Tôi Là Một Con Cua

Chương 7



Hình như đêm qua lúc rơi vào bồn tắm tôi cũng nghe thấy tiếng chuông này.

Sau đó tôi nghe thấy anh đẹp trai đột nhiên rít lên, một giây sau, một mảnh vải đã phủ lên tôi.

Tôi cúi đầu, bắt gặp vẻ mặt kinh ngạc của anh đẹp trai. Ngay tức khắc anh ta đỏ mặt.

“Cua nhỏ” anh đẹp trai khàn giọng, cơ bụng run lên vì bị tôi nắm lấy, quay mặt đi, nghèn nghẹn nói: “Lần sau biến thành người, nhớ trả thù lao.”

Tôi nhanh chóng nhìn xuống.

Ô hô, tôi thực sự đã biến thành một con người hòan chỉnh!

Tôi nhìn cơ thể mình một cách hạnh phúc.

Tuyệt quá đi, có vẻ như giấc mơ đêm qua không lừa cua thật!

“Em đứng dậy trước đi.” Anh chàng đẹp trai bị tôi đè dưới thân nhắm mắt lại, ném chăn lên đầu tôi.

“Ò …” Tôi nhìn xuống anh ta, ngoan ngoãn trả lời.

Anh đẹp trai ngồi thẳng người, hít một hơi thật dài rồi nói: “Được rồi cua nhỏ, anh sẵn sàng rồi, dù lần này em có 10 cái chân cua, anh cũng không sao nữa.”

Tôi nghiêng đầu nhìn anh một cái rồi chạy tới trước mặt anh xoay người, tự đắc nói: “yên tâm yên tâm, anh xem, cua nhỏ lần này giống hệt anh rồi này!”

Anh đẹp trai liếc nhanh qua tôi, sau đó lại dụi dụi mắt nhìn tôi lần nữa, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng: “Thật sự là giống nhau, tốt quá đi!”

“Nhưng mà có một cái em khác với anh” tôi ngẫm nghĩ, thành thật chia sẻ những phát hiện mới của mình với anh ta “Chỗ này của em không có phát triển …”

Tôi chưa kịp nói xong thì anh đẹp trai đã chạy tới, nhét tôi lại vào trong chăn, đỏ mặt nói: “Không cần đâu cua nhỏ, anh biết gòi!”

Chín giờ tối

Tôi đang ở trong phòng ngủ thay bộ quần áo mà anh đẹp trai vừa đi ra ngoài mua cho tôi.

Nhưng có một thứ không mặc được nên tôi đành chạy ra nhờ anh đẹp trai giúp đỡ.

“Cái này mặc sao?” Tôi hỏi.

Anh đẹp trai lại đỏ mặt, chần chừ một lúc rồi nói: “Chờ một chút, anh đi gọi điện thoại.”

Tôi gật đầu, ngồi trở lại ghế sofa.

Rất nhanh, một chị gái trẻ trung xinh đệp gõ cửa bước vào.

“Thằng nhóc này, mày đáng đánh lắm rồi đấy mày!” Chị ấy vội vàng chạy vào, nện túi xách lên người Lâm Nhiên, rồi lại vội vàng đi tới nắm tay tôi “Em gái đừng sợ, có chị ở đây thằng nhóc Lâm Nhiên không dám làm gì em nữa đâu. Đi thôi, nhà em ở đâu, chị đưa em về, chị nhất định sẽ đưa nó đích thân đến xin lỗi chú dì! ”

“Hả?” Tôi sững sờ, suy nghĩ một hồi rồi chỉ vào bể kính “Nhà em ở ngay đó, bể cá á”.

Chị gái xinh đệp sửng sốt: “Cái này…”

Anh đẹp trai xách túi xách đi tới, bất lực nói: “Cua nhỏ em đã mua đó, chị còn không tin.”

“CLM!” Chị gái xinh đệp bị sốc.

“Được rồi, chị”, anh đẹp trai đưa quần áo cho chị ấy, “chị dạy em ấy cách mặc quần áo trước đi, em không tiện.”

Chị gái xinh đệp sững sờ mất mười giây mới định thần lại được, nắm tay tôi quay vào phòng ngủ.

Trong phòng ngủ.

“Quai lưng lại… Thắt lưng thế này, đúng rồi, cài xong rồi.” Trong phòng ngủ, chị gái xinh đệp vừa nháy mắt vừa chỉ dạy tôi.

“Học được rồi.” Tôi tò mò nhìn quanh gương, gật đầu.

Chị gái xinh đẹp đi tới, chống cằm lên vai tôi, nhướng mày nói: “Em cua này, hy vọng em nhanh chóng hạ gục được Lâm Nhiên, thằng nhóc này sắp qua ba mươi rồi mà thậm chí còn chưa từng đề cập đến một bạn gái, ba mẹ chị lo lắng đến mức tóc bạc cả ra rồi đây này, còn sợ nó là gay nữa đấy! Nếu em có thể hạ gục được nó, chị gái đây nhất định sẽ tặng em một phong bao đỏ lớn! ”

“Hả?” Tôi bối rối nghiêng đầu.

Tôi lắng nghe những gì chị gái xinh đẹp nói nhưng tôi không hiểu hết nên tôi cứ cúi gằm mặt suy nghĩ. Đương lúc tôi đang suy nghĩ, một bóng đen từ trên đỉnh đầu tôi đổ xuống, đến lúc tôi ngước lên mới phát hiện đó là anh đẹp trai.

“Chị anh đã nói gì với em?” Anh đẹp trai đóng cửa lại liền hỏi.

“Chị ấy bảo em hạ gục anh” tôi thành thật trả lời.

Anh đẹp trai nghẹn họng, khó xử hỏi: “Vậy em muốn hạ gục em, không phải, hạ gục…”

Tôi mở to hai mắt nói: “Đương nhiên là muốn rồi!”

Mặt anh đẹp trai đỏ bừng lên, một lúc lâu sau bớt được mới ho nhẹ nói: “Cua nhỏ em, cho dù có thích anh đến mấy thì em cũng không cần phải thẳng thắn như vậy chứ. Có điều nếu đó là em, anh coi như chấp nhận vậy… ”

“Đợi đã, cua nhỏ? Cua nhỏ em đâu rồi? Em đi đâu rồi?”

“Đây nè!” Tôi vui vẻ chạy tới, hai mắt sáng ngời nhìn anh “Mang tới rồi nè, anh xem!

Anh đẹp trai cạn lời: “Em lấy tôm trong tủ lạnh làm gì?”

“Thì lấy á, không phải anh hỏi em có muốn lấy tôm không à*?” Tôi lau nước miếng, mặt mày đáng thương, “Hôm qua nhìn anh nấu rồi ăn tôm xay, xuyên qua tấm kính em đã ngửi được mùi thơm rồi! Em chóng mắt mong mỏi chờ anh hồi lâu mà anh chả cho em tí gì. Vậy giờ em được ăn không? ”

*hạ gục – 拿下- ná xià nghe giống  với lấy tôm – 拿虾- Ná xiā

“…” Anh chàng đẹp trai nhất thời không nói nên lời, vẻ mặt trở nên rất phức tạp.

“Ửm?” Tôi kiễng chân tò mò chọc chọc vào mặt anh “Sao zị, sao mặt anh đỏ dữ dị?

“Nhà, trong nhà nóng quá.” Khuôn mặt tuấn tú lập tức đỏ lên, ho khan một tiếng, vội vàng quay đầu lại.

Tôi đưa tay ra cảm nhận không khí.

Rõ ràng một chút cũng đâu có nóng, cái khối sắt lớn đằng kia còn đang thổi gió lạnh mà!

“Bây giờ anh đi nấu món tôm xay cho em.” Anh đẹp trai cầm lấy tôm xay từ tay tôi rồi chạy nhanh vào bếp.

Tôi vui vẻ nhìn theo bóng lưng của anh.

Ya hô, tôi có thể ăn thức ăn ngon rồi!

Biến thành người tuyệt quá đi!

Chẳng mấy chốc, một nồi lẩu thơm phức đã được bày ra trên bàn.

Anh đẹp trai ngồi đối diện, rót cho tôi một ly soda đá.

“Chúng ta làm quen lại đi”, anh cười nói, nâng ly “Xin chào, anh là Lâm Nhiên.”

“Vâng!” Tôi nghiêng đầu nhìn anh, bắt chước anh nâng cốc, ngạo nghễ nói: “Xin chào, em là Cua nhỏ!

Lâm Nhiên nghe thế thì phì cười.