Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp

Quyển 1 - Chương 20: Học đồ Đan hệ



"Ta không biết vì sao học viện an bài như vậy!"

Hôm nay ngày thứ chín trong ước định với đạo sư Hoang Sơn. Sau khi Yêu Nhiêu giả quỷ dọa Kim Đại Phú choáng váng vẫn luôn luôn ngoan ngoãn ở trong ký túc xá tu luyện Tung Thế Phá Thiên Kiếm quyết, thu thập Ám nguyên tố cho Hắc châu. Cũng có khi cùng Chiến Hổ và Nguyên Phương gặp mặt, biết được Chiến Hổ được phân đến hệ chiến đấu của ban Học tiền, Nguyên Phương được phân đến hệ tổng hợp ban Chính thức.

Mà Yêu Nhiêu đúng hẹn đến, tìm được Hoang Sơn lão sư quen biết khi khảo hạch, người ta lại tức giận văng nước miếng lên mặt nàng.

"Viện trưởng nhất định là đầu bị cửa kẹp rồi!" Hoang Sơn đạo sư tức giận quát.

Hắn thương tiếc nhìn thiếu nữ tóc xù trước mặt. Trừ bỏ linh lực không tốt, vào ngày khảo hạch hôm trước các phương diện biểu hiện đều phi thường xuất sắc. Học viện chẳng những không chú trọng bồi dưỡng, còn đem nàng phân phối đến "hệ luyện đan" ban Học tiền. Chẳng lẽ bởi vì nàng triệu hồi một tiểu Đan lô dùng để trang trí trong Thuần Thú các mà an bài cho nàng không công bằng như vậy sao?

"Luyện đan không tốt sao?" Yêu Nhiêu nhíu mày, xoa xoa nước miếng trên mặt.

Tuy rằng nàng quả thật thích làm cường đạo hơn là luyện đan, nhưng ở Bạch Hổ đại lục luyện đan sư cũng là một tồn tại không thua kém gì triệu hồi sư hay võ giả. Từ một góc độ mà nói, đây cũng là một chức nghiệp được tôn kính.

"Không phải không tốt, luyện đan sư là một chức nghiệp rất cao quý." Hoang Sơn mặt mày xấu hổ, lặng lẽ nói với Yêu Nhiêu: "Bất quá luyện đan sư của học viện chúng ta là cái kẻ lừa đảo, chỉ biết luyện sơ cấp đan dược, hiệu quả không hơn gì cỏ dại chưa luyện qua. Hơn nữa.." Núi hoang sắc mặt càng thêm xanh: "Hơn nữa.. Toàn bộ hệ luyện đan, trừ bỏ đạo sư, cũng chỉ có một mình ngươi mà thôi."

Choáng! Một hệ chỉ có một đệ tử, đây cũng không phải đãi ngộ ưu việt gì. Yêu Nhiêu bị lời nói của Hoang Sơn đạo sư triệt để làm cho chết non. Vứt bỏ trần trụi, học viện đem nàng vứt bỏ đến hệ mà người người đều muốn tránh xa.

"Ngươi cũng không cần quá để ý." Hoang Sơn đồng tình vỗ vai Yêu Nhiêu. "Nửa tháng sau, học viện sẽ thống nhất cho các ngươi kiểm tra thuộc tính thân thể. Chờ ngươi kiểm tra ra, ta sẽ đem phòng ma tinh linh khí tốt nhất phân cho ngươi, nhất định có thể giúp ngươi thức tỉnh linh lực! Chuyển tới hệ chiến đấu của chúng ta."

Trong thân thể mỗi triệu hồi sư đều có một loại thuộc tính Phong, Thủy, Hỏa, Thổ, Quang, Ám. Sáu đại thuộc tính, Quang và Ám là hiếm gặp nhất, Ám trực tiếp đại biểu cho ma tộc, nếu trong xã hội nhân loại có đứa nhỏ Ám thuộc tính tồn tại, nó tuyệt đối là tiểu Ác Ma, trở thành đối tượng triệu hồi sư liên thủ tiêu diệt. Mà Chu Tước đại lục, 80%* người trong thân thể đều là "Hỏa" hệ thuộc tính. Chỉ có phối hợp cùng chiến thú chung thuộc tính hoặc tương sinh, triệu hồi sư mới phát huy sức chiến đấu lớn nhất.

*mấy chương trước tgia có viết là 80% nhưng đến chương này đổi thành 60. T mạn phép sửa cho khớp nha vì số liệu này cũng kh ảnh hưởng đến cốt truyện ấy

Đời này Yêu Nhiêu đã chắc chắn mình là hỏa thuộc tính bởi vì mỗi lần dùng Linh Cơ dịch tắm rửa, nàng đều cảm nhận được trong bụng có một đoàn hỏa diễm sáng ngời thiêu đốt.

Mà "phòng ma tinh linh khí" trong miệng Hoang Sơn đạo sư Yêu Nhiêu cũng biết là cái gì. Tuy nhiên đạo sư hào phóng làm cho nàng vô cùng bất ngờ.

Phải biết rằng, linh lực chậm chạp thức tỉnh, phương pháp để kích phát thường gặp nhất không phải là dùng Linh Cơ dịch, mà là ở trong phòng ma tinh linh khí có ma tinh của huyễn thú thuộc tính phù hợp với bản thân tiến hành minh tưởng, tìm được linh nguyên tiềm tàng ở bên trong thân thể.

Ngẫm lại mà xem, một mình ở một gian phòng bên trong bố trí một trăm viên ma tinh huyễn thú chẳng khác nào cần giết chết một trăm đầu huyễn thú phổ thông. Ma tinh huyễn thú cấp bậc càng cao, hiệu quả tu luyện càng tốt. Đây tuyệt đối là bút tích lớn!

Cho nên cho dù con cái nhà có tiền không thức tỉnh linh lực vẫn được đưa vào trong học viện học tập chính là vì phòng ma tinh linh khí xa xỉ thần kỳ của ban Học tiền.

Nhưng học sinh ban Học tiền không có khả năng được sử dụng linh khí trong phòng ma tinh tu luyện mãi, nếu trong vòng một năm linh khí không thức tỉnh được thì sẽ phải thôi học, rác rưởi không xứng đáng được chiếm dụng tài nguyên ưu việt như vậy.

Chỉ có những thiếu niên giống như Nguyên Phương, ngay từ đầu khảo hạch vì có đủ linh lực để triệu hoán chiến thú mới trở thành đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của học viện. Bọn họ không cần mượn dùng phòng ma tinh linh khí để thức tỉnh linh lực mà trực tiếp được phân phát một khối Thông Linh thạch có thể cùng thần hộ mệnh huyễn thú thông linh, trải qua nghi thức được thần hộ mệnh tán thành, sau đó khế ước được huyễn thú, dùng linh lực của bản thân cùng khế ước thú trưởng thành.

"Cảm ơn Hoang Sơn đạo sư." Tuy rằng Yêu Nhiêu trên thực tế không cần tu luyện, linh lực trong cơ thể nàng đã vô cùng dư thừa. Tuy nhiên nàng vẫn rất cảm kích quan tâm của đạo sư triệu hồi sư cấp 4 này đối với mình.

"Đúng rồi, ta luôn muốn hỏi ngươi." Hoang sơn mặt đỏ như tôm luộc: "Thời điểm ngươi đối mặt với khô lâu binh có dùng một đả kỹ, là chiến kỹ sao?" Tìm học sinh hỏi vấn đề này, dù có là cao thủ cấp 4 cũng phải đỏ mặt.

"Không phải, là nhờ đá chó trông nhà nhiều mà luyện ra." Yêu Nhiêu thật thiên chân khả ái trả lời.

"À." Hoang Sơn rầu rĩ trả lời.

Từ nay về sau, ngọn núi phía sau học viện thường xuyên vào lúc đêm khuya truyền ra thanh âm chó săn kêu thảm thiết, có điều đây là nói sau.

Bởi vì hệ luyện đan chỉ có Yêu Nhiêu là học sinh, Hoang Sơn một mặt giới thiệu cho nàng hoàn cảnh xung quanh một mặt đi đến hệ luyện đan.

Toàn bộ học viện Xuất Vân so với trong tưởng tượng của Yêu Nhiêu còn lớn hơn nhiều, không hổ là học viện triệu hồi sư thứ năm của đế quốc Đại Hồng. Có thể ở tại trung tâm chủ thành kinh tế phồn vinh chiếm cứ được mấy ngọn núi đủ để thấy được trình độ coi trọng của đế quốc đối với học viện.

Phía đông học viện là cái hồ Yêu Nhiêu sớm quen thuộc. Phía nam là nơi ở của học sinh và đạo sư, phía tây là nơi giảng dạy chính thức của học viện, Nguyên Phương linh lực đã thức tỉnh đang học tập ở đây. Mà lúc này, Hoang Sơn đạo sư đưa Yêu Nhiêu dốc lòng cầu học đi về phía bắc. Phía bắc cằn cỗi nhất chính là nơi học tập của các tân sinh.

Đi qua một rồi lại một kiến trúc to lớn.

"Nơi này là hệ chiến đấu!" Hoang Sơn chỉ vào một cái sân lớn nhiều tầng. "Ta chính là đạo sư nơi này, bằng hữu Chiến Hổ của ngươi cũng đã tới nơi này.."

"Nơi này là hệ phụ trợ.. Có nữ đạo sư xinh đẹp tên Hồng Liên.."

"Hệ sinh hoạt a.. hệ sinh hoạt.. Bọn họ dùng thú hỏa nướng ra bánh thịt ăn ngon nhất.."

Không biết giới thiệu bao nhiêu tên các hệ cổ quái, Hoang Sơn thao thao bất tuyệt rốt cuộc cũng bắt đầu thở hổn hển.

"Đây là hệ luyện đan." Ông chỉ tay vào một dãy nhà ngói thấp bé, nếu không phải đặc biệt tăng thêm ngữ khí giới thiệu, Yêu Nhiêu còn tưởng rằng trước mắt là một tòa phế tích.

Phảng phất phổi hợp với lời giới thiệu, cánh cửa chính diện của căn hà được mở ra, từ trong bóng tối có một lão đầu vô cùng gầy gò bước ra.

Ông trời ạ! Đạo sư gầy như vậy thật sự là người sống sao? Một trận gió cũng có thể thổi bay người lên trời rồi! Yêu Nhiêu thầm giật mình.

"Đây là Pháp Y đạo sư."

Hoang Sơn nhìn bóng người đi tới, có vẻ như vô cùng chán ghét, chào hỏi một câu liền xoay người bước đi. Bất quá lúc gần đi vẫn không quên vỗ vai Yêu Nhiêu, từ ái nói:

"Nhớ nửa tháng sau khảo hạch thuộc tính, ta nhất định cho ngươi phòng ma tinh linh khí tốt nhất. Nếu như linh lực ngươi vẫn không thể thức tỉnh, ta sẽ lấy danh nghĩa cá nhân giới thiệu ngươi đến học viện Võ giả tốt nhất Bạch Vân thành!"