Tôi Sưởi Ấm Boss Ở Thế Giới Kinh Dị

Chương 30



Bốn cột sáng bao phủ bốn người.

"Lần sau các anh chị lại đến chơi nha." Năm đứa trẻ vui vẻ vẫy đôi tay mềm mãi với bọn họ.

"Lục Chu" vừa mới nhận tên mới của mình, nhếch môi cười với Lâm Khách, vẻ mặt kì lạ: "Hẹn gặp lại."

Cả người Lâm Khách cứng đờ.

Không, không...

Có phải anh ta muốn gặp lại cậu không?

Cảnh tương bên người thay đổi, chỉ trong chớp mắt, một lần nữa cậu lại đứng ở lối vào phó bản cô nhi viện, xa xa còn có thể nhìn thấy bóng bay màu xanh bay ra khỏi cửa sổ phòng ăn ở tầng một trong cơn gió nhẹ nhàng.

Xem ra, đã đến lúc nhận phần thưởng tự hệ thống rồi.

Người xem livestream còn hưng phấn hơn cả năm người.

<Kênh chat: Ồ, ồ, ồ, đến rồi!>

<Kênh chat: Cho tôi xem phần thưởng cấp thần nào!>

<Kênh chat: Chắp tay im lặng!!>

<Kênh chat: Trẻ con sẽ tặng đồ chơi thôi sao?>

Âm thanh điện tử của hệ thống Chủ thần vang lên.

Hệ thống Chủ thần: "Đã hoàn tất giai đoạn bảo hộ, hệ thống đang phát phần thưởng thay lời cảm ơn."

<Kênh chat: Đây là cái gì vậy?>

<Kênh chat: Xoa tay, nhìn rất là long trong nha.>

Lâm Khách cũng hạ thấp giọng nói xuống: "Đây là cái gì thế?"

Diệp Thời và Chu Triệu đều tỏ vẻ trước đây chưa từng thấy, nhưng có thể là một phần khen thưởng, nghe là đã thấy tốt rồi.

Hệ thống trịnh trọng đọc đoạn văn bản.

Hệ thống Chủ thần: "Ở cô nhi viện xa xưa không biết đã xảy ra chuyện gì trong mấy trăm năm trước, trong số năm trăm chín mươi tám nghìn một trăm bảy mươi ba người chơi tiến vào phó bản, chỉ có các bạn đã chuẩn bị bữa sáng cho bọn nhỏ.

Thời gian trôi qua, trẻ con không già. Đây sẽ trở thành kỷ niệm quý giá trong lòng bọn nhỏ, để bọn trẻ sẽ luôn thông minh và giữ lý trí.

Cảm ơn các bạn đã đến thẳm đám trẻ, cũng coi như đây là một cơ hội, thay bọn nhỏ tìm lại tất cả những gì đã mất. Cảm ơn các bạn đã kiên nhẫn, kiên trì và cả sự hiểu biết của các bạn, và cảm ơn các bạn trong khi hoảng loạn chạy trốn nhưng vẫn không làm tổn thương đám trẻ.

Đám trẻ có quà tặng cho các bạn, chúng không có gì đáng quý, thậm chí có thể vô dụng với các bạn, bạn có thể để nó ở một góc nào đó, nhưng hãy nhớ rằng, có lẽ một ngày nào đó, nó sẽ trở thành một phép màu."

Mọi người: "..."

Đột nhiên thấy bị lừa! Nhưng âm thanh này không đúng lắm!

Có thê nhận ra hệ thống đã cố gắng biểu cảm nhưng không quá quen.

Có thể hiểu được, có lẽ không có quá nhiều người chơi qua màn hoàn hảo.

Đột nhiên Lâm Khách cảm thấy kỳ lạ: Nếu đoạn văn này được đọc bởi hệ thống số hai, cảm giác có gì đó không ổn.

Cậu còn chưa kịp nghĩ tiếp, hệ thống Chủ thần đã dùng âm thanh bình thường, bắt đầu phát phần thưởng.

Hệ thống Chủ thần: "Chúc mừng người chơi Lâm Khách đã nhận được đạo cụ cấp F "Lời hứa của cá nhỏ" x1, chúc mừng người chơi Diệp Thời đã nhận được đạo cụ cấp F, "Bóng dính người" x1, chúc mừng người chơi Chu Triệu đã nhận được đạo cụ cấp F "Bộ đồ không thể bị phá vỡ" x1, chúc mừng người chơi Tô Tuyết đã nhận được đạo cụ cấp F, "Gấu bông không sợ bị thương" x1."

<Kênh chat: Tôi bị choáng đầu hả? Khổ đau như vậy mà chỉ có đạo cụ cấp F...>

<Kênh chat: Cười chết mất, suýt nữa quên mất phó bản cấp F chỉ có quà tình cảm.>

<Kênh chat: Mất thời gian diễn văn, nhiệt tình cảm ơn, cuối cùng móc ra cái gì thế này?>

Lâm Khách cảm nhận được vòng tay hơi rung.

Sau đó, màn hình thiết bị liên lạc sáng lên, tự động tiến hành nhận vật phẩm. Trông ô hinh huông xuất hiện một con cá mập nhỏ màu xanh nước thẳm đnag bơi theo chiều kim đồng hồ, dường như nó đang bơi trong nước biển nên thỉnh thoảng theo động tác sẽ có bọt nước nổi lên.

Rất tinh tế, rất đẹp, giống như linh hồn của biển cả.

Lâm Khách không nhịn được đưa tay chạm vào bảng điều khiển.

Lời hứa của cá nhỏ: "Hãy nhớ rằng chú cá tự do trong biển mới là đẹp nhất, chết đuối hoặc bất kỳ cái chết thụ động nào cũng sẽ kích hoạt, có ba mươi giây để thở hoặc miễn nhiễm tắt cả tổn thương.

*Hiệu ứng bổ sung: Tôi là một con cá mập nhỏ có răng nanh siêu mạnh mẽ, trong thời gian ba mươi giây, bỏ qua tất cả các chướng ngại vật.

Thời gian hồi: Hai mươi tư giờ."

"Bóng dính người, tạm thời không thấy có ích gì." Hiển nhiên Diệp Thời cũng đã kiểm tra màn hình của mình, "Nhưng khi nó luôn ở bên cạnh tôi cũng thấy rất đáng yêu."

"Quần áo rất thực dụng, không bị rách." Chu Triệu rất hài lòng, cởi áo sơ mi bị rách bên ngoài ra, lập tức được đổi mới, "Sẽ không xuất hiện tình huống chật vật như lần này."

Tô Tuyết nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía trước: "Con gấu bông tôi lấy được rất lớn, gọi ra ngoài phải cao đến hai mét, còn có thể tự chữa trị, hẳn là có thể chặn một ít công kích." Không khác lắm với đệm của Diệp Thời lấy ra lần trước.

Thấy bọn họ bắt đầu chia sẻ, Lâm Khách cũng nói ra hiệu quả của đạo cụ.

Cậu không thấy sao cả, lại không ngờ theo lời cậu nói, Diệp Thời và Chu Triệu đều cứng người, sau đó đi về từ từ về phía cậu.

Trong ánh mắt hiện rõ "Chúng ta có đi vào chung một phó bản à?"

<Kênh chat: Mẹ kiếp!>

<Kênh chat: Anh trai nhỏ không giấu gì luôn, hiểu quả mạnh như thế mà vẫn nói ra.>

<Kênh chat: Hiệu quả cảu đạo cụ cấp F còn mạnh hơn cả cấp S nữa.>

<Kênh chat: Trạng thái miễn nhiêm tổn thương và bỏ qua tất cả chướng ngại vật trước mặt trong ba mươi giây, có nghiêm túc không thế??? Có thật à??>

"Rất mạnh à?" Lâm Khách nhận ra gì đó.

"..." Diệp Thời khó khăn nói, "Rất mạnh."

Trong ánh mắt Chu Triệu hiện lên sự hâm mộ: "Không ai có thể một chiêu giết cậu. Điều này có nghĩa là..."

Diệp Thời nhíu mày: "Chỉ là điều kiện kích hoạt rất khó, có thể bị hệ thống nhận lầm là người chơi sắp chết, cho dù có thể thở, có thể di chuyển, nhưng có thể đã mất đi ý thức, nhất định cậu phải cẩn thận khi dùng."

"Cái này," Lâm Khách cảm ơn cô đã nhắc nhở, nói thêm lần nữa: "Chắc không có ai nghĩ sẽ chủ động kích hoạt đạo cụ đấy chứ?"

Cho nên nó chỉ được tính là một đạo cụ không bình thường.

Phận thưởng đã nhận, Diệp Thời mỉm cười: "Có duyện gặp lại."

Chu Trieeyh: "Em gái Tô Tuyết cố lên, tích điểm ở phó bản cấp thấp trước đừng vội vào cấp cao."

Tô Tuyết: "Cảm ơn."

Lâm Khách nhận ra sắp kết thúc, nhìn về phía cô nhi viện lần cuối: "Có duyên gặp lại."

<Kênh chat: Kết thúc rồi, tạm biệt, chuẩn bị tiếp tục theo dõi anh trai nhỏ!>

<Kênh chat: Mọi người sẽ theo dõi tất cả thành viên.>

Hệ thống Chủ thần: "Như vậy, chúng tôi sẽ tiến hành cập nhật thẻ người người, người chơi hãy chú ý kiểm tra, hẹn lần gặp mặt tiếp theo."

Hệ thống Chủ thần vừa dứt lời, Lâm Khách cảm nhận mất trọng lực, hoa mắt.

Khi tầm nhìn được khôi phục, không thấy Chu Triệu, Diệp Thời và Tô Tuyết nữa, cậu trở lại không gian chủ thần bốn phía đều màu trắng.

Lâm Khách đứng yên một chỗ hoàn hồn, mới kéo hết tinh thần khỏi bối cảnh cô nhi viện, trong thoáng chốc cảm thấy bên tai quá mức yên tĩnh.

Được rồi, cửa thứ nhất đã qua, bọn nhỏ không có gì quá đặc biệt, phải tìm cơ hội quay về thăm bọn nhỏ mới được.

Nghĩ như thế, cậu bấm mở giao diện lựa chọn phó bản trên thiết bị quản lý, mới phát hiện...

Tên của tất cả các phó bản đã chuyển sang màu đỏ tươi.

Chỉ có phó bản cô nhi viện, vẫn là phông chữ màu trắng, hơn nữa phông nên xám xịt trở nên có màu sắc.

Hệ thống xem xét cấp bậc, nhảy ra thông báo mới.

Cập nhật tên phó bản: "Món đồ chơi của trẻ em trong đêm kinh hoàng."

Cập nhật cấp phó bản: Cấp E.

Số lượng người chơi đang xếp hàng hiện tại: 97782.

Lâm Khách: "?"

Cậu nhắm mắt lại và nhìn lại số người chơi xếp hàng.

Số lượng người chơi đang xếp hàng hiện tại: 101113.

Cái này à?

Được rồi.

Lâm Khách còn chưa kịp kinh ngạc, bỗng nhiên màn hình nhảy lên, cậu thấy gì đó, vẻ mặt ngẩn ra.

Cùng lúc đó, tiếng mừng rỡ của hệ thống vang lên, điêng cuồng tuôn ra lời khen ngợi.

Hệ thống Chủ thần: "Chúc mừng ký chủ, cậu quá giỏi! Không chỉ thành công mở ra con đường qua cửa trong tuyệt cảnh, mà còn tạo nên cái kết đẹp! Nhiều người chơi dưới sự hướng dẫn của bạn, mua rất nhiều đồ ăn ngon và đồ uống mang từ bên ngoài vào, từ đó đám trẻ không bao giờ bị tự kỷ nữa!"

Hệ thống Chủ thần: "Nói thêm là cậu có độ phù hợp hoàn mỹ với chủ..."

"Từ đã," Lâm Khách ngắt lời hệ thống, chỉ vào màn hình trước mặt, ngơ ngác nói, "Vì sao điểm của tôi lại ít đi?"

Giao diện của thiết bị quản lý vẫn mở, trên màn hình hiển thị thẻ thông tin của Lâm Khách.

Nhân viên làm việc: Lâm Khách.

Số điểm: 11.

Cấp bậc: C. (Xin chúc mừng bạn có thể chọn nơi ở, cải thiện môi trường sống và tiếp vào phó bản cấp C trở xuống).

Đạo cụ: 2.

Ngoại trừ nội dung phần thưởng bình thường như thay đổi số đạo cụ, nâng cấp cấp bậc cá nhân, mở thêm quyền hạn, nhưng số điểm lại giảm từ 50.000 xuống 11 điểm.

Tâm trang Lâm Khách đnag vui vẻ xem phần thưởng đã bị phá hủy hoàn toàn.

Cho dù không thành công nhưng cũng không đến nỗi mất nhiều như thế chứ?

Có thật cậu vượt cửa hoàn hảo hay không? Hay là qua cửa trong mơ?

Hệ thống Chủ thần:"..."

Nó không bao giờ ngờ đến, dưới sự khen ngợi của nó mà Lâm Khách vẫn có thể sáng suốt được, không mất đí lý trí, đành phải giải thích.

Hệ thống Chủ thần: "Ký chủ, là như này, phần điểm thưởng cố định của phó bản cấp F là: quả cửa trong một ngày là ba điểm, hai ngàu là hai điểm, ba ngày là một điểm; Số điểm còn lại nhận thêm dựa vào số người xem livestream. Bởi vì trong quá trình phát sóng, xuất hiện tình huống...cho nên hện thống tích phân bắt đầu xử lý, đặt lại số điểm ban đầu. Cho nên cậu mới bắt đầu có mười điểm, nhận thêm một qua phó bản, tổng cộng là mười một điểm.

Hình như tín hiệu hệ thống Chủ thần không tốt, giữa hừng bị đứt quãng.

Nhưng Lâm Khách vẫn tiếp tục hỏi: "Phát hiện ra tình huống gì?"

Hệ thống Chủ thần: "...Xuất hiện tình trạng ngắt kết nối, hệ thống phát hiện ra bất thường, sẽ xác định là gian lận."

Lâm Khách: "?"

Ngắt kết nối? Ngắt khi nào?

Một lúc sau, trên mặt cậu xuất hiện một sự không thể tin nổi.

Cậu từ từ giơ tay trái lên, chiếc nhẫn bạc trên ngón út tỏa ra ánh sáng bạc: "Tình huống mất kết nối là lúc tôi bị phân thân bắt đi?"

Hệ thống tắt tiếng.

Lâm Khách không thể tự giải thích: "Các người cưỡng chế tôi vào danh sách phục vụ hắn, lắp bộ định vị này cho tôi, hắn không nói hai lời liền bắt người, suýt chút nữa đã bóp chết tôi, đây cũng tính là vấn đề của tôi?"

Sau phó bản này để lại bóng ma tâm lý cho Lâm Khách chính là phân thân này, nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, vẫn cảm thấy kinh hồn.

Bây giờ cậu lại bị trừ điểm vì lý do này?

Hệ thống Chủ thần: "Sau khi mở phó bản sẽ dựa theo quy tắc, hệ thống không làm được gì, nhưng cậu sẽ không bao giờ bị thiệt! Dù sao thì..."

Lâm Khách đang định bùng nổ, nghe thấy bước ngoặt, hít một hơi sâu chờ nó giải thích.

Hệ thống Chủ thân: "Dù sao thì cậu có một cơ hội ngàn năm hiếm gặp đó là tiếp xúc thân mật với chủ nhân! Vài trăm triệu điểm cũng không thể sánh bằng!"

Lâm Khách: "???"

Nghe thấy lời nói lấp liếm của hệ thống, trong đầu Lâm Khách lại xuất hiện cảnh mình gần như bị bóp chết, mình bị coi là cỏ bạc hà cho mèo, cùng với nụ cười sâu xa cuối cùng "Hẹn gặp lại" của người đàn ông, vẻ mặt Lâm Khách trở nên dữ tợn.

"Tôi sẽ từ chức!"

- --

Mình sẽ để in nghiêng những đoạn đặc biệt như giới thiệu đạo cụ và lời của hệ thống để tránh bị rối. Mình sẽ sửa các chương trước sau.

Một lỗi nữa là, thiết bị trên cổ tay là thiết bị quản lý sẽ hợp lý hơn là liên lạc, và mình cũng sẽ sửa lại sau.

Dạo này đọc truyện chán quá, nhiều truyện thấy văn án khá hay, nhưng lúc đọc nhà dịch cứ bị lậm QT, rồi đến lỗi ngữ pháp câu của TQ sang VN mình, cuối câu cứ để a, nha, đi, rồi lại bối cảnh hiện đại mà cứ nam nhân, nàng...Trời ơi, đọc được vài câu muốn tiền đình 😥😥