Trọng Sinh Đái Trứ Khuê Mật Tẩu Mạt Thế

Chương 32: Ra ngoài



Trước khi vào không gian, Lê Thanh đã chọn nơi khá vắng vẻ, nói vậy chứ chỉ là góc tối không người nào để ý, hai phía sau cây đại thụ.

Cây đại thụ rất lớn, tuy chỉ là cây khô nhưng che giấu hai người bọn cô thì không có vấn đề gì.

Tô Tuệ Dung ra ngoài trước, chỉ là khi vừa ra ngoài cô đã cảm thấy có gì không đúng

Mùi máu tanh lan tỏa khắp nơi, tựa hồ một cuộc chiến đẫm máu đã xảy ra.

Hơi cau mày, Tô Tuệ Dung mang Lam Linh Úc ra bên ngoài.

"Việc này?" Lam Linh Úc không hiểu, thấp giọng hỏi.

"Mình không biết." Tô Tuệ Dung lắc đầu, "Chúng ta đi tìm người hỏi một chút, nhưng mà chỉ có một đêm, tại sao bên ngoài lại có biến hóa lớn như vậy? Chẳng lẽ tối hôm qua có dị biến sao?"

Lam Linh Úc nắm lấy tay Tô Tuệ Dung, "Đi thôi."

Hai người rời góc tối, đi tới cổng chính, lúc này họ mới phát hiện, Đại Học Địa Chất thay đổi rất nhiều.

Trước kia người nói cười vui vẻ, tuy khổ cực nhưng đầy sức sống. Giờ thì nơi đây đổ nát, tiêu điều, sinh cơ, sức sống dường như sắp biến mất.

Tô Tuệ Dung nhíu mày, nắm chặt lấy tay Lam Linh Úc.

Trên đường không gặp một ai, rõ ràng hiện tại là ban ngày, chính là thời điểm 12 giờ trưa, tại sao một người họ cũng không thấy? Rốt cuộc Đại Học Địa Chất đã xảy ra việc gì?

Cho tới tận cửa chính, Tô Tuệ Dung cũng không gặp được ai, khiến cô không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Tại cửa chính cũng khá yên tĩnh, trừ tiếng gào thét của tang thi thì chẳng có gì.

"Nơi này không có ai sao?" Lam Linh Úc lẩm bẩm, "Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Ngoài cửa là rãnh sau bị nám đen, tựa hồ là dấu vết đốt tang thi. Lúc đó phải có rất nhiều tang thi rơi xuống đó, rồi bị dị năng giả hệ hỏa đốt cháy.

Đứng ở cửa chính, nhìn sang phía đường phố, tang thi rải rác, tập tễnh bước về phía này, sau đó tự nhiên rơi xuống rãnh, dù vậy, bọn chúng vẫn cố gắng hướng về phía bọn họ.

Phụ cận mùi máu tanh rất nồng, có không ít tay chân sót lại.

"Hôm qua tang thi công thành sao?" Lam Linh Úc không dám tin, lẩm bẩm.

Tô Tuệ Dung lắc đầu, "Chắc có việc gì chúng ta chưa biết đi."

Lam Linh Úc nói, "Chúng ta đi tìm một chút, mình không tin mình không thể tìm thấy một người." Nơi này chính là cây cầu đã gãy, muốn rời đi không phải chuyện dễ, hai người cô chắc chắn phải tìm đường khác để ra ngoài.

Tô Tuệ Dung giờ cũng không kịp nghĩ tới việc tình cờ gặp Ngụy Nam Vũ hay không, cô cùng Lam Linh Úc quay lại tìm người.

Phía trước là kí túc xá nam nữ, lui về sau một đoạn là nhà ăn, sau đó là nhà nghỉ của giáo viên, xung quanh là các phòng thí nghiệm, cùng thư viện...

Trên đường không có gặp người nào, nhưng cô cũng nhìn ra, nơi đây đã xảy ra cuộc chiến đẫm máu.

Đi qua một khúc quành, một tang thi kêu gào chạy tới, Lam Linh Úc giơ tay phóng bang tiễn, gim đầu tang thi vào mặt đất, nhưng tang thi lại không cảm giác đau, còn giương nanh múa vuốt hướng về hai người họ.

Lam Linh Úc cau màu, dùng đao bang chặt đứt đầu tang thi.

Cách đó không xa, có tiếng bước chân chạy tới.

Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc ngẩng đầu nhìn thì thấy nhóm hai nam một nữ chạy tới đây.

Nhìn tang thi không động đậy dưới đất, nữ nhân cao hứng hỏi, "Do các người giết nó?" Phải biết, đây là con mồi của họ.

Lam Linh Úc vươn tay thu lại băng đao, Tô Tuệ Dung nói, "Chúng tôi giết nó."

Tựa hồ phát hiện Lam Linh Úc là dị năng giả, thái độ của ba người đó rõ ràng kém đi khá nhiều, nữ nhân kia nói, "Trong tang thi này có nguyên tinh, hai người muốn không?"

"Nguyên tinh? Đó là cái gì?" Tô Tuệ Dung kinh ngạc hỏi.

"Các người không biết sao?" Nữ nhân kia tựa hồ còn kinh ngạc hơn hai người.

Tô Tuệ Dung cười nói, "Chúng tôi trước kia trốn tại nơi khá vắng vẻ, xung quanh cũng không có người, chẳng qua gần đây thức ăn sắp hết chúng tôi mới ra ngoài nên không biết chuyện gì xảy ra. Có thể cho chúng tôi biết chuyện gì xảy ra không?"

Nữ nhân kia hồ nghi nhìn hai người, bất quá với tình hiện nay, chỉ cần không phải tang thi, ai cũng không kịp để ý nhiều chuyện, hơn nữa chuyện này cũng không phải chuyện cơ mật gì, với lại làm thân được với dị năng giả thì cũng không thiệt hại gì.

"À, hai tháng trước chúng ta phát hiện có nguyên tinh trong đầu tang thi, nhưng không phải tang thi nào cũng có, nguyên tinh có năng lượng rất cường đại, dị năng giả thường dùng nó nâng cấp dị năng của mình, mặt khác nó còn dùng để trao đổi đồ, các người tính sao?"

Nhìn thấy hai người trước mặt mình có thần sắc khác thường, nữ nhân kia không tự chủ được dừng lại.

Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc vẻ mặt kì dị cũng không phải chuyện lạ, bởi vì hai người không ngờ, chỉ ngủ một đêm trong không gian mà bên ngoài đã qua hai tháng?

Việc này qua mức kì lạ đi!! Hai người vừa nhắm mắt mà đã qua hai tháng a, hai tháng đó!!! Như vậy hai người bọn cô không thể nghỉ ngơi trong không gian được sao?!!?

"Không có gì, cô nói tiếp đi." Tô Tuệ Dung an ủi mình một chút rồi cười nói.

Nữ nhân cũng cười, "Nơi này không phải địa điểm phù hợp để nói chuyện, chúng ta ra chỗ khác đi. Tôi là Tôn Viện, là dị năng giả hệ phong. Hắn là Lý Tuấn, hệ hỏa." Rồi chỉ người đàn ông bên trái, "Đây là Tôn Dũng, anh trai tôi, cũng thuộc hệ phong, chúng tôi thuộc thế lực Thanh Bắc."

"Thế lực Thanh Bắc? Đại học Thanh Bắc? Người Thanh Bắc sao lại ở đây?" Tô Tuệ Dung lẩm bẩm, xem ra, hai tháng này xảy ra không ít chuyện, người Thanh Bắc mà tới đây thì mọi chuyện cũng không tốt đẹp cho lắm.

Tôn Viện giờ mới tin hai người kia không liên lạc với bên ngoài, những chuyện này chỉ cần là người Đại Học thành thì chắc chắn sẽ biết, dù sao chuyện kia thật sự quá kinh khủng, "Những chuyện này rất dài dòng, chúng ta tìm chỗ an toàn rồi nói, bây giờ bốn đại học đã trở thành bốn thế lực mới, trong đó Đại học Địa Chất đổi tên thành thế lực Nam Thiên, ba thế lực còn lại đều lấy tên trường mình làm đích danh."

Một người đàn ông lấy ra con dao, đem nguyên tinh lấy ra, sau đó cất vào túi, đưa cho Tô Tuệ Dung, "Vận khí không tệ, tang thi này có nguyên tinh bên trong, cho hai bạn cái này. Nguyên tinh cũng có thể đổi tích phân, cũng có thể trao đổi hàng hóa, nói đơn giản nó trở thành tiền tệ, hơn nữa cũng có thể dùng nó để tu luyện."

Tô Tuệ Dung cũng không từ chối, cầm lấy túi rồi đưa cho Lam Linh Úc.

Tôn Viện đi phía trước, vừa đi vừa giới thiệu, "Chuyện này phải bắt đầu hơn hai tháng trước. Lúc đó xuất hiện tháng huyết tinh, không, đúng hơn là ngày huyết tinh, mặt trời đỏ rực, chúng ta cho rằng cũng giống như tháng huyết tinh lần trước, tang thi bạo động, chúng ta đã chuẩn bị tốt phòng bị, nhưng không nghĩ tới chuyện gì cũng không xảy ra, vì phòng bj chuyện không may nên chúng ta vẫn chuẩn bị. Sau đó ngày huyết tinh ngắt quãng xuất hiện, chúng ta phát hiện ra, cứ trải qua ngày đó tang thi sẽ mạnh hơn một chút, chẳng qua chúng ta cũng chưa rõ chuyện gì sắp xảy ra."

Hơn hai tháng trước? Tô Tuệ Dung nhìn Lam Linh Úc, khều khều lòng bàn tay mịn màng, đại khái thì, chúng ta ngủ trong không gian, tựa hồ không phải chỉ hai tháng không đâu?

Lam Linh Úc không dấu vết gật đầu, nắm chặt lấy ngón tay nghịch ngợm của Tô Tuệ Dung.

"Chẳng những tang thi thay đổi, chúng ta còn phát hiện rất nhiều biến dị động vật cùng biến dị thực vật xuất hiện, bọn chúng rất lợi hại. Không lâu sau đó, chúng ta phát hiện tang thi có nguyên tinh, sau đó có rất nhiều dị năng giả bắt đầu hấp thu nó. Cho tới ba ngày trước, ngày huyết tinh lại xuất hiện." Tôn Viện hít một hơi thật sâu, mặc dù đã qua ngày đó, nhưng cứ nhớ lại cảnh tượng đó, cô vẫn cảm thấy sợ hãi như cũ.

"Ngày đó đơn giản là cơn ác mộng. Chúng ta cứ nghĩ như trước kia, ai ngờ tang thi tràn tới, cứ nơi nào có người sống thì nơi đó tang thi tập trung lại, từ buổi sang cho tới sang ngày hôm sau, tháng huyết tinh mới tan ra, tang thi cũng tản ra. Nhưng lúc đó, bốn đại học đều tổn thất khá nhiều. Những người ở ngoài trường Đại học đại khái chết sạch. Toàn bộ Đại Học thành, trừ chúng ta, cơ hồ không có người may mắn nào sống sót." Tôn Viện nhẹ giọng nói, "Chúng ta thế mới biết, chuẩn bị cho ngày huyết tinh, tang thi ba ngày trước bạo động."

Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc cũng có thể tưởng tượng được, cảnh tượng tang thương ba ngày trước cuối cùng như thế nào.

"Sau đó, mấy người chúng tôi rời đi. Đại học Địa chất có biện pháp phòng vệ rất tốt, chúng ta đang học tập biện pháp này." Tôn Viện mang bốn người đi nửa giờ, trên đường gặp bảy tám tang thi, nhưng đáng tiếc chúng lại không có nguyên tinh. "Những tang thi này sót lại từ ba ngày trước, nhiệm vụ của chúng ta bây giờ chính là xử lý tang thi và thu thập vật tư. Chúng ta muốn xây nơi này thành nơi ở của những người còn sống, nơi này cũng coi như khá an toàn." Nói tới đoạn này, Tôn Viện nhịn không được mà thở dài, những ngày tốt đẹp chắc còn ca, mạt thế tới, người Đại Học thành chết không ít, mặc dù ở đây không chắc chắn có thể sống sót, nhưng còn tốt hơn bên ngoài khá nhiều.

Đang nói chuyện, bọn họ đã tới nơi cần tới.

Cách đó không xa là mấy tòa nhà ba mươi, bốn mươi tầng. Cùng mấy ngôi nhà nhỏ được phân tán ra. Phía trước là một cái hố sâu, còn sâu hơn cả cái hố trước cửa Đại học Địa Chất, lui lại một chút là bãi xe có mười mấy chiếc, sau chiếc hố là tường thành cao bao xung quanh. Cố mấy dị năng giả hệ thổ đang bận rộn xây thành, còn có mấy dị năng giả hệ thạch đang gia cố tường thành, chỉ để lại một lối ra vào cho ba người.

"Tất cả người ở Đại Học thành tập trung nơi này, mùi người rất nồng, thường có tang thi tụ tập nên chúng ta phải xây dựng hệ thống phòng thủ chắc chắn." Tôn Viện giới thiệu, "Phòng ngừa tháng huyết tinh tiếp theo, chúng ta đang củng cố phòng ngự." Qua đợt bạo động của tang thi, số người sống sót hầu hết là dị năng giả, người bình thường rất ít, hơn nữa đều là cấp hai, võ lực cường đại, dị năng giả cũng cường đại.

Người trên tường thành thấy đám Tôn Viện, nhanh chóng thả thang dây xuống, năm người lần lượt đi vào.