Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ

Chương 10



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rõ ràng là đang sốt cao.

Dưới hoàn cảnh ngư long hỗn tạp như ở Đoàn Tinh Đạo có rất nhiều Alpha này.

Trong lòng Yến Hàn căng thẳng, nắm chặt nắm tay mà vẫn không kìm được sự hoảng loạn trong lòng, liền đứng dậy đi thẳng đến bàn điều khiển.

Đội trưởng đội Hộ Vệ đang nghiêm túc điều khiển chiến hạm, thì đột nhiên có một người từ phía sau lao ra, sợ tới mức rút súng theo phản xạ, nhưng động tác của đối phương càng nhanh hơn, trực tiếp cướp quyền thao tác chiến hạm.

Chiến hạm đột nhiên quay đầu thoát đội, những chiến sĩ khác liền lộ vẻ hoang mang, sôi nổi vào nhóm chat hỏi làm sao thế?

Đội trưởng đội Hộ Vệ đội không biết có chuyện gì, nhưng vẫn phải trấn tĩnh lại tinh thần, báo cho các chiến sĩ cứ làm theo kế hoạch, sau đó tắt tai nghe, giữ tư thế né tránh, cẩn thận nhìn bệ hạ.

Vẻ mặt lạnh lùng cứng rắn, đôi môi căng thẳng, khi cúi người điều khiển chiến hạm, toàn thân giống như một lưỡi dao sắc bén bị uốn cong, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể rút đao.

Có chuyện gì xảy ra???

Bởi vì trí não tự chủ mở hình thức bảo hộ, cho nên đội trưởng đội Hộ Vệ cũng không thể nhìn thấy trên màn hình có một Omega đang nóng đến nỗi mặt đỏ như hoa đào, nhìn chằm chằm vào Yến Hàn đang tràn ngập tính xâm lược.

Bởi vì cảm thấy tình huống của đối phương không thích hợp, nhưng lại không nhớ ra sai chỗ nào, cho nên nhìn một hồi lâu liền cảm thấy đối phương vẫn ổn.

Dưới cái nhìn chăm chú của Omega, tin tức tố của Yến Hàn vốn đang bắt đầu ngo ngoe rục rịch dần dần ổn định lại, hắn ý thức được chính mình không thể mất khống chế, chịu đựng sự nóng nảy trả lại quyền điều khiển cho đội trưởng đội Hộ vệ: "Đi tìm hắn!"

Tuy không nói là ai, nhưng có thể ảnh hưởng Yến Hàn đến tình trạng này thì đội trưởng đội hộ vệ liền hiểu rõ, liên tục gật đầu.

Anh ta lại một lần nữa mở tai nghe ra tiếp tục điều khiển, Yến Hàn thì trở lại vị trí lúc đầu, lại lần nữa nắm chặt nắm tay.

Hắn không thể mất khống chế.

Không thể hoảng.

Hắn nỗ lực trấn định, thả chậm tốc độ nói để Omega phía đối diện có thể hiểu được: "Ngay bây giờ hãy khóa chặt cửa chính và cửa sổ lại! Ngay lập tức! Khi nào kết thúc kỳ phát tình thị lại mở cửa, trong lúc này không cần để ý tới bất luận kẻ nào!"

Cố Thâm cảm thấy thanh âm này rất xa xôi nhưng lại cũng rất quen thuộc, cẩn thận phân biệt nửa ngày mới đột nhiên bừng tỉnh: "Tôi phát tình???"

Có lẽ là do ý thức tự cứu siêu cường đã giúp y nhặt về một chút lý trí, lập tức đứng dậy, nhìn phải nhìn trái một vòng liền tìm được điều khiển từ xa, đóng chặt tất cả các cửa che chắn tin tức tố lại, sau khi đã đóng kín toàn bộ liền đem điều khiển vứt ra thật xa, xác định người khác không vào được mà chính mình cũng không ra được lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, lạch cạch một tiếng ngồi xuống sô pha.

Lý trí vừa rời khỏi thì toàn thân liền có phản ứng dữ dội, nóng đến nỗi đáy mắt y chảy đầy nước mắt.

Hơn nữa có thể là do đang kỳ phát tình nên khướu giác ngày càng nhạy cảm, y đột nhiên cảm thấy căn phòng này thật khó ngửi, khắp nơi đều là một mùi hương rất kỳ quái, y thật không thích, thực bài xích, bài xích đến nỗi cả người như bị kim đâm, thậm chí còn muốn rời khỏi nơi này.

Cũng may y đã sớm đoán được nên đã đem điều khiển từ xa giấu đi, dưới tình huống lý trí mơ hồ chỉ có thể di chuyển khắp nơi, mãi đến khi không còn sức mới tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xếp bằng trên mặt đất.

Yến Hàn một bên chú ý tình huống của y, một bên bên liên hệ với viện trưởng viện nghiên cứu, hỏi: "Dưới tình huống nào mà Omega vừa tiêm xong thuốc ức chế liền sẽ trực tiếp phát tình?"

Viện trưởng Viện nghiên cứu trả lời ngay: "Nếu dưới tình huống thuốc không có vấn đề gì, chỉ có thể có 2 trường hợp là "không dung nạp" và "lần phát tình trước đánh dấu với Alpha có độ phù hợp quá cao", đều sẽ dẫn tới tuyến thể tự bảo hộ kích thích phát tình."

Yến Hàn: "Thuốc là do mấy người đưa."

Viện trưởng Viện nghiên cứu nháy mắt hiểu ra là Omega của bệ hạ, liền khẳng định nói: "Vậy thì là tính huống sau!"

Yến Hàn nhíu mày: "Nói thẳng cách giải quyết."

Viện trưởng Viện nghiên cứu: "Phương án tốt nhất chính là cắn một ngụm, nếu Alpha không có ở bên người thì nhanh chóng đưa đến bác sĩ chuyên nghiệp."

Yến Hàn: "Có cách nào tự cứu không?"

Viện trưởng Viện nghiên cứu cẩn thận hỏi thăm tình hình của người bệnh, trầm mặc một lát, trả lời: "Hạ nhiệt bằng cách vật lý, còn lại tùy duyên."

Yến Hàn: "......"

Viện trưởng viện nghiên cứu cũng đành bất lực: "Không thể yêu cầu một Omega không có kiến thức về y học tự cứu được, thậm chí vị Omega này còn đang sốt đến mơ hồ, cho nên khả năng này là bằng không."

"Vẫn là đề cử cắn một ngụm."

"......"

Yến Hàn tắt màn hình nhìn về phía Omega. Có lẽ là để phân tán sự chú ý, chính y đang cầm dao nhỏ tước nhánh cây, do ngón tay đang nhũn cho lên sức lực cũng không quá lớn, Yến Hàn nhíu mày nhìn nửa ngày, vẫn còn may là không có đem ngón tay mình vào tước luôn.

Omega tước đi vỏ cây, đem nhánh cây tước thành 30 thanh gỗ nhỏ, lại bắt đầu tỉ mỉ mài giũa.

Toàn bộ quá trình ánh dao như nước chảy mây trôi, đẹp đến không nói nên lời.

Lần đầu tiên Yến Hàn thấy đồ thủ công mỹ nghệ, nhìn chằm chằm rất lâu, chờ đến khi đối phương đối phương lấy ra một thanh thứ hai, mới đột nhiên nhớ tới một vấn đề.

—— Nhánh cây từ đau ra? Không phải đã khóa hết cửa trong phòng rồi sao?

Trên nhánh cây vẫn còn lá xanh, có lẽ là thời gian ngắt không lâu, chẳng lẽ là hôm nay Omega nhặt được ở bên ngoài?

Bởi vì Tinh tặc thường phải ẩn náu, cho nên bọn họ chưa bao giờ chủ động dọn sạch cỏ hoang hay chặt cây cối, lấy thiên nhiên làm thành lá chắn, cho nên độ bao trùm của thảm thực vật ở nơi này so với đế quốc còn cao hơn —— Tất nhiên cũng có nhiều vấn đề, như người càng nhiều thì cần càng nhiều chỗ để ở.

Cho nên ở Vùng Xám nhặt được nhánh cây mang về là chuyện hết sức bình thường, nói không chừng là do Omega cảm thấy nhánh cây này đẹp nên thuận tay mang về. Hắn không thấy được là bởi vì vị trí trong video Quang Não có hạn, chỉ cần Omega vừa dịch vị trí, không xuất hiện cũng thật bình thường.

Yến Hàn tìm rất nhiều lý do, nói có sách mách có chứng lại rất có logic, nhưng là......

Trực giác nói cho Alpha biết, sự tình không phải như thế.

"Bệ hạ, tới rồi." Đội trưởng đội Hộ Vệ đột nhiên quay đầu lại: "Nếu muốn đi tiếp vào trong thì chiến hạm quá lớn, chúng ta phải đổi qua cơ giáp."

Yến Hàn bình tĩnh lại, trực tiếp đứng dậy: "Đi."

Phó đội trưởng chờ đã lâu, nhìn thấy bọn họ liền bật đèn xanh một đường hộ tống: "Khi tôi nhận được thông báo đã khóa chặt khu vực không cho người tới gần. Hơn nữa phản ứng của Cố tiên sinh rất nhanh chóng kịp thời phong bế không cho tin tức tố bị tiết ra ngoài......"

Đội trưởng đội Hộ Vệ nghe được âm thầm kinh hãi, anh ta liền nói tại sao tự nhiên bệ hạ lại nổi điên, nguyên lai là bởi vì đánh dấu tạm thời của Omega đã mất đi hiệu lực trực tiến vào kỳ phát tình.

Đây chính là hang ổ đứng hàng thứ 2 của Đoàn Tinh Đạo, tuy ở chỗ này có người của bọn họ, nhưng chỉnh thể chất lượng thành viên so le không đồng đều, vạn nhất bị người khác phát hiện có Omega phát tình hậu quả rất nghiêm trọng.

Khoan đã, hình như có chỗ nào đó không đúng.

Đội trưởng đội Hộ Vệ tính thời gian, nhíu mày nói: "Tại sao lại đến sớm như vậy?"

Mặc dù Omega thường xuyên tiến vào kỳ phát tình, nhưng tính theo thời gian lần trước thì rõ ràng còn mấy ngày nữa mới tới.....

Yến Hàn miễn cưỡng từ màn hình phân ra một chút lực chú ý, đơn giản thuật lại nguyên nhân: "Tôi kêu y tiêm thuốc ức chế."

Đội trưởng đội Hộ Vệ khiếp sợ: "Đã tiêm thuốc ức chế còn phát tình?"

Dừng một lát, đột nhiên càng thêm khiếp sợ: "Thuốc ức chế dẫn động phát tình???"

Yến Hàn gật đầu.

Có thể nói là như vậy.

Ngay khi hắn cảm nhận được đánh dấu lâm thời của mình đang dần dần biến mất, khi Omega cách xa chính mình, lại một thân một mình ở trong ổ sói sẽ gặp nguy hiểm, cho nên liền thông báo trước cho y, tốt nhất là trước khi Omega phát tình trực tiếp tiêm thuốc ức chế vào để phòng ngừa về sau đột nhiên không kịp phòng tránh dẫn tới tổn thất lớn hơn nữa.

Vốn dĩ như vậy là đúng, không sai.

Nhưng ai mà nghĩ tới, bởi vì độ phù hợp của 2 người quá cao, dấn tới tuyến thể của Omega trực tiếp bài xích thuốc ức chế, làm cho Omega trực tiếp tiến vào kỳ phát tình, hơn nữa là trực tiếp phát sốt.

Sau đó, liền biến thành bộ dáng hiện tại.

Phòng vẫn như cũ bị phong tỏa kín mít, Omega trong màn hình đang ngồi dưới đất tước khúc gỗ, bộ dạng làm việc vô cùng nghiêm túc, chỉ là lông mày càng ngày càng nhíu lại, lâu lâu sẽ nhìn quanh bốn phía, lại có chút đứng ngồi không yên.

Yến Hàn đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt tối sầm: "Căn phòng này trước kia là của Alpha?"

Phó đội trưởng theo bản năng sờ mặt nạ mô phỏng trên mặt, nói: "Căn phòng đó là của gương mặt này."

Độ ấm hiện trường tăng đột ngột.

Đội trưởng đội Hộ Vệ dùng khuỷu tay thúc phó đội trưởng, khẩn cấp cứu trợ: "Omega còn ở bên trong, ngài mà càng mất khống chế thì vị ấy ở trong đó càng lâu, bây giờ ngài tức giận còn không bằng đi vào nhìn Omega đi, chỉ cần nhìn thấy mặt thì chẳng lẽ chút tin tức tố này còn không áp được? Ngài chính Alpha cao cấp mà!"

Rắm cầu vồng này thực sự rất hiệu quả, vốn dĩ sóng nhiệt đang phập phồng, cuối cùng cũng từ núi lửa sắp phun trào chuyển sang thành nước âm, nhiệt độ dần giảm xuống, tính nguy hiểm giảm mạnh.

Yến Hàn khôi phục lý trí cảm thấy anh ta nói đúng, tiến lên gõ cửa, hai tròng mắt nhìn chằm chằm Omega trong màn hình, thấp giọng nói: "Mở cửa, đưa tiền."

Đội trưởng đội Hộ Vệ: "......"

Phó đội trưởng: "......"

Ngay cả Cố Thâm đang nghiêm túc tước cây gỗ đều sửng sốt mấy giây, chậm rãi ngẩng đầu xem hắn, nỗ lực dùng đại não đang hồ đồ tự hỏi.

Hắn vừa mới nói cái gì???

Yến Hàn bình tĩnh nói: "Thế nào? Chẳng lẽ quên rồi? Mấy ngày trước chúng ta vừa mới hợp tác, cậu được nhận 4.5 thành. "

Cố Thâm đột nhiên nổi giận: "Nói bậy, rõ ràng tôi có 5.5 thành!"

Yến Hàn: "Không phải đâu? Làm sao mà tôi nhớ có 4.5 thành thôi nhỉ?"

Cố Thâm trợn tròn đôi mắt, tuy rằng sốt đến mơ hồ nhưng đối với con số vần là rất nhạy bén, một mực chắc chắn: "Anh nhớ lầm, chính là 5.5!"

Yến Hàn: "Vậy thì chắc chắn là có vấn đề, cậu mở cửa ra chúng ta trực tiếp đối chiếu tính tiền."

Cố Thâm đã bị vòng tiến mương, theo bản năng đứng dậy đi hai bước, lại đột nhiên cảnh giác nói: "Không được, bây giờ tôi không thích hợp để tính toán sổ sách, nếu anh lừa tôi thì phải làm sao bây giờ!"

Cố Thâm càng nghĩ càng cảm thấy chính mình thông minh: "Vừa nãy anh định lừa gạt tôi!!"

Yến Hàn: "......"

Ngu rồi.

Thời gian có hạn, Yến Hàn từ bỏ câu thông ngược lại đánh giá cửa phòng, tính ra xác suất phá cửa thành công, một quyền đánh ở trên cửa.

Phần lớn vách tường đều làm từ bằng một chất liệu rất chắc chắn, được liên kết rất chặt chẽ, cách phá vớ tốt nhất là nhằm vào những khe hở nhỏ.

Yến Hàn lại là đám một phát, thể chất của Alpha đỉnh cấp cứng như thiết, đấm một quyền liền tạo một cái hố, đấm nhiều vài cái thì cánh cửa nhanh chóng bị sụp đổ.

Yến Hàn tránh đi khoá cửa, bẻ một góc tường bị phồng lên, dùng chân sau mượn lực lên tường trực tiếp xé ra một lỗ hổng.

Đội trưởng đội Hộ Vệ: "......"

Phó đội trưởng: "......"

Cố Thâm: "......"

Yến Hàn bước vào.

Hơi thở lãnh lẽo trong phòng nháy mắt vây lấy hắn, như thể suối rừng trong veo đã biến thành sông băng rừng tuyết, hô hấp hai lần mà lạnh đến thấu tim gan.

Yến Hàn bị câu tin tức tố ra ngoài, lo lắng chính mình cũng sẽ mất khống chế, chỉ có thể nhanh chóng tiến lên, bắt lấy Cố Thâm nghĩ mau chóng giải quyết.

Tư vị tin tức tố bùng nổ cũng không dễ chịu, đặc biệt là Cố Thâm đang trong trang thái bị thuốc kích thích, so với Omega bình thường càng thêm nghiêm trọng, nếu kéo dài lâu sẽ tổn hại đến thân thể.

Nhưng là Cố Thâm cũng không phối hợp, mới đầu còn muốn chạy, nhưng sau khi bị ôm vào lồng ngực lại cảm thấy ấm áp trên người rất quen thuộc, liền cọ cọ hướng lồng ngực hắn.

Yến Hàn bị cọ một thân hỏa, nhìncái cổ trắng nõn mát lạnh đung đưa trước mặt, đột nhiên cúi đầu hôn lên.

Thực nhẹ nhàng, giống như chuồn chuồn lướt nước, lại làm cho Omega vốn đang mẫn cảm trực tiếp mềm nhũn, hoàn toàn an phận.

Yến Hàn rốt cuộc tìm được cơ hội, thật cẩn thận cắn phá tuyến thể rót tin tức tố của mình vào.

Nóng bỏng, mang theo hơi thở của hắn.

Từng chút lại từng chút một.

Trong phòng an tĩnh một lát, hơi thở lạnh lẽo đột nhiên biến mất, ngay khi Yến Hàn cho rằng đã kết thúc, sau đó một mùi hương quả chín mãnh liệt lại quen thuộc truyền tới.

Ngọt ngào, giống như một quả dâu tây được giấu dưới lớp băng, đột nhiên cắn một ngụm liền bị sự ngọt ngào đó truyền từ răng đến xuống đáy lòng, mang theo sự kinh hỉ khiến người ta không kịp phòng bị.

Trong nháy mắt Cố Thâm liền sinh long hoạt hổ đảo khách thành chủ, ôm lấy cổ hắn đột nhiên đem người đè xuống, y nói: "Khó chịu......"

"Tôi thật khó chịu......"

"Anh đã đánh dấu tôi rồi còn không chịu giúp tôi thoải mái......"

"Thật quá đáng......"

Cố Thâm ủy ủy khuất khuất rầm rì, bộ dạng vô lại giống y như đúc lần đánh dấu tạm thời trước.

Yến Hàn thiếu chút nữa bị y chọc tức đến bật cười, tạm thời vứt bỏ nghi hoặc nào đó, xoay người đem vị trí của hai người đổi cho nhau: "Cậu xác định để tôi quá phận sao? Hử?"

Cố Thâm không chút sợ hãi, bám lấy eo hắn, khóe mắt ửng đỏ hơi cong lên: "Tới đi tới đi!"

Yến Hàn: "......"

Lòngbàn tay chống đỡ mặt đất của hắn hơi siết chặt, thầm than một tiếng.

—— này Omega là thật sự muốn mệnh.

- ----------------------------

* Hình ảnh miệng thả rắm cầu vồng: