Tiếng Gọi Trái Tim

Chương 2



Còn ngân sau một hồi hì hục thì cũng đã kiểm ra nơi mình cần tìm , mới bước vào lớp đập vào mắt cô là hình ảnh cái cậu thanh niên khi nãy. Tự nhủ:“ chả hiểu sáng nay khi đi ra khỏi cửa bước chân phải hay chân trái ra trước mà sáng nay gặp gì đâu không “. Nó liền vào ngồi bàn đầu với sự xắp xếp chỗ ngồi từ cô giao chủ nhiệm tên Lan hương- cô có vẻ ngoài xinh đẹp , năng động trong công việc. Cô nói:

-Chào cả lớp cô tên lan hương , hương là mùi vị như hương thơm lan hương là mùi thơm của cây dâu tây.cô rất hy vọng cả lớp mình sẽ hợp tác với cô trong năm học này. Các em biết tự giới thiệu tên cho cô biết nào. Bắt đầu từ bàn đầu.

Các học sinh lần lượt giới thiệu tên, nhưng bàn cuối có một đối tượng đang đắm mình trong giấc ngủ ,tất cả các học sinh đều giới thiệu hết chỉ còn mỗi tuấn . cô thấy thế bước tới chỗ hắn nói:

-Dường như hôm nay mát mẻ nhỉ, bàn cuối là nơi lí tưởng để cho các con sâu ngủ hoạt động .Em kia dậy ngay cho tôi

Đang ngủ thì bị một tiếng gì đó cứ chơi bên tai tức giận , tuấn quát:

-Đứa nào dám cản trợ việc đại sự của tao?

Đạt bạn thân của tuấn lay tay cậu nói thầm:“ dậy đi sóng thần ập tới“. Nghe thế tuấn mở mắt ra.

- Em tên gì nhỉ? À đúng rồi Trương Hoàng Minh Tuấn . chuyển lên ngồi bàn đầu cho tôi để dep cái mộng tưởng ngồi bàn cuối ngủ mà không chịu lắng nghe .

- Dạ thưa cô.

Ngồi xuống ghế phát hiện ra cái mặt nhìn quen quen , à đúng rồi con bé quê mùa hồi nãy. Nụ cười nở trên môi vô cùng ẩn ý. Nó nói lí nhí trong miệng:“ lạy thánh ala lạy bà la sát con ăn ở cũng phúc đức lắm mà học lớp nào không học lại học chung với cái tên biến thái không hoàn toàn này, từ này phải ăn chay thôi“. Tuấn nghe cái loáng thoáng cái gì tên biến thái suy nghi 1 phút đưa ra kết luận:“ con nhỏ này đang nói mình , được lắm“. Nó quay sang mỉm cười với hắn như lần đầu tiên gặp mặt.

- chào bạn mình tên ngân rất vui được làm quen.

- khỏi cần tui chỉ quen với những đứa cũng tầng lớp thôi.

-xì đã thế mà còn làm phách không thì thôi .

Bữa làm quen với bạn mới kết thúc nó lon ton dắt xe đạpcủa mình chạy vèo về nhà , xong rồi thay quần áo mặc 1 bộ thỏa mái và đi rửachén thuê cho một quán ăn nhỏ để có tiền trang trải cho các hoạt động hằngtháng chứ nhà nó .cũng nghèo lắm , mẹ hay bệnh tật ốm đau , bố thì đi làm phụ hồ một ngày có 180k chi tiêu rất tiết kiệm .

Nói là quán ăn nhỏ thôi chứ rất có tiếng những món ăn ở đây đều có những hương vị riêng đặc biệt món “Đèn biển” tên gọi của món mắt cá ngừ đại dương đặc sản của phú yên , bà chủ ở đây biết nó khó khăn nên tạo điều kiện cho nó chỉ làm buổi chiều -20h tối cứ 1 tháng 2 triệu . Hôm nay nhóm của tuấn muốn đi ăn hải sản , nên ghé vào quán ăn này .

- Bà chủ cho tôi 2 xuất cá ngừ đại dương nhé.

- Ok có liền

- Ngân ơi bưng 2 xuất cá ngừ đại dương đến bàn gần cửa sổ giúp cô , cô đang bận xíu

- Dạ

Vừa dọn 2 món lên bàn thì trớ trêu thay mấy vị khách chinh là bạn cùng lớp với cô. Than trời , trách đất , cũng chả có tác dụng gì, thôi nó làm việc chân chinh kiếm sống mà có việc phải sợ.

Biết ngay là nó ,Tuấn liền nói:

- Ái chà đúng là đi đâu cũng gặp lại nữ thiên thần ma chê quỷ thét này. Đi làm thêm để kiếm tiền , đúng là gia đinh cô thuộc tầng lớp nông nô rồi.

Tụi bạn của hắn hùa vào nói mỗi người 1 câu đều có ý khinh bỉ sự nghèo của cô nhưng cô không buồn vì đã quen lắm rồi, “giàu thì nó ghét nghèo thì nó khinh mà thông minh thì tiêu cách tiêu diệt” ngẫm lại câu trong Táo quân năm vừa rồi quả là không sai. Cô nghèo về tài sản nhưng không nghèo về lòng nhân hậu .

Thế là 1 tuầnhọc trôi qua 1 cách nhanh chông , nó với hắn như chó với mèo suốt ngày cãi lộnnhau hoài cứ tưởng không cãi là trưa về ăn cơm không ngon�͕l�(c

͕ *