Tổng Tài, Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 97: Tân hôn kết (H)



Hơi nóng từ hơi thở của Cố Thanh Trì lập tức phả vào mặt cô, đôi môi mềm mại mà nóng bỏng dịu dàng phủ lên miệng cô, mặc dù đây không phải là lần đầu hay người hôn nhau.

Nhưng lại là đêm tân hôn không tránh khỏi có chút hồi hộp, vòng tay ôm lấy Tần Thiên Lan không ngừng run, bên tai tựa hồ như có thể nghe thấy tiếng tim đập thùng thục giống như tiếng trống, cả người hắn đang chìm trong cảm giác phấn khích không thể giải thích được.

Khi hơi thở của Cố Thanh Trì không ngừng vây quanh Tần Thiên Lan, nhịp tim càng lúc đập càng nhanh, đầu óc choáng váng, tâm tình mơ hồ ái muội khiến cả người vì điều này mà trở nên say mê.

Đầu lưỡi Tần Thiên Lan mềm mại vươn ra chạm vào môi Cố Thanh Trì, tinh nghịch liếm nhẹ, còn cố tình cắn lấy một cái tựa hồ như đang thưởng thức chiếc bánh kem trà xanh ngọt ngào trong lành.

Đối với sự trêu chọc của Tần Thiên Lan, Cố Thanh Trì cảm thấy trong lòng nóng rực tựa như có một dòng nước ấm từ trong người đang chuẩn bị thoát ra ngoài.

Hắn cũng vươn đầu lưỡi quét qua, cạy mở răng miệng cô từng chút một đưa đầu lưỡi mình vào bên trong khoang miền Tần Thiên Lan từ từ thăm dò.

Hai người lập tức rơi vào một nụ hôn sâu không dứt. Tiếng thở dốc nhè nhẹ vang lên trong không gian yên tĩnh.

Cho đến khi hai người hơi thở hổn hển mà tách ra, Cố Thanh Trì vẫn còn hãm sâu vào cảm xúc đó, Tần Thiên Lan đỏ mặt, chỉ cảm thấy sau tai nóng ran, tim cũng đập liên hồi.

Rõ ràng đây không phải là lần đầu hay người hôn nhau, nhưng tại sao cảm giác lần này lại khác những lần trước như vậy.

Còn không đợi Tần Thiên Lan có thời gian nghĩ nhiều, bàn tay Cố Thanh Trì không biết từ lúc nào đã luồng vào trong áo ngủ của cô.

Nhẹ nhàng vuốt ve nơi mềm mại xinh đẹp.

“Lần này sẽ không để em chạy thoát.”

Cánh môi Cố Thanh Trì cọ áp sát vào tai Tần Thiên Lan, miệng không ngừng lẩm bẩm vào tai cô, còn thuận tiện cắn nút khiến cho cô kích động trong lòng không nói nên lời. Từ mặt đến tai điều nhiễm một tầng mây đỏ.

Khi đôi môi hổn hển hé mở, Tần Thiên Lan vốn đã chìm đắm trong tình yêu sâu đậm, khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt híp lại nhìn hắn, mị hoặc khơi dậy dục vọng trong lòng hắn, cùng với tiếng thở dốc đầy khiêu gợi, hắn liền hôn lên đôi môi nóng bỏng của cô.

Từ từ dời xuống cổ. Lại từ cổ xuống ngực, chiếc áo ngủ lúc này sớm bị hắn cở mất từ lúc nào. Đường cong cơ thể Tần Thiên Lan lộ ra trước mắt khơi gợi dục vọng trong lòng Cố Thanh Trì khiến hắn như muốn nổ tung.

Cố Thanh Trì lúc này chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng, bứt rứt, tràn đầy yêu thích, nhu cầu dục vọng muốn trút bỏ, nhưng là hắn thật sự là không có kinh nghiệm, hơn nữa vừa lo lắng vừa sợ làm đau vợ bảo bối, cho nên khó tránh khỏi có chút luống cuống, cả người khẽ run.

Đừng nhìn hắn bình thường bá đạo như vậy, thật chất trước khi quen Tần Thiên Lan Cố Thanh Trì vẫn luôn là một xử nam trong sáng. Chỉ làm theo bản năng ngoài ra cái gì cũng không biết, nói thẳng ra một chút kinh nghiệm cũng không có.

Tần Thiên Lan nhìn thấy hắn đột nhiên ngừng lại liền có chút buồn cười, hóa ra tổng tài đại nhân cũng có những lúc như vậy.

“Có đẹp không?” Tần Thiên Lan trêu chọc hỏi.

Cố Thanh Trì tuy không biết gì sao lúc này cô lại hỏi như vậy, hắn bất giác liền trả lời:

“Đẹp.”

Tần Thiên Lan cười, hai tay vòng qua cổ hắn, nhẹ nhàng phủ lên môi Cố Thanh Trì rất nhẹ lại buông ra, tay cô bắt đầu chủ động cởi cúc áo sơ mi của Cố Thanh Trì.

Cánh tay còn lạy nắm lấy tay hắn, đặc lên nơi nào đó mềm mại của mình.

Đối với sự chủ động của Tần Thiên Lan, Cố Thanh Trì cảm thấy toàn thân nóng rực, tựa hồ như muốn nổ tung đến nơi rồi, khi đôi tay nóng bỏng nắm lấy đỉnh tuyết mềm mại, thì miệng cô phát ra tiếng ưm, âm thanh yêu kiều ấy làm cho hắn mất hồn, chỉ cảm thấy một cỗ động tình truyền đến, mà không thể kiềm chế được nữa, vội đem nàng ép ở dưới thân.

Hai người theo bản năng triền miên không dứt mãi cho đến gần sáng mới bắt đầu ngủ. Toàn thân Tần Thiên Lan tựa như không xương mệt mỏi dựa vào người Cố Thanh Trì mặc hắn ôm lấy.

Cố Thanh Trì nhìn người trong lòng mềm mại dựa vào hắn, vô cùng hài lòng nhẹ nhàng hôn lên trán cô. Cánh tay ôm lấy Tần Thiên Lan chặt hơn, nhưng lại sợ cô đau nên nới lỏng ra, lại ôm chặt sợ cô chạy mất.

Tần Thiên Lan mặc dù bị hắn dầy dò cả một đêm vô cùng mệt mỏi, nhưng lúc này cô vẫn còn chưa có ngủ say. Đối với hành động của hắn có chút không nói nên lời.

Cô đưa tay vào dưới gối nằm, lấy ra chứng từ kết hôn đưa cho Cố Thanh Trì, như đáp lại lời lúc nãy của hắn.

“Em sẽ không chạy, đời này cũng không. Giờ thì anh có thể an tâm ngủ rồi chứ?”

Tần Thiên Lan vừa nói vừa ngáp dài một cái, cô rất mệt hôm nay phải tiếp khách còn phải làm lễ cưới. Buổi tối còn bị Cố Thanh Trì dầy dò cả đêm, lúc này cô rất mệt mặc kệ Cố Thanh Trì Tần Thiên rất nhanh liền đi vào giấc ngủ.



“Cố Tổng, hôm qua có vẻ như ngủ không được ngon lắm.”