Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 3: Chân thỏ chạy nhanh thật



Nhíu chân mày, Mạnh Kỳ khẽ mở đôi mắt, hôm qua bị hắn hành cho ngất đi mặc kệ thân ảnh kia tự tung tự tác trên cơ thể của cô. Cô khẽ rên nhẹ:

- Đau quá!

- Em dậy từ từ thôi, xin lỗi vì hôm qua tôi không làm chủ được mình.

Nghe thấy bên cạnh có tiếng, cô giật mình kéo lấy chăn che đi cơ thể toàn dấu xanh tím. Trông mặt cô đỏ hồng, hai mắt long lanh khiến anh không khỏi muốn đè cô ra là ăn mà gặm.

- Còn gì của e mà tôi chưa động tới, sao phải che. Hôm qua tôi bị người ta bỏ thuốc, không ngờ gặp được em.Tôi rất vừa ý. Tôi sẽ...

- Không cần cho tôi tiền đâu, coi như tình một đêm đi. - Cô ngắt lời anh.

Nói rồi cô nhanh về phía nhà tắm, mặc lại bộ váy hôm qua bị anh xé ra, tuy vậy vẫn mặc được. Cô chạy khỏi phòng, khi đi k quên cúi đầu chào anh. Vẫn còn ngơ ngác trước cậu trả lời của cô thì thỏ con đã chạy mất rồi.

- Chân thỏ chạy nhanh thật, mình sẽ sớm gặp lại thôi. - Anh cầm trên tay một sợi lắc hình chìa khóa, chắc do đêm qua kịch liệt quá làm đứt của cô gái nhỏ rồi.

Mạnh Kỳ vừa sợ, vừa tủi thân vì đêm qua bị người ta ăn sạch mà sáng sợ quá không nhìn rõ mặt của nam nhân ấy. Trở về phòng trọ cô nằm ườn ra chiếc đệm yêu quý nhắn một tin cho Thục nhi " Xin lỗi! Hôm qua tớ gặp chút sự cố làm rách mất chiếc váy của c rồi, tớ sẽ gửi đền c sau nha ". Sau đó nằm đánh một giấc, trong đầu cô bây giờ chỉ muốn quên đi hình ảnh hôm qua khi mình lăn giường cùng ai kia. Sao lúc đó cô còn cảm thấy thật hưởng thụ.

Chiều nay cô có 2 lịch make up chụp cho quán quần áo của người quen. Dậy đánh răng rửa mặt, ăn tạm chiếc bánh mỳ, mặc lên người bộ áo cao cổ che đi nhưng vết hồng đỏ kia.

Tới cửa hàng thời trang, cô chuyên tâm make up cho bạn mẫu đồng thời cố gắng nhìn cách mix đồ của hãng. Ước mơ nhỏ của cô là sau này có thể mở một hãng thời trang riêng nên bây giờ ngoài việc kiếm tiền nuôi bản thân,gưi một ít về cho mẹ nuôi cô còn cố gắng đăng kí 1 lớp học thiết kế. Việc make up cho các hãng thời trang cũng sẽ cho cô kinh nghiệm về việc mix đồ cũng như các set up cửa hàng.

Bên kia, người đàn ông đã qua đêm với cô tên là Tiêu Nghiêm, 28 tuổi anh là con trai ông trùm Tiêu Cảnh. Gia tộc họ Tiêu của anh bề ngoài kinh doanh nhiều công ty lớn nhỏ nhưng không ai rõ họ thực chất làm gì. Không ai muốn gây sự với người họ Tiêu ở đất nước này.

Tiêu Nghiêm này 19 tuổi trở thành ảnh đế, để che mắt người đời cha anh cũng định hướng cho các con trai trong gia đình kinh doanh và tự tạo dựng tên tuổi trong nhiều lĩnh vực. Năm nay, anh lui về kinh doanh công ty điện ảnh Tiêu thị đồng thời về sẽ tiếp quả giúp ông tiêu các vẫn đề trong bang hội ở nước M để ông Tiêu lo bên nước ngoài. Dưới Tiêu Nghiêm còn 1 cậu em trai Tiêu Sái làm trong quân đội cũng có hàm tướng.

- Nói, ai sai m bỏ thuốc thiếu gia... Sau tiếng hỏi là hàng loạt những tiếng roi quất vào da thịt.

Khuôn mặt lạnh của anh khiến ai cũng cảm giác cũng khiếp sợ.

- Cậu chủ, hắn nói hắn được chỉ thị bên Long bang, bên đó muốn con gái phát sinh quan hệ rồi được gả cho ngài.

- Nếu hắn muốn bán con gái như thế thì cho cô ta sang Thái làm. Còn người qua đêm với tôi thì sao?

- Phạm Mạnh Kỳ, 20 tuổi, cô nhi. Hiện đang làm make up tự do, cô ấy vì không có điều kiện nên không học đại học. Kiếm được tiền tuy đủ trang trải nhưng thường xuyên gửi về cô nhi viện nuôi những đứa em khác nên rất vất vả. Cô ấy được hàng xóm quý mến, không có nhiều bạn chỉ có Thục Anh, con gái của Thục Quân tiêu thư nhỏ nhà đó. Còn lại mọi thứ đều trong sạch, chưa từng có người yêu.

Anh nhếch mép nở nụ cười quỷ dị

- Tới công ty.