Tổng Giám Đốc Cưng Chiều Tình Nhân Yêu Nghiệt

Chương 11: Theo đuổi



Edit: Ngọc Hân – diễn đàn Lê Quý Đôn

Từ trước tới nay Lạc Bắc Minh là người một người tự lập, tình trạng bây giờ và hoàn cảnh xuất thân sau lưng anh không hề quan hệ với nhau, hơn nữa anh thông tuệ vĩ đại, từ nhỏ đến lớn không có đồ gì mà anh không chiếm được, thế này mới đúc thành tính cách anh mạnh mẽ, nói một không nói hai. LQĐ

Cho nên, Tô Dục có thể nói là cái đinh đầu tiên mà anh đụng phải, có điều tính của Lạc Bắc Minh sao có thể vì chút trở ngại mà dễ dàng buông tay, Tô Dục từ chối càng khơi dậy hứng thú của anh.

Nhưng, đâu phải chuyện lúc nào cũng như mong muốn, dù chỉ số thông minh của Lạc Bắc Minh cao nhưng chuyện tình của thương nhân….. Ít nhất trong sinh hoạt thì thuộc về cặn bã, cho nên hoàn toàn không thể trông cậy vào đại Boss Lạc nhà ta sẽ dùng những phương pháp nào khác ngoại trừ “Dùng tiền đập chết người,” “Lấy thịt đè người,” ra. Nếu như anh đụng phải người bình thường thì còn có thể có tác dụng, đằng này cố tình lại là trường hợp ngoại lệ Tô Dục, bất kể là tiền hay thế đều không dùng được với cậu, về phần giá trị sức mạnh quân sự… Lạc Bắc Minh tỏ vẻ anh không muốn thử nghiệm cảm giác bị súng chỉa vào bụng dưới lần nữa.

Đương nhiên, Lạc Bắc Minh cũng không phải chưa từng nghĩ đạp đổ Tô thị để ôm mỹ nhân về, nhưng quá trình này thật sự quá dài, địa vị đứng đầu hắc đạo của Tô thị cũng chẳng phải bày biện cho đẹp mắt, hơn nữa thủ đoạn năng lực của người đứng đầu nhà họ Tô hiện giờ cũng không thể khinh thường, dù có dốc hết tất cả năng lực của hai giới chính trị và thương mại của Lạc thị, nếu muốn khiến Tô thị sụp đổ hoàn toàn thì ít nhất cũng phải mất vài chục năm, đến lúc đó thì tâm lạnh hoa tàn.

Vậy phải làm thế nào đây? Lạc Bắc Minh trầm ngâm suy nghĩ vẫn không có kết quả, chỉ có thể cầu cứu vị thư ký toàn năng đang ở nhà chuẩn bị đi du lịch Kỷ Hàn Phong.

Sau khi nghe xong Lạc Bắc Minh thổ lộ hết mọi buồn rầu, mặc dù bình thường Kỷ Hàn Phong vô tâm, nhưng vẫn có chút giật mình, “Không phải anh thích Tô Dục đấy chứ!”

Lạc Bắc Minh nghi ngờ, “Thích? Tôi chỉ là muốn cậu ấy mà thôi.”

Đó chính là thích đấy…. Kỷ Hàn Phong lặng lẽ phun ra, biết bản tính Boss nhà mình thật sự không phải là người tốt, bình thường tìm phụ nữ bất quá cũng chỉ vì giải quyết dục vọng thôi, không chấp nhất muốn một người như vậy, thậm chí cũng là lần đầu tiên chỉ đích danh tên một người mình muốn, nhưng hình như Boss còn chưa ý thức được mình khác thường.

Kỷ Hàn Phong khẽ đẩy mắt kính viền vàng, điều chỉnh nét mặt, “Tôi nghĩ, anh có thể thử dùng phương pháp ôn hòa để theo đuổi cậu ấy.”

“Theo đuổi thế nào?” Lạc Bắc Minh nhíu mày, “Tôi không có kinh nghiệm ở phương diện này.”

Trái tim Kỷ Hàn Phong run rẩy, xem ra từ giờ về sau lượng công việc của anh ta lại tăng thêm rồi, còn phải hóa thân thành chuyên gia tình yêu để hướng dẫn Boss, “Nói ví dụ như, ặc…” Không được, hình như anh ta cũng chưa từng nói chuyện yêu đương, cũng không có kinh nghiệm trên phương diện này thì chỉ thế nào đây?

“Haizzz, anh có thể lên mạng tra thử xem, chắc là có rất nhiều tài liệu về phương diện này.” Thư ký toàn năng cái khó ló cái khôn nói.

Lạc Bắc Minh vẫy tay ra hiệu cho Kỷ Hàn Phong cuối cùng cũng chả đưa ra được ý kiến xây dựng gì lui ra ngoài, rất nghiêm túc mở laptop bắt đầu lướt Baidu, kết quả…….

“Dạy bạn làm sao để theo đuổi nữ thần trong tim.”

“Chiêu nhỏ để nữ sinh theo đuổi nam sinh.”

Tiêu đề nhiều như cây trong rừng Lạc Bắc Minh thấy mà hoa cả mắt… Mẹ nó! Vì sao không có một tiêu đề nào để đàn ông theo đuổi đàn ông? Thật sự là không đáng tin chút nào!

Lạc Bắc Minh lại thay đổi vài công cụ tìm kiếm khác, nhưng kết quả vẫn y chang nhau, vậy phải theo đuổi thế nào đây? Anh suy nghĩ một hồi, quyết định gửi câu hỏi “Đàn ông phải làm thế nào để theo đuổi đàn ông?” lên diễn đàn.

Mặc dù không trả phí như bên Baidu, nhưng đám bạn trên mạng vẫn hăng hái trả lời, chỉ là kết quả lại hoàn toàn không thỏa đáng.

AAA: “Đốt cháy đồng tính luyến ái!”

BBB: “Chủ thớt, chuyện cười này không hề buồn cười….”

CCC: “Trực tiếp nhảy bổ vào!”

DDD: “Chủ thớt, đây là thế giới ngôn tình ~~” ( Giống như kiểu có thứ gì đó đi lạc vào)

XXX: “……..”

Lạc Bắc Minh lật tới lật lui cuối cùng vẫn không nhìn thấy ý kiến nào khả thi, nếu không hay là dùng phương pháp “Nữ theo đuổi nam,” “Nam theo đuổi nữ,” anh mở tiêu đề “Bí quyết nam theo đuổi nữ,” rất tự giác bỏ Tô Dục vào vị trí nữ.

Điều thứ nhất: Phải hiểu đối phương hơn cả đối phương.

Ặc, dựa vào công tác giữ bí mật của Tô Dục tương đối khá, điều này dường như hơi khó, điều thứ nhất trực tiếp bỏ qua, sau đó anh nhìn xuống dưới.

Điều thứ hai: Quan tâm chăm sóc cô ấy.

Xem xong, Lạc Bắc Minh trực tiếp mở một trang web mới nhập “Cụ thể chăm quan tâm chăm sóc nên làm thế nào” vào, lúc này nhảy ra một bài đăng tương đối bình thường, sau khi anh xem xong vô cùng tin tưởng, không phải là hỏi han ân cần, bưng trà đưa nước à, chuyện này chẳng phải quá dễ dàng ư.

Đáng tiếc, “Tưởng tượng thì rất đầy đặn, cảm giác thì rất gầy guộc,” Lạc Bắc Minh lần nữa nhìn thấy Tô Dục là trong tình cảnh như vầy:

“Tô Dục.” Lạc Bắc Minh dùng giọng tự cho là rất dịu dàng gọi.

Tô Dục mỉm cười, “Ngài lại có chuyện gì nữa sao?”

Lạc Bắc Minh, “Em có lạnh không?” Cái này là hỏi han ân cần.

Tô Dục nghiêng 45 độ nhìn trời, ngày mùa hè ánh mặt trời thiêu đốt người ta, “Lạc tổng, dù anh bận rộn công việc thì cũng nên bớt chút thời gian tới bệnh viện khám đi.” Nói xong cậu phóng khoáng rời đi, để lại một mình đại Boss thất vọng đứng nguyên tại chỗ.

Đáng chết, đây là đang ám chỉ đầu óc anh có vấn đề! Lạc Bắc Minh đen mặt, hiếm khi anh bỏ tâm tư quan tâm một người thì lại có thái độ như vậy, cho là anh hiếm lạ à? 

Cảm giác mình mặt nóng dán mông lạnh của người ta, Lạc Bắc Minh quyết định không bao giờ tìm cậu nữa, không phải bày sắc mặt tốt cho cậu nữa! Nhưng, Tô Dục người ta sẽ quan tâm sao? Thời gian quay phim chụp ảnh trôi qua vô cùng ung dung tự tại. Thỉnh thoảng Lạc Bắc Minh thấy Tô Dục trên TV, người ta vẫn cười dịu dàng đến vậy. Vì thế, áp thấp trên người Lạc Bắc Minh càng ngày càng xuống thấp, khí chất càng ngày càng lạnh lẽo, công nhân viên Lạc thị không chịu đựng được chỉ đành chạy tới Hàn Kỷ Phong người mặt không bao giờ đổi sắc xin giúp đỡ.

“Lạc tổng, anh như vậy không được đâu.” Hàn Kỷ Phong được nhờ lên núi đành phải khuyên can Boss, “Trước hết anh nên xâm nhập vào cuộc sống của cậu ấy mới đúng.” 

“Tôi đủ dịu dàng với cậu ta rồi.” Lạc Bắc Minh âm trầm nói, “Còn muốn tôi thế nào nữa?”

Kỷ Hàn Phong liếc vẻ mặt lạnh như băng của Boss nhà mình, thật sự không tưởng tượng ra Boss dịu dàng sẽ có dáng vẻ gì, sẽ không hù đám bạn chứ?

“Có lẽ lúc trước anh làm một việc khiến cậu ấy hiểu lầm, anh nên nghĩ cách khiến cậu ấy có cái nhìn mới về anh, trước tiên cứ làm bạn bè đã, lâu ngày sinh tình.”

Là như thế phải không? Lạc Bắc Minh nhíu mày suy nghĩ.

Trước kia, thái độ của Tô Dục khiến anh cảm thấy rất bất mãn, chưa bao giờ có người nào dám nói với anh như vậy, nhưng nếu thật sự quyết định phân rõ giới hạn, không đi tìm cậu nữa thì chẳng hiểu sao anh lại có phần không nỡ. Đột nhiên anh nhớ tới lần trước Kỷ Hàn Phong nói “Chắc không phải thích cậu ấy chứ.” Thế thì, cảm giác muốn buông tay nhưng lại không nỡ quả đúng là thích sao?

Anh nhắm mắt lại, trong đầu thỉnh thoảng lại hiện lên bóng dáng đối phương như trước, hình như từ trước tới giờ chẳng có khuôn mặt ai lại khiến anh nhớ lâu đến như vậy, hình như cũng chẳng ai có thể khiến anh tay chân luống cuống phiền muộn trong lòng thế này, đây là thích ư?

Cho đến giờ phút này Lạc Bắc Minh mới ý thức được mình thật sự rất nhớ người kia, không phải là chuyện tình một đêm, không phải là giải phóng dục vọng, chỉ đơn thuần nhớ tới cậu mà thôi.

**********************************************

Lần này Tô Dục chỉ đóng vai phụ nên chưa bao lâu đã quay xong tất cả phần diễn của cậu rồi, cậu quay về giải trí Tinh Huy.

Trong phòng nghỉ, Lâm Vi báo cáo lịch làm việc tiếp theo cho Tô Dục xong thì quay qua nói chuyện phiếm cùng cậu, “Này A Dục, mấy hôm trước hình như anh thấy Lạc tổng tới tìm em.”

Chính là cái lần ngày mùa hè mà không hiểu vì sao lại chạy tới hỏi cậu có lạnh không? Tô Dục nhíu mày, “Anh ta nhàn rỗi không có việc gì làm ấy mà.”

Lâm Vi lắc đầu, lại bắt đầu hóa thân thành bà mẹ, “A Dục, em nói có phải anh ta vẫn chưa buông tha cho em! Nếu không, hay là em tiết lộ thân phận cho anh ta biết đi, nếu không….”

“Yên tâm, không sao đâu.” Tô Dục trấn an Lâm Vi mỗi khi sốt ruột mắt sẽ đỏ như con thỏ nhỏ, cậu mới không tin với chỉ số thông minh của nam chủ mà còn chưa đoán được thân phận của cậu, mặc dù cảm thấy nam chủ đại nhân chắc chắn sẽ không biết cái gì gọi là biết khó mà lui, nhưng không nghĩ tới anh ta sẽ dùng phương thức ngu ngốc như vậy xuất hiện trước mặt mình, đây không phải là cố tình tìm mắng sao! Cho dù biết rõ nội dung tiểu thuyết gốc song bây giờ Tô Dục cũng không đoán được suy nghĩ của nam chủ, không ký hợp đồng tình nhân với nữ chủ, xu hướng tình dục thay đổi, chạy tới đây dây dưa với cậu… Mẹ kiếp! Thế giới này thật sự đảo lộn sao?

Hết chương 11