Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 38: Ngã cầu thang



Sáng hôm sau cả 2 bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại của anh. Anh nhíu mày nhìn số rồi trở dậy ra ban công nghe, thấy anh di chuyển cô cũng tỉnh giấc. Bên trông điện thoại là tiếng của 1 người đàn ông, có lẽ là cha của anh nên cô thấy anh rất kính trọng khi nói chuyện:

- Chuyện của con, con tự biết an bài.

Nói rồi anh cúp máy, trở vào thấy cô đã tỉnh liền dịu mắt thơm lấy cô. Ngày hôm đó vẫn diễn ra suôn sẻ, cô được bác sĩ kiểm tra kĩ càng, vương tử cũng tới thăm cô và cũng hỏi xẹm cô đã nói chuyện với Nghiêm chưa nhưng cô nói là chưa phải lúc.

Vương Tử lấy cớ trả ơn muốn giữ 2 người lại chơi 1 thời gian, anh muốn cho cô thời gian nói cho Nghiêm rồi sẽ đón em gái mình ở lại chăm sóc, anh k muốn rời em gái dù bây giờ cô có mang thai, cũng phải đợi Nghiêm mang sính lễ tới hỏi cưới anh mới cho đón về.

- -------

Sáng hôm nay anh ra ngoài từ sớm, anh đi giải quyết 1 số công vụ ở chi nhánh bên hắc bang ở nước M, anh với vương tử mới kí kết làm ăn nên anh đi kiểm tra.

- Em ở nhà ngoan tôi đi mấy tiếng rồi về.

Cô thảnh thơi trên phòng nằm, cô cũng nhớ mấy người bạn chắc xong việc sẽ xin anhy trở về sớm còn phải tốt nghiệp học viện mà thực hiện ước mơ nữa. Còn về vương tử cũng ngỏ ý giữ cô lại nhưng cô vẫn từ chối khéo, k muốn công khai thân phận cô muốn sống cuộc sống bình thường.

Đến gần trưa khi cô đang ăn cơm trong bếp thì có tiếng chuông ở cửa, nghĩ là anh về cô phấn khởi chạy ra đón. Người đàn ông đứng trước mặt cô k phải Nghiêm, ông có độ tuổi trung trung, khí chất tương đối giống anh, khuôn mặt cũng có 6-7 phần y sì, cô cũng hơi ngạc nhiên.

- Chào chú, chú tới tìm ai ạ?

- Tôi tới nhà con trai tôi.

Hóa ra là bố anh, ông tiến vào trong nhà một cách khó chịu, sát khỉ tỏa ra khiến cô cũng sợ co người, lần đầu gặp bố của anh lại trong hoàn cảnh thế này khiến cô hơi hoang mang. Đi phía sau ông là 1 cô gái có khí chất sang trọng. Cô gái có khuôn mặt lai tây, rất xinh đẹp, nếu so với Mạnh Kỳ thì 1 người đẹp theo nét á đông 1 người đẹp theo nét phương tây, người 9 người 10.

- Tôi vào vấn đề chính luôn, đây là Á Tư là con dâu được tôi chỉ định cho Nghiêm, nếu so về ngoại hình có thể cô k thua kém nhiều nhưng nếu so về gia thế và mọi điều khác chắc k cần nói. Cô cần bao nhiêu mới rời xa con tôi.

Cô cũng đã thử tưởng tượng rất nhiều lần gặp bố anh, cũng có trường hợp sẽ thế này nhưng sao khi nghe từ miệng ông cô lại thấy tổn thương sâu sắc.

- Tôi biết ban đầu là nó ép cô qua lại với nó, giờ cô nhi viện của cô tôi sẽ đầu tư, tôi cũng sẽ cho cô 1 số tiền để đi nơi khác học tập. Nếu cô biết điều thì mọi chuyện sẽ dễ dàng nhưng nếu cô k biết điều thì cái gì nó cho cô tôi đều có thể lấy lại mà phá nát.

Á Tư đứng bên cạnh ông thích trí, cô ả đã theo đuổi Nghiêm từ khi còn nhỏ sau này anh trở về nước cô cũng để anh phát triển vì ả biết dù đi đâu thì con dâu của gia tộc họ Tiêu cũng chỉ là gia tộc cô mà thôi.

- Cháu đã hiểu cháu k cần tiền, giờ cháu sẽ thu xếp rời khỏi đây, cháu k cần gì chỉ mong chú đừng động tới cô nhi viện là được.

Cô đi lên phòng rút điện thoại gọi điện cho vương tử, cô biết dù thế nào cũng sẽ k thể qua mặt được bố anh,thấy anh nghe điện của bố thấy anh kính trọng cô k muốn anh khó xử.

- Anh tới đón em được k, đừng cho Nghiêm biết.

Nghe giọng của cô anh biết có chuyện liền tức tốc chuẩn bị xe tới biệt thự, từ vương cung tới biệt thự chỉ cách 5 phút đi xe, trong lúc ấy cô chuẩn bị 1 số đồ dùng cần thiết.

- Đồ của Nghiêm mua cho cô, cô cứ mang đi dù gì người nghèo khổ như cô cũng cần phải sống, khi chú Tiêu bảo chu cấp cô còn giữ cái sĩ diện nghèo nàn làm gì?

Mạnh Kỳ nhìn Á Tư, cũng lười k muốn trả lời, cô chỉ mang theo vài bộ quần áo còn toàn bộ đồ vòng và đá quý anh mua cô k mang theo thứ gì.

Đi tới cầu thang, Á tư cô ý lấy chân ngáng chân làm Mạnh Kỳ ngã cầu thang, tuy cô dùng tay níu lại để k bị ngã mạnh nhưng tay vì chống xuống mà xương khửu tay lồi lên, có lẽ là gãy xương rồi. Cô đau đớn ôm lấy cánh tay bị gãy, bụng cũng cuồn cuộn đau đớn, máu chảy xuống 2 khe chân:

- Cứu lấy con tôi.

Lão Tiêu nghe thấy cô nói tới con liền giật mình, đôi mắt mở to, cô mà lại có con với Nghiêm, cháu của ông sao. ông chạy tới hớt hải muốn đỡ lấy cô, ông hôm nay tới cũng chỉ là muốn cô rời xa con mình.

- Cô nói cô có thai, là con của Nghiêm

Cô đau đớn gật đầu, khi ông gọi người muốn đưa cô đi bệnh viện thì vương tử cũng tới, nìn thấy em gái đang đau đớn, máu chảy khắp người, anh sợ hãi gạt tay lão tiêu.

- Kỳ, em sao thế này. Ông làm gì em gái tôi?

Vương tử đưa đôi mắt đầy oán hận nhìn lão Tiêu.

- Sao lại em gái?

- Nếu công chúa nước M có chuyện chiến tranh xảy ra là điều k thể tránh, ông hãy tìm câu trả lời cho tôi đi.

Nói rồi anh bế cô ra ngoài xe tới bệnh viện hoàng gia

- Anh ơi, con em. - Cô thều thào nắm lấy bàn tay anh

- Anh sẽ k để 2 mẹ con e có chuyện đâu.