Tiếng Lòng Sinh Tử

Chương 7



7.

Đơn đặt hàng có giá trị trọn đời, nhưng không cách nào thực hiện được.

Tôi không muốn khóc, nhưng tôi thật sự không thể kìm được.

Tôi vừa khóc, A Trạch lại bắt đầu luống cuống tay chân.

【Đừng khóc đừng khóc em yêu, anh không sao. Anh có thể ăn, có thể uống, có thể nói chuyện, chỉ là em không nhìn thấy, không nghe thấy mà thôi.】

【Đừng khóc mà đừng khóc, anh vẫn luôn ở bên cạnh em, để chồng ôm em một cái.】

Tôi nằm xuống sô pha, chỉ cảm thấy sau lưng có một tầng lạnh lẽo.

 
Bên tai là tiếng khàn khàn tự giễu của A Trạch.

【Em yêu, anh không ôm em được…】

Sinh ly tử biệt là điều đau lòng nhất.

Rõ ràng là gần trong gang tấc, nhưng không có cách nào gặp nhau.

A Trạch dỗ dành tôi, giả vờ thoải mái.

【Em yêu, em xem, em vẫn nên có bạn trai, anh thậm chí không thể dỗ khi em khóc.】

【Em phải nhìn về phía trước, không thể…】

Tôi xoay người, ôm lấy không khí, ngắt lời A Trạch:

“Tạ Trạch, anh cứ ở bên em như vậy được không?”