[Tiễn Độc] Hệ Thống Đổi Tam Giới

Chương 2



Tác giả: Dục Kỳ

6.

Trên đường đến miếu Tịnh Đàn, Dương Tiễn cẩn thận tìm kiếm cái gọi là "Hệ thống đổi Tam giới" hết một lượt. Sau đó hắn kinh ngạc phát hiện ra chuỗi danh sách dài trước đó chẳng qua là một góc tảng băng những việc nó có thể làm được.

Giống như miêu tả lúc trước, chỉ cần là những gì hắn nghĩ, hệ thống này gần như đều đổi được hết, kể cả một vài món đồ mà hắn không hề biết.

Chẳng hạn như——

"Hao Thiên Khuyển thích nhất."

«Hệ thống đề cử ngài đạo cụ [Chủ nhân vuốt ve].»

Thì ra Hao Thiên Khuyển thích cái này, chẳng trách mỗi lần hắn về thì nó đều vui vẻ thò đầu qua... Nghĩ đến đây, Dương Tiễn duỗi tay xoa đầu chó con.

"Vương Mẫu muốn."

«Hệ thống đề cử ngài đạo cụ [Bức hoạ meo meo đáng yêu nhà mình].»

... Vương Mẫu nuôi mèo khi nào? Hơn nữa, đã có thì còn cần bức hoạ làm gì?

"Trầm Hương cần nhất."

«Hệ thống đề cử ngài đạo cụ [Ma pháp đăng tâm khiến tiểu hồ ly vui vẻ].»

... Vì sao lại là khiến tiểu hồ ly vui vẻ? Chẳng lẽ không phải là phương pháp cứu mẹ sao? Thằng nhóc kia rốt cuộc đang nghĩ cái gì?

Dương Tiễn cau mày, trong lòng dâng lên lửa giận, bất chợt bị hắn kìm nén xuống. Tạm dừng một lát, hắn tiếp tục hỏi: "Để Tam muội tha thứ ta."

Trống rỗng.

Dương Tiễn giật mình, lặp lại một lần nữa: "Vật phẩm khiến Tam muội tha thứ cho ta."

Vẫn không đáp lại.

Dương Tiễn nhìn vầng sáng xanh thẳm trước mặt, cười nhạo: "Xem ra ngươi cũng không hẳn là vạn năng."

«Hệ thống có thể tùy ý đổi các món đồ tồn tại.»

Món đồ tồn tại... Nói cách khác, cách để Tam muội tha thứ cho hắn là không tồn tại ư?

Đáy mắt Dương Tiễn để lộ một chút cô đơn.

Dưới biển mây lúc này, miếu Tịnh Đàn mơ hồ hiện ra.

7.

Tâm trạng Dương Tiễn không được tốt, đặc biệt là khi hắn đáp mây xuống liền nghe tiểu long Đông Hải lải nhải Trầm Hương vong ân phụ nghĩa, phụ lòng Đinh Hương rồi phụ lòng Tiểu Ngọc. Tâm trạng càng tệ hơn, vì thế hắn trực tiếp định thân Ngao Xuân, đáp trả Trư Bát Giới, bảo Hao Thiên Khuyển đi tìm Trầm Hương.

Đợi được một lúc, Dương Tiễn tĩnh tâm đảo qua kế hoạch một lần trong đầu.

Những người hiện tại ở miếu Tịnh Đàn đều đánh không lại một mình hắn, nhưng nếu thật sự bắt Trầm Hương lên trời thì không thể, cửa đột phá duy nhất nằm ở Bảo Liên Đăng. Trầm Hương đã lấy được khẩu quyết của Bảo Liên Đăng từ Tam muội, nếu có thể tận dụng thì hắn sẽ dễ dàng giả vờ thua chạy.

Dương Tiễn vân vê viên thuốc màu đỏ ở giữa ngón tay, hy vọng nó dùng tốt giống như lời hệ thống nói.

8. Đam Mỹ Hài

Hao Thiên Khuyển quay lại rất nhanh, người chưa đến mà tiếng đã đến trước. Dương Tiễn nhìn mái đầu chỉ còn một nửa tóc đen, lại nhìn sang chó con cười ngặt nghẽo, hắn cố kìm nén không để khoé miệng nhếch lên, cất giọng quát lớn: "Có gì buồn cười!"

Ngay lập tức, vầng sáng màu lam loé lên một hàng chữ to:

«Kìm nén cảm xúc, đạt điểm diễn xuất: 5»

... Chỉ vậy là được? Dương Tiễn kinh ngạc chớp mắt, sau đó nảy ra một ý nghĩ, hắn làm ra vẻ phẫn nộ nhẫn nhịn sau khi bị trêu chọc, lạnh lùng nói: "Trư Bát Giới, không phải ngươi nói hắn đã là hoà thượng sao?"

«Ngụy trang cảm xúc, đạt điểm diễn xuất: 5»

"Ta bắt ngươi lên trời là muốn xử tử ngươi."

«Sắm vai ác nhân, đạt điểm diễn xuất: 10»

"Được, ta thả hắn, ngươi đi theo ta."

«Nói một đằng nghĩ một nẻo, đạt điểm diễn xuất: 5»

Nhìn dòng chữ không ngừng hiện lên trước mặt, Dương Tiễn hơi mỉm cười.

9.

Mọi chuyện phát triển đúng như dự định. Sau khi uy hiếp Trầm Hương không có hiệu quả, Trư Bát Giới dẫn đầu ra tay, Dương Tiễn nhẹ nhàng vung quạt xếp, ba chiêu hai thức đã đánh bay đầu heo không đủ dương khí ngã xuống đất.

Trầm Hương đỡ Trư Bát Giới, căm giận nhìn Dương Tiễn, đột nhiên nảy ra một ý, bèn vớ lấy Bảo Liên Đăng đeo bên hông. Dương Tiễn nghe Trầm Hương không coi ai ra gì công khai mưu đồ với Trư Bát Giới, hắn đảo mắt làm bộ mình là kẻ điếc.

«Giả câm vờ điếc (khó), đạt điểm diễn xuất: 30»

... Nghe cũng hợp lý nhỉ?

Cốt truyện tiếp theo rất đơn giản. Khi Trầm Hương thúc giục Bảo Liên Đăng thì Dương Tiễn giơ quạt lên xem như che chắn, sau đó giả vờ không địch lại bị đánh lui. Sau khi lui lại còn đồng thời mở quạt xếp, đưa viên thuốc màu đỏ giữa ngón tay vào miệng.

Viên thuốc ngọt như ngọc lộ, tan ra trong khoang miệng, sau đó có một thứ chất lỏng ngọt ngọt trào lên từ cổ họng.

Nhóm người Trầm Hương nhìn Dương Tiễn dựa bên đỉnh đồng phun ra một mớ máu tươi đầy đất, tất cả đều trầm tư.

10.

Dương Tiễn nhìn chất lỏng màu đỏ chảy dưới chân, kinh ngạc che miệng.

... Thuốc này hiệu quả quá mức rồi.

«Đánh nhau nương tay, đạt điểm diễn xuất: 80»

11.

"Ngươi..." Trầm Hương do dự tiến lên trước, thấy Dương Tiễn chống tay trên đỉnh đồng quay đầu sang. Đôi mắt như ánh sao trên trời tràn đầy kinh ngạc, hoảng loạn, mê mang, và đau đớn vì bị đả thương.

Tay che lại khoé môi đã bị máu tươi tẩm ướt, màu đỏ tràn ra từ khe hở ngón tay uốn lượn trên cánh tay trắng, sau một vòng nấn ná cuối cùng cũng chảy vào trong ống tay áo màu đen.

Sau đó hai bên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai dám nói một lời nào. Cuối cùng bầu không khí quỷ dị kết thúc khi Dương Tiễn lảo đảo rời đi.

Trầm Hương chưa bị đánh đòn hiểm nhìn máu rơi đầy đất, bỗng nhiên sinh ra cảm giác tội lỗi nặng nề.

Làm sao bây giờ, muốn về Lưu gia thôn quá.

12.

Tuy xảy ra chút sai lệch, nhưng Dương Tiễn đã đạt được mục đích của chuyến này. Sau khi ở Chân Quân Thần Điện lạnh lùng ra lệnh với Hao Thiên Khuyển bị thương đã trở về, hắn thở dài, đi đến Dao Trì.

Tuy chuyến này thất bại có yếu tố Bảo Liên Đăng, nhưng Vương Mẫu chắc chắn sẽ không tin đường đường là Tư Pháp Thiên Thần lại bắt không được một người phàm pháp lực thấp kém. Cho nên hắn phải tìm một cái cớ hợp lý, ít nhất không thể để việc tróc nã Trầm Hương rơi vào tay người khác.

Vì thế trước khi bước vào Dao Trì, Dương Tiễn điều chỉnh biểu hiện một chút, làm ra vẻ mỏi mệt và suy yếu đúng chỗ, sau đó rũ mi cúi đầu với Vương Mẫu bước tới chính diện: "Nương nương thứ tội, Trầm Hương học được khẩu quyết của Bảo Liên Đăng, lợi dụng pháp lực của Trư Bát Giới là chuyện tiểu thần không ngờ đến. Tiểu thần và Hao Thiên Khuyển đều bị thương nặng."

Vương Mẫu quan sát hắn một lượt, nhăn mày: "Bị thương nặng?"

Ba chữ, nhấn mạnh từng chữ. Dương Tiễn tạm thời không rõ rốt cuộc là phẫn nộ hay là nghi ngờ, lòng hắn căng thẳng, nhanh chóng điều chỉnh kế hoạch, từ bỏ giải thích và tiếp tục nhận lỗi: "Là tiểu thần thất trách, xin nương nương cho tiểu thần thêm một cơ hội. Ba ngày điều động nội bộ nhất định sẽ tróc nã Trầm Hương quy án."

"Ngươi..." Vương Mẫu nhìn hắn, muốn nói lại thôi, chỉ có hàng mày kia là càng thêm nhíu chặt.

Dương Tiễn âm thầm siết chặt lòng bàn tay, nếu Vương Mẫu vì chuyện này mà không còn tin tưởng hắn, vậy kế hoạch tiếp theo sợ là...

Trong lòng quýnh lên, cổ họng lại dâng lên vị ngọt quen thuộc. Hắn đang cảm thấy không ổn thì chất lỏng màu đỏ kia đã mất khống chế mà trào ra.

Dương Tiễn trơ mắt nhìn chất lỏng màu máu trút xuống như sông Ngân, rơi vào trong mây mù lượn lờ, toàn thân hắn choáng váng.

Thứ này không phải chỉ dùng một lần thôi sao?!

13.

Vương Mẫu càng há hốc mồm hơn. Lúc Dương Tiễn nói ra ba chữ kia, quả thật bà không tin. Cháu trai ở trước mặt bà trợn mắt nói dối không phải lần một lần hai, trình diễn đến mức bà đã thấm nhuần, nhưng nói hoàn toàn không lo lắng là không có khả năng. Thế nên bà có chút hoài nghi, nhưng không ngờ cháu trai lại ngay tại đây biểu diễn cho bà thấy cái gọi là "bị thương nặng".

Vương Mẫu sợ đến mức suýt không giữ được lớp trang điểm trên mắt, nâng tay rót một đường pháp lực vào trong cơ thể Dương Tiễn, khó khăn lắm mới thấy hắn ngừng hộc máu. Tim bà vọt lên tận cổ họng, vội vàng bảo: "Nếu bị thương thì quay về cẩn thận dưỡng thương cho khoẻ. Chuyện tróc nã Trầm Hương để sau hẵng nói."

"Nương nương!" Dương Tiễn gấp gáp, nếu vì "bị thương" mà để mọi chuyện rơi vào tay người khác thì mất nhiều hơn được.

Vương Mẫu vung tay lên, kiên quyết ngắt lời hắn: "Đừng nói nữa, về nghỉ ngơi đi."

"... Vâng." Dương Tiễn chỉ có thể không cam lòng lui ra.

Ngay khi hắn xoay người, vầng sáng màu lam vui vẻ nhảy ra:

«Tô son trát phấn yếu nhược, đạt điểm diễn xuất: 100»

14.

Trở lại Chân Quân Thần Điện, Dương Tiễn lập tức gọi hệ thống, cười lạnh: "Ta muốn thứ có thể giải trừ hiệu quả của viên thuốc này."

Hệ thống tạm dừng một lúc lâu, rồi lóe lên hàng chữ:

«Hệ thống đề cử ngài đạo cụ [Đạo cụ giải trừ hiệu quả của hao tổn chiến lực].»

Cái tên này sao trông có lệ thế, không phải là vừa mới bịa ra đấy chứ?

"Bao nhiêu điểm diễn xuất?"

«500»

«Điểm diễn xuất hiện có là 360, không thể đổi.»

... Nhịn, Tư Pháp Thiên Thần là quan văn, không thể chửi người khác.

————

Tác giả: Trạng thái hiện tại của tôi là tay trái đọc Nhân sinh, tay phải điên cuồng gõ chữ. Tôi muốn xem rốt cuộc là tôi đọc xong Nhân sinh trước hay là bộ truyện này kết thúc trước!!!!!!