Tình Đầu Quan Trọng Nhất Thế Gian

Chương 28: Mở mang đầu óc



Bề ngoài chiếc đĩa được bọc túi vô cùng sơ sài, không giống các đĩa phim khác có in giới thiệu lên túi ngoài. Dung Tự có chút hiểu, có chút không hiểu. "Hiểu" là bởi vì vẻ mặt của đàn chị Hạ Dữu, và cả cuốn tiểu thuyết trước đó nhỏ đưa cô. Không giống cấp 2 khi cô và đàn chị Hạ Dữu trong trường chỉ cách nhau tầng trên tầng dưới, giờ đây cô không có cách nào để trả lại cuốn tiểu thuyết ngay được. Trên phương diện xử lý cuốn sách, cô gặp chút khó khăn. Nếu vội vàng trả lại đàn chị, thế chứng minh cô nhất định đã xem qua. Mà không lập tức trả lại ngay, thì cũng nói rõ là cô đã xem rồi.

Còn "không hiểu" chính là tò mò, Dung Tự có phần tò mò nội dung trong đĩa. Tiểu thuyết đàn chị Hạ Dữu đưa cho, đối với Dung Tự mà nói như mở ra cánh cổng của thế giới mới vậy. Nếu không phải xem qua《 Hái Hoa Lục 》rồi, Dung Tự cũng sẽ không nảy sinh lòng hiếu kỳ dày đặc đối với nội dung trong đĩa như vậy. Nhà thím thì không có đầu đĩa, chỉ có cái laptop nhận đĩa CD được của chú mà thôi. Dung Tự không dám bỏ đĩa vào máy chú, cô sợ trên máy để lại dấu vết gì.

Dung Tự nghĩ đến quán internet. Trước đó cô đã nghĩ đến việc đến quán internet tìm thiếu nữ Ma giáo 《 Hái Hoa Lục 》rồi. Đối với Dung Tự mà nói, quán internet vừa lạ lại vừa quen. Quen là bởi vì Tư Đồ, Tư Đồ thỉnh thoảng không về nhà thẳng, mà cậu ta sẽ gọi mấy bạn nam trong lớp đến quán internet chơi game. Lạ là vì cô chưa từng đến đó bao giờ.

Dung Tự lựa chọn một quán Internet vô cùng khuất nẻo, cách trường học rất xa, cách nhà thím cũng có một quãng. Quán internet này mùi không dễ ngửi cho lắm, là mùi của thuốc là và thuốc tẩy đan xen tản mạn. Chủ quán trông rất trẻ trung, tuổi cũng không lớn, hắn nhìn Dung Tự đứng trước bàn. "Có chứng minh thư không?"

"Em đến tìm thông tin." Nói dối với người xa lạ đương nhiên không thể so với người quen được, Dung Tự không có vẻ gì là mất tự nhiên cho lắm. Chủ quán cười một tiếng, hình như đã nghe qua rất nhiều lý do lấy cớ như vậy. Hắn tiện tay cầm một tấm chứng minh thư từ trong ngăn kéo ra. "Bao lâu đây?"

"Một tiếng." Ở quán internet này dù cho có chơi 5' đồng hồ cũng tính tiền như một giờ thôi, thế nên Dung Tự chơi một giờ cho không lỗ. "Ở đây có đọc đĩa CD được không ạ?"

Chủ quán nhìn đĩa CD trong tay Dung Tự một lúc. "Em đến để học thật à? CPU của quán internet bình thường không đọc đĩa được. Em đến quán cafe internet gần đây thử xem đi."

Dung Tự tìm được một quán cafe internet, điều kiện của nó tốt hơn rất nhiều so với quán internet. Vừa mới đi vào, một luồng hương ấm áp đan xen ngọt ngào bay vào mặt, là mùi của quán cafe internet này. Giá của quán cũng đắt hơn mấy lần so với quán internet. Dung Tự lưỡng lự một lúc, song vẫn yêu cầu một tiếng. Bây giờ có hơi sớm, trong quán cũng chẳng có người nào. Dung Tự vào một phòng riêng, phòng riêng là có thể khóa lại được. Cô khóa lại, mở máy tính lên, lấy đĩa CD trong cặp ra, cô dè dặt bỏ vào CPU. Đây là lần đầu tiên cô xem phim bằng cách thức thế này.

Nội dung đại khái là trong một gia đình nọ, nam chính là một học sinh đang bận rộn với các kỳ thi, dù rằng nhìn hắn chẳng giống học sinh chút nào. Nam chính sống ở nhà anh ruột hắn, anh ruột hắn là nhân viên văn phòng, trông người anh cũng chẳng giống anh mà giống ba của nam chính hơn. Tiếp sau nữ chính xuất hiện. Lúc nữ chính xuất hiện, mắt Dung Tự sáng rực lên một lúc. Nữ chính có hơi xinh đẹp, đôi mắt khá giống Trình Cẩm Chi. Dù sao thì người nào đẹp cô đều cảm thấy giống Trình Cẩm Chi cả. Nữ chính là chị dâu của nam chính. Một lúc sau, tình tiết phát triển khiến Dung Tự mở rộng tầm mắt. Nữ chính ở trong phòng vuốt ve... của mình, không có bất cứ che chắn gì, hơn nữa máy quay còn quay rõ chỗ đó của nữ chính nữa.

Đích xác không nên tưởng tượng nữ chính thành Trình Cẩm Chi, Dung Tự nặn lỗ tai đang chuyển hồng của mình một lúc. Lại nghĩ đến lời lúc trước Trình Cẩm Chi từng nói, chị ấy nói tối chỗ đó ngứa nên phải kẹp chăn vào. Trình Cẩm Chi có như vậy không nhỉ? Tích tắc sau nam chính liền thấy cảnh này của nữ chính, Dung Tự có phần không hiểu, làm chuyện như vậy không phải nên khóa cửa kỹ trước sao? Cô xem loại phim này còn phải đi xa và buộc khóa cả phòng riêng cơ mà. Kỹ thuật diễn của nam chính có hơi xốc nổi, hắn làm ra vẻ mặt vô cùng khoa trương. Bộ phim này không phải sản phẩm trong nước nên đây là phương thức biểu diễn của nước ngoài đó sao? Thật ra không trách nam chính được, nếu cô gặp cảnh Trình Cẩm Chi như vậy... Thôi, không nên nghĩ đến Trình Cẩm Chi nữa.

Lại thêm được một lúc sau, nam chính liền lẻn vào phòng của nữ chính. Anh của nam chính ở công ty tăng ca. Khi nữ chính ý thức được người đến là nam chính, cô ta "giãy dụa" một lúc, Dung Tự không hiểu tại sao cách giãy dụa của cô ta lại là vừa kêu vừa cởi quần áo. Nam chính bụm miệng mũi nữ chính lại, lột quần của nữ chính xuống. Lại bắt đầu quay cận cảnh về chỗ đó nữa. Theo tiếng nam chính đưa đẩy và nữ chính nức nở, Dung Tự cảm thấy tâm hồn mình cũng bị lay động theo. Nam chính không kiêng nể anh ruột mình sao? Khiến Dung Tự càng thêm không hiểu chính là nữ chính, nữ chính ỡm ờ mà thuận theo. Thuận theo?? Lúc sau nam chính cởi sạch đồ nữ chính rồi nhấn cô ta vào trên bàn cơm. Tới đây, Dung Tự rốt cuộc hiểu rồi. Đây chính là điện ảnh cùng thể loại với tiểu thuyết《 Hái Hoa Lục 》, nếu 《 Hái Hoa Lục 》là sách đồi trụy, vậy bộ phim này là phim đồi trụy rồi. Dung Tự nuốt cổ họng một cái, cô phát hiện cuống họng mình có hơi khát. Khi nãy chủ quán hỏi cô có cần gì hay không, cô nên bảo cần chai nước suối mới phải.

Có lẽ tam quan [1] chịu sự lung lay, Dung Tự có phần không muốn xem tiếp nữa. Nhưng mà... đôi mắt của nữ chính thật sự rất giống với Trình Cẩm Chi, đặc biệt là lúc vành mắt đỏ ngầu chứa đầy nước mắt. Dung Tự lấy từ cặp ra một cuốn sách, cô chắn ngang nam chính sang một bên. Bây giờ cô chỉ muốn xem nữ chính mà thôi.

"Tự Nhi ưm..."

Tối đó, Dung Tự nằm mơ. Trong mơ có Trình Cẩm Chi, mà phía dưới của cô còn mọc thêm thứ đồ kỳ quặc. Trình Cẩm Chi ngồi ở trên người cô run rẩy đến mấy lần.

Tỉnh rồi. Không chút điềm báo mà tỉnh lại. Dung Tự vội vàng nhắm mắt lại, cô muốn trở lại cảnh trong mơ. Song cô có cảm giác là dưới thân mình hơi bất thường. Tiếp sau, cô không về lại giấc mơ ấy được nữa, mà là mơ một giấc mơ kỳ lạ, lúc tỉnh cũng không nhớ được. Dung Tự ngồi dậy, dưới thân dinh dính, cô thoáng sờ một cái, kẽ tay có chút máu. Kinh nguyệt của cô đến rồi.

Trong thanh âm chửi rủa của thím, Dung Tự đi rửa drap trải giường. Đầu óc cô đến bây giờ còn hơi lộn xộn, cô căn bản không nghe được tiếng mắng của thím. Trước đó đã phát hiện tình cảm của mình không được bình thường rồi, bây giờ sợ là...

~

Lớp của Trình Cẩm Chi lại cần khám sức khỏe, quá trình khám tương đối phức tạp, phải đem toàn thân trong ngoài kiểm tra một lần cho hết. Người khá nhiều, đám của Trình Cẩm Chi rất nhanh đã bị phân tán. Hạ Dữu nhìn bảng kiểm tra sức khỏe trong tay, nhỏ ngẩng đầu nhìn vào lớp học trước mặt. Lạ nhỉ, lớp này sao ít người quá. Lúc Hạ Dữu đi vào, đúng lúc nhìn thấy một người cầm áo blouse. Chắc là nữ bác sĩ, nhìn qua trông rất xinh đẹp. Ngũ quan thanh tú, đặc biệt là khí chất trên người tỏa ra.

"Học sinh?" Dường như bác sĩ cũng thấy nhỏ, hai ngón tay thon dài của chị ta chập lại kẹp lấy bảng kiểm tra trong tay Hạ Dữu.

Hạ Dữu nhìn cái giường trong lớp, nhỏ mau lẹ mà bò lên giường. "Là kiểm tra ngực ạ?"

"Gần đây ngực em có hơi khó chịu, phòng y tế nói không bị sao nhưng em cảm thấy rất khó chịu, em còn định vào kỳ nghỉ tới đây sẽ đến bệnh viện khám." Không biết tại sao, ở trước mặt nữ bác sĩ này, trông Hạ Dữu có phần nói lao, nhỏ cảm thấy im lặng có vẻ lúng túng.

Nữ bác sĩ mặc áo blouse vào, dáng người trông lại càng hấp dẫn, chẳng trách người ta hay nói đồng phục có quyến rũ của đồng phục.

"Nơi này à?"

"Dạ..." Bàn tay hơi lạnh của nữ bác sĩ dán sát vào trên da Hạ Dữu, đáy lòng Hạ Dữu khẽ lạnh run một cái dễ chịu. Nữ bác sĩ hình như cũng nhận ra cảm xúc của Hạ Dữu, mí mắt chị ta thấp xuống, khóe môi còn nén ý cười. Vốn là Hạ Dữu định tự mình cởi móc áo lót, nhưng nữ bác sĩ có vẻ rất linh hoạt, ngón tay khẽ nhúc nhích đã cởi ra được rồi.

Hạ Dữu đi ra phòng học với gương mặt đỏ ửng. Không giống bác sĩ khác, chữ ký của bác sĩ này trông rất xinh đẹp, là họ Phó, bác sĩ Phó.

"Dữu Tử, cậu đi kiểm tra ngực à?" Trình Cẩm Chi vừa nói vừa xoa. "Nữ bác sĩ kia chắc là đang đến kỳ đó, mặt cứng nhắc, động tác còn thô lỗ vô cùng."

Có sao? Tai Hạ Dữu lại đỏ, vừa nãy khi bác sĩ Phó thu tay về, còn khẽ véo nhẹ đầu ngực của nhỏ một cái, chốc sau đã ký tên lên bảng kiểm tra sức khỏe của nhỏ.

"Có hả?"

"Có sao hông, mình đoán là đang thời mãn kinh thì có." Cẩu Vũ cũng phàn nàn rất to.

Tim của Hạ Dữu ngừng một lúc, nhỏ cảm giác có chỗ nào không đúng.

"Chỗ này là chỗ kiểm tra ngực nè." Trình Cẩm Chi và Cẩu Vũ dẫn Hạ Dữu đi đến lớp kiểm tra ngực.

Lúc Hạ Dữu nhìn thấy bà bác sĩ kiểm tra cho bọn Trình Cẩm Chi, đầu nhỏ triệt để ngưng hoạt động. Nhỏ quay đầu lại đi tới lớp học mình vừa ra, không một ai. Đệt! Hóa ra là bị một người lạ sàm sỡ sao, Hạ Dữu vừa giận vừa thẹn đến nỗi suýt va đầu vào bảng đen luôn.

"Hạ Dữu, cậu làm sao vậy?" Nhìn sắc mặt Hạ Dữu trắng xám, Cẩu Vũ dè dặt hỏi.

"Chỗ kiểm tra ngực của cậu sao có chữ ký rồi kìa?"

Hai cô bạn lại một lần nữa đụng đến nỗi đau của nhỏ. Ấn tượng của Hạ Dữu đối với người phụ nữ kia trực tiếp từ "bác sĩ Phó" biến thành "họ Phó". Mà chắc gì họ Phó, đi sàm sỡ người ta không lẽ dùng tên thật sao. "Không gì đâu."

"Không có gì thật không? Cậu có cần đi xem bác sĩ hay không?"

Nghe được hai chữ bác sĩ này, trong nháy mắt Hạ Dữu lại nổ tung.

~

Kiểm tra sức khỏe xong là đến tiết Âm nhạc. Ăn vận trang phục phong cách, giáo viên âm nhạc bước vào phòng học, nhìn thấy vị trí trống không, cổ lại nhíu mày một lúc. "Cẩu Vũ lại trốn học?"

"Cậu ấy tưởng kiểm tra sức khỏe xong là có thể về nhà ạ." Quan hệ của Cẩu Vũ rất tốt, giáo viên âm nhạc vừa nói như thế, lớp học bèn có bạn học bênh vực cho Cẩu Vũ ngay.

Hiện tại lên cấp 3, Cẩu Vũ đã là một nữ côn đồ vô cùng nổi tiếng ở trường học, nhỏ từng dẫn theo bọn cùng khối đi cướp sân bóng rổ với lớp 12.

"Thật sao?" Giáo viên âm nhạc Phó Tân Bạch nở nụ cười một tiếng.

Cẩu Vũ đang ở ngoài trường tranh địa bàn, nhỏ cắn que kem chợt hắt hơi một cái. Cẩu Vũ xoa xoa chóp mũi của mình, bị cảm rồi sao? Tiếp theo lại cắn que kem thêm một cái. "Sao còn chưa thấy người nữa? Hông lẽ sợ rồi hả ta?"

Cẩu Vũ đang dẫn theo một nhóm thanh niên lêu lỏng ở bên ngoài nhằm ẩu đả với một nhóm khác.

~

*Chú thích:

[1] tam quan: Tam quan gồm Thế giới quan, Nhân sinh quan, Giá trị quan.

~

Lời tác giả: Cẩu Vũ: Tác giả là đồ biến thái!

Lời editor: Đích thật là người cao ắt có người cao hơn trị, ui các nhân vật phụ cũng lên sàn rồi, sắp tới lại vui lắm đây hê hê.