Tôi Chỉ Muốn Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ (Phần 1)

Chương 29: Freestyle



Ba người Trương Tử Phàm đều đã ngồi xuống bậc thang đúng theo xếp loại của mình.

Ở giữa sân khấu.

Chỉ còn mình Giang Thuật lẻ loi đứng đó.

Lê Thiên Vương vừa lật tư liệu về Giang Thuật, vừa cầm mic cất lời, “Giang Thuật đúng không, cậu có tài nghệ gì muốn biểu diễn cho chúng tôi không?”

Giang Thuật gãi gãi đầu, “Em cũng chẳng có mấy tài cán để khoe ra, hay là…

“Hay là em xoạc chân cho mọi người xem nhé!”

Nói xong.

Giang Thuật quả thực đứng trên sân khấu, biểu diễn một màn xoạc chân khá chuẩn mực cho bốn vị cố vấn.

Bốn vị cố vấn: “…”

Toàn thể học viên: “…”

Lê Thiên Vương giật giật khóe môi, nghẹn ngào mãi mới thốt ra được một câu, “Người dẻo quá nhỉ.”

(Bên Tàu có một câu đùa rất nổi trên mạng là: Xoạc chân rộng chứng tỏ tình yêu. Ý là xài xoạc chân thay vì bắn tim để tỏ tình các kiểu, hay được dùng làm meme.)

“Giang Thuật, tôi thấy trong phần giới thiệu bản thân của cậu, cậu có nói cậu thích hát nhảy rap và cả bóng rổ, cậu có thể biểu diễn một đoạn rap cho tôi được không.” Người đang lên tiếng là cố vấn rap Âu Dương Hàn.

Đấy là vì tui rảnh háng viết vui vậy thôi!

Giang Thuật cười khổ không thôi ở trong lòng.

Nhưng Âu Dương Hàn đã nói đến thế rồi, Giang Thuật còn có thể từ chối hay sao.

Vì thế, Giang Thuật gật đầu, “Vâng, em sẽ rap một đoạn freestyle nhé ạ.”

Hai mắt Âu Dương Hàn sáng ngời.

Freestyle à!

Đây chính là kiểu rap khó nhất.

Học viên này không phải dạng vừa đâu!

Âu Dương Hàn bắt đầu cực kỳ chờ mong màn thể hiện của Giang Thuật.

Âu Dương Hàn mỉm cười duỗi tay ra hiệu với Giang Thuật, “Mời cậu bắt đầu biểu diễn!”

Giang Thuật gật đầu, sau đấy bắt đầu vào động tác.

Chỉ thấy hai mu bàn tay của Giang Thuật hướng lên, giơ cao tầm bằng ngực.

Sau đấy.

Giang Thuật bắt đầu đoạn freestyle của anh chàng.

“Hey!

“Hey!

“Chuẩn bị xong chưa!

“Bạn xem cái mic này nó vừa dài vừa đen!

“Tựa như cái đèn này nó vừa to vừa sáng!

“Các bạn qua đây nghe hát.

“Thấy bài này rất bắt tai.

“Tôi thấy cũng đủ xài.

“Các bạn qua đây nghe hát.

“Vui cũng như tôi hát các bạn nghe!”

Hết màn biểu diễn, Giang Thuật cúi đầu với bốn vị cố vấn.

Bốn vị cố vấn: “???”

Toàn thể học viên: “∑(っ°Д°;)っ”

Phải đến mười mấy giây sau khi Giang Thuật biểu diễn xong, bốn vị cố vấn vẫn chưa định thần lại được từ cơn sốc.

Đặc biệt là cố vấn rap Âu Dương Hàn.

Lúc Giang Thuật vừa bắt đầu biểu diễn, nụ cười của Âu Dương Hàn đột nhiên cứng lại.

【 Nụ cười vụt tắt.JPG】

Mình khờ quá!

Thật luôn!

Mình chỉ biết freestyle là một kiểu rap rất lợi hại, nhưng mình sai ở chỗ lại đi tin một học viên chỉ có tài xoạc chân có thể biểu diễn được một đoạn Freestyle ra tấm ra món.

Hiện giờ Âu Dương Hàn hối hận lắm, cực kỳ hối hận.

Đoạn rap ngẫu hứng ban nãy của Giang Thuật.

Nói thật lòng.

Nếu không phải Âu Dương Hàn còn muốn kiếm tiền mua sữa bột nuôi gia đình, thì giờ anh đã bãi công luôn khỏi làm nữa.

Trên ghế cố vấn.

Ba cố vấn còn lại lia ánh mắt u ám về phía Âu Dương Hàn.

Lê Thiên Vương mở miệng, “Cố vấn Âu Dương, đoạn freestyle ban nãy của học viên này thế nào, cậu nhận xét đi.”

Hàm ý trong giọng của Lê Thiên Vương đã rất rõ ràng.

Đó chính là nếu chiếc hộp Pandora này là do chú mở, thì chú phải chịu trách nhiệm kết thúc nó đi.

Khóe miệng Âu Dương Hàn run đùng đùng.

Giờ Âu Dương Hàn rất muốn rủa xả Giang Thuật trông vô cùng phúc hậu vô hại trên sân khấu một trận tanh bành.

Cậu rap cái gì đấy?

Đừng có rap cái tiếng của người âm nữa được không!

Đáng tiếc…

Đang quay chương trình, mình còn là cố vấn, không thể nổi khùng nổi điên lên được.

Vì thế.

Sau khi moi móc hết lòng mề ra, Âu Dương Hàn mới ấp ủ được một câu đánh giá, “Cậu rap… rất là đặc sắc có cá tính riêng đấy!”

Nhận xét xong.

Là tới phần xếp loại của các cố vấn.

Lần này bốn cố vấn hợp ý nhau hiếm thấy, cả bốn cùng cho Giang Thuật hạng F ngay không phải do dự gì.

Đây không phải là vì Giang Thuật có thực lực ở hạng F, mà tại F là hạng thấp nhất của chương trình rồi.

“Giang Thuật, lớp mà cậu sắp sửa bước vào là… lớp F, hy vọng lần sau cậu có thể cố gắng, nỗ lực hướng về phía trước!”

“Cảm ơn thầy cô cố vấn ạ!”

Lớp F!

Mình vào lớp F rồi!

Cõi lòng Giang Thuật vô cùng kích động.

Thời buổi này.

Muốn vào lớp F trong mấy show kiểu này quả thực chẳng dễ dàng gì.

Nhưng thôi.

Nhờ sự cố gắng không ngừng của chính bản thân Giang Thuật, cuối cùng anh chàng cũng đạt được mục tiêu ấy.

Lớp F, anh tới đây!

Giang Thuật muốn che giấu nỗi kích động trong lòng mình, nhưng về sau thực sự giấu không nổi.

Khóe môi Giang Thuật bắt đầu điên cuồng nhếch lên, sướng vui phơi phới như một chú bé sắp kế thừa tài sản trăm tỷ.

Ai không biết.

Có khi còn tưởng không phải Giang Thuật vào lớp F, mà là lớp A nữa kìa!

Thấy Giang Thuật hớn hở ngồi vào vị trí của lớp F, chẳng có vẻ gì là buồn bã hụt hẫng, mấy vạch đen lại hiện lên trên trán bốn vị cố vấn lần nữa.

Học viên tên Giang Thuật này, quả thực hành xử hơi khác người đấy!



Ngồi ở vị trí lớp F, Giang Thuật cảm thấy thân thuộc như về nhà.

“Vô đây gặp các ông tôi vui quá!”

Giang Thuật chào hỏi những người xung quanh.

Vui cái đầu bố nhà ông mà vui!

Các học viên lớp F xung quanh đều đau trứng chẳng nói nổi câu gì.

Họ bị đánh trượt vào lớp F.

Có nghĩa là sẽ chẳng được bao nhiêu cảnh quay.

Không được lên hình thì chẳng ai nhìn thấy mình, không ai thấy mình thì chẳng ai thích mình, chẳng ai thích mình thì không có người vote cho mình, không có người vote cho mình thì bị loại là cái chắc!

Đây là một logic rất đơn giản.

Có thể nói.

Nếu bị đánh tụt vào lớp F trong phần thi xếp loại ban đầu, thì coi như đã bước một chân vào hội những người bị loại.

Trong tình huống như thế.

Họ mà còn vui được thì mới là lạ ấy.

“Các anh em, chúng mình đừng nản lòng vội, chẳng phải mấy season trước cũng có học viên ban đầu bị xếp vào lớp F nhưng cuối cùng vẫn được debut đấy sao, tụi mình nhất định không thể từ bỏ!” Có người đứng ra nói.

Chuẩn đấy.

Quả thật mấy season trước cũng có tiền lệ ban đầu bị xếp vào lớp F nhưng cuối cùng lại được debut.

Nhưng.

Ba season ròng rã, chỉ có một người tạo ra được thành công vĩ đại ấy.

Trong đó.

Phần lớn các học viên của lớp F đều bị loại từ vòng đầu tiên.

Chính vì ôm mục đích đó, nên Giang Thuật mới nhất quyết phải vào lớp F.

Giang Thuật nghĩ bụng.

Chỉ cần mình phát huy ổn định, thì chắc hẳn có thể trở thành một thành viên trong hội “phần lớn” ấy.



Phần ghi hình bài thi xếp loại ban đầu vẫn còn tiếp diễn.

Vì lo anh quay phim kia lại lia ống kính về phía mình, nên lần này Giang Thuật không dám ngủ.

Quả thực không dám ngủ tẹo nào luôn.

Mà bốn vị cố vấn trên kia hiển nhiên vẫn còn chưa hoàn hồn từ màn rap freestyle của Giang Thuật, họ đã đày liên tiếp mấy học viên có biểu hiện cũng ok vào lớp F.

Sau mấy nhóm biểu diễn nữa.

Giang Thuật xem tới tiết mục của hai anh em sinh đôi Dưa Hấu cùng phòng ký túc với mình.

Tuy hai cậu này thích ăn sâu bọ, nhưng họ thực sự có mánh hay.

Hai người trình diễn một màn break dance làm trường quay bùng nổ.

Cả hai được đôn hẳn lên hạng A ngay không phải nói nhiều.

Xem xong màn biểu diễn của hai anh em nhà này, Giang Thuật lại mắc kẹt trong hành trình chờ đợi rề rà nhàm chán.

Ngủ thì không được ngủ, đám đực rựa nhảy nhót trên kia lại uốn éo khó tả, đúng là không đỡ nổi.

Rốt cuộc.

Sau mấy tiếng đồng hồ dài hơi.

Tới 8h tối.

Vòng thi xếp loại ban đầu cuối cùng cũng quay xong.

101 học viên, tổng cộng 11 người vào lớp A, 18 người thuộc lớp B, 20 người ở lớp C, 25 người ở lớp D, 27 người vô lớp F.

Giang Thuật là một trong số 27 học viên của lớp F.

Đã bước một chân vào hội những người bị loại.

[HẾT CHƯƠNG 29]