Thông tin truyện

Tôi Đã Tự Vả Sau Khi Kết Hôn Với Người Đẹp Lạnh Lùng

Tôi Đã Tự Vả Sau Khi Kết Hôn Với Người Đẹp Lạnh Lùng

Thể loại: ,

Nguồn: Wattpad.com/user/Keitann27
Trạng thái: Đang ra
Hãy là người đầu tiên đánh giá!
Tên Hán Việt: Hoà lãnh đạm mỹ nhân kết hôn hậu ngã chân hương liễu (和冷淡美人结婚后我真香了) - Ứng Đắc Tiêu Hạ Lộc (应得蕉下鹿)
*真香 là một từ lóng của giới trẻ Trung, có nghĩa là làm hành động ngược lại với quyết tâm ban đầu, ví dụ như biến từ không thích thành thích.
Thể loại: Thanh thủy văn, ngọt, cưới trước yêu sau, ngụy gương vỡ lại lành, nhẹ nhàng, chủ công, 1v1, kém nhau 7 tuổi (niên hạ), HE.
Translator: Xiner
Nhân vật chính: Mặt trời nhỏ lạc quan vui vẻ ngốc tự nhiên nhưng không đần - An Ninh X Chị gái lạnh lùng ngạo kiều độc miệng - Mộc Nhan.
(Xưng hô thầy cô, là từ bản gốc “lão sư”, một danh xưng kính trọng người có kiến thức, chuyên môn, địa vị trong giới, không đại biểu là người giáo dục trực tiếp với người gọi)

Văn án

An Nịnh không biết rốt cuộc là trời đất xui khiến thế nào, mà cô và Mộc Nhan,người chị lạnh lùng từng sống lầu trên mình, trở thành mối quan hệ hôn nhân hợp pháp.

Thời còn là sinh viên, An Nịnh cũng được xem là một vận động viên cầu lông gần như chuyên nghiệp, tính tình lạc quan, phóng khoáng, thích giúp đỡ người khác.

Mộc Nhan, họa sĩ nổi tiếng, mọi người thường gọi là “Tiên sinh (cây) vạn tuế”, có một khuôn mặt đa tình làm người khác lưu luyến nhưng trên mặt luôn hiện lên hai chữ "Thấy người là phiền".

Nhìn kiểu gì cũng không giống một cặp.

An Ninh còn nghĩ rằng quan hệ của cả hai sẽ chỉ dừng lại ở trên tờ giấy đăng ký kết hôn vô hồn vô cảm.

Cho đến khi bức ảnh cô ngồi trên xe của Mộc Nhan đi lấy giấy chứng nhận bị tung lên mạng, bạn bè cười nhạo bảo cô được bao nuôi.

Cô Mộc lạnh lùng ngàn năm băng giá kia tự dưng lại thẳng thừng phản bác: "Tôi lái xe của tôi chở bạn gái đi chơi thì liên quan gì đến mấy người?"

An Ninh:?

Bạn An vốn dĩ rất sợ cô Mộc lại dần dần cả gan hơn dưới sự lặng lẽ dung túng của Mộc Nhan.

Cho đến khi cô đẩy Mộc Nhan ngã lên nền tuyết mềm, chỉ dùng một tay khóa chặt hai cổ tay gầy gò của người nọ, rồi chọc lét đến khi cô đầu hàng chịu thua.

"Tôi biết lỗi rồi..." Mộc Nhan vùng vẫy nhưng không cách nào thoát ra được, đôi mắt luôn mệt nhọc xa cách giờ đây lại ươn ướt, khóe mắt ửng hồng, tựa như bông hoa chớm nở đầu xuân.

An Ninh ngây ngốc nhìn, trong đầu ngập tràn suy nghĩ: Cô Mộc trông rất dễ hôn.

Trong tuổi thơ tăm tối của Mộc Nhan, cô từng len lén sở hữu một ngôi sao.

Ánh sáng của vì sao này rất yếu ớt, nhưng lại là mặt trời duy nhất trong tim cô.

Sau này khi vì sao đó trưởng thành, lại trở thành mặt trời của rất nhiều người.

Cũng chẳng còn liên quan gì đến cô nữa.

Mộc Nhan nghĩ rằng đây là trừng phạt của ông trời giành cho mình, nhưng khi cô tưởng chừng như lại rơi vào tuyệt vọng cùng cực, vì sao đó trở về bên cạnh cô, vẫn mang theo hơi ấm giống như trước đây.

Cô không muốn để em ấy rời đi nữa.

Sốc! Sau khi giành chiến thắng, vận động viên cầu lông trẻ tuổi đã lao lên khán đài hôn một khán giả nữ!

Ồ, đó là vợ của cô ấy, hai người là cặp đôi hợp pháp, vậy cũng không phải là chuyện gì lớn.

Bình luận truyện