Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 238: Bạch Tinh Linh




Nhiếp Ngôn nhanh chóng suy nghĩ xem nên thiết kế cạm bẫy như thế nào để cho ảo ảnh tự chui đầu vào rọ.
Những cạm bẫy bình thường chắc chắn không thể qua mặt Ảo ảnh chân thật được, chỉ có thể lừa nó trên phương diện khác mà thôi.
Máy chủ thông qua những phép tính tinh chuẩn để điều khiển ảo ảnh hành động chính xác đến từng dấu phẩy, do đó khiến ảo ảnh phát huy được sức chiến đấu mạnh nhất, đây là việc mà con người không thể làm được. Nhưng cũng vì là máy chủ nên cũng những giới hạn nhất định để đảm bảo tính chất công bằng, lúc tiến hành pk thì ảo ảnh không cách nào biết được số liệu thuộc tính của Nhiếp Ngôn. Chứ nếu như mà các thuộc tính, kỹ năng của ngoạn gia ảo ảnh đều biết hết, thì đến một cơ hội chiến thắng cũng không có.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, hắn sẽ dùng chiêu thay đổi tốc độc và thói quen công kích của mình để dụ ảo ảnh mắc lừa.
Nhiếp Ngôn tính toán các số liệu bao gồm cả tốc độ di chuyển, tốc độ công kích vân.. vân... Tất nhiên, tốc độ tính toán của hắn không thể khủng bố như máy chủ, hơn nữa cũng chỉ có thể tính toán đại khái mà thôi, về phần tốc độ công kích tạm thời hắn chỉ dùng khoảng 95% sức mạnh của mình để ứng phó ảo ảnh trước đã.
Giao thủ với ảo ảnh hơn mười phút, sau mỗi lần chạm cả hai liền lập tức lùi ra sau, không ai dùng hết sức mình. Là một đạo tặc, những công kích mang tính thăm dò là vô cùng quan trọng, nó giúp ta nắm được kỹ năng, thực lực của đối thủ, sau đó đánh ra một kích trí mạng. Máy chủ điều khiển ảo ảnh cũng dựa trên quy tắc chiến đấu này.
Nhiếp Ngôn cố ý tạo ra sơ hở, mỗi khi bị ảo ảnh tấn công hắn lúc nào cũng chỉ trở chủy thủ để đỡ đòn, giống như mắc phải thói quen đó.
Không thể không nói, động tác giả của Nhiếp Ngôn vô cùng lưu loát tựa như là hành động theo bản năng.
Rất nhiều người chơi cũng có thói quen giống thế, nên khi pk sẽ bị các người chơi khác xem đó là nhược điểm để công kích, máy chủ gần như cũng thế. Dưới mưu mẹo của Nhiếp Ngôn khi cố ý tạo ra cái thói quen này, làm cho ảo ảnh cứ tưởng đã nắm được nhược điểm lớn nhất của hắn, đó chính là mỗi lần Nhiếp Ngôn bị công kích thì luôn trở chủy thủ để ngăn cản.
Liền đó Ảo ảnh tiềm hành biến mất, một lúc lâu phải tầm hai phút không có xuất hiện.
Nhiếp Ngôn hít sâu một hơi, bão táp sắp tới rồi đây, tên này đang đợi tất cả kỹ năng Cooldown!
Lúc này đây, tuyệt đối không thể để thất bại trong gang tấc được!
Nhìn thoáng qua thanh kỹ năng lan, các kỹ năng của hắn cũng đều Cooldown xong!
Chính ngay lúc này, ảo ảnh đột nhiên xuất hiện, chủy thủ trong tay hắn nhắm thẳng vào gáy Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn vừa định xoay người thì chủy thủ của ảo ảnh đã như một mũi tên lạnh lẽo đâm vào sau gáy của hắn.
Nhiếp Ngôn thi triển Bóng Tối Vũ Bước, tránh thoát công kích của ảo ảnh rồi lập tức biến mất. Khi hắn xuất hiện lần nữa thì đã ở sau lưng của ảo ảnh, chủy thủ trong tay cũng đâm thẳng vào gáy của nó.
Ảo ảnh xoay người, giơ chủy thủ ra thi triển kỹ năng Đón Đỡ, chặn đứng công kích của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn đã giao thủ với ảo ảnh mấy lần, nhưng bởi vì kỹ năng khống chế ít hơn nên chỉ có thể dùng các kỹ năng bình thường để đánh giáp lá cà. Nhiếp Ngôn thi triển Yếu Hại Công Kích, Dịch Cốt, đánh rớt 100 lượng HP của ảo ảnh. Ảo ảnh thì thi triển Bối Thứ đâm sau lưng Nhiếp Ngôn, xoá sạch cả 300 HP của hắn.
Cả phòng ngự lẫn công kích của ảo ảnh đều cao hơn Nhiếp Ngôn rất nhiều, sau mấy lượt công kích luân phiên, huyết lượng của Nhiếp Ngôn chỉ còn lại 15%, hắn liền tranh thủ uống một bình trung cấp phục hồi HP, huyết lượng nhanh chóng đầy lại.
Bất kể giao thủ như thế nào, Nhiếp Ngôn trước sau vẫn duy trì thói quen trở tay đón đỡ, mặt khác còn giữ lại, không dùng hai skill trọng yếu: Chóng Mặt và Kinh Sợ.
HP của ảo ảnh bị tiêu hao từng chút, từng chút một. Bỗng thấy hắn cũng lấy ra một bình trung cấp phục hồi HP, lượng HP cũng nhanh chóng đầy trở lại.
"Sặc, tên này cũng dùng được bình hồi máu!" Nhiếp Ngôn bực bội. Khó khăn lắm mới làm hao tổn HP của nó được một chút, không ngờ nó lại dùng được tễ thuốc hồi máu. Quả nhiên nếu chỉ đơn giản là luân xa chiến, so mức độ hao tổn với nó thì không thể giết được nó, trừ phi có thể khống chế nó trong tay!
Nhiếp Ngôn còn đang chờ đợi thời cơ, tên này cũng không dùng đến hai kỹ năng Kinh Sợ và Chóng Mặt lẫn vài skill cường đại khác, chỉ dùng một ít skill bình thường để tiêu hao HP đối phương mà thôi.
Nếu cứ kéo dài như vầy, kẻ phải chết chắc chắn là Nhiếp Ngôn!
Nhiếp Ngôn lấy Băng vải ra quấn lên.
Khi thấy lượng HP của Nhiếp Ngôn hồi phục trở lại, rốt cuộc ảo ảnh không nhịn nổi nữa, thi triển Bóng Tối Vũ Bước né tránh công kích của Nhiếp Ngôn rồi đột nhiên thi triển skill Kinh Sợ.
Thân thể Nhiếp Ngôn chững lại, đơ ngay tại chỗ.
Ngay cả khi bị trúng Kinh Sợ, chủy thủ vẫn luôn nằm trong tay phải của Nhiếp Ngôn.
Theo tính toán, tư duy của ảo ảnh phát ra tín hiệu phải công kích mãnh liệt. Vì thế chủy thủ trong tay hắn dùng tốc độ nhanh nhất đâm tới trán của Nhiếp Ngôn.
Tấn công thần tốc, tựa như gió giật sấm chớp.
Nếu Nhiếp Ngôn còn dựa theo thói quen trở tay kia mà phòng ngự, khẳng định không cách nào ngăn cản được công kích của ảo ảnh.
Nhiếp Ngôn bỗng nhiên híp mắt, chủy thủ trong tay thi triển chính diện đón đỡ, chặn đứng công kích của ảo ảnh.
Tròng mắt của ảo ảnh co rút, biểu tình mờ mịt không tin. Với trí tuệ và khả năng tính toán của nó, chẳng thể nào nghĩ ra được các số liệu tính toán lại có thể phạm phải sai lầm.
Lúc này, hiệu quả Kinh Sợ trên người Nhiếp Ngôn đã được giải trừ.
"Giờ thì tới lượt ta." Nhiếp Ngôn cười lạnh lùng, thi triển Kinh Sợ khiến cho ảo ảnh đứng sững ngay tại chỗ.
Nhiếp Ngôn thi triển kỹ xảo Ảnh Chi Vũ Bước, thoáng cái đã tới sau lưng ảo ảnh. Sau khi bị trúng Kinh Sợ thì ảo ảnh đã không cách nào xoay người, Bối Thứ, chủy thủ trong tay hắn xuyên thẳng vào giữa lưng của ảo ảnh, hắn lại thi triển tiếp Dịch Cốt, máu tươi của nó chảy ra ồ ạt.
Công Kích Chỗ Hiểm!
Nhiếp Ngôn lại một đòn Công Kích Chỗ Hiểm, nguyên một loạt trị số thương tổn hiện lên trên đầu ảo ảnh, có thương tổn do công kích, có hiệu quả của xuất huyết, thêm vào cả thương tổn bởi độc tố.
Khi hiệu quả do Kinh sợ chấm dứt, ảo ảnh vừa định di chuyển thì đã bị Nhiếp Ngôn cho ăn tiếp một cái Chấn Kích vào gáy. Khi bị kỹ năng Chấn Kích làm cho hoa mắt, nếu bị công kích thêm phát nữa, hiệu quả choáng váng đó sẽ bị giải trừ. Nhiếp Ngôn vòng ra trước mặt ảo ảnh, thi triển Chóng Mặt, tiếp một chiêu Ám Sát Gia Cắt, rồi lách qua một bên người ảo ảnh, chủy thủ trong tay hắn lóe lên sắc bén, một kích Bôi Hầu đã hung hăng đâm tới cổ họng của ảo ảnh.
Một loạt các kỹ năng khống chế được hắn dùng vô cùng hoàn mỹ. Không cho ảo ảnh bất kỳ cơ hội nào để tỉnh lại!
Mặc dù các skill khống chế này chỉ có hiệu quả khống chế ngắn ngủi vài giây đồng hồ, nhưng nếu được sử dụng liên tiếp cũng có thể khống chế người ta đến chết.
Tuy không có nhiều kỹ năng khống chế nhưng cách Nhiếp Ngôn thi triển liên tục đã phát huy đến tận cùng sự tinh tế của chức nghiệp đạo tặc - vô địch về khống chế.
Ảo ảnh cạn máu, ngã trên mặt đất, sau đó thi thể chậm rãi tan rã cuối cùng biến mất trong đêm tối.
Nhiếp Ngôn mỉm cười, cuối cùng cũng giết được nó, còn khó khăn hơn trong tưởng tượng nữa. Hắn cúi người xem xét, thấy một tấm áo choàng màu đen trên mặt đất.
Hẳn phải là trang bị của đạo tặc!
Nhiếp Ngôn cúi nhặt tấm áo choàng kia lên.
Áo choàng hư vô Niết Viêm, yêu cầu: chỉ Niết Viêm có thể sử dụng.
Miêu tả vật phẩm: Áo choàng là do nguyệt chi hư ảnh biến ảo mà thành, là vinh quang của người khiêu chiến ảo ảnh.
Thuộc tính vật phẩm: phòng ngự: 120-139, lực lượng +30, nhanh nhẹn +30, tốc độ +10, tiềm hành +10, ẩn trốn/che dấu +10, phản xạ +10. Có thêm kỹ năng: Hư Vô Ẩn Nấp, hoàn toàn biến mất trong bóng tối, hiệu quả khi tiềm hành +300% tuyệt đối không thể bị phát hiện, duy trì liên tục sáu mươi giây nhưng tốc độ di chuyển giảm -50%. Trong lúc sử dụng skill này không cách nào công kích được người khác, duy trì liên tục hai mươi giây. Thời gian Cooldown: hai ngày.
Đây là một kiện trang bị đặc thù có thuộc tính không tệ chút nào, nhưng lại giới hạn danh tự chỉ một mình Nhiếp Ngôn dùng được. Khi nhìn thấy kỹ năng thêm vào của tấm áo choàng, Nhiếp Ngôn cũng động tâm. Kỹ năng Hư Vô Ẩn Nấp này sẽ có tác dụng rất lớn khi đụng phải một vài tình huống nguy hiểm. Hơn nữa điều thật sự khiến Nhiếp Ngôn động tâm chính là kỹ năng này có thể giúp hắn lấy được ít nhất năm vật phẩm á truyền kỳ cùng hơn mười tàn phiến vật phẩm truyền kỳ!
Đây mới chỗ giá trị nhất của skill này!
Áo choàng này sau khi nhặt lên thì sẽ được buộc định, không thể giao dịch cũng không bị rơi mất, nếu như muốn bỏ đi thì chỉ cần delete một cái là xong.
Kỹ năng Hư Vô Ẩn Nấp cần hai ngày mới cooldown xong, nhưng lúc Nhiếp Ngôn cầm nó trên tay, kỹ năng này đã Cooldown xong rồi, không biết vì sao?
Suy nghĩ lại thì có thể là vì liên quan tới nhiệm vụ kế tiếp, chẳng lẽ phải dùng tới kỹ năng Hư Vô Ẩn Nấp mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ trong Nguyệt Quang Bí Cảnh?
Một vài nhiệm vụ đặc thù thường hay căn cứ theo chức nghiệp của người chơi để thay đổi nội dung kịch bản cho phù hợp.
Nhiếp Ngôn là đạo tặc cho nên mới xuất hiện một món trang bị như vậy, có khả năng đây là một trong những điều kiện để hoàn thành được nhiệm vụ.
Để xem một chút tình huống cụ thể rồi tính tiếp vậy. Trong đêm tối, Nhiếp Ngôn di chuyển về phía ánh lửa phía xa kia, trên đường đi cũng không gặp bất kỳ quái vật nào. Chỉ thấy xa xa dường như có vài căn lều màu trắng, bên cạnh là một đống lửa, ánh lửa bập bùng chiếu lên mấy npc ngồi xung quanh.
Hắn không dám xông bừa vào, nên đi về phía lùm cỏ bên kia nấp ở trong ấy. Nhiếp Ngôn rốt cục cũng nhìn rõ mặt những npc đó, là năm pháp sư bạch tinh linh, ba nam hai nữ. Khuôn mặt tuấn mỹ, da dẻ trắng ngần, nhưng lỗ tai của bọn họ không hề nhọn lên giống những tinh linh khác, mà hơi giống với nhân loại.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút rồi sử dụng skill Biến Mất, chậm rãi tới gần, thi triển kỹ năng Trinh Sát với một người trong năm bạch tinh linh đó.
Kẻ phản bội Tạp Tát: tinh anh cấp ba mươi lăm, huyết lượng: 5000/5000.
Là tinh anh cấp ba mươi lăm, trình độ của mấy người kia có lẽ cũng gần gần như thế. Tất cả các bạch tinh linh này đều mang hình dáng nhân loại, hơn nữa lại còn có tên riêng, có lẽ khó đối phó đây. Nhiếp Ngôn nhìn vào bên trong căn lều đang mở rộng cửa, chỉ thấy trong đó có một cô gái đang nằm yên ở trên giường phía sát vách lều, nhưng không nhìn rõ được mặt mũi. Bên cạnh cô, một tờ giấy mỏng đang lẳng lặng lơ lửng, từng đạo ma pháp nguyên tố bảy màu rực rỡ chiếu xung quanh. Trang giấy này, Nhiếp Ngôn vô cùng quen thuộc. Chính là thứ mà Nhiếp Ngôn đang một mực tìm kiếm: Trật Tự Chi Chương!
Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu!
(Nghĩa là: đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công)
Nhiếp Ngôn còn đang nghĩ ngợi thì lỗ tai mấy bạch tinh linh đột nhiên nhúc nhích, tựa như nghe được điều gì.
Nhiếp Ngôn liền nhanh chóng bất động, mấy bạch tinh linh kia chia ra tìm kiếm xung quanh không phát hiện được gì, nên lại tiếp tục nói chuyện phiếm với nhau.
Nhiếp Ngôn chậm rãi lui ra, không cần thiết phải đánh nhau với các bạch các tinh linh này. Mục đích của hắn chỉ là Trật Tự Chi Chương mà thôi.
Nhưng với kinh nghiệm của hắn, bên cạnh Trật Tự Chi Chương tuyệt đối sẽ không thể chỉ có mỗi năm tên ba mươi lăm cấp tinh anh bảo vệ được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.