Thượng Vị Câu Dẫn

Chương 22: Liếm dương vật của thầy bắn tinh khi thầy gọi điện cho vợ (H)



Hết tiết tự học về nhà, Tô Mặc Huy dùng vân tay mở cửa, một tay kéo Tô Mông vào trong phòng mình đè lên cửa rồi cúi đầu hôn môi cô, ấn đôi tay cô trên cửa rồi mười ngón tay anh và cô đan xen vào nhau.

Đối với việc Tô Mặc Huy đã nhịn xuống lửa dục hơn một tiếng đồng hồ, sự hung ác gấp gáp của anh khiến cô không chịu nổi, chỉ có thể nhỏ giọng ê a bị động thừa nhận cái hôn của anh.

Tô Mặc Huy bắt lấy môi dưới khẽ động đậy của cô, mạnh mẽ ngậm mút, chiếc lưỡi to linh hoạt chui vào trong miệng cô, tùy ý quét ngang dọc mấy cái, cướp lấy mật ngọt trong khuôn miệng, nơi giao thoa âm dương của hai người cách lớp vải dệt uốn lượn cọ xát, Tô Mông cảm giác được hoa huy*t trống rỗng ngứa ngáy, cô càng chủ động nâng mông ma sát mới vật nóng bỏng ấy để xoa dịu.

Anh buông đôi tay đang kéo cô đè lên cửa ra, cởi bỏ cúc áo trước ngực cô, vùi đầu trên khe rãnh cọ cọ xung quanh để ngửi hương sữa mê người, tay anh vuốt ve theo cơ thể cô, vòng qua bắp đùi chạm đến hoa viên bí ẩn phía trên, anh cởi khuy quần cô ra, bàn tay to xâm nhập chạm đến đầm lầy lầy lội, anh xấu xa niết hai cánh môi âm hộ vào nhau, nhưng bởi vì bàn tay to chạm vào mà hoa huy*t kích động chảy ra càng nhiều mật nước, theo cánh môi hé mở chảy xuống.

Bên trên và dưới của Tô Mông không được an ủi, cô chỉ có thể tự cởi ra áo lót đưa vú đến bên miệng anh, Tô Mặc Huy khẽ cười một tiếng, há miệng ngậm lấy vùng mềm mại, một tay khác moi móc trong hoa môi.

Tô Mông cảm giác được ngực mình bị miệng anh mạnh mẽ ngậm hút, cả người như sa vào chốn trời cao nhẹ giọng rên rỉ, đôi tay ôm lấy đầu của anh, giống như ôm lấy một đứa trẻ, mặc cho anh liếm mút sữa tươi ngọt lành trên người mình.

Chóp mũi Tô Mặc Huy cọ cọ trên đôi vú căng cứng, hơi thở ấm áp của người đàn ông phun lên quầng vú, khiến cơ thể Tô Mông nhạy cảm run rẩy.

"Ư... Thầy... Còn muốn..."

Đôi mắt Tô Mông đã ngập nước mông lung, chất giọng ma mị quyến rũ mê người.

Tô Mặc Huy vừa gặm cắn vú thịt, vừa trầm thấp nói, "Còn muốn cái gì?"

Thanh âm khàn khàn mà gợi cảm, Tô Mông đã hiểu được cái gì gọi là lỗ tai mang thai.

Gương mặt cô ửng đỏ, nhẹ giọng khẽ khàng nói, "Thầy dùng cái mũi..."

Tô Mặc Huy lập tức hiểu rõ ý của cô, dùng chóp mũi cọ qua viên đậu đỏ dựng đứng, "Là như thế này sao?"

"Ư... A ha... Thầy ơi... Thật thoải mái..."

"Em đúng là con bé không có lương tâm, mỗi lần đều chỉ lo cho bản thân thoải mái, lúc nào cũng mặc kệ thầy."

Một bên anh dùng lưỡi liếm láp quả anh đào, một bên anh cầm tay cô, cởi bỏ dây lưng của mình, giải phóng ra cự long đã đứng thẳng, giống như một cây gậy chọc trời.

Bỗng, trong đống đồ rơi xuống dưới đất truyền đến tiếng một hồi chuông điện thoại.

Tô Mông muốn rút tay đang để trên vật nóng bỏng ra, yêu kiều nói, "Thầy ơi, điện thoại kêu kìa."

Tô Mặc Huy liếm láp sườn eo cô, lôi kéo ngón tay trắng nõn để ở trên thân gậy đầy gân xanh đang phồng lên, mơ hồ không rõ nói, "Không nghe."

Chuông điện thoại vang lên rồi ngắt, rồi lại vang lên lần nữa.

Tô Mông hơi đẩy đầu Tô Mặc Huy đang vùi phía trước liếm mật nước ra, thân mình cô run rẩy, đứt quãng nói, "Ưm~... Thầy... Để em nghe một cái đi, lỡ như có chuyện gì quan trọng."

Tô Mặc Huy có hơi bực bội, đã làm tới bước này rồi còn muốn nghe điện thoại? Xem ra phải giải quyết cục phiền phức này mới có thể khiến cô nhập tâm rồi.

"Vậy em nghe đi."

Tô Mông khom lưng cúi đầu nhặt túi lên, theo tư thế này, Tô Mặc Huy xốc lên áo sơ mi của cô, kéo lưng cô hướng lên trên liếm láp.

Cô đứng lên, anh lại thuận thế chuyển qua bụng nhỏ bằng phẳng ở trước mặt, không thể để lại dấu hôn ở trên cổ, nhưng ở bụng nhỏ thì anh có thể dùng sức liếm mút.

Anh hút mạnh một cái, khiến cô run rẩy thật sâu, "Thầy, đừng làm loạn, em phải nghe điện thoại."

Tô Mặc Huy hôn lên hõm đùi, rồi nhích đến trên bắp đùi mềm mại, "Em làm chuyện của em, tôi làm chuyện của tôi."

Tô Mông bị anh hôn ở chỗ mẫn cảm, lại thở gấp một hồi, cô khép hờ hai mắt, lấy điện thoại rung lên ở trong túi ra, "Alo, xin chào."

"Mặc Huy." đầu dây bên kia điện thoại truyền đến tiếng phụ nữ.

Hai người đều kinh ngạc, Tô Mông nhìn thoáng ghi chú trên điện thoại rồi hiểu rõ, vừa rồi khi tan làm cô nói với Tô Mặc Huy hay là để điện thoại anh vào túi của cô đi, cô giữ dùm anh, điện thoại của hai người đều là của quả táo cắn dở, tiếng chuông cũng giống nhau, còn cô lúc nãy ý loạn tình mê nhận điện thoại của vợ ông thầy rồi.

Tô Mông không muốn đối đầu với cô ta nhanh như vậy, cô hắng giọng nói, "Chờ một chút, để tôi gọi thầy Tô."

Cô cố ý cao giọng hô một câu, "Thầy Tô, điện thoại của thầy kìa."

Đại khái Tô Mặc Huy cũng hiểu rõ tại sao lại thế này, trong lòng chợt lóe qua áy náy, anh nhận máy, rồi nói một tiếng, "Alo, em nói đi."

Tô Mông nhìn thấy trên chóp mũi của anh còn dính lại chất dịch d*m thủy, rõ ràng là vừa ra khỏi thân thể cô, bây giờ lại đang gọi điện thoại cùng cô vợ, thật là châm chọc.

Đột nhiên cô nghĩ đến một ý tưởng, cô cười tinh ranh.

Tô Mặc Huy đang đưa lưng về phía cô, Tô Mông đi lên trước đẩy anh dựa vào cửa, Tô Mặc Huy kinh ngạc nhìn cô một cái, cô trả lại một nụ cười xấu xa.

Cô nhón mũi chân, liếm mút trên yết hầu của anh, cũng không lưu luyến quá lâu, cô dùng chiếc lưỡi đảo quanh viên đậu đỏ bên dưới áo sơ mi trắng, Tô Mặc Huy bị cô khiêu khích nên có chút ngứa kêu rên một tiếng, đầu v* cũng bắt đầu dựng thẳng lên.

Bên kia điện thoại truyền đến tiếng quan tâm của đối phương, "Mặc Huy, anh bị sao vậy?"

Ánh mắt Tô Mặc Huy nhìn Tô Mông đầy lửa nóng, "Không có gì, vừa đụng vào một chút."

Tiếp theo Lâm Viện lại nói một vài việc nhà.

Áo sơ mi trắng bị nước miếng thấm ướt, có thể nhìn thấy viên đậu đỏ dựng đứng và quầng vú không sót chút nào, Tô Mông vừa lòng gật gật đầu, ngón tay thon dài trắng như ngọc nhẹ lướt qua bờ ngực, mơn trớn cơ ngực, Tô Mặc Huy cảm giác cả người đều bị chọc nổi lửa, như thể bị bỏng.

Bỗng nhiên, Tô Mông ngồi xổm xuống, quỳ gối giữa hai chân anh, đôi mắt khiêu khích liếc nhìn anh một cái, không lẽ là...?

Lúc trước cô vỗ về dương v*t của anh đều là qua loa cho xong, bây giờ lại cẩn thận đánh giá, quy đầu phía trước rất lớn, không nhìn ra đường kính nhưng chắc khoảng trên dưới 5 cm, Tô Mông không biết nơi riêng tư chật hẹp của mình làm thế nào để chấp nhận được thứ thô to như vậy, cô hôn lên gân xanh một cái, cả thân gậy càng trướng lớn hơn.

Trong lòng Tô Mặc Huy có hơi không gánh nổi, bây giờ anh đang gọi điện thoại với vợ, mà anh lại bị bạn gái nhỏ hôn thì cương cứng hơn, anh bắt đầu càng ngày càng nghi ngờ đạo đức tam quan của mình rồi.

"Mặc Huy, anh có nghe thấy không?"

Tô Mặc Huy lấy lại tinh thần, "Cái gì?"

"Em vừa nói, chủ nhật này cha em muốn mừng sinh nhật, anh có muốn đi với cha em không?"

Tô Mông khắc phục được chướng ngại trong lòng rồi, cô thu hàm răng lại, mở lớn miệng ngậm hết một phần ba cây gậy, so với lần trước thì tiến bộ hơn nhiều, cô vừa ngậm nó, vừa dùng đầu lưỡi vòng quanh gân xanh bao quanh gậy th*t, khi thì phun ra khẽ mút lấy mã mắt trên quy đầu, bên ngoài miệng thì vuốt ve xuống dưới.

Tô Mặc Huy chỉ cảm thấy máu toàn thân đều tập trung dưới thân, trước kia vợ anh chưa bao giờ làm chuyện này, anh tự xưng là thân sĩ, cũng sẽ không yêu cầu, cũng không có dục vọng quá lớn đối với cuộc yêu. Đêm qua tâm huyết dâng trào nên Tô Mông đã làm một lần, tuy là chỉ tùy ý có lệ nhưng anh cũng cảm nhận được tốt đẹp trong đó, không bao lâu thì bắn, mà nay Tô Mông lại nghiêm túc bao bọc ngậm mút như thế, điều này khiến máu nóng toàn thân anh sôi trào, giờ khắc này chỉ muốn gầm lên vì khoái cảm, anh bất giác kêu rên thành tiếng.

"Anh làm sao vậy, Mặc Huy?"

"Anh không sao, em tiếp tục đi." Trong tiềm thức của anh lựa chọn không ngắt điện thoại, như là trực giác cho biết nếu anh ngắt điện thoại thì đứa bé tinh nghịch Tô Mông này sẽ nhanh chóng rút ra.

Nghe thấy người phụ nữ kia hỏi sao vậy lần nữa, Tô Mông phun gậy th*t ra đi vào chỗ quả trứng, cô nâng cây gậy lên trên, để lộ ra hai quả trứng lớn nặng trĩu, cô vươn tay hơi nhéo nhéo nó, rồi há miệng ngậm một cái trong đó vào miệng, nhẹ nhàng mút nó.

Lúc này Tô Mặc Huy đã hoàn toàn đánh mất lý trí, đầu lưỡi mềm ấm thơm ngọt của cô thế mà lại đang liếm quả trứng của anh, khoái cảm từ dương v*t truyền khắp người, cả người anh run lên, không nhịn được đặt gậy th*t của mình vào miệng cô, hung hăng ép cô về phía mình, nâng mông, đẩy hông, thọc vào rút ra như động tác làm tình.

"Lần trước Hạc Lâm kiểm tra được hai trăm điểm, giáo viên gọi em đến..."

"Cuối tuần này Hạc Lâm còn đánh nhau với người ta, đánh lệch cả mũi của người ta, phải bồi thường tiền thuốc men..."

Lúc này anh đã bị dã thú mang tên dục vọng chi phối, cái gì là quý ông, cái gì là lễ nghĩa liêm sỉ, điện thoại gì đó, toàn bộ đều vứt sang một bên, chỉ muốn bắt lấy khoái cảm trước mắt.

Tô Mông cảm giác miệng của mình bị cọ xát như muốn bốc lửa, gậy th*t thô to kiên quyết ra vào trong miệng cô, còn thỉnh thoảng đẩy đến tận yết hầu, cô không nhịn được muốn nôn ra, vô cùng khó chịu.

Nhưng bởi vì cô muốn nôn mà miệng co rút lại nên Tô Mặc Huy càng thêm hưng phấn, càng nhanh chóng ra vào, giọng nói ở đầu dây bên kia anh hoàn toàn không nghe thấy được.

Tô Mông chỉ muốn chọc anh một chút, không nghĩ tới anh sẽ điên cuồng như vậy, hoàn toàn không có chút gì điềm đạm ít ham muốn thường ngày, cho dù là lúc trước anh cũng sẽ chăm sóc cho cảm nhận của cô, mà lần này...

Sức của nam nữ khác xa nhau nên cô chỉ có thể đầu hàng anh, cô dùng tay xoa nắn quả trứng của anh, chỉ mong anh có thể nhanh chóng bắn ra.

Vốn là bởi vì khoang miệng nhỏ hẹp của cô đè ép mà Tô Mặc Huy hưng phấn không thôi, lúc này cô lại chăm sóc hai quả trứng của anh, trong nháy mắt cơ bắp anh căng chặt, thấp giọng kêu rên, cực hạn khoái cảm từ trong xương truyền đến, tinh quan mở rộng, gậy th*t ở trong khoang miệng Tô Mông nhảy lên thình thịch bắn ra tinh dịch đậm đặc sền sệt màu trắng ngà, Tô Mông không kịp phản ứng bị sặc nên nuốt vào một ít.

Tô Mặc Huy vội vàng rút ra, có điều tinh dịch vẫn chưa bắn ra hết, vẫn cứ đang dâng trào, tinh dịch tanh tưởi đặc sệt phun lên trên mặt Tô Mông, cô phản xạ có điều kiện nhắm hai mắt lại, nhưng chiếc cổ thon dài và đôi vú kiêu ngạo thì không tránh được.

Anh nhìn một màn dâm mĩ ở trước mặt, trên vóc dáng gợi cảm cân đối của cô gái thuộc về anh dính đầy tinh dịch, nơi nào đó vừa bắn tinh mềm nhũn đã bắt đầu đứng thẳng.

"Mặc Huy, sao em nghe thấy tiếng ho vậy."

"Không có gì, trong văn phòng có người bị cảm." Khi anh nói vẻ mặt nghiêm trang, giọng nói cũng trấn định tự nhiên, ai cũng không nghĩ đến anh vừa trải qua một hồi làm tình vui sướng, còn nói dối cô vợ.

"À, vậy anh phải chú ý cơ thể nha." Lâm Viện quan tâm nói.

Tô Mông rất tức giận, bản thân cô hy sinh lớn như vậy, vậy mà anh còn bình tĩnh tự nhiên thế kia, mà người phụ nữ ngu ngốc đó cũng chẳng nghi ngờ gì, bọn họ còn có thể tiếp tục nói chuyện phiếm.

Cô tự cho là hung ác trừng mắt liếc nhìn anh một cái rồi vào phòng vệ sinh, Tô Mặc Huy lại cảm thấy cây gậy dưới thân càng to ra.

Tô Mông đi rồi, Tô Mặc Huy đối phó cũng thành thạo hơn.

Đề tài trở lại chuyện chính, Lâm Viện lại hỏi một vấn đề khác, "Nếu anh không muốn đi, em đi một mình thôi, cha em nhìn trúng một bộ cờ bằng ngọc, bảo em mua cho ông, anh xem có được không."

Lâm Viện thầm cho rằng Tô Mặc Huy không trả lời vấn đề chính là không muốn trả lời, trước kia bọn họ ở chung cũng là như thế, nếu Tô Mặc Huy không muốn phản ứng thì cô cũng sẽ lựa chọn im lặng.

"Chuyện này chẳng phải anh đã nói nhiều lần rồi sao? Em muốn dùng bao nhiêu tiền, thì em có thể tự mình quyết định."

"Nhưng mà... Bộ cờ cha em nhìn trúng thật sự rất quý giá... Em sợ anh nghĩ em tiêu tiền lung tung."

"Em xem rồi mua đi, sinh nhật anh không đi, em thay anh hỏi thăm cha vợ."

"Được rồi, vậy em không quấy rầy anh nữa, anh nghỉ ngơi sớm đi."

Ngắt điện thoại, Lâm Viện có chút uể oải, cô cũng không nhận được đáp án chính xác, cũng không dám tự tiện làm chủ quăng mấy trăm vạn mua quà sinh nhật cho cha, nhưng làm sao để nói rõ với cha ở bên đó đây...