Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 302:




Điện thoại gọi xong không bao lâu, liền có người lái một chiếc tiểu phi cơ ngoại hình độc đáo từ trung tâm thành bay tới, tự mình nhìn cự tường trăm thước là thế nào, có đáng giá cho đại thành tiêu phí thật lớn thù lao mời Quý Hủ ra tay hay không.
Vừa nhìn thấy, người của trung tâm thành đều há hốc mồm, trước tiên nói cự tường trăm thước thật sự rất có cảm giác an toàn.
Tiếp theo là tính đầy đủ của cự tường, không hề có một đường nối, giống như một cự tường trăm thước vốn là một chỉnh thể, mặt tường phi thường bóng loáng, đừng nói là cuồng thi tiến giai, dù là ruồi bọ đi lên cũng không bám dính được.
Cuối cùng là độ dày của cự tường trăm thước, tốc độ xây dựng cùng tính an toàn, mấy vấn đề này không ai đến hỏi Quý Hủ, bọn hắn chỉ tin tưởng kết quả mình nghiệm chứng, cho nên bọn hắn đương trường thí nghiệm, dùng vũ khí năng nguyên cùng năng lực dị hóa toàn bộ đánh lên cự tường trăm thước.
Ngay trong lúc bọn họ kiểm tra cự tường, quân trợ giúp cũng chạy tới, Lỗ Linh Quang cùng Đào Nghiêu xuống xe, đầu tiên cũng nhìn thấy ngoại tường thành sụp đổ.
Đào Nghiêu vừa nhìn thấy vị trí sụp đổ, sắc mặt trắng bệch.
Lúc đầu Quý Hủ cũng không để ý đoạn tường thành này là ai chịu trách nhiệm, chứng kiến sắc mặt Đào Nghiêu đã biết được đáp án.
Rất không may, vị trí mà quái vật khổng lồ công kích chính là đoạn tường thành Đào gia phụ trách.
Đào Nghiêu không nghĩ tới lần này vận khí sẽ kém như vậy, lại có thể làm cho quái vật lựa chọn đoạn tường thành này công kích, duy nhất đáng được ăn mừng tuy tường thành sụp đổ, nhưng không tạo thành thương vong quá lớn, đây là vạn hạnh trong bất hạnh, đến lúc đó truy cứu tới, tội lỗi của hắn cũng có thể giảm xuống thấp nhất.
Ổn định tâm thần, Đào Nghiêu quan sát cự tường trăm thước bên ngoài, càng xem càng cảm thấy rung động, hắn biết đây là năng lực dị hóa của Quý Hủ, thật không tưởng tượng nổi, không muốn cũng không thể tin được, rốt cục là loại năng lực như thế nào mới có thể ở trong khoảng thời gian ngắn kiến tạo ra cự tường lớn còn rộng như thế?
So sánh với Quý Hủ, những kiến tạo sư như bọn họ hự hự bận rộn hơn một năm, cuối cùng còn không bằng kết quả người ta nâng tay liền làm thành, điều này bảo bọn họ làm sao tự xử?
Gia tộc kiến tạo sư cầm nhiều ưu đãi của đại thành như vậy, cuối cùng lại cấp ra một phần thành quả như thế, căn bản không chỉ là đơn giản vẽ mặt, đây là hỏng việc ném bát, đoạn người tiền đồ, là đem người bức lên con đường chết!
Tâm tình Đào Nghiêu phức tạp nhìn hướng Quý Hủ, hắn tựa hồ cũng không biết mình trong lúc vô ý đắc tội bao nhiêu người, hoặc là nói không thèm để ý, chỉ cần tự thân đủ mạnh đủ giá trị, hắn căn bản không cần để ý sẽ đắc tội với ai.
Kết quả kiểm tra còn tốt hơn dự đoán vô số lần, người trung tâm thành phi thường kích động, chủ động bắt tay Quý Hủ, chiếm được đãi ngộ tương đương Hoa Đồng.
Quý Hủ mỉm cười:
- Lời khách khí cũng không cần nói, không chờ được chư vị tiếp tục lãng phí thời gian, tôi muốn tự mình báo cho các vị kiến tạo của tôi chẳng những chắc chắn không thể phá hủy, còn có năng lực ngăn cách cảm xúc, chỉ cần ở lại trong kiến trúc của tôi, không gian phong bế, cho dù đọa biến vật đứng ngay ngoài cửa cũng sẽ không cảm giác được cảm xúc sợ hãi bên trong, muốn phá hủy kiến trúc, khó khăn cũng không nhỏ.
Mọi người:
- !
Phản ứng đầu tiên của Hoa Đồng là hộp niêm phong, những người khác cũng đi theo nhìn sang, giờ phút này rốt cục có người hỏi.
Hoa Đồng nuốt nước bọt:
- Đó là con quái vật khổng lồ từ trong vực sâu đi ra, đã bị phong bế bên trong hộp, lúc trước một mực rít gào va chạm, mang theo hộp nơi nơi nhảy loạn.
Mọi người rầm một tiếng tràn qua, tìm kiếm tổn hại hay vết rạn, đáng tiếc không có, giống như cự tường trăm thước, đó là một chỉnh thể, không có khe hở.
Mọi người nhất thời trầm mặc.
Cao tầng trung tâm thành thần sắc trịnh trọng nói:
- Không biết Quý tiên sinh kiến tạo một cự tường đầy đủ trăm thước, cần bao lâu thời gian?
Quý Hủ nói:
- Thời gian không là vấn đề, vấn đề là đại thành có cấp được thù lao làm tôi thỏa mãn hay không.
Một vị cao tầng nói:
- Tôi cảm thấy thời gian mới là vấn đề căn bản nhất.
- Chỉ cần có thể thỏa đàm, trong vòng mười ngày tôi sẽ có thể xây ra cự tường trăm thước.
Vừa nghe, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
- Có phải mạnh miệng hay không, thử xem chẳng phải sẽ biết sao?
Quý Hủ nhắc nhở:
- Trước khi rối rắm có tin tưởng tôi hay không, có phải nên vượt qua nguy cơ trước mắt tốt hơn không? Cự tường bán thành phẩm của tôi, chỉ lấy ra ứng cấp, vạn nhất cuồng thi triều đi vòng qua cự tường tôi cũng không có cách nào.
Điều này cũng không cần Quý Hủ nhắc nhở, đã có binh lính chạy đi xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.