Toàn Chức Pháp Sư

Chương 240: Lại xuất hiện Hắc Súc Yêu




Dịch: Hoangforever
Vũ Ngang thực sự cảm thấy không thể chịu đựng được nữa khi để cho tên Mạc Phàm này khua môi múa mép liên tù tì từ nãy tới giờ. Từ trên miệng của hắn liền tuôn ra một đoạn chú ngữ kỳ quái.
Chú ngữ này giống như tạo ra một cái âm phù có màu xám tro, có hình dạng nho nhỏ đủ để nhìn thấy vậy. Bọn nó lơ lửng xung quanh Vũ Ngang, tạo thành một sợi dây dài và hẹp màu xám tro.
Sợi dây dài này đan xen quấn quanh, bện thành một cánh cửa màu xám tro có khắc đầy bùa chú.
Cánh cửa màu xám tro này chậm rãi mở ra. Nhất thời có một đạo ánh sáng màu đậm xanh lá cây bắn ra, trực tiếp khóa chặt Mạc Phàm đang ở trong lồng sắt khổng lồ kia.
Mạc Phàm có thể thể khẳng định có một con mắt ghét ác như ghét cừu đang nhìn chằm chằm vào hắn. Khi con quái vật từ trong cánh cửa màu xám tro kia đi ra. Rốt cuộc lúc này Mạc Phàm mới thấy rõ được hình dạng của nó.
Cả người nó có màu xám đen. Trên da của nó có rất nhiều nếp nhăn hình dạng kỳ quái giống như một bầy rết lúc nhúc ở trên người vậy. Có lẽ nó bị một thứ đồ vật sắc bén nào đó hành hạ lên người rất nhiều lần thì phải.
Hình dáng của nó cơ hồ không khác gì đám Hắc Súc Yêu kia là mấy. Nhưng nó khác biệt ở chỗ, nó có kích thước rất là lớn. Mạc Phàm nhìn kỹ một lúc, mới phát hiện ra hơi thở của con này không khác gì hơi thở của Hứa Chiêu Đình lúc biến thành con quái vật kia là bao!
Nó là một cỗ tử khí bị nguyền rủa cũ kỹ. Nó có mùi tà ác. Mà thực lực con Hắc Súc Yêu này e rằng còn vượt xa đám Hắc Súc Yêu bình thường kia!!
“Đây là một con Hắc Súc Yêu nguyền rủa. Nó được chúng ta chế luyện từ một người đang còn sống, đem ném vào trong hồ ngâm. Trước khi ném nó vào, chúng ta sẽ tiến hành tẩy lễ, bằng cách hành hạ hắn thật nhiều, để cho hắn cực kỳ oán hận chúng ta. Hắn oán hận càng mạnh, thì xác suất biến thành Hắc Súc Yêu nguyền rủa càng lớn… Đây là con Hắc Súc Yêu nguyền rủa đầu tiên của ta. Hứa Chiêu Đình là con thứ hai. Mà ngươi, ta sẽ biến thành con Hắc Súc Yêu nguyền rủa thứ 3!!’
Vũ Ngang chỉ vào Mạc Phàm rồi nhếch miệng lên nói.
Vũ Ngang biết tên Mạc Phàm này có trời sinh song hệ. Bình thường mà nói nếu như hắn đem một tên Ma pháp sư có thực lực mạnh mẽ ném vào trong hồ ngâm để chế luyện. Xác suất để hắn biến thành Hắc Súc Yêu nguyền rủa sẽ tăng lên rất là nhiều. Nhất là cái tên Mạc Phàm này, một kẻ có tư chất trời sinh song hệ lại càng cao hơn nữa!!
Mạc Phàm nhìn con Hắc Súc Yêu nguyền rủa vừa mới xuất hiện này, không khỏi nhíu mày một cái.
Dựa theo hơi thở con này tỏa ra, hắn có thể phán đoán ra được con quái vật này tuyệt đối đạt tới cấp bậc Chiến Tướng. Không ngờ cái tên Vũ Ngang này cũng có tiến triển trong 1-2 năm qua. Từ khống chế mấy con Hắc Súc Yêu nhỏ bé đã lên tới thành giáo sĩ có một con Hắc Súc Yêu nguyền rủa!
Hiện tại Mạc Phàm có thể hiểu đại khái cấp bậc trong Hắc Giáo Đình.
Cấp thấp nhất chính là giáo đồ. Phần lớn đám giáo đồ này núp trong vỏ bọc của người bình thường. Bọn chúng lợi dụng năng lực có thể khống chế được Hắc Súc Yêu mà Hắc Ám Giáo Đình đã ban cho để giành lợi ích về cho bản thân mình.
Lên một cấp nữa chính là Giáo Sĩ. Hiện tại Vũ Ngang chính là một gã Hôi Y Giáo Sĩ. Hắn có một đám giáo đồ bán mạng cho mình.
Lên thêm tiếp một cấp bậc nữa chính là Chấp Sự.
Hứa Chiêu Đình liều chết lén lút đưa cho hắn một cái tên. Chính là tên của gã Lam Y Chấp Sự này.
Vũ Ngang làm Hôi Y Giáo Sĩ. Đương nhiên hắn sẽ có năng lực khống chế được bọn Hắc Súc Yêu nguyền rủa có thực lực mạnh mẽ này rồi.
Đáng tiếc lúc Hứa Chiêu Đình biến thành Hắc Súc Yêu nguyền rủa vẫn còn lưu lại một chút ý thức. Cho nên Hứa Chiêu Đình mới chạy trốn ra được bên ngoài. Hơn nữa Vũ Ngang cũng biết hắn khó có thể khống chế được Hứa Chiêu Đình. Cho nên hắn bỏ qua cho Hứa Chiêu Đình.
Mà lúc này, con Hắc Súc Yêu nguyền rủa được hắn gọi ra ở đây thì lại tuyệt đối trung thành với hắn. Bởi vì nó bị Vũ Ngang nô dịch có lẽ hơn 10 mấy năm rồi!
“Ngươi có biết nó là ai không?”
Vũ Ngang chỉ vào con Hắc Súc Yêu vừa mới xuất hiện bên cạnh mình, khuôn mặt dữ tợn nói.
“Ta đếch thích biết đấy! Làm gì được nhau.”
Mạc Phàm đứng trong lồng sắt khổng lồ, vừa trì hoãn thời gian với Vũ Ngang, vừa tìm kiếm cửa ra khỏi lồng sắt.
Ở trên cõi đời này có lẽ cũng chẳng còn ai biết được, con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này thật ra chính là cha ruột của tên Vũ Ngang kia!
Khi năm hắn được 7 tuổi, sau khi hắn vô tình trở thành một thành viên được bồi dưỡng của Hắc Giáo Đình. Chuyện Vũ Ngang làm đầu tiên chính là ngược đãi cha ruột của mình, biến hắn thành Hắc Súc Yêu.
Sau đó không lâu, Vũ Ngang tiến vào trong Mục Gia. Ở trong Mục Gia hơn 10 năm trời, nhưng hắn cũng không có bị bại lộ thân phận của mình. Hơn nữa hắn còn lấy được tài nguyên từ Mục Gia, từ từ tôi luyện con Hắc Súc Yêu này.
Quả nhiên, con Hắc Súc Yêu biến thành người thân cận bên cạnh hắn lúc đó rất là có tinh thần tranh đấu. Nó theo Vũ Ngang nhiều năm trời, cũng bộc lộ hết tài năng của nó ra và hóa thân thành một con Hắc Súc Yêu nguyền rủa.
Cũng chính nhờ có nó, mà Vũ Ngang mới trở thành Giáo Sĩ được. Hắn trở thành người nghe mệnh lệnh trực tiếp từ Lam Y Chấp Sự.
Nhiệm vụ lần này nếu như hắn có thể hoàn thành. Chắc chắn hắn sẽ được Giáo chủ Tát Lãng đánh giá cao. Chuyện ngồi lên vị trí Lam Y Chấp Sự có quyền lực ngập trời kia càng dễ dàng hơn bao giờ hết!
Phàm là người đắc tội với hắn, đều không một ai có kết quả tốt đẹp. Ở thời điểm hắn mới chỉ có 7 tuổi, thế mà hắn đã có thể đem cha ruột của mình biến thành một con quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ rồi. Huống hồ gì là Mạc Phàm cơ chứ. Một người đã phá hủy kế hoạch ẩn núp 10 năm của hắn, hủy hoại một nửa khuôn mặt của hắn!!
Hắn chắc chắn phải đem tên Mạc Phàm này hành hạ sống không bằng chết!!!!!
“Lên! Xé xác hắn ra cho ta.”
Vũ Ngang hung hăng ra lệnh cho Hắc Súc Yêu nguyền rủa. Chiếc roi tên tay thì không ngừng quất lên người nó.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này hiện ra sự sợ hãi vô cùng đối với Vũ Ngang. Nó đem tất cả ủy khuất, thống khổ, đau đớn của mình chuyển lên người cái tên Mạc Phàm đang bị nhốt ở trong lồng sắt khổng lồ kia.
Hơi thở nguyền rủa tỏa ra giống như một làn khói độc, khiến cho bất kỳ ai hít phải đều thở không nổi. Nó từ bên ngoài lồng sắt, điên cuồng phóng về phía Mạc Phàm.
Mạc Phàm vốn là đang đứng sát bên cạnh cái lồng sắt. Nhìn thấy con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này càng lúc càng nhích tới gần mình, hắn liền vội vàng lui về phía sau mấy bước.
Con quái vật này, hình thể rất là to lớn, chắc chắn nó không thể chui lọt qua cái cửa vào lồng sắt kia được?
Trong lúc Mạc Phàm đang còn âm thầm cảm thấy may mắn ở trong lòng, vì con Hắc Súc Yêu kia không có chui vào được. Thì ngay lập tức Mạc Phàm liền phát hiện ra, con Hắc Súc Yêu này có năng lực co người lại. Thân thể nó đang to lớn như thế kia, đột nhiên nghiêng mình với một góc độ không thể tin nổi. Sau đó đỉnh đầu của nó liền chui lọt vào trong cửa sắt kia. Tiếp theo là tới thân thể khô quắt với những chiếc xương sụn, xương cốt xấu xí chui vào.
Quá trình con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này chui vào trong lồng sắt nhìn rất là kinh dị. Nếu như một người bình thường mà nhìn thấy cảnh tượng như thế này, có lẽ hắn đã bị dọa cho sợ ngất luôn rồi.
Vũ Ngang nhìn thấy Mạc Phàm hiện ra sự sợ hãi. Nụ cười trên môi liền lộ ra.
Hắn phải tận mắt nhìn thấy, phải hưởng thụ quá trình đầy đặc sắc này. Đáng mong đợi nhất chính là, hắn có thể trông thấy mọi người nhìn thấy Mạc Phàm chỉ còn lại da bọc xương ở trong cái lồng sắt này, sau khi Ty Dạ Thống Trị biến mất.
“Vũ Ngang. Lập tức rút lui!”
Đột nhiên, một âm thanh chui vào trong tai Vũ Ngang.
Nghe thấy có âm thanh từ chiếc máy trợ thính bên tai vọng tới, Vũ Ngang liền giật mình. Hắn vội vàng cung kính truyền tin lại cho người ở đầu bên kia:
“Đồ sắp tới tay rồi. Chấp Sự đại nhân, tại sao lại vội vã như vậy?”
“Ta có dự cảm xấu.”
“Nhưng mà, Chấp sự đại nhân, tên tiểu tử có Địa Thánh Tuyền đã bị ta khống chế ở trong lồng sắt khổng lồ rồi. Rất nhanh là ta có thể bắt được hắn. Xin đại nhân cho chúng ta thêm một chút thời gian.”
Vũ Ngang vội vàng nói.
Nói đùa gì vậy??? Thật vất vả lắm Vũ Ngang mới lùa được tên Mạc Phàm này vào trong lồng sắt. Cứ như vậy mà rút lui, Vũ Ngang hắn làm sao cam tâm cho được???
“Thật không?”
Vị chấp sự đại nhân kia nghe thấy như vậy liền tỏ ra do dự.
Lần này nếu như hắn tay không trở về…bọn hắn chắc chắn sẽ bị Tát Lãng trách phạt.
Nhưng nếu như không lập tức rút lui, thì hắn có cảm giác người của Thẩm Phán Hội đang từ từ tới gần. Lam Y Chấp Sự liền hiện ra mấy phần do dự.
“Chấp sự đại nhân, ta rất nhanh là lấy được Địa Thánh Tuyền thôi. Tới lúc đó ta sẽ dâng lên cho ngài đầu tiên.”
Vũ Ngang không muốn bỏ qua cho cơ hội lần này.
“Chuyện này… ta chờ thêm một chút nữa vậy.”
Lam Y Chấp Sự nói.
Vì Địa Thánh Tuyền, bọn họ chấp nhận mạo hiểm để lấy được nó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.