Hắn cùng Dương Lỗi tuy rằng là anh em cùng cha khác mẹ nhưng từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình giữa hai người càng hơn anh em ruột bình thường.
- Được rồi, thời gian không sớm nữa, chúng ta cùng nhau đi tham gia "Vấn Thiên đại hội" thôi.
Dương Phàm vẻ mặt bình tĩnh đi ở Dương gia bảo náo nhiệt phi phàm, Dương Lỗi sóng vai đi cùng hắn, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp.
- Đây là chuyện gì xảy ra? Đệ nhất thiên tài Nam Lĩnh Dương gia, tóc hắn như thế nào đột nhiên biến bạc. Ta nhìn bộ dạng hiện tại của hắn dường như rất suy yếu. Hắn muốn đi tham gia "Vấn Thiên đại hội" sao?
- Hơn nửa là luyện công tẩu hỏa nhập ma. Ta thấy hắn hiện tại đi đường còn không ổn. Với trạng thái như vậy, hắn còn có thể tham gia "Vấn Thiên đại hội"?
Dương Lỗi là người tu tiên có tu vi Luyện Khí Hậu Kỳ, ở trong đám tử đệ đời thứ ba coi như không tồi. Dĩ vãng, trừ bỏ đại ca Dương Phàm cùng Dương Quang Luyện Khi Đại Viên Mãn kia rag thì trong số tử đệ gia tộc đời thứ ba hiếm có người có thể chống lại hắn.
- Ha ha haDương Lỗi sư đệ. Từ rất xa nghe thấy thanh âm của ngươi, là chuyện gì làm ngươi tức giận như thế?
Đúng lúc này, từ cách đó không xa một tu sĩ mập mạp tướng mạo đáng khinh đi tới. Người này chừng 30 tuổi, bụng phì ra, má phình tai to, một đôi mắt ti hi lúc mỉm cười gần như híp lại thành một đường.
Ngay cả gia chủ Dương Hồng đối với hắn cũng không thích.
Nhưng Lý mập mạp lại được lão tổ Dương gia kia yêu thương, cưng chiều có thừa.
Bởi vì gia chủ Dương Hồng chỉ có độc một con gái Dương Mạn, không có con trai cho nên lão tổ Dương gia hết sức chiếu cố cháu trai mất song thân này.
Lão tổ là người thế nào, lão là đời thứ nhất của Nam Lĩnh Dương gia hiện nay, địa vị cao cao tại thượng. Quyết định lão đưa ra, ngay cả gia chủ cũng không dám làm trái.
Cho nên, dưới sự che chở của lão tổ Dương gia, mặc dù Lý mập mạp bình thường làm một số việc thương thiên hại lý nhưng cũng không ai dám chân chính trừng trị hắn. Gia chủ đối với việc này cũng mở một mắt nhắm một mắt, nhiều nhất là giáo huấn miệng một phen.
Trong dĩ vãng, chỉ có đệ nhất thiên tài Dương Phàm này trong gia tộc là mạnh tay giáo huấn Lý mập mạp một chút.
Lý mập mạp ngay cả bẩm báo cho lão tổ kia cũng không giải quyết được gì. Dù sao Dương Phàm là thiên chi kiêu tử trong gia tộc, sư tôn Liễu trưởng lão thực lực lại quá mạnh mẽ, là người nổi bật trong thế hệ thứ hai.
- Ây da, đây không phải đệ nhất thiên tài Dương gia bảo chúng ta sao?
Trên mặt Lý mập mạp lộ ra nụ cười sáng lạn, không có ý tốt nhìn Dương Phàm, lại coi như không thấy Dương Lỗi ở bên cạnh.
Lý mập mạp nhân cơ hội chuồn mất. Nếu thật sự đánh thì hắn cũng không phải là đối thủ của Dương Lỗi.
Kẻ này bình thường không có lòng tu luyện, tuy có lão tổ Dương gia tặng cho không ít bí tịch linh đan, chẳng qua cũng chỉ là tu sĩ Luyện Khí Sơ Kỳ. Mấy năm nay, tu vi không chút tiến thêm.
- Đại ca, chúng ta đi. Nếu ai dám lại đến làm nhục ngươi, kêu ta đem hắn đánh cho tàn phế.
Đại ca, ta coi như phục huynh! Dương Lỗi không khỏi cười khổ, cùng đại ca đi trọng địa gia tộc.
Nam Lĩnh Dương gia mỗi ba năm đều cử hành "Vấn Thiên đại hội" một lần, gia chủ trưởng bối sẽ ở ngày này kiểm tra tiến bộ tu vi đám tử đệ để đảm bảo phát triển tốt đẹp tương lai thế hệ đời sau của gia tộc.
Tóm lại, từ khoảnh khắc này trở đi, đệ nhất thiên tài gia tộc trên đầu từng có vô số vòng sáng đã không còn tồn tại nữa.
Dương Phàm nắm chặt tay đệ đệ, không cho hắn phát tác, thấp giọng nói:
- Đệ đệ không nên xúc động. Nếu ngươi muốn trút giận cho đại ca thì từ nay về sau liền cố gắng tu luyện, tranh thủ vượt qua những người này.
Dương Lỗi chăm chú nhìn vào mắt đại ca, từ trong con ngươi tối đen thâm thúy hắn thấy được một vẻ thờ ơ lạnh nhạt, thấy được một loại tự tin quyết đoán, thấy được một loại cơ trí ẩn nhẫn.
Ở trong mắt đại ca, không có tuyệt vọng cùng mất mát cho dù là một tia.
Tâm thần Dương Lồi chấn động, không ngờ nảy sinh một cảm giác vô lực. Hắn thầm hít sâu một hơi nói:
- Đại ca, ta nghe huynh
Dương Phàm cười nhạt, đôi con ngươi đen thẫm lại trở nên không hề dao động.
"Thật sự là kỳ quái. Khoảnh khắc vừa rồi, đại ca không ngờ mang đến cho ta một loại cảm giác hoàn toàn nhìn không thấu."