đến lúc này họ chẳng còn lý do gì để phản đối nữa rồi, vậy là nàng được tham gia bàn bạc giải cứu trồng trọt ở tô châu, nơi khô hạn nhất cả nước.