Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Chương 49: Mục Thâm × Tư Phàm (H+)



Mục Thâm dùng bàn tay dính đầy dịch thể của Tư Phàm mà đưa lên trước miệng h.ậ.u h.u.y.ệ.t y xoa nắn. T.i.n.h d.ị.c.h trơn bóng có tác dụng như gel bôi trơi, khiến cho hai ngón tay hắn dễ dàng ở bên trong di chuyển.

Bởi vì làm chuyện này đã không ít lần nên nơi đó của y có phần nới lỏng, sau khi được hắn đâm rút liền trở nên mềm mại vô cùng.

Đem hai chân y dạng ra, vác lên hai bên vai của mình. Lúc này, Mục Thâm lại ở trong đùi non của y mà l.i.ế.m cắn, tay ở nơi tư mật cũng không ngừng ra vào.

Cảm thấy bên trong đã đủ ẩm ướt, hắn mới chậm rãi rút ba ngón tay ra. Phân thân c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g nổi đầy gân xanh tím cọ ở trước cửa thông đạo chật hẹp. Bởi vì có d.ị.c.h thể của Tư Phàm làm chất bôi trơn, lại thêm sự chuẩn bị kỹ càng nên n.a.m c.ă.n t.h.ô t.o kia liền một đường thuận lợi sáp nhập vào bên trong.

Cả hai đều đồng loạt thõa mãn thở ra một hơi.

Mục Thâm sau khi đưa phân thân vào trong liền không ngừng đâm rút, mỗi một cú thúc đều đ.ỉ.n.h vào nơi sâu nhất bên trong y. Nơi đó vẫn luôn mê người như vậy, mềm mại ẩm ướt lại còn không ngừng m.ú.t lấy của hắn, khiến hắn mê luyến, dù có đâm vào bao nhiêu lần cũng không thấy đủ.

Tư Phàm ở bên dưới mặc hắn dày vò, đôi con ngươi phủ một tầng hơi nước mỏng manh, miệng hé mở phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ gợi t.ì.n.h.

"Tiểu Phàm Phàm à, em chủ động đi!". Chưa được bao lâu thì Mục Thâm liền đổi tư thế, ôm Tư Phàm lên cho y ngồi trên phân thân của mình. Còn về phía hắn lại nằm xuống hưởng thụ ngắm nhìn gương mặt đương say t.ì.n.h của y.

Ở tư thế này, c.ô.n t.h.ị.t đâm sâu hơn bao giờ hết, Tư Phàm chịu phải kích thích mà không ngừng rùng mình. Tuy không còn bao nhiêu sức lực, nhưng tay y vẫn chống lên khuôn ngực rắn chắc của hắn, m.ô.n.g t.h.ị.t cũng nhổm lên, bắt đầu học theo tiết tấu của hắn mà ra vào.

Mục Thâm rất hài lòng với biểu hiện này của y, nhìn gương mặt ửng hồng đắm chìm trong n.h.ụ.c d.ụ.c kia khiến hắn rất hưng phấn, rất kích thích.

Kéo lấy gáy y, hắn liền tiếp tục hôn sâu. Môi l.ư.ỡ.i chạm nhau, âm thanh l.i.ế.m m.ú.t đầy d.â.m mỹ cũng vang vọng khắp căn phòng. Hai tay hắn vòng ra phía sau, đem mông y đều xoa nắn đến đỏ.

"A...ư...hư..ưm. Kh..không...không làm..nổi nữa!". Có lẽ đã kiệt sức, Tư Phàm liền nức nở kháng nghị, thanh âm đều đã có chút khàn khàn.

Buông tha cho hai hạt anh đào đã sớm bị hắn day cắn đến sưng tấy kia, Mục Diệc Thần lúc này mới nảy ra một chủ ý khác.

Hắn lại bế Tư Phàm theo kiểu cũ, để chân cậu quấn quanh lấy eo mình. Chỉ là lần này, phân thân của hắn vẫn còn ở bên trong h.u.y.ệ.t đ.ộ.n.g non mềm của y.

Hắn hướng phòng tắm mà đi tới, mỗi bước đều lộng đến Tư Phàm một trận khoái cảm tê dại, mười đầu ngón chân tinh xảo vì không chịu nổi kích thích mà co lại, nước mắt sinh lý cũng từ trong hốc mắt mà tuôn ra. Lúc này, y chỉ có thể cố gắng bám víu lấy cổ hắn, mặc hắn bày bố hết thảy.

Dùng chân đá vào cửa phòng tắm, Mục Thâm liền gấp không chịu được mà thả Tư Phàm xuống, rút ra c.ô.n t.h.ị.t vẫn còn c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g mà thay cậu điểu chỉnh tư thế.

Tư Phàm hai tay chống lên vách phòng tắm, m.ô.n.g t.h.ị.t cong vễnh hướng về phía hắn giống như mời gọi. H.ậ.u h.u.y.ệ.t hồng phấn vì trống vắng mà không ngừng hé mở, trông d.â.m mỹ cực kỳ.

Nhìn người mình yêu thân không mảnh vải ở trước mặt mình bày ra tư thái quyến rũ nhất, nếu còn nhịn nữa liền không phải là đàn ông rồi.

Mục Thâm vặn mở vòi sen, dòng nước mát lạnh ngay tức khác liền dội xuống thấm ướt da thịt y, ánh sáng hắt lên liền trông lấp lánh đến lóa mắt.

Hắn từ phía sau một tay đem eo nhỏ của y đều ôm trọn, tay còn lại lần mò lên hai điểm đỏ hồng trước ngực y mà tiếp tục giày vò. Thân dưới cũng tìm đến nơi non mềm kia của y mà chui vào.

Tư Phàm không ngừng thở dốc, hai tay cùng hai chân đã sớm bị những cú thúc mạnh mẽ của hắn làm đến run lẫy bẫy.

Nước lạnh tưới mát da thịt, nhưng đồng thời lại phóng đại thêm không ít thanh âm xấu hổ. Tiếng 'lạch bạch' 'lép nhép' truyền tới từ nơi giao hợp khiến y không khỏi mặt đỏ tai hồng, mặt dù không tận mắt nhìn thấy nhưng từ thanh âm đến xem vẫn có thể hình dung ra được, phía sau y hẳn đã là một mảnh nhầy nhụa bất kham.

Đâm rút thêm một lúc, Mục Thâm mới chịu phóng thích ra. Bạch trọc trắng đục theo phân thân của hắn mà trào ra ngoài miệng h.u.y.ệ.t, hòa vào dòng nước chảy dọc theo đùi non của y.

Tư Phàm cũng không biết thời khắc Mục Thâm xuất thì y đã ra bao nhiêu lần rồi, chỉ biết hiện tại cơ thể một chút sức lực cũng không có, cứ thế để mặc cho hắn tắm rửa rồi mang lên giường ngủ.

#Hai cha con nhà này lên giường liền biến thành sói đói, nhưng mà so với Mục Diệc Thần thì Mục Thâm biết cách 'chơi' hơn nhiều. Đúng là gừng càng già càng cay mà.

#Con trai bị thế không lo, còn ở đây ăn 'thịt'.

Mục Diệc Thần lúc này kiểu: Nội tâm gào thét =皿=.