Tổng Tài: Hoắc Tổng Anh Tàn Nhẫn Lắm

Chương 50: Chăm Con, Quyến Rủ (H nhẹ)



Sau 3 ngày ở bệnh viện thì Triệu Tuệ An cũng được về nhà. Hoắc Kiến Vũ giành hết tất cả công việc chăm con chỉ khi cho ti thì mới gọi cô, bà vú cũng rất an nhàn mà nhận lương.

" Tiểu Văn con mà còn khóc nữa là ba chở con qua nhà Âu Minh Phong ở đó "

Hoắc Kiến Vũ đã dỗ hơn 1h đồng hồ nhưng tiểu Văn vẫn khóc thét, Triệu Tuệ An cũng ngủ không được mà lồm cồm ngồi dậy

" Ông xã anh đưa tiểu Văn cho em, coi chừng con đói "

Hoắc Kiến Vũ liền bế tiểu Văn đưa cho cô, nhưng thằng bé không chịu ti mà cứ khóc

"Sao vậy con, ba mẹ buồn ngủ lắm rồi đó, " Cô vỗ vỗ vào mông dỗ dành

Đến tận 3h sáng tiểu Văn mới chịu ngủ, vừa để thằng bé xuống là Triệu Tuệ An lăn ra ngủ không biết trời đất.

Tiểu Văn bây giờ đã được 3 tháng rất cứng cáp, có cặp má bánh bao rất đáng yêu làm cho Triệu Tuệ An cứ hôn hoài không chán, Hoắc Kiến Vũ ban ngày đi làm ban đêm lại chăm con phụ cô nên anh đã sụt tận 4kg làm Triệu Tuệ An rất xót.1

Đêm đến Triệu Tuệ An nghe tiếng khóc liền bật dậy đến nôi thì thấy tiểu Văn đã tè. Cô đi lấy tả rồi thay cho tiểu Văn. Hoắc Kiến Vũ từ thư phòng trở về thấy cô ngồi ngáp dài mà thay tả thì nhíu mày

" Để anh làm cho, em lên ngủ đi "

" Thôi, em làm sắp xong rồi, anh sao làm việc khuya như vậy hơn 1h rồi "

" Ừ, công việc còn nhiều "

Thay tả xong cô cho tiểu Văn ti rồi ru ngủ, đến 2h khuya cô mới quay lại giường.

" Ngày mai em cho tiểu Văn ngủ với bà Vú đi, thức khuya không tốt cho em đâu "

" Anh cũng vậy, làm việc trễ như vậy, sắp tới em chỉ cho phép anh làm việc đến 11h thôi đó "

" Ừ, ngủ đi " Hoắc Kiến Vũ ôm lấy cơ thể thơm tho của cô mà chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau Triệu Tuệ An giao con cho bà Vú để hâm nóng tình cảm, hiên tại bây giờ cô gần như đã lấy lại vóc dáng chỉ có hơi có da có thịt một chút.

Hôm nay cô lấy chiếc đầm hai dây màu đen ôm trọn bầu ngực và vòng eo của mình. Nhìn thấy xe Hoắc Kiến Vũ láy vào sân cô mỉm cười đi lại phía giường ngồi xuống.1

* Cạch*

Hoắc Kiến Vũ ảo não đi vào, nhưng khi ngước lên nhìn thì mắt anh bắt đầu chóp, Triệu Tuệ An đi lại ôm lấy cổ anh nũng nịu1

" Ông xã thế nào?"

Hoắc Kiến Vũ lập tức ôm eo cô ép vào cánh cửa, vuốt nhẹ mặt cô

" Ngon "

Triệu Tuệ An bật cười đưa tay cởi áo vest cavat và gile cho anh. Hoắc Kiến Vũ không thể chờ đợi thêm liền cúi xuống hôn lấy môi cô, cả hai cứ dây dưa với nhau. Hoắc Kiến Vũ rời môi lập tức bế ngang cô lên đi lại giường quăng xuống

" Ây ông xã anh mạnh tay vậy?" cô bị tung lên mấy hồi, nếu không phải niệm chắc cô gãy ra làm hai

" Anh không thể nhẹ nhàng với em được nữa rồi"

Hoắc Kiến Vũ lao vào hôn cô tới tấp những nơi anh đi qua đều có dấu đỏ hẵn lên. Chiếc đầm của cô cũng đi vào quên lãng khi nó bị anh xé ra làm hai và áo somi của anh cũng không còn một nút nào cả.

Triệu Tuệ An cảm thấy hối hận về việc làm của mình, tự nhiên lại đi chọc con sói đói lâu ngày để bây giờ thở không ra hơi.

" Ông xã anh từ từ thôi "

"Là em quyến rũ anh trước " Anh nói nhưng đã đứng dậy cởi quần âu của mình.

Triệu Tuệ An lâu ngày chưa gần gũi với anh nhưng khi nhìn vào 'người anh em' của anh thì rùng mình, nó bây giờ rất sung to lên.

Hoắc Kiến Vũ mở rộng hai chân cô ra đâm mạnh vào

" Aaaaa đau...ông xã anh đáng ghét....xấu xa.....đau quá " Triệu Tuệ An đập loạn xa lên người anh

" Thả lỏng ra, sau sinh rồi vẫn khít nhỉ, em mau thả lỏng cả anh và em đều đau đây này "

Triệu Tuệ An bình tĩnh nhịn cơn đau mà thả lỏng cơ thể, Hoắc Kiến Vũ duy chuyển nhẹ nhàng ra vào nhưng được một lúc thì con sói đói lại xuất hiện trên người anh mà ra vào mạnh mẽ, Triệu Tuệ An không biết trời trăng hoa lá gì cứ nằm yên rên rĩ.

" Ưm..ưm..ưm...ân "

" Ưm...ưm...ưm...ân"

Hoắc Kiến Vũ ra vào nhanh chóng rồi rút ra bắn lên người cô,nằm xuống ôm lấy cơ thể cô thỏa mãn

" Thoải mái không bà xã?"

" Anh đừng có hỏi mấy câu này được không?"

" Có gì phải ngại "

Hoắc Kiến Vũ ngồi dậy tiến hành hiệp 2 trên người cô, nhưng không chỉ hiệp 2 mà là rất nhiều hiệp.

Sáng hôm sau Triệu Tuệ An không thể nào xuống giường được, Hoắc Kiến Vũ cũng không đi làm mà ở nhà chơi với tiểu Văn.

" Con xem mẹ con thật yếu đúng không? "

Hoắc Kiến Vũ vừa ẩm tiểu Văn vừa trêu cô1

"Hoắc Kiến Vũ anh điên rồi, ai lại nói với con mình như thế " Cô lườm anh

" Thế nào thằng bé cũng biết thôi, anh là cho con học hỏi sớm "

" Hoắc Kiến Vũ, con chỉ mới 3 tháng anh cho con học hỏi cái gì, thật là tức chết mà "

" Thôi mà bà xã, anh chỉ nói đùa thôi, con còn nhỏ như vậy sao nó hiểu được?"

" Anh tốt nhất dạy con cho đoàng hoàng đó, nếu không em ẩm về nhà chính ở "

" Em đừng có lấy nhà chính ra uy hiếp anh, coi chừng giờ trong bụng em có con anh nữa rồi kìa "

" Nè ông xã, anh đừng có lừa em, anh toàn cho ra ngoài, đừng tưởng em không biết " cô nhếch môi cười

" Trận cuối anh cho vào trong, em nên lo đi sinh nữa đi "

" Để coi "

................

3 năm sau bây giờ tiểu Văn đã đi học mẫu giáo. Hoắc Kiến Văn rất thông minh từ ngoại hình đến tính cách đều rất giống Hoắc Kiến Vũ và đặt biệt rất lạnh lùng ít cười ít nói làm cho Triệu Tuệ An rất buồn.

Triệu Tuệ An đã lấy bằng tốt nghiệp nhưng cô lại muốn ở nhà chăm con và phụ giúp anh một số việc ở tập đoàn. Cả hai đã lên kế hoạch năm nay sẽ chào đón thêm một thành viên nữa bởi vì anh rất thích bé gái.

Tập đoàn Hoắc thị đang trong giao đoạn mở thêm chi nhánh bên Mỹ nên Hoắc Kiến Vũ đã đi công tác 5 ngày bên đó và đêm hôm qua mới về biệt thự Vũ Viên. Vừa về nhìn thấy Triệu Tuệ An nằm trên giường ngủ, vì xa vợ 5 ngày nên anh chịu không nỗi mà lôi cô ra hành cả một đêm.

Hoắc Kiến Vũ hiện tại ngồi trên giường mặc quần âu và áo somi rất trẻ trung nhìn Triệu Tuệ An say giấc nồng. Anh đã đưa tiểu Văn đi học rồi về nhưng cô vẫn không có dấu hiệu thức giấc.

" Ưmmmm "

" Chào buổi trưa bà xã "

" Ưmmm..anh mau chuẩn bị cho Kiến Văn đi học " Cô nói giọng ngái ngủ

" Con sắp tan học rồi " Anh bật cười, sao vợ anh có thể đáng yêu như vậy

" Tại anh " Cô lấy gối đập vào người anh

" Được rồi ngồi dậy vào phòng vscn đi,đã trưa rồi " Anh kéo cô ngồi dậy

.....

((Mọi người nhớ Like, Theo Dõi và Vote cho em nhá😘 có chỗ nào không hay mọi người cứ góp ý mình sẽ cố gắng học học và viết hay hơn trong những tiểu thuyết sau