Trời Lạnh Rồi Để Tổng Tài Đi Uống Thuốc Đi

Chương 33: Tổng tài rốt cục cũng tỏ tình!



Đường Đường theo đuôi Sa tổng đi vào trong khách sạn. Tiểu thư tiếp tân đứng ở đại sảnh đang trao chìa khóa phòng cho Sa Tuân, cười vô cùng chuyên nghiệp, “Của tiên sinh đây, phòng số 419, phòng đầu tiên bên phải tầng 4 ạ.”

Đường Đường hừ một tiếng, số phòng cũng đẹp quá ha.

Sau đó, cậu nhanh chóng lủi vào trong thang máy, chạy lên tầng 4 trước. Mỗi tầng đều có một wc chung ở bên ngoài, vừa lúc wc của tầng 4 lại nằm ngay bên cạnh phòng số 419, Đường Đường ngồi trong đấy, dỏng tai nghe ngóng hai người kia nói chuyện.

Ngay sau đó, cậu đã mơ hồ nghe thấy thanh âm nói chuyện của Trương tiểu thư vang lên, “Ai nha, Sa tiên sinh, chân em tê quá, ngài đỡ em với.”

Đường Đường: “…”

Đường Đường mài răng ken két. Mấy người đủ chưa?! Cái cớ ngu như vậy mà cũng nghĩ ra được hả?! Rốt cuộc Sa tổng bói đâu ra con nhỏ này vậy?! Mấy người căn bản là đâu có đi coi mắt đâu, đi 419 thì có!!!

Có tiếng cửa mở ra, thanh âm cười khẽ của Thích tiểu thư lại vang lên rồi chìm dần sau cánh cửa đã đóng lại.

Đường Đường ngay lập tức từ wc chui ra, ghé vào trên cửa phòng, dán tai lên cẩn thận nghe ngóng động tĩnh bên trong.

Âm thanh nói chuyện rủ rỉ truyền ra, tuy nghe không rõ lắm nhưng vẫn có thể hiểu được đại khái nội dung:

Trương tiểu thư: “Sa tiên sinh, bây giờ đã khuya lắm rồi, chi bằng chúng ta…”

Nửa câu sau không nghe được, nhưng Đường Đường đã bắt được mấy từ khóa, não không kiềm chế được lại bắt đầu liên tưởng lung tung. Đường Đường vô cùng muốn tông cửa xông vào, cậu hít thở sâu, cố gắng nhịn xuống, tiếp tục dỏng tai nghe ngóng.

Hừ! Khách sạn cao cấp có cần phải cách âm tốt như vậy không?!

Đương lúc cậu còn đang chửi rủa khách sạn, đột nhiên Đường Đường nghe thấy một chuỗi rên rỉ của Trương tiểu thư từ trong phòng phát ra!

Trương tiểu thư: “A…Sa tiên sinh, ngài đang làm gì vậy? Chúng ta, chúng ta mới lần đầu tiên gặp mặt…Nhanh như vậy mà đã… không được…Không được đâu! Ai nha! A… A ”

Đường Đường: “…”

Mụ nội nó, sao có thể như vậy chứ! Hóa ra không phải một mình bà Trương tiểu thư kia có mưu đồ gây rối, mà Sa tổng còn là một tên cầm thú!

Lúc này, Sa tổng đang đứng trong phòng tắm tắm rửa, anh vốn đã có chứng cuồng sạch sẽ, hôm nay lại phải ở với Trương tiểu thư hơn hai tiếng đồng hồ, cả người toàn mùi nước hoa, sớm đã ghét bỏ không thôi nên vừa vào phòng đã chạy đi tắm. Bất quá, lại vô tình ăn khớp với “kịch bản” đến không ngờ.

Sa tổng vào phòng tắm, Trương tiểu thư ngồi ở trên ghế salon còn đang mải diễn sâu. Cô nàng rót cho mình một li rượu đỏ, vắt chéo chân, vừa tao nhã lắc lắc cái li vừa lầm bà lầm bầm:

“Sa tiên sinh… A!…Xin ngài… Chúng ta chỉ mới gặp nhau lần đầu…Thế này… thế này không được đâu… A! Sa tiên sinh! Em thoải mái quá!”

Đường Đường núp ở ngoài cửa không biết Trương tiểu thư bên trong đang tự biên tự diễn, máu nóng cứ thế bốc thẳng lên đỉnh đầu! Sa Tuân! Cái đồ bại hoại kia!

Đường Đường thu hết sức lực, một cước đạp mạnh vào trên cửa, kêu đánh rầm một tiếng cực to. Trương tiểu thư có hơi giật mình, biết là cá đã cắn câu, cô nàng tủm tỉm đứng lên, thanh thản đi qua mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Đường Đường còn đang căm tức nhìn chằm chằm vào trong suýt thì bị chói mù mắt chó. Trương tiểu thư ăn mặc vốn đã vô cùng quyến rũ khêu gợi, hiện tại cô nàng còn cởi áo khoác ngoài ra, ba vòng phô ra đều điện nước đầy đủ, trong tay cô nàng còn cầm cốc chân cao, phong tình vạn chủng dựa vào cửa, ánh mắt lúng liếng nhìn cậu.

Trương tiểu thư: “Ai nha, chào em trai, em tìm ai a?”

Đường Đường: “Chào bác gái, tôi tìm Sa tổng.”

Trương tiểu thư: “…”

Trương tiểu thư lại phong tình vạn chủng hất tóc, cười tủm tỉm ném cho Đường Đường một cái mị nhãn, “Khẩu vị của Sa tổng cũng không nặng vậy đâu, người ta năm nay mới 25 à, đừng có gọi người ta là bác gái chứ ”

Đường Đường: “…”

Trương tiểu thư nhìn khóe mắt đang giật giật của Đường Đường, ho khan một tiếng, đưa tay chỉ chỉ phòng tắm, “Sa tiên sinh đang tắm.”

Đường Đường: “Tắm?!”

Đường Đường trong đầu nổ ầm một tiếng! Ủa đã xong rồi đó hả, tui còn tưởng mấy người bây giờ mới bắt đầu chứ?! Rõ ràng vừa nãy ở ngoài cửa còn đang nghe bả rên mà? Đây cũng quá nhanh đi, chẳng lẽ…chẳng lẽ Sa tổng không được sao?

Trương tiểu thư nhìn cậu đang bày ra bộ dáng của người suy tư, cô nàng cười tủm tỉm vẫy vẫy tay, cầm ví lên bước thẳng ra cửa, “Cảm ơn đã chiêu đãi, rượu đỏ ở đây không tệ. Bye, chị về trước nhé.”

Đường Đường trừng mắt nhìn bóng dáng của Trương tiểu thư dần dần đi xa, sao vừa nãy bà bảo là bà sợ tối hả?! Xong việc là quay mông đi ngay! Đúng là một đôi cẩu nam nữ!

Đường Đường tiểu vũ trụ sắp sửa bùng nổ, cậu lao vào bên trong, hùng hổ hướng tới phòng tắm, giơ chân đá cửa đánh rầm một phát.

Sa tổng không biết cá nhanh như vậy mắc câu, còn tưởng rằng là Trương tiểu thư, anh nhướng mày, lạnh lùng nói: “Ai cho đi vào?”

Đường Đường nghe thấy Sa tổng mắng mình, lại càng tức giận. Nghe khẩu khí kia mà xem, sao ổng dám hung dữ với mình cơ chứ! Lập tức tiểu vũ trụ lại càng thêm bùng cháy, cậu kéo rèm che sang một bên, trực tiếp bước vào.

Trong phòng tắm sương mù lượn lờ, Sa tổng cũng không có dùng bồn tắm, anh cho rằng khách sạn tẩy rửa bồn tắm không sạch sẽ nên chỉ đứng dưới vòi hoa sen mở nước nóng lên. Sa Tuân còn chưa tắm xong, một thân cơ bắp lẩn khuất sau làn sương mờ, anh còn đang mải vuốt tóc ướt ra sau trán. Đôi tay cong lên đỉnh đầu, cả người hướng về phía trước phô diễn cơ bụng và cơ ngực, nửa người dưới trần trụi, đôi chân dài cong mượt thẳng tắp. Còn có beep to bự giữa hai chân…

Đường Đường vừa mới liếc mắt một cái, mặt nháy mắt đỏ bừng, cậu ngượng ngùng ho khan một tiếng.

Sa tổng không nghĩ tới là Đường Đường, trên mặt nháy mắt có chút kinh hỉ, anh giơ tay tắt nước, “Đường Đường? Sao lại tới đây?”

Đường Đường nghĩ thầm, tại sao tôi lại tới đây ấy à? Tôi tới đây đi đánh ghen đó!

Nghĩ tới đấy, trong lòng Đường Đường đột nhiên cảm thấy không thích hợp. Cậu chỉ là nhân viên của Sa tổng mà thôi, cùng lắm thì coi như là con nuôi của Sa thái thái, cậu lấy tư cách gì mà đi đánh ghen. Hơn nữa, Sa tổng cũng chưa kết hôn, muốn yêu đương với ai thì đó cũng là hai bên tình nguyện, là chuyện riêng tư của anh ấy.

“…”

Đường Đường nhất thời cảm thấy vấn đề này thật sự rất nan giải. Sa tổng nhìn bộ dạng rối rắm của cậu, cười khẽ một tiếng, lại nhìn thấy cậu mặt mũi đỏ bừng, chỉ nhìn chằm chằm sàn nhà, cũng không thèm ngó anh một cái.

Sa tổng thật ra không chỉ cuồng sạch sẽ mà còn thích tự kỷ, bằng không tại sao ngày nào cũng chạy lên mạng tự search tên mình mà không biết chán? Anh đối với body của mình rất là tự tin, thế nên anh càng không thể cho phép Đường Đường bỏ lỡ cơ hội chiêm ngưỡng vẻ đẹp của anh được.

Sa tổng nở một nụ cười thâm thúy, chậm rãi bước qua, Đường Đường giật bắn mình, ngẩng đầu lên lắp bắp nói: “Anh…anh… Anh đừng qua đây a!”

Sa tổng nhướng mày cười, “Tại sao không cho tôi qua? Cậu biết tôi đi qua để làm gì à?”

Anh nói xong, cũng không thèm để ý cả người mình không một mảnh vải, cười tủm tỉm nhìn Đường Đường, giống như cậu mới là người không mặc quần áo vậy.

Đường Đường lui về phía sau một bước, “Anh…anh…anh mặc quần áo vào đi đã!”

Sa tổng hỏi ngược lại cậu: “Mặc quần áo vào để làm gì?”

Đường Đường thẹn quá hóa giận, “Bảo anh mặc thì anh cứ mặc đi, sao anh nhiều chuyện quá vậy hả?!”

Sa tổng: “Ô, lá gan lớn rồi?”

Đường Đường bị Sa Tuân đâm một câu, hệt như quả bóng bị xì hơi, nháy mắt liền ủ rũ, cậu lí nhí nói, “Cái kia…Sa tổng, anh nhanh mặc quần áo tử tế vào đi, tôi…tôi ra ngoài chờ anh.”

Sa tổng lại không cho cậu đi, vươn tay chụp lấy người nhét vào trong ngực, anh mỉm cười, cúi đầu xuống thấp giọng nói: “Nếu đã đến rồi, vậy ở chỗ này chờ tôi đi.”

Đường Đường bị Sa tổng ôm vào lòng, quần áo đều ướt nhẹp. Cậu chỉ cảm thấy cơ thể ấm áp của người kia đang bao bọc lấy mình, từng đường cơ thớ thịt đều nổi rõ. Tim Đường Đường bắt đầu đập thình thịch, cậu đỏ ửng mặt mày, cả người đều phát run.

Đường Đường: “Sa… Sa tổng, anh anh anh buông… Buông tôi ra đã… Quần áo của tôi ướt hết rồi…”

Sa tổng: “Ướt? Vậy cởi.”

Đường Đường: “Sa… Sa tổng! Tay của tôi vẫn còn đau, bác sĩ nói không được để vết thương dính nước!”

Sa tổng: “À, vậy để tôi cẩn thận một chút.”

Đường Đường: “…”

Sa tổng thấy dê con đã vào bẫy, mỡ dâng tới miệng lý nào không ăn, lập tức đem Đường Đường lột không còn một mảnh, đặt vào trong bồn tắm sứ trắng noãn, sau đó…

Đường Đường kêu đến mức khàn giọng, đáng thương bị Sa tổng vớt ra ném lên giường. Đến khi thân hình cao lớn của người đàn ông lại một lần nữa đè lên, Đường Đường nhịn không được, giọng nói mang theo một tia nức nở: “Sa tổng… Sa tổng tha mạng a… Tôi… Tôi không được…”

Sa Tuân cười tủm tỉm hôn cậu một cái, “Vậy nói tôi nghe thử, chúng ta là gì của nhau?”

Đường Đường co rúm người lại, chỉ cảm thấy đằng sau của mình bị ma sát đến mức nóng rát, tội nghiệp nói: “Sa tổng, cái đó… ngày mai tôi mới nộp báo cáo có được không?”

Sa tổng: “…”

Sa tổng mặt tối sầm, tay của anh tiến vào trong chăn, mạnh bạo vuốt ve thân hình trơn bóng của Đường Đường, sâu kín nói, “Tôi xem cậu còn không biết chết sống a?”

Đường Đường: “…Sa…Sa tổng tha mạng a!”

Sa tổng: “Nói!”

Đường Đường: “Chúng ta chính là đồng nghiệp của nhau!”

Sa tổng: “…”

Đường Đường: “Anh em?”

Sa tổng: “…”

Đường Đường: “Tôi…tôi…tôi biết rồi! Bạn giường! Đúng đúng, chính là bạn giường!”

Sa tổng: “…”

Sa tổng mặt đã đen như đáy nồi, tà mị bừa bãi nhếch mép cười lạnh một tiếng, “Đường Đường, tôi đã cho cậu một cơ hội, chính cậu lại không biết quý trọng, xem ra tôi vẫn chưa đủ mạnh tay a.”

Đường Đường vừa muốn cầu xin tha thứ, cơ thể đã bị một vật to lớn bá đạo đâm mạnh vào, âm thanh gào thét của cậu vang lên, cao vút y hệt như giết heo, “Sa tổng! Sa tổng cứu mạng a!!! …Không phải, Sa tổng tha mạng a… Thật sự không được…Tôi sẽ chết mất!”

Sa tổng không để ý tới cậu, xoay người đè vai cậu lại, anh ghì chặt cơ thể nhỏ gầy kia dưới thân, mặt âm trầm nói, “Nghe cho kỹ, tôi chỉ nói một lần thôi. Chúng ta là người yêu của nhau, hiểu chưa hả?”

Đường Đường: “…Người…người yêu?”

Đường Đường hoảng sợ, mở to hai mắt, toàn thân cậu đều căng thẳng, đằng sau cũng theo đó mà vô thức co rút.

Sa tổng buồn bực hừ một tiếng, nhíu nhíu mày, khí tràng quỷ súc tổng tài toàn bộ khai hỏa, tà mị mỉm cười, “Cố ý câu dẫn tôi? Hửm?”

Đường Đường: “Sa tổng…Anh…anh giỡn không có vui… A! Sa tổng, tôi sai rồi, tôi sai rồi mà! Sa tổng… Đừng…Ư!”

Sa tổng: “Ngoài miệng không chịu thừa nhận, thân thể không phải rất thành thật sao?”

Đường Đường: “…”

…Ông trời ơi, hình như tôi vừa xuyên vào tiểu thụ thụ trong cái truyện máu chó tôi viết để xả stress có phải không?