Tiểu Cá Mặn Trói Định Với Hệ Thống Công Lược

Chương 3



Editor: Hasu

Trong vài ngày tiếp theo, Ngôn Cẩm bắt đầu ép bản thân làm quen với cuộc sống có hệ thống bên cạnh.

Nhưng mà cũng may, dường như hệ thống không hề can thiệp vào cuộc sống của cô, mấy ngày nay cô vẫn giống như trước kia, muốn trạch như thế nào thì trạch như thế đó.

Hơn nữa hiện tại cô đã tốt nghiệp, nếu như vẫn ở nhà không giao lưu với người khác, chắc tâm lý của cô sẽ có vấn đề mất, may thay hệ thống xuất hiện rất đúng lúc, giải quyết luôn vấn đề này.

Cô nhàn rỗi không có việc gì, có thể tìm hệ thống tám nhảm, ví dụ như bây giờ.

"Hệ thống, cậu đang làm gì đó??"

[Tôi đang... Đọc truyện tranh.]

Hệ thống chưa từng làm việc riêng trong giờ làm việc, bị cô hỏi tới, trong giọng nói bất giác mang theo vài phần khẩn trương và chột dạ.

Nghe vậy, Ngôn Cẩm chớp hai mắt, từ trên giường ngồi dậy.

"Cậu không cần khẩn trương đâu, trước kia tôi cũng thích xem truyện tranh á."

Hôm qua, cô biết được hệ thống có thể xem các app chạy trong điện thoại di động của cô nếu được cô cho phép, vì vậy cô lập tức xóa các trang web không lành mạnh trên điện thoại ngay trong đêm, cố gắng tạo ra một môi trường internet xanh, sạch và lành mạnh cho hệ thống sử dụng.

Sau khi xóa xong, cô cho hệ thống quyền truy cập vào điện thoại di động của mình.

Sau khi quyền này được mở ra, hệ thống đã không nói chuyện với cô trong suốt hai mươi bốn giờ!!

"Cậu đang đọc truyện tranh gì vậy?? Nói không chừng tôi đã đọc qua rồi, có thể cùng cậu thảo luận đó."

Hệ thống nghe cô nói vậy, có chút ngượng ngùng mở ra app truyện tranh đang đọc trên điện thoại của cô.

Ngôn Cẩm nhìn 'Công chúa và tám chàng kỵ sĩ' trên màn hình, lâm vào trầm tư: hóa ra là hệ thống thích thể loại này ư?

Nhìn thấy ánh mắt của cô, hệ thống vội vàng làm rõ:

[Bởi vì những truyện tranh khác cần phải trả phí, cho nên...]

Tuy rằng đọc rất cuốn, nhưng bởi vì nó chỉ mở được mỗi cái này, cho nên mới xem say sưa như vậy.

Thật ra là một hệ thống, từ trước tới nay nó chưa từng tiếp xúc qua những thứ này, hơn nữa nó cũng không phải loại hệ thống chỉ cần quét một cái là đã có thể đem toàn bộ bộ truyện nhập vào dữ liệu, nó cũng giống như con người, phải học tập và tiêu hoá kiến thức từng chút một.

Chẳng qua là tốc độ tính toán nhanh hơn người bình thường một chút mà thôi.

"Là tôi xem nhẹ vấn đề này."

Ngôn Cẩm vỗ ót một cái, vội vàng chọn ra một tấm thẻ ngân hàng đã liên kết với điện thoại: "Hệ thống, sau này số dư trong thẻ này cậu cứ dùng thoải mái."

"Mật khẩu là 123456."

Chỉ là xem chút truyện tranh mà thôi, ba ngàn chắc đủ rồi.

[Như vậy không tốt lắm đâu.]

Hệ thống rất động tâm, nhưng vẫn đau lòng cự tuyệt.

"Có gì không tốt?"

Ngôn Cẩm cười tủm tỉm an ủi: "Vừa lúc tôi đang không biết trả lương cho cậu thế nào, cái này coi như là lương của cậu đi."

Cô không dấu vết mà đặt mình vào vị trí bà chủ.

Ở vị trí này, cô có vị thế bình đẳng, thậm chí là cao hơn với hệ thống.

"Đúng rồi, hệ thống, số hiệu của cậu là 007, chẳng lẽ phía trước còn có sáu hệ thống khác à?"

Ngôn Cẩm xoay người xuống giường, tới tủ lạnh lấy một lon coca, mở ra uống một ngụm, vờ như lơ đãng hỏi.

Cảm giác kích thích trong miệng khiến cô thỏa mãn nheo mắt lại.

[Thật ra tôi cũng không rõ lắm, sau khi người sáng tạo sáng tạo ra tôi, chỉ nhập nhiệm vụ vào dữ liệu của tôi, còn mấy thứ khác thì tôi không rõ lắm.]

m thanh của hệ thống hơi hạ thấp.

[ Kí chủ, cô có cảm thấy tôi là một hệ thống vô dụng không??]

"Làm sao có thể?"

Ngôn Cẩm vội vàng phản bác: "Cậu rất lợi hại mà, hệ thống như cậu á, không phải ai cũng gặp được đâu."

Huống chi, cô cảm thấy loại hệ thống 'vô dụng' này mới thích hợp với cô, nếu nó mà giống với những hệ thống trong tiểu thuyết, bắt con cá muối này hoàn thành nhiệm vụ, vậy mới thật sự khiến cô tuyệt vọng đó!!

"Không phải cậu thích truyện tranh sao? Tôi chỉ cho cậu mấy bộ hay lắm nè."

Vừa nói, cô vừa app mở truyện tranh ra, lôi mấy bộ truyện tranh siêu siêu dài ra giới thiệu cho nó, thuận tiện nói thêm về mấy bộ nổi tiếng trên đó.

Có một đống truyện tranh này rồi, hệ thống nào còn tâm trí đâu mà tìm cô hoàn thành nhiệm vụ nữa chứ!!

[Kí chủ, cô tốt quá.]

Ngay cả âm thanh máy móc cũng không thể che giấu được nỗi xúc động của nó.

Nghe vậy, Ngôn Cẩm xoa xoa da gà trên cánh tay, loại âm thanh này, cho dù nghe nhiều đến thế nào thì vẫn thấy ớn như lần đầu: "Hệ thống, cậu có chức năng thay đổi giọng nói không??"

[Có, kí chủ thích âm thanh như thế nào?]

Có lẽ bởi vì cô đã điều chỉnh kỳ vọng của mình với hệ thống đến level thấp nhất, vì vậy khi nghe nó nói có thể, cô đột nhiên cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên:

"OMG!! Cậu tuyệt thật đấy!!"

Hệ thống được khen có chút đỏ mặt:

[Nào có, chỉ là đổi giọng nói thôi mà.]

[Giọng này được không?]

Nó dựa trên kinh nghiệm trước đó, điều chỉnh thành giọng nói mà hầu hết các cô gái đều thích.

Nghe giọng nói lạnh lùng, từ tính truyền đến, Ngôn Cẩm gian nan nuốt coca trong miệng xuống: Đây sao chỉ là được, quả thực là quá được luôn ấy chứ!

Đây là một âm thanh gì vậy trời, chỉ mấy chữ vậy thôi mà chân cô đã mềm nhũn hết luôn rồi nè!!

Trước giờ cô tưởng giọng của anh trai nhà mình đã là rất rất hay rồi, thật không ngờ hệ thống còn có thể tuyệt hơn!!

Quá dễ nghe, nhưng nếu sau này giọng của hệ thống cứ để như vậy, cô làm sao nỡ lừa gạt nó nữa??

"Đổi cái khác đi."

[Như vậy thì sao?]

Hệ thống lại đổi thành giọng của ngự tỷ, của ông chú,.., mãi tới giọng của lolita, Ngôn Cẩm mới chịu gật đầu: "Cái này ổn."

Không quá bình thường cũng không quá phô trương, sẽ không hấp dẫn lực chú ý của cô, vừa dễ nghe lại không có tính công kích, rất phù hợp.

[ Kí chủ thích là được rồi.]

Nghe giọng nói mềm mại đáng yêu của hệ thống, cô bỗng nhiên cảm thấy tính nhẫn nại của mình đối với hệ thống hình như lại tăng thêm vài phần rồi!!

Loại hệ thống ngoan ngoãn mềm mại, còn rất dễ lừa gạt như này, chắc chắn không phải ở đâu cũng có đâu!!

"Hệ thống, cậu tiếp tục xem truyện tranh đi, tiền không đủ thì nói với tôi, tôi sẽ chuyển thêm cho cậu."

[Kí chủ, cô thật sự tốt quá.]

Hình như hệ thống rất cảm động.

[Đây là kế hoạch sinh hoạt hàng ngày của đối tượng công lược, đây vốn là phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bây giờ tôi sẽ gửi trực tiếp cho cô luôn.]

Nghe giọng nói có hơi chột dạ bởi vì lén mở cửa sau cho cô, Ngôn Cẩm miễn cưỡng nở nụ cười.

Cô hoàn toàn không có xíu hứng thú nào với những thứ này!

"Cám ơn nhé." Ngôn Cẩm nhìn tài liệu xuất hiện trên điện thoại, bất đắc dĩ tải xuống.

Sau khi hệ thống nhìn thấy động tác của cô, bèn an tâm tiếp tục lướt truyện tranh.

Đây là một bảng thời gian biểu đầy đủ, thời gian ở trên được phân bổ vô cùng khoa học, thời gian rảnh rỗi rất ít.

Ngay cả khi chủ của bảng kế hoạch không cần tới công ty làm việc, người kia vẫn lấp đầy thời gian còn trống.

Tập thể dục vào buổi sáng, luyện viết bút lông vào buổi tối, gần như là không có thời gian rảnh nào.

Người này, so với cô đúng là hai người hai thế giới.

Một con cá muối không có lý tưởng như cô, nếu thực sự ở bên người như vậy, chắc cô sẽ phát điên mất. 𝘕hanh nhấ𝘁 𝘁ại — T R 𝗨 M T R 𝗨 Y Ệ 𝘕﹒𝖵𝘕 —

Hệ thống không biết, chính vì bảng thời gian này, ngược lại khiến kí chủ của nó càng thêm kiên định, quyết tâm không hoàn thành nhiệm vụ!!

So với nhiệm vụ của hệ thống, thì niềm vui nửa đời sau của cô mới là quan trọng nhất!

Trong lòng thầm nói xin lỗi hệ thống, sau đó giơ coca trong tay lên, uống một hơi cạn sạch.

Bây giờ đã gần 10 giờ rồi, cô nên nghỉ ngơi sớm chút thôi.

Dù sao mục tiêu của cô là làm một con cá muối dưỡng sinh, có thể sống lâu trăm tuổi mà!

Sáng sớm hôm sau, hệ thống ngẩng đầu lên từ đống truyện tranh, nhìn kí chủ nhà mình đang rửa mặt, mơ mơ màng màng hỏi:

[ Kí chủ, hôm nay là thứ hai rồi đúng không??]

Ngôn Cẩm vốn tưởng hôm nay hệ thống sẽ nghiện truyện tranh đến không ngẩng đầu lên nổi, không ngờ nó lại có tự chủ như vậy, thế mà vẫn chưa quên nhiệm vụ.

Nhưng có nhớ thì sao, cô có chuẩn bị từ lâu rồi!

"Này, hệ thống, truyện tranh hôm qua tôi giới thiệu cho cậu có hay không?"

[Rất hay, nhưng nhiệm vụ...]

Bởi vì đọc truyện tranh liên tục, hệ thống cảm thấy số liệu của mình có hơi nóng lên, nhưng nó vẫn nhớ mãi không quên công việc của mình.

"Haizzz, tôi cũng muốn hôm nay bắt đầu học lắm."

Ngôn Cẩm bất lực phồng hai má, lông mi khẽ run: "Nhưng mà, hôm nay là ngày 27 tháng chín, cậu không thấy nó lẻ quá hả??"

"Rõ ràng ba ngày nữa là hết tháng rồi mà, chúng ta sẽ có một tháng học tập đầy suôn sẻ."

Cô mở to hai mắt, nhìn đặc biệt ngây thơ.

"Tôi muốn mình có khởi đầu thật tốt cơ."

"Hay là, chúng ta chính thức bắt đầu học từ ngày 1 tháng 10 đi!!"