Tổng Tài Lạnh Lùng Không Nhận Ra Tôi

Chương 3: " Anh trai nhỏ xin lỗi anh "



Ngọc Diệp thật sự không còn lựa chọn nào khác, cô cũng không muốn nhìn sự nghiệp của Mạc Gia sụp đổ trong tay ba cô, nên cô đành nghe theo ông ấy

Hôm nay cũng chính là ngày cô thành vợ một người mà đến khi gặp mặt cô cũng chưa từng, một người cô không yêu

“ Anh trai nhỏ xin lỗi anh ”

Cô khoác lên người chiếc váy cưới trắng tinh sắc sảo, đến giờ lành cô được ba dẫn ra lễ đường, nhưng cô lại không thấy có chú rể ở đó khiến cô vô cùng hoan mang, khách khứa cũng hoan mang không kém

Mọi người đã đợi rất lâu sắp qua giờ lành nhưng vẫm chưa thấy chủ rể đâu, mọi người đều bán tán xôn xao, dù không yêu nhưng ngày cưới bơ vơ một mình cô liền cảm thấy tuổi thân

Một vị khách ở đó liền lên tiếng “ Sao đến giờ này chú rể vẫn chưa đến vậy, chả lẽ tin đồn anh ta không yêu con gái của ông Lâm là thật sao? ”

Nước mắt cô sắp rơi rồi, cô thật sự thấy tuổi thân, mãi đến một lúc sau trợ lí của anh mới đến nói anh có việc bận nên không đến được

Cậu ta đưa cho cô tờ giấy kết hôn bắt cô kí vào đó

“ Thiếu phu nhân! Thiếu gia bảo cô kí vào rồi về biệt thự trước hôm nay cậu ấy có việc bận ” Trợ lí của anh nói nhỏ vào tai cô sau đó đưa cô rời đi, khách khứa cũng lần lượt ra về

Riêng Lâm Nghị lại thấy nhục nhã vô cùng, việc anh không đến như tạt một gáo nước lạnh vào mặt ông. Cả ông và vợ ông đều tức giận mà bỏ về

Ở Tần Thị

Tần Gia Hào là cố ý không đến để khiến cho Lâm Nghị nhục mặt, anh ngồi trên chiếc ghế ở bàn làm việc nở một nụ cười thích thú

Bạn của anh Dư Nhất Minh đâm chiêu ngồi ở phía đối diện nhìn anh lên tiếng

“ Cậu quá đáng thật đấy ngày cưới quan trọng như vậy mà cậu lại bỏ vợ mới cưới một mình ở đấy ”

Tần Gia Hào vẫn lạnh lùng không một chút cảm xúc lên tiếng “ Dù sao cũng chỉ là một công cụ mọi thứ bây giờ chỉ mới bắt đầu thôi ”

Dư Nhất Minh lắc đầu ngán ngẩm không biết nói gì với cái tên trái tim sắc đá này

“ Reng.. Reng... Reng ”

Lúc này điện thoại Tần Gia Hào vang lên anh liền nhấc máy nghe

“ Alo ”

Người bên kia vội vàng trả lời “ Thiếu gia tôi đã làm những gì mà cậu căn dặn Thiếu phu nhân đã được đưa về biệt thự rồi ạ ”

“ Ừm tôi biết rồi ” Tần Gia Hào nói xong liền cúp máy dù sao cũng chỉ để trả thù, anh không cần phải quan tâm nhiều làm gì

Anh liền quay sang Dư Nhất Minh lạnh lùng nói “ Đến The Night thôi ” The Night là một quán bar lớn mà bọn anh hay lui đến

Dư Nhất Minh gật đầu cùng anh đến The Night

Còn Ngọc Diệp vừa về đến biệt thự cô liền trố mắt cả một căn biệt thự lớn như vậy sao? Nhưng khi bước vào trong mọi thứ liền khiến cô bất ngờ hơn cả một căn biệt thự lớn nhưng chỉ có mỗi bà quản gia thôi đến một người làm còn không có

Quản gia thấy cô liền lại gần nói “ Thiếu phu nhân cô lên phòng nghĩ ngơi trước tóo Thiếu gia sẽ về ạ ”

Ngọc Diệp gật đầu chào bà quản gia rồi nghe theo lời bà lên phòng nghĩ ngơi, hành lí của cô cũng được chuyển đến ngay sau đó

Vì chiếc váy khá vướng víu nên cô liền thay bỏ một bộ đồ thoải mái hơn, cô thay một chiếc đầm ngủ sao đó liền leo lên giường đánh một giấc mà quên đi việc vừa xảy ra khi nãy

Một giấc của Ngọc Diệp là đến tối đến khi mà cô nghe tiếng mở cửa phòng thì cô mới mắt nhắm mắt mở thức dậy

Tần Gia Hào mở cửa phòng bật đèn lên thì liền thấy cô ở trên giường liền khó chịu quát

“ Ai cho cô vào đây hả? ”

Tiếng quát khiến Ngọc Diệp giật mình tỉnh giấc đơ người nhìn Gia Hào không cho cô ở đây vậy cô ở đâu?

Chưa kịp để Ngọc Diệp phản ứng Tần Gia Hào liền đi thẳng lại giường nắm lấy tay lôi cô ra khỏi giường khiến cô ngã nhàu xuống, anh còn không buông tay mà kéo cô ra khỏi phòng

Cả cơ thể cô đều đau buốt lên tiếng “ Anh buông tôi ra được không? Anh làm tôi đau quá ”

Anh lôi cô ra khỏi phòng liền hất tay mạnh một cái nhìn thẳng vào mắt cô lạnh lùng nói “ Tôi cấm tuyệt đối cô không được bước vào căn phòng này, cô có nghe rõ không hả? ” nói rồi anh liền quay vào phòng đóng cửa lại mà không thèm quan tâm đến cô

Cô khó khăn đứng dậy xoa xoa những nơi đau rát kia, khiến cô nhăn mặt đau đến khiến cô bật khóc ngay sau đó, đúng là trên đời này ngoài anh trai nhỏ mẹ cô và bà thì chẳng ai yêu thương cô cả

Cô ôm thân thể nhỏ nhoi của mình đi xuống dưới lầu, anh không cho cô vào phòng thì biết ngủ ở đâu chứ

Cuối cùng cô cũng ngồi ôm hai đầu gối gục mặt dựa vào sofa của phòng khách mà ngủ, nước mắt cô thì vẫn cứ rơi