Tôi Chỉ Muốn Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ (Phần 1)

Chương 44: Trở về lớp F!



Trên sân khấu công diễn.

Nhóm Giang Thuật trình bày bài hát “Mạnh dạn nói”.

Bởi vì nhóm của Giang Thuật quy tụ khá nhiều thí sinh hot hit, nên tiếng hoan hô của khán giả dưới khán đài rất nồng nhiệt.

“Mạnh dạn nói rằng!

“Sẽ đi tới chân trời góc biển ngắm ngân hà với em!

“Mạnh dạn nói rằng!

“Khi già đi sẽ cùng nhau ngắm hoàng hôn bên lửa trại!”

????????????????????????????

Cả nhóm vừa nhảy vừa hát.

Sau đoạn điệp khúc, là tới phần rap của Giang Thuật.

Trên sân khấu.

Giang Thuật cầm mic, bắt đầu đoạn rap tên là “Chiếc váy dài vàng tươi”.

Giang Thuật phát huy rất ổn định.

Ổn định thể hiện một màn rap bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa.

Đứng trên sân khấu.

Giang Thuật có thể cảm nhận được rõ ràng.

Sau khi anh chàng mở miệng, tiếng hoan hô bên dưới của khán giả rõ ràng yếu đi nhiều.

Thậm chí không ít khán giả sững sờ tại trận, mặt nghệt hết cả ra.

Chỉ thế thôi hả?

Tôi cởi cả quần ra rồi đây, mà ông cho tôi nghe cái này à?!

Màn rap làm bùng nổ trường quay trong dự đoán của khán giả không xuất hiện.

Ngược lại, nếu so sánh với các thành viên khác, phần rap của Giang Thuật thật sự tầm thường hơn rất nhiều.

Thưởng thức xong phần biểu diễn trước đó của đồng đội Giang Thuật, rồi lại nghe đoạn rap này của anh chàng, cảm giác y hệt vừa kết thúc cuộc hoan ái, tẻ nhạt vô vị.

Khán giả dưới sân khấu như đang nhập định sau phóng tinh, còn Giang Thuật đứng trên sân khấu lại rap rất sung, suýt phát huy luôn khả năng thật của mình.

Ba phút sau.

Tiết mục kết thúc.

Khán giả bắt đầu bỏ phiếu.

Mấy chục giây sau.

Kết quả bỏ phiếu đã chốt.

Trên màn hình lớn ở ngay trước sân khấu, số phiếu bầu của các thành viên nhóm Giang Thuật đang được chiếu lên.

Trạm Châu: 358 vote!

Vệ Long: 187 vote!



Giang Thuật: 77 vote!

Kế hoạch chia vote đã thành công!

Giang Thuật nhận được 77 vote.

Anh chàng là người xếp cuối trong 8 thành viên của nhóm.

Khi kết quả bỏ phiếu này được công bố.

Một nụ cười không dễ phát hiện nở trên môi Giang Thuật.

Niiice!

Vất vả thiệt.

Đúng là gian truân gớm ghê!

Cuối cùng kế hoạch của mình cũng thành công được một lần!

Với số vote này!

Vào lớp F cứ gọi là chắc củ!

Lòng Giang Thuật vui như hoa nở.

Phải tội…

Đây là trường quay phát sóng trực tiếp.

Giang Thuật không thể tỏ ra vui quá.

Nếu không thật chẳng biết phải giải thích ra làm sao.

Vì thế.

Giang Thuật cúi đầu, tỏ vẻ ảm đạm buồn bã sau khi biết được số vote.

Khác với tâm trạng đang vui gần chết của Giang Thuật.

Sau khi nhìn thấy số vote này.

Các đồng đội của anh chàng đồng loạt tỏ ra khiếp đảm.

Sao lại thế này…

Sao số vote của nhóm trưởng lại thấp thế này.

Ổng chính là người được công nhận là giỏi nhất trong số bọn mình cơ mà!

Mấy cậu quay đầu, nhìn về phía Giang Thuật đang cúi gằm mặt tỏ vẻ sầu khổ bi thương.

Rất nhiều hình ảnh hiện lên trong đầu các cậu.

Hôm lập nhóm, chính Giang Thuật đã chủ động từ bỏ cạnh tranh làm Center, chọn phần rap có ít cơ hội khoe tài nhất.

Khi mọi người gặp khó khăn trong lúc luyện tập, chính Giang Thuật đã gọi các cậu vào toilet, tận tâm hướng dẫn từng tí một.

Khi mấy cậu bắt đầu chơi trò “Thử thách đừng làm”, chính Giang Thuật dẫn dắt các cậu, giúp các cậu tránh khỏi thảm kịch phải ăn món burger tự chế kinh khủng kia.

Từng li từng tí, từng cảnh từng màn.

Tuy rằng.

Giang Thuật không phải là người lớn tuổi nhất trong 8 cậu, nhưng anh chàng lại chăm sóc họ như một người anh cả.

Mà bây giờ.

Ông anh cả nhà họ sắp bị rớt xuống lớp F, thậm chí còn có nguy cơ bị loại ngay từ vòng 1.

Ngẫm lại.

Mắt các thành viên ầng ậng nước.

Trạm Châu đứng cạnh Giang Thuật, cố nén để mình không bật khóc.

Cậu thở sâu, cầm mic, nhìn vào ống kính nói thật to, “Thưa các khán giả đang theo dõi trên live stream, tôi là thực tập sinh Trạm Châu. Tại đây, tôi muốn nói mấy câu vì nhóm trưởng Giang Thuật của tôi.

“Tuy rằng, biểu hiện của Giang Thuật trong buổi công diễn lần này không được hoàn hảo lắm, nhưng anh ấy là một người vừa có thực lực vừa có tài hoa, hơn nữa còn có tinh thần hy sinh vĩ đại. Lúc trước…”

Giang Thuật vốn đang cúi đầu vui lén.

Nhưng nghe thấy mấy câu này của Trạm Châu, anh chàng phải chửi thầm vỗn lài trong lòng.

Thằng cu này…

Tính kêu gọi khán giả vote cho mình đấy à!

Trạm Châu là một trong những thí sinh đứng đầu, có cơ hội chiếm được slot debut, cực kỳ nổi tiếng.

Cậu ta mà gọi vote.

Thì biết đâu mình lại hồi sinh sống tiếp được.

Hơn nữa.

Thấy cái tướng của mấy ông đồng đội bên cạnh.

Xem chừng mấy cu này cũng định kéo vote cho anh chàng sau khi Trạm Châu phát biểu xong.

Đúng là tình anh em thắm thiết quá!

Nhưng Giang Thuật có muốn thế quái đâu!

Vả lại…

Tao không tốt như tụi mày tưởng đâu.

Sở dĩ tao đối xử với tụi mày như thế, là để lúc công diễn tụi mày lấy hộ vote của tao đi!

Tao thật sự không đáng để tụi mày hy sinh danh tiếng kêu gọi vote cho tao đâu á.

Giang Thuật muốn khóc.

Người khác có tấm lòng chân thành nhưng bị tưởng lầm là lòng lang dạ thú.

Tới lượt Giang Thuật.

Thì ngược lại, lòng lang dạ thú nhưng ai cũng nghĩ mình chân thành tốt bụng.

Bên kia.

Trạm Châu vẫn đang phát biểu.

Giang Thuật hiểu rõ, nếu mình không làm gì đấy, thì anh chàng thật sự có khả năng sẽ bị hội Trạm Châu kéo cho không ít fan.

Anh chàng phải lấp kín miệng Trạm Châu lại.

Vì thế.

Giang Thuật nhanh chóng đưa quyết định.

Anh chàng cắn răng, giậm chân, cho Trạm Châu vẫn đang phát biểu nãy giờ… một cái ôm.

Giang Thuật ôm Trạm Châu thật chặt.

Khiến Trạm Châu ná thở, không thể thốt nổi nên câu, chỉ có thể ú ớ giãy giụa trong vòng tay Giang Thuật.

Nhưng để bóp chết hiểm họa từ trong trứng nước, Giang Thuật thực sự không thể để Trạm Châu mở miệng nữa.

“Không sao, mày không cần nói nữa, anh không sao thật mà.”

Giang Thuật siết Trạm Châu thật chặt, thì thầm câu này, sắm một vai trong hoạt cảnh tình anh em nồng thắm cảm động.

Vừa nói, Giang Thuật vừa vỗ vào lưng Trạm Châu, khiến Trạm Châu suýt đăng xuất khỏi thế giới tươi đẹp này.

Giang Thuật đưa mắt ra hiệu với các đồng đội còn lại.

Sau đấy, anh chàng kéo Trạm Châu còn đang không ngừng giãy giụa đi xuống sân khấu.

Bởi vì Giang Thuật phản ứng rất kịp thời.

Cho nên ở trong mắt khán giả, cảnh này chỉ là một màn tình anh em đậm sâu thôi, chứ không gây sóng gây bão gì.

Trong hậu trường.

Giang Thuật buông Trạm Châu ra, lau mồ hôi trên trán.

“Nguy hiểm thật, suýt thì công sức đổ sông đổ bể!”

Giang Thuật thầm than may mắn không thôi.

Nhưng Trạm Châu đứng cạnh anh chàng lại nhìn Giang Thuật bằng ánh mắt u ám, “Nhóm trưởng, sao ban nãy anh lại ngắt lời em, em đang kêu gọi vote cho anh mà!”

Giang Thuật tìm bừa một lý do qua loa lấy lệ với Trạm Châu, “Người thực sự có tầm thì không xin vote!”

Mặt trời chân lý chợt chói qua tim Trạm Châu.

Cậu hiểu rồi!

Giang Thuật là một người có tính tình cao ngạo. Kiểu người như Giang Thuật sẽ không muốn nhận sự bố thí của kẻ khác.

Người có tầm thực sự, luôn tự dùng sức của mình để vươn lên đỉnh cao.

Có phải Giang Thuật chưa từng vào lớp F bao giờ đâu.

Về sau lại chẳng được chuyển thẳng từ lớp F lên lớp A còn gì.

Điểm rơi tạm thời này, với một tuyển thủ có thực lực mạnh mẽ như Giang Thuật mà nói, chẳng có gì đáng để mà lo cả.

Ngược lại, một cú ngã nhỏ, sẽ khiến quá trình trở nên hấp dẫn giật gân hơn.

Thậm chí…

Có khi, màn trình diễn dấm dớ ban nãy của Giang Thuật trên sân khấu công diễn, cũng là cố tình để đạt được kết quả này.

Trạm Châu ngộ ra rồi.

Vừa nãy cậu đã suýt phá hỏng chuyện tốt của Giang Thuật!

Vì thế, Trạm Châu chân thành xin lỗi Giang Thuật, “Nhóm trưởng, ban nãy đúng là em suy nghĩ chưa thấu đáo.”

Trạm Châu vốn tưởng Giang Thuật mới level 1.

Nào ngờ.

Thật ra Giang Thuật lại ở level 3.

[HẾT CHƯƠNG 44]