Trùng Sinh Trò Chơi Tận Thế

Chương 27: Vượt phó bản quan trọng





Edit: tramhuong3890

Giải quyết bảy con zombie và tai họa ngầm Cao Toàn này, mọi người không hẹn mà thở phào, cũng không màng hình tượng mà hoặc nằm hoặc ngồi đầy đất, thôn sa mạc ở cạnh sa mạc, độ chênh lệch nhiệt độ rất lớn, buổi tối gió lạnh, Tiểu Thất và Tiểu Ngũ không mặc nhiều quần áo "hắt xì" một cái, để sát người vào tường một chút.

"Đều là hạt cát." Trương Thành, nguyên bản đang nằm trên đất thành hình chữ đại, sờ sờ tóc lôi ra những hạt cát nhỏ, ghét bỏ ngồi dây, cậu liếc mắt tới chỗ của Tiểu Ngũ Tiểu Thất, rồi dừng ánh mắt ở thi thể ngoài cửa, sáng mắt lên: "Mặc kệ là trò chơi gì, giết quái thì cũng sẽ rơi đồ vật chứ?"

Nói xong, cậu tung ta tung tăng mà chạy tới cửa, thò đầu ra quan sát một vòng, đi những bước nhỏ về phía thi thể zombie, Tiểu Ngũ và Tiểu Thất nhìn nhau cũng cong người thò đầu nhỏ ra, nhìn chăm chú vào động tác của Trương Thành.

Chỉ thấy cậu ta sờ tới sờ lui trên thi thể, móc ra sáu bảy bình nước thuốc màu sắc khác nhau, còn có một đồng bạc nhỏ là hết, còn xác tiểu boss phu nhân trưởng thôn thì rơi xuống một cái vòng cổ.

Trương Thành cảnh giác mà nhìn vào chỗ sâu trong thôn bị bóng đêm sao phủ, cầm lên mấy thứ này, chạy nhẹ nhàng về phòng, đặt lên bờ cát: "Mấy thứ này phân chia thế nào?".

||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm |||||

Cậu nhặt lên cái vòng cổ kia, trên đó treo một cái chìa khóa sinh mệnh: "Cái này đàn ông không mang theo được, hai người chia đi."

Vòng cổ, chìa khóa sinh mệnh: Đây là một chuỗi vòng cổ có treo chìa khóa sinh mệnh, trong đó hình như cất giấu bí mật nào đó không muốn người biết.

Tiêu Vũ Hiết đang muốn ném xuống thuật giám định thì bỗng nhiên nhớ tới mình còn chưa học qua pháp thuật 1 cấp này: "Các cậu đã ai học thuật giám định chưa?"

Ba người lắc đầu, bọn họ vốn dĩ không nghĩ tới muốn chuyển chức pháp sư linh tinh, tất nhiên là khong có hứng thú với pháp thuật, mà thuật giám định này yêu cầu trí lực từ 2 trở lên, không ai trong họ đạt được, Tiêu Vũ Hiết thật ra có thể cộng thuộc tính tự do của mình vào trí lực nhưng mà hiện giờ thì không bột đố gột lên hồ, cô dù đủ yêu cầu thuộc tính, không có sách kỹ năng thì cũng đành chịu.

Giai đoạn đầu trò chơi, thi triển một pháp thuật sẽ hao phí 30 đến 50% giá trị thể lực, chỉ có cách luyện nhiều hơn để gia tăng độ thuần thục mới có thể đem giá trị hao phí thể lực giảm bớt, cũng bởi nguyên nhân này, lần trước đến thư viện cô quên mua sách pháp thuật cũng không học mấy cái pháp dụng nào.

"Vậy tôi trước cầm." Tiêu Vũ Hiết chần chừ trong chốc lát đề nghị nói: "Tôi có hai người bạn, bọn họ chắc là có thể giám định vòng cổ này."

Nếu không được thì cũng chỉ có thể mời trưởng thôn giám định, nhưng giá hơi cao, đồ càng quý trọng thì càng mất nhiều vàng, còn không bằng tìm pháp sư biết thuật giám định.

Tiêu Vũ Hiết ở thôn sa mạc coi như là một danh nhân nhỏ, ba người cũng không sợ cô tư nuốt đồ vật, bọn họ chia đồng bạc và nước thuốc thành 4 phần, Tiểu Ngũ và Tiểu Thất được kim sang dược trị liệu ngoại thương, Trương Thành được nước thể lực, Tiêu Vũ Hiết cầm đi lam dược khôi phục pháp lực.

Kế tiếp có 5 con zombie, bọn họ dùng trận hình vừa rồi giải quyết từng con, thể lực bốn người đã hết hơn nửa, Tiểu Ngũ Tiểu Thất nâng bàn đến bủn rủn tay, Trương Thành mặc trọng giáp cũng thở hồng hộc, hai tay vô lực, giá trị thể lực lúc còn đầy thì nâng bàn có lẽ chỉ mất 1%, nhưng khi nó giảm xuống còn 40% thì chỉ một động tác giơ tay có khả năng cũng sẽ phí mất 5%.

Khi tiến độ nhiệm vụ biến thành 14/20, những người khác đã mệt đến vô lực, người bình thường chạy tám tăm mét đều suýt nữa té xỉu, bọn họ có thể chống được đến giây giờ ít nhiều cũng do ngày thường bắt thỏ hoang, tuy vậy, lúc này cả người họ cũng mệt như từ trong nước vớt ra, phun đầu lưỡi thở dốc.

"Tiêu tỷ tỷ" Tiểu Ngũ nhìn về phía Tiêu Vũ Hiết vẫn đang luôn ngồi đả tọa trong phòng, nói tội nghiệp: "Em, em thật sự không có sức nữa."

Tiêu Vũ Hiết nhìn thoáng qua giá trị thể lực đã hồi phục đến 80%, đứng dậy hoạt động tay chân chút rồi nói: "Còn thừa sáu con zombie, hai con boss, kế tiếp thì giao cho chị đi."

Cô móc ra nỏ từ trong ba lô, Trương Thành thấy thế lập tức kêu oan: "Chị có thứ tốt này sao không lấy ra sớm hơn."

"Đầu tiên, các cậu không biết dùng, có lẽ sẽ khiến mình bị thương, tôi phải phí thời gian dạy, hiện tại không kịp." Tiêu Vũ Hiết rút ra mũi tên: "Tiếp theo, đây là vũ khí viễn trình, các cậu không đủ độ chính xác, không thể bắn nổ đầu, ngược lại sẽ chọc điên zombie, cuối cùng," Cô hơi mỉm cười: "Cái nỏ này tôi đã dùng qua một lần, bị buộc định, các cậu không dùng được." Đồ vật trò chơi sản xuất, khi chưa dùng lần nào thì ai cũng có thể sử dụng, nhưng dùng một lần sẽ bị buộc định, những người khác không thể sử dụng, cần phải đến tìm NPC giải buộc định, tiêu phí không thấp, làm vậy để không cho các người chơi đầu cơ trục lợi.

"Vậy chị có thể dùng mà." Trương Thành nói thầm.

"Đúng vậy, tôi có thể dùng." Tiêu Vũ Hiết ngoài cười trong không cười: "Thế thì còn cần các cậu làm gì? Đi tham quan?"

Tuy là Trương Thành luôn mặt dày, giờ phút này cũng không khỏi cúi đầu, cái pb này là Tiêu Vũ Hiết phát hiện, theo lý mà nói, cô mang theo nỏ và mũi tên, chỉ cần bò đến chỗ cao như nóc nhà, vượt qua không thành vấn đề, chẳng qua hao phí thể lực nhiều một chút, sở dĩ mang theo bốn đứa con chồng trước chẳng phải là để giúp họ tự mình thể nghiệm quá trình chiến đấu sao? Hơn nữa, Trương Thành và Cao Toàn vẫn là nhờ có Tiểu Ngũ và Tiểu Thất, bằng không Tiêu Vũ Hiết đều không nhìn họ liếc mắt một cái, cậu còn được voi đòi tiên mà yêu cầu đối phương giải quyết hết zombie, chính mình xem diễn một bên – đúng là vô ơn mà.

Thấy Trương Thành suy nghĩ cẩn thận, Tiêu Vũ Hiết mới nói: "Sớm một chút thấy máu, có lợi cho các cậu."

Không chờ ba người đang xấu hổ nói gì nữa, lỗ tai cô khẽ động, sắc mặt biến đỏi, đỏi nỏ thành cung, từ túi tên rút ra ba mũi tên tinh cương, kéo căng dây cung, Tiểu Ngũ và Tiểu Thất có cảm giác kém, vẫn chưa phát hiện dấu vết zombie, nhưng Trương Thành lại trừng lớn mắt, thẳng tắp mà nhìn hướng phương xa, tựa hồ thấy được ba bóng đen.

Tiêu Vũ Hiết nhẹ buông tay, ba mũi tên bắn ra, có hai tiếng vật nặng rơi xuống đất, tiến độ nhiệm vụ lập tức đổi mới.

[ Tiến độ: Diệt trừ thôn dân 16/20]

Ba mũi tên, hai con zombie, vậy còn một con...đã trốn được?

Tiêu Vũ Hiết gặp nguy không loạn, lại rút ra ba mũi tên căng lên dây cung, vận chuyển nội công, phạm vi cảm giác mở rộng, cô liền bắn ba lần, mỗi lần 3 mũi tên, cuối cùng khi Tiểu Ngũ và Tiểu Thất nhìn đến bóng người thì bóng đen đã ngã xuống đất không thể đứng dậy. Tiến độ lúc này lại đổi mới, kẻ chết là "con trai trưởng thôn: 1/1"

Trong chốc lát như vậy, tay Tiêu Vũ Hiết đã mỏi nhừ, nếu muốn bắn tên xa hơn cần kéo cung càng căng, thể lực và sức lực cũng hao phí càng nhiều, cô chỉ còn 50%, nhưng không dùng cung không được, con boss kia có thuộc tính nhanh nhẹn cực cao, một khi để nó gần người, ở đây trừ bỏ cô vận chuyển khinh công có thể trốn được thì ba người còn lại phỏng chừng không thoát khỏi được ma trảo của nó.

"4 con cuối cùng" Tiêu Vũ Hiết cất cung vào ba lô, lưng tựa vách tường ngồi xuống, nói nhàn nhạt: "Thể lực các cậu hồi phục rồi chứ."