Trí Thông Minh Của Em Thật Là Uổng Phí

Chương 1-2: Xem mắt(2)



Hà Phỉ Phỉ hậm hực nói: "Được rồi, ít nhất còn có thể ăn được một bữa tiệc lớn từ cái người vắt cổ chày ra nước như cậu, thôi cậu đi làm việc trước đi, mình cúp điện thoại đây."

Cúp điện thoại, Hà Phỉ Phỉ thở dài, vừa nghĩ tới cảnh phải tiếp tục đi xem  mắt nữa, cô lại cảm thấy đau đầu. Lý Thành Hạo đã là đối tượng hẹn hò thứ ba của cô. Bà mẹ trước kia chỉ đắm chìm trong bàn mạt chược, không biết mẹ cô bị cơn gió quỷ quái nào thổi trúng, mà mẹ cô vội vã tìm đối tượng cho cô, giống như là cô đã năm mươi hai tuổi chứ không phải mới hai mươi lăm tuổi vậy."

Cũng không phải là cô chán ghét đối tượng hẹn hò, chỉ là cô không thích chung đụng trong cái vòng luẩn quẩn với những người phú nhị đại. Từ nhỏ cô đã sống chung với ông nội và bà nội, đến khi học tới trung học cấp hai, do công khai yêu sớm nên được mời phụ huynh tới, sau đó mới bị ba mẹ ở bên cạnh quản giáo nghiêm, cho nên cô mới không hoà nhập được vào cái vòng luẩn quẩn này, cũng không muốn hoà nhập vào. Die^n daaaaaâ\ & le^ê quy/y do^nn     .

Nghĩ đến đây Hà Phỉ Phỉ lại không nhịn được cảm thấy châm chọc, mẹ nó, làm gì có chuyện yêu sớm, rõ ràng là người ta nhìn cũng không nhìn cô một cái, cùng lắm là thầm mến thôi. Giáo viên chủ nhiệp cấp hai trung học liền cho đó là chuyện lớn, thật đúng là một ngày chó má……

Hà Phỉ Phỉ nhận ba mẹ quản giáo rất nghiêm nên hầu như là cắt đứt liên lạc với tất cả bạn học, người duy nhất còn liên lạc chính là Hướng Nhuỵ lớn hơn cô hai khoá. Sau này Hướng Nhuỵ thi vào đại học Hàng Châu, hai người mặc dù không ở gần nhau nhưng quan hệ so với trước kia vẫn rất tốt. Lúc Hướng Nhuỵ đi thực tập Hà Phỉ Phỉ đề nghị cô tới thực tập trong công ty nhà mình, ba Hà rất thích Hướng Nhuỵ, kết thúc kỳ thực tập liền mời cô vào làm chính thức. Mới mấy năm ngắn ngủi Hướng Nhuỵ đã bò lên tới vị trí trưởng bộ phận, đối với nữ cường nhân như vậy, Hà Phỉ Phỉ chỉ có thể BỘI PHỤC.

Hà Phỉ Phỉ dựa vào cửa trầm tư một lát, cảm thấy Hướng Nhuỵ đã hoàn toàn phản bội cô, đứng về phía ba mẹ cô, vì vậy lấy điện thoại di động ra, quyết định cầu cứu sự nhiệt tình của cư dân mạng.

Lão vương sát vách tên bát bát: Khi bạn có một người mẹ có thú vui muốn giúp bạn tìm đối tượng để hẹn hò thì bạn nên làm cái gì bây giờ? 【doge】, mọi người đoán không sai, bát bát hiện giờ đang ở hiện trường xem mắt, giờ phút này đang trốn trong nhà vệ sinh để cầu cứu 【 hướng dẫn sử dụng 】đây đã là người thứ ba trong tháng này rồi!!!

Sau mười mấy giây đăng lên xong, phía dưới đã có hơn mười bình luận rồi.

Vậy mà Vương bát bát lại có đối tượng hẹn hò, đã nói là cùng nhau độc thân đến bạc đầu mà (┬_┬)Dienx  dandf Kê quyu dong.

Nói cho bạn biết bạn phải làm như thế nào sao 【 mỉm cười 】

Tứ Thần Thú Microblogging, Vương Bát xấu xa nhất. Trước đó còn khen tôi hấp dẫn!!!

Người nổi tiếng trên Microblogging như Vương bát bát lại nhất định không chịu đưa hình lên, cuối cùng thì trong đó có ẩn tình như thế nào, cô ấy hẹn hò với người có thân thế như thế nào, hoan nghênh cô quay trực tiếp lên Microblogging, cùng đi vào thế giới nội tâm của thiếu nữ Vương bát bát.【 mỉm cười 】

Bát bát, bây giờ cô đi ra ngoài, sau đó ợ lên một cái, nói với nhà trai là đã ăn no, chuyện xem mắt lần này đại khái là đã thất bại【 cười cry】

Hà Phỉ Phỉ quét qua một phút đồng hồ không có cái bình luận nào đáng tin, tức giận thoát khỏi Microblogging, rồi đi ra khỏi toilet.

Lý Thành Hạo thấy cô trở lại, không khó chịu chút nào, cười cười: "Có cần gọi thêm ly cà phê không, đã nguội rồi."

"Không cần," Hạ Phỉ Phỉ từ chối nói, "Dạ dày tôi không được tốt lắm, không thích hợp uống cà phê."

"Vậy thì uống chén nước ấm thôi." Lý Thành Hạo rất thoải mái nói, nghe nói là bao tử của Hà Phỉ Phỉ không tốt, thì lại thấy chủ đề là bao tử giảng giải bài diễn thuyết dài hàng ngàn chữ. Dienux  diandf Kê quysu dong.

Hà Phỉ Phỉ bình thường cũng chú ý tới phương diện này, cho nên Lý Thành Hạo nói cô đều nghiêm túc lắng nghe, bất tri bất giác khiến cho cuộc nói chuyện đỡ khách sáo đi một chút.

Lý Thành Hạo quả thật chững chạc lại khéo léo, khiến cho người ta có cảm giác thoải mái, nghe những lời anh nói càng giống như những lời nhắc nhở của bậc cha chú, Hà Phỉ Phỉ thả lỏng một chút, nụ cười trên mặt cô rõ ràng sôi động hơn.

Chớp mắt cái đã tới ba giờ, Lý Thành Hạo nhìn đồng hồ, "Thời gian vẫn còn sớm, nếu tiểu thư Hà rảnh rỗi, không bằng chúng ta đi đánh golf đi, tôi nghe phu nhân Hà nói, tiểu thư Hà đánh golf rất giỏi."

Hà Phỉ Phỉ rất thích đánh golf, ba của cô mỗi lần không tìm được bạn đánh cùng, đều kéo cô tới tập luyện, lâu ngày cô cũng tập luyện trở thành một tay chơi bóng tốt, hơn nữa cũng chưa tới thời gian hẹn với Hướng Nhuỵ, Hà Phỉ Phỉ đồng ý.

Lái xe đến sân banh, Hà Phỉ Phỉ đi vào phòng thay đồ thay bộ quần áo thể thao thoải mái, đi ra khỏi phòng thay đồ, rõ ràng hai mắt của Lý Hạo Thành sáng lên. Mái tóc dài của Hà Phỉ Phỉ buộc cao lên, gương mặt vui vẻ động lòng người, đôi mắt trong suốt càng làm cho khuôn mặt của cô thêm sinh động. Cô xinh đẹp không phải có nét quyến rũ lẳng lơ để nắm chặt ánh mắt của những người giàu có thích chiếm hữu, mà giống như ánh mặt trời ấm áp thấm vào từng chút từng chút một. điễnn dàn nên quýndon.

Lý Thành Hạo vốn cứ tưởng là tiểu thư nhà giàu có thì phần lớn là kiêu căng tuỳ hứng, nhưng Hà Phỉ Phỉ này thì ngược lại, khiến cho anh ta có chút ngoài ý muốn.

Lúc này, phía sau vang lên những tiếng cười vui vẻ.

"Tôi ấy mà, đúng là đã già rồi, chỉ có người trẻ tuổi là lợi hại thôi, thua mấy ván này tôi cũng phục, nhưng mà ván tiếp theo cũng không nhất định, tiểu Cố, cậu phải coi chừng đó, ha ha ha."

"Lưu Tổng càng già càng dẻo dai, vãn bối cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi."

"Vẫn là Tổng giám đốc Hà có mắt nhìn, tiểu Cố có tướng mạo, năng lực tốt, lượt bóng này cũng là một áp lực đối với những người trẻ tuổi khác, làm cho lão già như tôi đây cũng muốn đưa tiểu Cố tới chỗ của tôi, coi như không làm cái gì khác, thì mỗi ngày cùng chơi bóng với tôi cũng tốt rồi, mọi người nói có đúng không?"

"Ha ha ha, ông Lý à, ông còn muốn ở chỗ này cướp người của tôi sao? Con trai của ông cũng sắp cướp đứa con gái của tôi đi rồi, ông còn muốn lấy người?"

"Chỉ đùa một chút, chỉ đùa một chút thôi."

Hà Phỉ Phỉ quay đầu nhìn, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của ba Hà nhà mình, vừa lúc mấy vị kia cũng nhìn thấy cô và Lý Thành Hạo.

"Ôi, chao ôi, nhìn một chút xem, đây không phải là hai đứa bé của nhà các người sao, làm sao lại trùng hợp như vậy, lại gặp nhau ở chỗ này."

Lý Thành Hạo đi tới chỗ mấy vị trưởng bối lễ phép chào hỏi, ông Hà liếc nhìn con gái nhà mình, cười nói: "Thành Hạo à, cùng với Phỉ Phỉ ở một chỗ thấy như thế nào?" điễnn dàn nên quý ndon.

Lý Thành Hạo khéo léo cười cười, "Tiểu thư Hà là người rất tốt, con rất thích."

Mấy vị trưởng bối nở nụ cười, "Lão Lý, con trai nhà ông rất có tiền đồ."

Hà Phỉ Phỉ cũng đi tới, ánh mắt trong lúc vô tình liếc qua một người trong đó, bước chân liền dừng lại.