Tịch Tiểu Thư Có Người Thương Chưa?

Chương 49: Sự Tuyệt Vọng



...

"Tịch Nhan em xuất hiện đi có được không?"

Một hình ảnh người con trai đang ngồi gục xuống nền, lưng dựa vào tường và tay cầm chai rượu đang không ngừng uống.

Trong cơn say anh ta không tự chủ động được mà gọi tên cô. Hẳn là phải bất lực lắm mới có thể như vậy.

Đôi mắt của một kẻ si tình chứa bao nhiêu nỗi lo lắng xen kẽ là một sự tuyệt vọng. Trông thật là đáng thương.

2 tuần rồi vẫn chẳng có tin tức gì của Tịch Nhan. Từ Đô Thành đến Nam Thành náo loạn cả lên. Bà nội Mộ đã cố gắng huy động tất cả nhân lực đi tìm người.

"Nếu có chết cũng phải tìm thấy xác."

Tình hình kinh tế bất ổn, thụt giảm nghiêm trọng. Một mình Tư Quân Cửu cũng gần như sắp không chống đỡ nổi cho hai nhà Tư Gia và Mộ Gia. Nếu như Mộ Cố Trì còn trong tình trạng bi thương, lấy rượu làm bạn như thế này.

"Mộ Cố Trì cậu tỉnh lại cho tôi. Cậu như thế này mãi thì sao tìm được Tịch Nhan."

Cửu Gia nhìn Cố Trì đầy sự giận dữ và khinh bỉ. Đứng trước mọi người anh không thể kìm nén được cảm xúc mà rơi nước mắt.

Bà Mộ nhìn thấy con trai đau khổ thì cũng đau lòng mà khóc theo. Tần Kiều Anh mất đi người chị em, bạn thân thì thần hồn cũng trở nên mất thần tính.

Trong tất cả chỉ có Tịch Quân vẫn trầm ngâm suy nghĩ gì đó rồi thở dài mang theo vẻ mặt đau khổ. Bà nội Mộ nhìn người thông gia như vậy thì cũng 7 phần đoán được vấn đề.

"Tịch lão gia chúng ta có thể nói chuyện riêng không?"

Hai người lớn tuổi đi ra bên ngoài rồi lại vào thư phòng của Mộ Cố Trì. Chẳng dài dòng mà cả hai lại vào luôn vấn đề chính.

"Hẳn là Tịch lão gia biết lý do tôi muốn nói chuyện riêng với ông là gì chứ?"

Tịch Quân gật đầu trông có vẻ mệt mỏi. Cổ họng ông nghẹn lại khó khăn khi thốt ra từng lời nói. Bây giờ nghĩ lại chuyện đấy ông vẫn cảm thấy đau khổ.

"Bà chắc cũng biết là tôi còn có 2 người con trai và một người vợ nhưng..."

Mộ lão phu nhân ngạc nhiên, hẳn là chuyện mất tích của Tịch Nhan có liên quan tới hai người con trai và vợ cũ của ông?

Đây vốn là một vấn đề nhạy cảm của Tịch Gia. Những người chứng kiến sự kiện đó cũng cảm thấy bi thương, tiếc nuối thay Tịch Quân. Họ cũng chẳng còn nhắc tới chuyện đó khi Tịch Nhan hiểu chuyện nữa, tất cả bí mật đã được chôn vùi chẳng ai muốn nhắc tới.

Nhưng rồi lại không biết tại sao những người biết chuyện cách đây hơn 1 năm đã chết bất đắc kì tử. Trong đó có rất nhiều cổ đông của Tịch Gia, đó là một trong những lý do khiến Tịch Gia suy giảm và cô con gái duy nhất phải gả cho thiếu gia Mộ gia.

"Mới tối hôm qua tôi nhận được một tin nhắn nạc danh. Bên trong có nói: Tịch Nhan không có vấn đề gì, hãy để con bé cảm nhận tình thương còn thiếu sót."

Tình thương còn thiếu sót? Từ nhỏ tới lớn Tịch Nhan chỉ có thể nhận được tình thương từ người cha của mình chứ chưa hề cảm nhận được tình thương của người mẹ.

Tình thương còn thiếu sót hẳn là tình thương của người mẹ. Nhắc tới đây Tịch Quân cũng không kìm nén được nữa mà gò má gầy lại rơi nước mắt.

"Là... là cô ấy... cô ấy đã trở lại và đón con bé của chúng tôi đi..."

Giọng ông nghẹn ngào. Ngày hai người bị ông ngoại của Tịch Nhan bắt chia tay, cả hai đã có một quãng thời gian đau thương rất nhiều. Hoàn cảnh lúc đó đã in sâu vào trong trí óc của Tịch Quân khiến ông không bao giờ có thể quên được.

"Nhưng... đây vốn không phải cô ấy..."

Tịch Quân vẫn giữ trọn niềm tin vào người mình yêu. Chắc rằng cô ấy đã không bao giờ làm như thế này.

Niềm tin của một kẻ si tình...

...

Sau khi tới đây cô bị nhốt vào một toà lâu đài lộng lẫy, khang trang đầy một màu tươi sáng của hoa cỏ.

Từ khi rời xa vòng tay của Mộ Cố Trì cô giống như cảm thấy cô đơn mà những lúc lại tự dưng rơi nước mắt.

Imaginshi vẫn chăm sóc cho cô như bình thường. Càng ngày độ chiếm hữu của hắn ta càng cao.

"Tịch Nhan, em sẽ mãi mãi là của anh. Mãi mãi là của anh...

#linhh

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!