Chăm chú nhìn chiếc nhẫn trên tay, trên mặt Dương Phàm hiện ra biểu tình chờ mong.
- NhẫnTiên Hồng Không GianNgươi có thể cho ta đạt thành nguyện vọng sao? Dương Phàm thì thào nói nhỏ.
- Không nên hoài nghi. Tiên Hồng Không Gian có thể đạt thành bất kỳ nguyện vọng nào của ngươi.
Đúng lúc này, một giọng nói khinh miệt vang lên trong đầu Dương Phàm.
Giọng nói này thật quen thuộc
- Bá!
Ngay sau đó, hắn lại tiến vào Tiên Hồng Không Gian cổ quái, đứng ở trên một thảm cỏ xanh, bên cạnh có nhà tranh cùng một con chó nhỏ.
"Phụ thân ngươi rất có khả năng đã chết. Mà Kinh đô Dương gia chính là một trong những cừu gia của ông ta. Cho nên, một khi ngươi tiến vào Kinh đô Dương gia, chính là dê vào miệng hổ!"
""Vấn Thiên đại hội" ngày mai, ngươi bất kể thế nào cũng không nên đồng ý tiến vào Kinh đô Dương gia".
Đúng rồi, phế nhân!
Nếu ta trở thành một phế nhân, liền tuyệt đối không vào được Kinh đô Dương gia.
Cứ như vậy, Kinh đô Dương gia cũng không để ý đến một phế nhân mất pháp lực như ta.
Sau đó ta lại lợi dụng kỳ ngộ này, dốc lòng tu luyện.
Vì phụ thân, vì giấc mộng trường sinh bất tửDương Phàm lấy quyết đoán lớn lao làm ra một quyết định có thể nói là thay đổi vận mệnh ngày sau của hắn.
Tự phế tu vi!
Ánh mắt Dương Phàm dần trở nên sắc bén. Giờ khắc này tâm tình hắn đột nhiên xảy ra chuyển biến.
Đồng thời, hắn cũng có chút hiểu được ý nghĩa ẩn chứa trong dòng chữ trên cuốn tranh kia "Phá rồi sau đó lập mới có thể thành công"!
Thử nghĩ, một người có thể quyết đoán như thế, có thể ngoan độc với mình như thế, hắn như thế nào không thể trở nên nổi bật, như thế nào không thể siêu nhiên thế gian?
- Chỉ cần ngươi đưa tay đặt lên mặt thổ địa màu đen thẫm bên cạnh, ngươi liền thành công tự phế tu vi.
Con chó nhỏ nhắc nhở, thấy Dương Phàm làm ra quyết định thì trên mặt lộ vẻ tán thưởng.
- Ta không cần tự phế tu vi trong không gian sự thật? Dương Phàm nao nao.
- Đúng vậy! Tiên Hồng Không Gian rất thần kỳ, cũng không phải là không gian giả thuyết. Ngươi trong hiện thực cùng ngươi nơi đây hoàn toàn đồng bộ. Nói cách khác, nếu ngươi chết trong này, như vậy trong hiện thực ngươi cũng sẽ chết đi.
Con chó nhỏ cười nói.
- Thật sự thần kỳ như vậy?
Dương Phàm hoàn toàn không thể hiểu hàm nghĩa không gian này đại biểu, dĩ nhiên là đồng bộ với hiện thực.
Thoáng chốc, một luồng lực lượng cắn nuốt đáng sợ từ trong thổ địa chết chóc kia truyền đến.
Trên người Dương Phàm lóe ánh xanh, nguyên khí bản mạng không tự chủ được tuôn trào tới thổ địa màu đen kia.
Trong lúc nhất thời, thân thể hắn nhận lấy tàn phá không thể tưởng tượng, gân mạch trong cơ thể đứt gãy rất nhiều nơi, ngay cả nội tạng cũng bị tổn thương không nhẹ.
Theo nguyên khí bản mạng thoát ra ngoài, sinh cơ trong cơ thể Dương Phàm cũng bị xói mòn rất nhiều, khuôn mặt vốn hồng nhuận cũng trở nên tái nhợt vô cùng.
Từng đợt thần thức bồi hồi quanh quẩn trên Đông Thắng Đại Lục. Đám cường giả Nguyên Anh Kỳ trở lên. từng người kinh hãi không thôi, nhất tề phun ra một búng máu.
- Không có khả năng. Cho dù là độ Thiên Kiếp cũng không có uy năng như thế.
Ở phía đông Đông Thắng Đại Lục, trên một tòa tháp chiêm tinh luôn luôn huy hoàng, một bóng hình xinh đẹp mông lung lơ lửng trời cao, từng điểm tinh quang bay quanh dáng người hoàn mỹ không tỳ vết của nàng, giống như là nữ thần tinh không.
- Trời giáng thiên kiếp, tất có dị số!
Một giọng nói như thanh âm của trời vang vọng trên tinh không, nữ tử bao phủ trong tinh quang thần bí kia thở dài sâu kín, cũng phun ra một búng máu.
- Trời giáng thiên kiếp, tắt có dị số!
- Trời giáng thiên kiếp, tất có dị số!
Tin tức này dùng một tốc độ khó tin truyền đi giữa các đại thần thông trên toàn Đông Thắng Đại Lục.