Trôi Đâu Đó Giữa Sao Hỏa Và Sao Kim

Chương 9: Cậu có là người đó.. Hay không?



Hôm nay tôi tình cờ tìm nghe được hai bài hát hay. Trong hai bài hát đó, có một bài hát tên là "I think I'm in love" do nữ ca sĩ Kat Dahlia trình bày, có một khúc lời như sau:

"I didn't think it could be true

Let alone that it would be you.."

Tôi thực sự nó quá giống với chuyện của tôi đi, tôi không thể biết được rằng những gì mình tưởng tượng có thật hay không, liệu rằng tới lúc cuối cùng, phân cảnh nơi nam chính và nữ chính mặt đối mặt, cậu có là người đó hay không. Tôi vẫn luôn nói rằng cậu rất giống một giấc mơ, rất xinh đẹp, nhưng lại thật khó để nắm bắt. Chữ "mơ" thật ra có nhiều nghĩa hơn chỉ "giấc mơ", nó còn có thể là "ước mơ", mà giấc mơ thì có thật hoàn toàn bao giờ, chỉ có ước mơ thì mới có cơ hội trở thành hiện thực. Cậu chỉ là một giấc mơ xa vời, hay là một ước mơ có khả năng xảy ra? Tôi vốn vẫn luôn tự tưởng tượng ra rất nhiều thứ, vẫn luôn tự huyễn hoặc bản thân bao nhiêu lần về một cái kết hạnh phúc tựa như trong phim, nhưng nó chỉ có thể được xem là một cái kết tốt đẹp khi những thứ đó là thật, nếu không, cậu cũng chỉ sẽ là một đứa con trai khác vô tình lướt qua cuộc đời tôi, cũng rồi sẽ đi mất tựa cầu vồng sau mưa, rất đẹp khi mới xuất hiện, nhưng lại biến mất rất nhanh, nhanh như cách nó hiện ra.

Tôi thích cậu nhiều tới vậy, nhưng chắc gì cậu có cảm giác y chang? Tất cả những gì tôi từng tin là thật, không chừng cũng chỉ là ảo giác do tôi tự tạo nên. Tôi không thể biết liệu cậu có phải là nam chính đối mặt với tôi ở phân cảnh cuối cùng hay không, và điều đó hóa ra lại rất nguy hiểm. Nó luôn khiến tôi cảèwm thấy tựa như đứng trên một vách núi cao rất cao, không thể biết rằng lúc nào mình sẽ bay lên tầng mây kia, lúc nào sẽ vấp té rồi ngã khỏi vách núi cheo leo đó. Thích thầm một người rất nguy hiểm, ta chẳng biết khi nào trái tim sẽ bị vỡ tan nát, hay khi nào sẽ chạm tới được kết cục hạnh phúc mãi mãi mà ta luôn mong chờ cả. Tôi nghe ai đó nói rằng "Trong tình yêu, ai yêu nhiều hơn là kẻ thua cuộc.". Tôi không biết có nên tin hay không, nhưng từ trước tới giờ, không hiểu sao, tôi mỗi khi thích ai thì đều sẽ tự cảm thấy bản thân không đủ xứng đáng cho người đó, và lúc nào cũng là người nghĩ về người đó nhiều hơn người đó nghĩ về tôi. Tôi có lẽ đã trở thành kẻ thua cuộc rồi, thích người ta trước đã là thua ngay từ đầu rồi.. Nhưng không sao cả! Chỉ cần người đó thích lại tôi, chỉ cần người đó nghĩ tới tôi, trân trọng tôi bằng với cách tôi trân trọng người đó, là đủ. Mong ước của tôi, vốn chỉ có bấy nhiêu thôi.

"Tình yêu khiến con người ta tin tưởng nhiều hơn một chút."

Tôi hôm nay bỗng dưng tự nghiệm ra được câu nói kia, nghĩ rằng hình như vì thích cậu nên mới trở nên tin người như vậy. Tôi không biết từ khi nào cứ tìm coi những video bói bài, đọc trước tương lai để xem xem cậu nghĩ gì về tôi, cậu có thích tôi không, hai tụi tôi có thể đến với nhau không.. Nghe thì ấu trĩ như vậy, nhưng thật ra lại khiến tôi nghiệm ra một thứ hay ho. Trước giờ tôi ít khi tin quá mức vào những cái bói bài sao, tâm linh các kiểu, nhưng từ khi thích cậu, tôi lại tin vào chúng nhiều hơn cả tưởng tượng. Tôi đầu tiên cũng không hiểu vì sao lại như vậy, nhưng giờ thì đã hiểu. Đơn giản thôi, khi rơi vào tình yêu, con người ta cần lắm một thứ gì đó để bám víu vào, để tin tưởng vào một tương lai tốt đẹp hơn. Nếu họ may mắn, tìm được một người cho họ đủ các tín hiệu, các hành động và các cảm xúc, thế nào họ cũng sẽ cảm thấy an toàn, và sẽ đủ tin tưởng để quên đi những suy nghĩ đang đốt cháy niềm tin trong đầu. Còn nếu họ không may mắn, như tôi thì sao? Họ sẽ phải tìm một thứ gì đó khác để bám víu vào thôi! Như tôi chẳng hạn, đọc, coi những video, tài liệu về đoán trước vận mệnh, bói bài bói sao, cũng chỉ để ngăn những suy nghĩ không ngừng lấp đầy tâm trí, đem niềm tin nhúng dầu ướt sũng rồi đốt cháy thành tro tàn. Tôi tin lời người khác nói nhiều hơn, tin vào những thứ gọi là vận mệnh và duyên số nhiều hơn, đến nỗi khiến bản thân tự cảm thấy nguy hiểm mà phải ngăn lại, không cho tin quá đà. Tình yêu khiến con người ta mù mờ tâm trí, và dù tôi vẫn chưa yêu ai, vẫn chỉ mới là thích, nhưng cái "thích" này lại lớn tới như vậy, nên tôi vẫn phải coi chừng thôi!