Tiểu Cá Mặn Trói Định Với Hệ Thống Công Lược

Chương 1



Editor: Hasu

[Cô có muốn bản thân có địa vị tối cao không? Có muốn tất cả mọi người nhìn cô với ánh mắt ghen tị không? Có muốn trở thành người thành công trong mắt mọi người không? Có muốn...]

Nghe giọng nói đột ngột vang lên trong đầu, cánh tay đang cầm khoai tây chiên của Ngôn Cẩm khựng lại một chút, sau đó lại như không có chuyện gì mà tiếp tục nhét vào miệng.

Dựa theo trực giác của một cá muối có xu hướng theo lợi tránh hại như cô, dưới tình huống này, tốt nhất cô là nên làm bộ như không nghe thấy gì hết.

Nhưng âm thanh đột nhiên vang lên trong đầu đó là gì nhỉ?

Cánh tay máy móc bốc khoai tây chiên, từng miếng từng miếng nhét vào miệng, nhưng lại không nếm ra được chút hương vị nào.

Hệ thống? Ngày tận thế? Hay là ai đó chơi khăm cô?

Đại não còn đang suy nghĩ lung tung, giọng nói trong đầu cũng sắp nói xong.

[Chỉ cần cô công lược thành công Thịnh Chiêu Lạc, thì tất cả đều nằm trong tầm tay!]

Cuối cùng nó cũng chịu kết thúc rồi!

Âm thanh cứ vang vọng trong đầu làm đầu cô ù muốn chết!

Ngôn Cẩm lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, thân thể căng thẳng trên sô pha cũng hơi thả lỏng.

Cái loại giọng điệu này thật sự rất giống bán hàng đa cấp, nghe thế nào cũng như đang lừa gạt cô vậy.

Còn cái tên mà nó đề cập tới...

Thịnh Chiêu Lạc, một trong những ứng cử viên trẻ nhất của bảng xếp hạng tỷ phú Trung Quốc, quay ngược quay xuôi thế nào cũng không dính dáng nổi tới cô.

Còn công lược gì chứ, cô nhìn thấy người mà không chạy đã là lợi hại lắm rồi!

Chính là Thịnh Chiêu Lạc đó!!

Hình như âm thanh trong đầu có hơi hoang mang, không biết vì sao kí chủ mới này lại không có phản ứng gì. Sau khi dừng lại vài giây, nó mở miệng:

[Cô có muốn bản thân có địa vị tối cao không? Có muốn...]

"..."

Ngôn Cẩm hung tợn cắn một miếng khoai tây chiên: nó nghĩ thế nào mà phát lại từ đầu vậy trời, hơn nữa một chữ cũng không thay đổi luôn chứ!

Ồn ào chết mất thôi!

Cô rối rắm một chút, cuối cùng vẫn không lên tiếng.

Nếu cô nhất quyết không lên tiếng, chắc nó sẽ tự biết bỏ đi tìm người khác nhỉ?

Thế là Ngôn Cẩm lại lặng lẽ chờ đợi.

Từ những lời nó nói, cô biết đây tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì.

Thân là một con cá muối không có chút tham vọng nào, muốn cô đi công lược người khác á??

Cô thà ở nhà ngủ thêm một giấc còn hơn!

[Thời gian đã qua năm phút, bởi vì kí chủ không có bất kỳ phản hồi nào, hệ thống xin tự động ràng buộc...]

Ngôn Cẩm không cẩn thận cắn phải đầu lưỡi, đau đến mức hai mắt đều rưng rưng: Còn có chuyện cưỡng mua ép bán như này nữa cơ à?

[Kí – Chủ! Kí - Chủ! Cô có nghe tôi nói không?]

Ngôn Cẩm cảm thấy đầu óc mình giống như bị bạo kích vậy, khắp nơi đều vang vọng âm thanh của hệ thống.

Vì sự an toàn của cái đầu, cô yếu ớt mở miệng trả lời: "Có nghe."

[Hệ thống hướng dẫn 007 rất vui khi được phục vụ cô.]

Sau khi nghe được giọng nói của cô, âm thanh của hệ thống không còn vui vẻ như vừa rồi nữa, mà trở nên rất nghiêm túc, chính trực.

Nghe được lời của nó, Ngôn Cẩm bất giác ngồi thẳng người lên.

Cô thử trả lời trong đầu: "Hệ thống, xin chào."

[Kí chủ, xin chào.]

Hệ thống trả lời từng câu một.

"À, chuyện là, tôi cảm thấy hình như tôi không thích hợp lắm để làm kí chủ của cậu đâu, hay là cậu đổi người khác..."

[Một khi hệ thống đã ràng buộc thì không thể tách ra được, xin kí chủ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, sớm ngày công lược thành công Thịnh Chiêu Lạc.]

Thế cậu không sợ tôi sẽ kiện cậu với Hiệp hội bảo vệ người tiêu dùng à? Ngôn Cẩm hung dữ chửi bới trong lòng.

Không cảm nhận được âm thanh của hệ thống, cô thử chửi vài câu trong lòng: hệ thống rác rưởi! Hệ thống bị bệnh thần kinh! *#*#!"

Vẫn không có bất kỳ âm thanh nào.

Ngôn Cẩm thở phào nhẹ nhõm, xem ra hệ thống không thể nghe được tiếng lòng của cô!!

Cô thăm dò hỏi:

"Nhưng tôi chưa bao giờ công lược ai cả, tôi nên làm gì đây?"

[Không cần lo lắng, hệ thống sẽ sắp xếp nhiệm vụ cho cô, hướng dẫn theo từng giai đoạn, có trợ giúp của hệ thống, cô nhất định có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ công lược!!]

Nhiệm vụ?

Một từ nghe thôi đã khiên người ta tuyệt vọng!

Cô vất vả lắm mới hoàn thành xong nhiệm vụ anh trai giao cho là tốt nghiệp đại học, cuối cùng cũng có thể về nhà làm cá muối vui vẻ, kết quả từ đâu lại nhảy ra một hệ thống, còn muốn giao nhiệm vụ cho cô làm?!

Không đợi cô mở miệng, hệ thống đã tự mình tuyên bố nhiệm vụ đầu tiên:

[Nhiệm vụ 1 (nhiệm vụ dài hạn): Phấn đấu vươn lên. Chỉ có kí chủ siêng năng và cứng cỏi mới có thể thu hút được sự chú ý của mọi người, nổi bật giữa hàng ngàn người, vì vậy, hãy phấn đấu đi kí chủ!]

[Nhiệm vụ giai đoạn 1: Cải thiện tiếng Anh và hoàn thành kỳ thi TOEIC.

Nhiệm vụ giai đoạn 2: Nâng cao khả năng kinh doanh, đọc nhiều sách kinh tế.

Nhiệm vụ giai đoạn 3:...

...]

Ngôn Cẩm nghe một chuỗi nhiệm vụ giai đoạn dài kia, sắc mặt càng ngày càng đen, đến cuối cùng, cô không nhịn được mà cười ra tiếng.

Cô chợt nhớ tới mấy bộ truyện mới đọc gần đây.

Hệ thống công lược đó, nhất định là có không ít thiên tài địa bảo, linh tuyền không gian, khoa học kỹ thuật tiên tiến,...

Nếu cô giao nộp hệ thống này cho nhà nước...

Ngôn Cẩm cười nheo mắt lại, nếu như vậy, sau này cô hẳn là có thể sống cuộc sống trong mơ của mình rồi!

Nghĩ tới đây, cô lập tức thu lại thái độ có lệ của mình, tươi cười hỏi:

"Nhiều nhiệm vụ như vậy, bản thân tôi hẳn là rất khó hoàn thành, hệ thống, cậu có thể cung cấp trợ giúp gì không?"

[Hệ thống sẽ cố gắng giúp kí chủ hoàn thành những nhiệm vụ trên, kí chủ không cần phải lo lắng.]

Là cô nói chưa đủ rõ ràng sao? Hệ thống này thực sự không hiểu hay giả vờ không hiểu vậy?

"Vậy cậu giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ như thế nào?"

Ngôn Cẩm xoa xoa tay, vẻ mặt chờ mong.

Không gian tùy thân hay là khoa học kỹ thuật tiên tiến đều được, cô tuyệt đối không kén chọn, cô tin tưởng quốc gia cũng vậy.

Hình như hệ thống không nghe hiểu ý của cô, tiếng máy móc vô cảm không gợn sóng vang lên:

[Hệ thống sẽ...đốc thúc kí chủ hoàn thành nhiệm vụ.]

Nghe nó trả lời, trong lòng Ngôn Cẩm đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.

"Ngoại trừ đốc thúc, chẳng lẽ không còn trợ giúp gì khác sao?"

Cô nhận được sự trầm mặc của hệ thống, vẫn không từ bỏ mà tiếp tục nhắc nhở:

"Ví dụ như, trong nhiệm vụ học tập, cậu có cung cấp không gian học tập gì không?"

[Hệ thống tạm thời không hỗ trợ tính năng này.]

"Vậy thuốc nâng cao năng lực tập trung?"

[Hệ thống tạm thời không hỗ trợ tính năng này.]

"Cải thiện khả năng học tập thì sao?"

[Hệ thống tạm thời không hỗ trợ tính năng này.]

Ngôn Cẩm cắn răng, hung tợn cắn một miếng khoai tây chiên: "Vậy cậu có tác dụng gì chứ?"

Nghe thấy tiếng nhai khoai tây chiên, không hiểu sao hệ thống cảm thấy phía sau hơi lành lạnh.

Trong âm thanh máy móc của nó mang theo một chút tủi thân:

[Hệ thống là hệ thống công lược, chỉ cung cấp dữ liệu liên quan đến đối tượng cần công lược, chẳng hạn như sở thích của đối tượng, vị trí cụ thể, tình trạng sức khỏe, v.v.]

"Không còn gì nữa sao?" Ngôn Cẩm đợi nó nói một hồi lâu, không nhịn được hỏi.

[Không còn nữa.]

Nghe được câu trả lời của hệ thống, Ngôn Cẩm hoàn toàn tuyệt vọng!!

"Cậu biết không, tôi đeo vòng tay thông minh lên người đối tượng công lược, nó còn hữu dụng hơn cậu đấy!"

Trong khoảng thời gian ngắn, cô thật không biết mình nên cảm thấy may mắn hay xui xẻo nữa: Trên thế giới này, thật sự có thứ còn phế hơn cả cô!!

Lần này thì thôi rồi, kỳ vọng tốt đẹp muốn cống hiến cho quốc gia coi như ngâm nước luôn!!

Cô tuyệt sẽ không gây rắc rối thêm cho đất nước đâu, loại hệ thống này ấy mà, ngoại trừ lãng phí tinh lực của các nhà nghiên cứu, cô thật sự không tìm ra được một miếng hữu dụng nào luôn!

Khoai tây chiên trong tay không biết từ lúc nào đã bị cô ăn sạch, cô theo bản năng gặm móng tay của mình.

"Hệ thống, chúng ta thương lượng một chút đi, muốn giải trừ ràng buộc cần điều kiện gì không?"

Kể từ khi được tạo ra, hệ thống chưa bao giờ bị ghét bỏ như vậy, giọng nói máy móc của nó trở nên nhấp nhô.

[Tôi chỉ là một hệ thống thôi mà, sao có thể biết mấy thứ cô nói chứ, nếu tôi mà biết, thì sớm đã tự mình đi công lược Thịnh Chiêu Lạc luôn rồi, còn tìm kí chủ làm gì!]

Cảm nhận được âm thanh máy móc trong đầu có hơi nức nở, cô vội vàng trấn an:

"Đừng giận mà, tôi chỉ tùy tiện hỏi chút thôi, cậu không có mấy chức năng kia cũng không sao, tôi không ngại."

Vậy nên, cậu đừng ầm ĩ nữa!

Những lời này mà để một bé gái nói, thì cô còn cảm thấy áy náy, chứ cái âm thanh này của hệ thống chỉ khiến cô càng hoảng sợ thêm thôi!

[Thật sao?]

Ngôn Cẩm dùng sức gật đầu.

"Đương nhiên."

"Nhưng mà, nếu như muốn giải trừ ràng buộc..."

[Hu hu, quả nhiên kí chủ vẫn ghét bỏ hệ thống!]

"Không phải, tôi chỉ nghĩ chúng ta có lẽ không thích hợp lắm."

Ngôn Cẩm vốn tưởng rằng hệ thống là một sinh vật máy móc rất lạnh lùng, nhưng bây giờ xét lại, nó khác xa với tưởng tượng của cô.

Có vẻ hơi mỏng manh dễ vỡ.

"Tôi thực sự không thông minh chút nào, những nhiệm vụ mà cậu nói có thể sẽ mất rất nhiều thời gian để hoàn thành, như vậy không phải là làm trì hoãn cậu sao?"

Đương nhiên hệ thống cũng không dễ bị lừa.

Sau khi nghe cô nói xong, nó nhanh chóng trả lời:

[Ký chủ đừng lo lắng, hệ thống sẽ không khinh thường cô đâu.]

Ngôn Cẩm nghẹn họng, cô có nói tới vấn đề này à?

Hệ thống này, sao ngay cả mấy lời khách sao cũng không hiểu vậy?

[Hệ thống chỉ có thể hủy ràng buộc khi xác định rằng kí chủ không thể hoàn thành nhiệm vụ công lược, nếu không thì sẽ mãi ở trạng thái bị ràng buộc.]

Nghe vậy, Ngôn Cẩm trầm tư gật đầu, móng tay đang gặm không biết từ khi nào đã thả xuống.

"Vậy thì làm sao để đánh giá là tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ công lược?"

[Mời kí chủ tự khám phá.]

"Ồ, hình như cậu cũng không biết."

Dường như hệ thống bị cô làm cho nghẹn không nói nên lời.

Nó đã từng ràng buộc với rất nhiều kí chủ, có người xem nó là một sự cứu rỗi, có người cung kính tôn trọng nó, có người thì phấn khích khi nghe nó đọc nhiệm vụ...

Chưa từng có ai giống như vị kí chủ lần này, không tôn trọng nó thì thôi đi, đã vậy còn tỏ vẻ khinh thường nó nữa chứ!

Tuy nhiên, dù kí chủ có đối xử với nó như thế nào thì nó vẫn phải đối xử với kí chủ một cách bình đẳng.

Hệ thống nắm chặt bàn tay ảo của mình, nghiêm giọng:

[Ký chủ, cô có sẵn lòng thực hiện nhiệm vụ công lược Thịnh Chiêu Lạc không?? Nếu cô bằng lòng, cô sẽ có được địa vị tối cao, giàu có...]

"Tôi sẵn lòng." Ngôn Cẩm nở một nụ cười, tuy không hiểu tại sao hệ thống phải hỏi lại như vậy, nhưng cô vẫn ôn tồn trả lời.

[Cố gắng phấn đấu nha, kí chủ.]

Hệ thống nhận được câu trả lời của cô thì lập tức như được hồi sinh bằng máu gà, mục tiêu tiếp theo của bọn họ sẽ là: Biển sao trời mênh mông!!!

Nhưng mà...

[Chúng ta hoàn thành nhiệm vụ của giai đoạn một trước, cải thiện tiếng Anh, có vài cuốn sách bắt buộc như từ điển tiếng Anh,.....]

Ngôn Cẩm nghe giọng nói máy móc trong đầu, đột nhiên ngồi thẳng dậy.

Cô chớp mắt, gương mặt mang đầy vẻ ngây thơ.

"Này, tôi cảm thấy trước khi bắt đầu việc học nên có một chút cảm giác nghi lễ, cậu nghĩ sao?"

Mặc dù hệ thống khó hiểu, nhưng nó vẫn mạnh mẽ gật đầu.

[Ừm, cảm giác nghi lễ rất quan trọng đó.]

Ngôn Cẩm: "Nhìn xem, hôm nay là thứ Năm, rất không thích hợp để bắt đầu học!"

"Tại sao chúng ta không bắt đầu vào thứ hai tuần sau nhỉ?"